Phát hiện mới về back khiến cho Đổng Học Bân vừa mừng vừa sợ, hắn không rõ ràng mình suy đoán có phải là chính xác hay không, ví dụ như back có thể là chỉ có thể tích lủy một ngày hay không, lại ví dụ như thời gian tích lủy không thể được sử dụng liên tục lui về phía sau, thế là Đổng Học Bân cảm giác mình phải nhanh chóng thí nghiệm một phen, để sau này phát huy back thật tốt. Cho nên, nhẫn! nhẫn, nhẫn! nhẫn, từ thứ ba đen thứ bảy, Đổng Học Bân trọn vẹn nhịn năm ngày không dùng back, nếu như mình suy đoán thành công lời nói, tăng thêm chủ nhật hôm nay, mình đã tích lủy sáu ngày back, nói cách khác giờ đây Đổng Học Bân có tỷ lệ rất lớn có thể thoáng cái lui về đoạn thời gian nhiều nhất sáu phút phía sau!
Chủ nhật.
Sáng sớm 8:30.
Đổng Học Bân ngồi ở trên ghế sofa điều chỉnh âm lượng TV nhỏ, kích động lại chờ mong hạ thấp người năm iphone4 trên bàn lên, đôi mắt trông chờ nhìn chằm chằm vào thời gian trên điện thoại di động, chuẩn bị thí nghiệm back.
Đinh đông, đinh đông, đinh đông, có người nhắn chuông cửa.
Đổng Học Bân tưởng Huyên di, vội vàng dạo bước đi vào buông vệ sinh chải tóc mới đi mở cửa.
Nhưng ngoài cửa lại là một phụ nữ trung niên khuôn mặt thoáng già nua, “Ha ha, Tiểu Bân vừa dậy hả?”
“Ơ, làm sao a di tới đây vậy, mau vào đi” Đổng Học Bân ngơ ngác một chút rồi mau mở cửa, nghiêng người để cho bà ta vào nhà, “Con dậy được một lát, Người tới khi nào? Huyên di đâu?” Người nọ là mẫu thân Cù Vân Huyên, cũng không thường đến Huyên di bên này, mấy năm này tổng cộng Đổng Học Bân chỉ thấy qua bà mấy lần.
“Ta cùng mới tới, Vân Huyên vừa tiếp điện thoại, đi đàm luận gì đó cùng khách” Cù mẫu đưa một cái hộp bằng giấy bưng trong tay cho hắn, “Từ trong nhà cầm đen ít tôm cho cậu, để vào trong tủ lạnh đi”.
“Người xem, còn lấy cái gì gì đó làm quà, cảm ơn cảm ơn” Xoay người kéo tủ lạnh ra để vào.
“Hẳn là phải thế” Cù mẫu vẻ mặt tươi cười nói: “Cậu đã cứu Vân Huyên, chuyện này hôm nay nó mới nói với tôi, nếu hiểu rõ, tôi đã sớm đến đây, a di thực sự cảm ơn cậu”.
“Hài, người đừng khách khí”.
Sau khi nói vài câu tạ ơn, Cù mẫu mà bắt đầu ríu ra ríu rít tán dương nói: “A di có nửa năm chưa thấy qua cậu? A, tiểu tử lại đầy tinh thần, không ít nữ hài tử truy đuổi cậu chứ? Đúng rồi, ta nghe Vân Huyên nói cậu vào cơ quan mới hai tháng đã làm quan? Hắc, thật là có bản lĩnh, a di xem xét mặt cậu là người có phúc khí mà, không dùng đến ba năm đã có thể làm rạng rỡ tổ tông, mẹ của cậu lúc này có thể hưởng phúc rồi”.
Đổng Học Bân không thể không biết xấu hổ, khiêm tốn vài câu.
Reng reng reng, điện thoại Cù mẫu vang lên, bà cầm điện thoại lên bắt máy, “Alo, ai đó... ha ha, đại muội tử à... em thấy chị tới sao? Ha ha, đúng vậy, chị ngồi cùng Tiểu Bân... Được được, lập tức xuống lầu tìm em... đại muội tử, thanh âm em có thể tốt hơn nhiều so với trước kia đó, khẳng định người cũng biển thành đẹp... Không có? Không có khả năng... Em đó, một mực là bộ dáng lúc hơn ba mươi tuổi, hơn mười năm cũng không biên đổi qua, chị hâm mộ em đó... Ha ha ha ha... được được, vậy em chờ chị, chị sẽ qua liền”.
Đổng Học Bân rõ ràng, Cù mẫu là loại người đặc biệt thích nói lời hay, nói ngọt, nói với ai đều toàn lời hữu ích, khen ngươi xinh đẹp khen người tốt. Nhưng nghe một lần có thể vui, nghe hai lần có thể sướng, sau khi nghe mười lần tám lần... Khiến cho Đổng Học Bân cảm thấy có chút giả dối, không phải loại lời nói ca ngọi phát ra từ trong lòng.
“A di, có việc vội vàng à”.
Cúp điện thoại, mặt Cù mẫu đầy vẻ cười, “Không có chuyện quan trọng, là Chu thẩm lầu hai tìm bác qua nói chuyện phiếm thôi”.
“A, con rót chén trà cho bác, bác uổng trà lài hay hồng trà?”
“Ha ha. Tiểu Bân chúng ta càng ngày càng hiểu chuyện, không cần, tôi ngồi một chút thôi, đúng rồi, a di hỏi cậu chuyện này”.
“Bác cứ nói?”
Thanh âm Cù mẫu thấp hơn một ít, “Bác đã hỏi rồi, Vân Huyên cũng không nói với bác, ừm, nha đầu kia rốt cuộc có đối tượng hay không?”
Đổng Học Bân a một tiếng, “Hẳn là không có”.
“Có người truy đuổi nó? Cậu gặp qua mấy người? Trông thế nào? Trong nhà có tiền không?”
Toát mồ hôi, tôi truy đuổi nữ nhi bà, bà để cho tôi nói đó nha! Đổng Học Bân ho khan một tiếng, “Truy đuổi Huyên di khẳng định là có, nhưng có tiền hay không tôi cũng không rõ ràng, bác muốn nói là tiền lương nhiêu hay không? Hay công tác được tốt hay không?”
“Là điều kiện trong nhà được không, tốt nhất cha mẹ có chút nội tình, là loại ông chủ”.
“...Vậy hình như không có”.
Cù mẫu một chậc lưỡi, “Lớn như vậy, tự mình cũng không biêt sốt ruột, cả ngày vội vàng cô làm công tác kiếm tiền, Tiểu Bân cậu nói một chút, nó dựa vào chút tiền lương này, được bao nhiêu năm lợi nhuận mới có thể tự mình mở công ty? Nó còn đợi sự nghiệp khỏi bước mới bàn lại chuyện đối tượng, cũng không biết đó là bao giờ, có thể tìm ai, bác buồn lắm, đã muốn nó nhanh chóng tìm người có tiền gả đi, như vậy gia đình cùng có mà công ty cũng có, cái này thật tốt? Cậu nói có đúng hay không?”
Đổng Học Bân nói quanh co hai tiếng.
“Được rồi, a di cần phải trở về, hôm nào tới nữa” Cù mẫu đứng lên nói: “Tiểu Bân, có cơ hội cậu cũng giúp bác khuyên nhủ Vân Huyên, nếu trông thấy người có tướng mạo tốt, của cải cũng dày một ít, cậu nói cho a di, a di giúp nó kén chồng”.
“Được, vậy bác đi thong thả”.
Chờ Cù mẫu đi rồi, Đổng Học Bân cười khổ ngồi trở lại trên ghế sofa, hắn cũng không trách điệu bộ Cù mâu, làm cha mẹ, người nào không hy vọng nữ nhân tìm gia đình có điều kiện tốt một chút? Huyên di lại trông đẹp như vậy, dáng người tốt như vậy, tính cách ôn nhu như vậy, điều kiện tìm đối tượng tự nhiên phải rất cao, mình là người như vậy, xác thực không vào được mắt Cù mẫu, trừ khi mình thật có thể xuất ra một trăm vạn cho Huyên di mở một cái công ty, như vậy mà nói, có lẽ mới có thể biến mất ảnh hưởng mặt trái khi tướng mạo kém tuổi còn nhỏ của mình, mới có cơ hội nhất định được Cù mẫu đồng ý.
Cầm lấy iphone4, Đổng Học Bân chuẩn bị thí nghiệm back.
Nhưng mở miệng ngậm miệng đã lâu, cái từ back này vẫn không niệm ra, hắn lại để điện thoại di dộng xuống.
Nếu thật sự thí nghiệm thành công mà nói, đây không phải quá lãng phí sao? Đây chính là sáu phút đó, có khả năng làm rất nhiều sự tình!
Chắp tay sau đít đi tới tới lui lui trong phòng khách, mục tiêu lợi nhuận của mình đủ một trăm vạn, nghĩ đến việc Cù mâu càng ngày càng vội vã tìm đối tượng cho Huyên di, Đổng Học Bân đột nhiên dừng bước chân lại, một cái ý nghĩ lớn mặt bật ra, thời gian không đợi người, Sáu ngày không dễ dàng bảo toàn như vậy, cơ hội khó được, mình hẳn là có thể khẳng định back có thể tích góp từng tí một, điều kiện tiền quyết là dùng nó để xếp đặt phương án kiếm tiền trước, được, vậy kiếm lớn một chút, thất bại, vậy cũng sẽ không tổn thất quá lớn, nhiều lắm là hai mươi hai vạn trong tay bỏ đi sạch sẽ.
Đúng! Đánh cuộc một lần!
Nhưng xểp đặt cái phương án gì? sáu phút... sáu phút... sáu phút...
Ôi chao!
Tinh thần Đổng Học Bân dột nhiên chắn động, ta kháo, thời gian đầy đủ như vậy mà nói, làm gì mà không đi đánh cuộc đá!?
Nếu như back thật sự tích lủy sau phút... đánh cuộc đá đối với mình mà nói là mua bán lợi nhuận không cần bỏ vốn!!