Cả kỳ nghỉ hè anh đều bận bịu, còn tôi thì ở nhà vật lộn giữa việc học và không học. Dù ngày nào cũng mở sách ra đọc nhưng tôi không nghiêm túc đọc cho lắm. Tôi là một kiểu người làm việc tùy hứng nên nếu việc gì kéo quá dài thì tôi sẽ rất mau nản và chẳng làm được việc gì nữa. Vì vậy, dù thông tin đã được chuẩn bị từ sớm nhưng tôi chưa hề đọc qua.
Vì vậy, thỉnh thoảng đi chơi cùng bạn bè, lâu lâu lại đọc vài quyển sách, không thì thẫn thờ ngắm trời, ngắm mây. Kỳ nghỉ hè của tôi đã kết thúc một cách nhàm chán như thế đó.
Sau khi tan học vào tháng 9, tôi chuyển đến ký túc xá. Ký túc xá chúng tôi có bốn người, cả đám ai nấy đều giống hệt như những “nhỏ đàn ông”. Nhờ một người chú giúp đỡ rồi năm người chúng tôi chuyển hành lý bằng xe tải nhỏ từ tầng 1 lên tầng 4, nhưng hai phòng ký túc này lại cách nhau tận 2km.
Tôi đã hồi phục như trước khi có anh, một mình chăm sóc bản thân, không còn ốm, không sốt, không đói bụng, không rét nữa. Nhưng tôi sẽ trò chuyện với anh mỗi ngày, thăm hỏi anh sinh hoạt thế nào, anh cũng vậy, hỏi về tiến độ học tập của tôi.
Sau khi hòa giải, tôi hiểu rằng tôi không cần sự giúp đỡ của gia đình chồng, tôi có thể tự mình sống tốt. Dù có gặp khó khăn hay không thì tôi cũng quyết tâm vì tôi sẽ làm được. Tôi làm tất cả để chấp nhận mọi thứ, chuẩn bị chu toàn. Thế nên chỉ cần anh kiên quyết chọn tôi, tôi sẽ không từ bỏ anh. Người chia tay lần sau chắc chắn không phải là tôi.
Vì vậy, trong những ngày chuẩn bị cho kỳ thi, tôi tràn đầy tinh thần chiến đấu, đấu tranh cho cuộc sống tốt đẹp hơn của mình trong tương lai. Anh cũng vậy, anh cũng đang rất chăm chỉ, nỗ lực làm việc để tương lai chúng tôi sẽ ngày càng tốt hơn.
Sau khi bắt đầu học đúng giờ, tôi lập kế hoạch ba tháng trước kì thi cho bản thân từ lịch học một tháng, lịch trình một tuần cho đến lịch trình hàng ngày. Tôi viết tất cả chúng vào một cuốn sổ nhỏ để có thể hoàn thành chúng từ từ, một cách hiệu quả nhất.
Khoảng thời gian ăn cơm hàng ngày là lúc tôi hạnh phúc nhất, vì vừa có thể gọi điện thoại cho anh, vừa có thể nghịch điện thoại di động. Tôi và các bạn cùng phòng đang học trong ký túc xá, mọi người đều làm việc chăm chỉ, tôi không thể làm phiền mọi người. Bởi mỗi ngày cả ba chúng tôi đều quay vòng như kim đồng hồ, nghiêm túc tuân theo lịch trình đã định. Chị Lộ luộc trứng còn tôi thì đun sôi nước nóng và ngâm chúng. Một cốc bột yến mạch, hai lát bánh mì và một quả trứng, đó là bữa sáng của tôi. Sau đó tôi bắt đầu xem chính trị, đọc tiếng Anh, xuống nhà mua thức ăn. Vào buổi trưa tôi tranh thủ chợp mắt sau khi ăn một tiếng đồng hồ, rồi xem qua một lớp học chuyên ngành. Tôi đã tự mình dạy một trong những lớp học chuyên ngành của mình. Thật tuyệt vời. Rồi tối thì tôi đi mua sắm, vứt rác. Khoảng 11h30 tối, tôi sẽ đi tắm rửa và kết thúc một ngày của mình. Mỗi ngày đều rất bận rộn và vất vả nhưng tôi khi ấy lại vô cùng hưng phấn vì có thể năng suất như thế. Tôi đặt từng mục tiêu nhỏ mỗi ngày, sau khi hoàn thành tôi sẽ đánh dấu vào sổ tay. Đây chính là khoảnh khắc tôi thích nhất.
Tuy rằng không cảm thấy có điều gì khiến tôi áp lực nhưng thân thể của tôi cứ mệt mỏi bất thường. Tôi bắt đầu rụng tóc, và phải nói là rụng rất nhiều. Sau đó khi nói chuyện với anh thì anh bảo sẽ gửi chuyển phát nhanh cho tôi sáu quả óc chó mỗi tuần.
Sau đó, quả nhiên tôi nhận được sáu quả óc chó từ anh. Cho đến khi kết thúc kỳ thi của tôi, tôi có thể uống một lon mỗi ngày. Cứ mỗi tuần tôi đều sẽ nhận được sáu quả óc chó từ chuyển phát nhanh. Thật tuyệt khi cùng nhau làm việc chăm chỉ và quan tâm đến nhau.
Tôi sẽ rất vui và muốn chia sẻ niềm hân hoan ấy với anh sau khi giải quyết vấn đề về Nitro hay vấn đề về chu trình cacbon. Tôi muốn chia sẻ với anh niềm vui khi giải quyết được một vấn đề mà tôi băn khoăn, bứt rứt mãi. Nhưng anh thì không biết tôi đang nói chuyện gì. Sau này chúng tôi dần dần không đề cập đến mấy chuyện này nữa. Rồi chúng tôi không còn nhiều chủ đề để nói, thế là mỗi ngày cuộc trò chuyện của chúng tôi đều xoay quanh việc ăn chưa, uống gì, làm gì.
Cuối tháng 11, tôi tổ chức sinh nhật cho mình, lúc đó mọi người xung quanh đều bận rộn chuẩn bị cho kỳ thi, bạn bè thì bận bịu với công việc. Tôi cũng đang chuẩn bị cho kỳ thi, mọi người đều rất bận rộn. Thế nên là tôi đã mua một phần mì và tự chúc mình sinh nhật tuổi 22 vui vẻ.
Nhưng đến tối thì tôi bất ngờ nhận được bánh và hoa của Quý Hàm mặc dù bây giờ cô ấy đang ở tận Tam Á. Trong video tôi thấy cô ấy mặc váy mà sững sờ, cô ấy chúc tôi sinh nhật thật vui vẻ, thật hạnh phúc, có thể thuận lợi học lên thạc sĩ. Vào buổi tối, tôi đăng lên vòng bạn bè rằng chúc bản thân mình ở tuổi 22 vui vẻ, có thể sớm hiện thực hóa giấc mơ của Trung Quốc nói chung và giấc mơ của tôi nói riêng.
Anh thích nó và anh nói lời chúc ngủ ngon với tôi. Nhưng anh không nói chúc tôi một sinh nhật vui vẻ và không có quà. Nhưng tôi không nói gì cả, vì anh sẽ trở lại trong vài ngày nữa. Tôi nghĩ sẽ có những điều bất ngờ.