Mặt trời ló dạng, chiếu những tia sáng đầu tiên vào căn phòng. Nhã Trúc lười biếng cựa quậy thì phát hiện bên cạnh mình đã không thấy bóng dáng Tèo đâu. Cô đang tự hỏi thì đã nghe tiếng một người con trai vang lên:
- Em dậy rồi hả, có bánh mỳ ốp la nóng hổi đây. Còn bánh canh nè, em ăn cái nào.
Cô giật mình quay đầu qua thì thấy Tèo đang lăng xăng dọn đồ ăn ra bàn. Cô mỉm cười hạnh phúc rồi sực nhớ đến cái gì. Cô đỏ mặt, lấy mền che đi thân thể tuyệt mỹ rồi phóng như điện xẹt vào phòng tắm thay đồ.
Tèo cười lớn rồi ân cần dặn dò:
- Ha ha cẩn thận vấp té, nếu cần thì anh giúp em thay đồ.
Bên trong vang lên tiếng CẠCH khoá cửa rõ to. Hừ còn giúp cô thay đồ, nghĩ hay quá nhỉ.
Một lúc sau thì tiếng húp sột soạt vang lên, hai người ngồi ăn ngấu nghiến. Tèo thò tay vào túi định châm điếu thuốc hút thì bị cô nhăn mặt cản. Cô không thích hắn hút thuốc, nhất là mùi khói thuốc.
- Khi nào em bay.
- Trưa nay, tí anh đèo em ra sân bay nhé.
Tèo uống ngụm nước rồi sảng khoái đồng ý.
…
Lúc này đã là buổi trưa, sau khi ký gửi hành lý thì cả hai chuẩn bị chia tay. Cũng không có bịn rịn chia tay. Tèo nhẹ nhàng nắm lấy tay cô, không để cô có cơ hội phản kháng, Tèo hung hăng đặt một nụ hôn nồng cháy vào đôi môi nhỏ xinh của cô hơn 10 phút.
- Anh nhất định sẽ về Sài Gòn gặp em - Hắn nói thầm vào tai Nhã Trúc.
- Xí, ai mà thèm. - Cô nói cứng rồi nhón chân hôn một cái vào má hắn rồi đi vào.
Sau khi bóng hình cô đã hoàn toàn vào bên trong, Tèo mới rời khỏi sân bay, sau đó hắn chạy nhanh ra sân tập. Tèo cũng không ngờ rằng giây phút hắn quay đi, một giọt nước mắt lăn trên má cô. Nếu để hắn thấy cảnh này thì dám chừng hắn cũng mua vé bay về với cô ngay lập tức.
“RENG RENG”
Tèo bắt máy:
“Alo, anh Hùng hả… À ok anh, em ra sân liền đây… À em đi tiễn người đẹp… Em qua liền”
Tèo chạy vội ra sân, hôm nay cả đội ra sân sớm, tập nhẹ để trưa thi đấu trận chung kết.
- Tèo quơi! Vào đây! Vào đây! - Vừa thấy mặt Tèo, Hùng chạy vội tới kéo hắn chạy vào.
Tèo thấy Huy huấn luyện viên đang đứng điều khiển buổi tập. Hắn chột dạ bẽn lẽn đi đến.
- Chào anh! Chuyện lần trước… thiệt ngại quá! - Hắn vừa nói vừa gãi đầu.
Huy gạt tay sảng khoái:
- Ha ha ha! Không vấn đề gì! Anh chính là không ngờ cậu sút mạnh như vậy. Hùng nói đúng, sân nhỏ thế này cậu không nên sút. Hôm nay cậu tập bài chích mũi và đá lòng cho anh.
- Chích mũi? - Tèo thắc mắc. Hắn chưa bao giờ nghe thấy từ này.
- Cậu không biết? Không sao. Để anh làm mẫu.
Huy nói rồi cầm trái bóng lên hướng dẫn.
- Chích mũi là kỹ thuật dùng phần mũi chân đá vào trái bóng. Điểm mấu chốt là phải dùng phần mũi giày, không phải là đỉnh đầu ngón chân mà nằm dưới ngón chân cái. Chỗ này này. - Huy cởi giày chỉ vào bàn chân mình.
Huy lại nói tiếp:
- Cậu phải lưu ý là phải sút ngay tâm bóng rồi móc lên như thế bóng sẽ đi căng và mạnh. Anh làm thử cho cậu xem.
Nói rồi Huy dẫn banh, bước một bước rồi vung chân sút. Chân Huy vung lên và tiếp xúc bóng rất nhanh, bóng bay căng và thấp vào khung thành trống.
Hùng giải thích:
- Kỹ thuật này chủ yếu nằm ở chữ "Nhanh". Khi vung chân cần nhanh và gọn. Những lúc lộn xộn ở khung thành hoặc cự ly gần, hiệu quả nhất vẫn là chích mũi, cậu không có đủ thời gian múa may hay vung chân quá cao thực hiện một cú sút hoàn chỉnh. Cậu thử xem.
Tèo hứng khởi học hỏi thêm kiến thức mới. Hắn thảy bóng rồi dẫn từ từ, sau đó vung chân như gió rồi dùng mũi chân đá vào bóng. Từ lúc vung chân, hắn rất chăm chú nhìn trái bóng và đột nhiên phát hiện ra được một cảm giác kỳ lạ. Hắn có cảm giác như nắm được điểm yếu của trái bóng. Cảm giác rất khó nói ra, tựa như là trực giác. Cũng giống như cảm giác khi hắn chiến đấu với người khác, một chiêu là kết liễu đối thủ.
Không lẽ bóng cũng như vậy?
Một chiêu là... sát bóng?
Cảm gíac đó vô cùng mãnh liệt nên thôi thúc hắn nhắm thẳng vô điểm "chết bóng" mà tung chân vào.
Vút
Bóng lướt gần sát đất bay thẳng môt đường nhanh như đạn bắn vào khung thành nghe cái bộp.
Huy ngơ ngác nhìn cú chích mũi của Tèo như nhìn thấy quái vật. Chích mũi mà có thể làm bóng bay như vậy sao trời.?
Tèo hưng phấn kêu lên:
- Chiêu này được đó anh Huy. Để em thử vài trái nữa.
Huy và Hùng nhìn nhau. Đoạn Huy nhún vai để mặc Tèo muốn làm gì làm rồi cho cả đội tâp chuyền ngắn chuẩn bị cho thi đấu buổi chiều.
Tèo ôm bóng ra một góc sân bóng tập chích mũi. Hiện giờ hắn rất muốn thử nghiệm lại cái cảm giác kia. Hắn lại dùng mũi chân đá vào bóng, cảm giác kia lại xuất hiện, hắn khám phá ra được điểm mấu chốt của trái bóng nên sút trúng vào điểm đó. Bóng bay căng và mạnh như cú sút đầu tiên.
Tèo đã lờ mờ đoán ra được là hắn có khả năng đoán được điểm nào trên bóng để có thể tạo ra một lực mạnh nhất. Tèo bỗng loé lên một suy nghĩ.
Thế là hắn nhìn thẳng vách tường trước mặt, hắn lùi ra một khoảng cách thật xa rồi dùng mũi chân tập luyện.
Bóng bay đập vào tường rồi bật mạnh ngược lại người hắn. Hắn lập tức vung chân lên đá nối một chạm. Đúng như hắn dự đoán, hắn có thể cảm nhận được điểm mấu chốt trên trái bóng đang lơ lửng. Thế là hắn dùng mũi chân chích vào.
Bốp
Bóng bay sát đất đập tường văng ra
Bốp
Bóng liên tục đập tường văng ra
- Tiếng gì vậy Khánh - Hùng tò mò hỏi.
Bốp
Bốp
....
Huấn luyện viên Huy cũng đi lại hơi do dự đoán:
- Hình như là tiếng bóng đập vào tường
Hùng lắng nghe rồi chỉ sang một hướng:
- Phát ra từ bên kia
Thế là cả đám kéo nhau qua bên vách tường chỗ Tèo tập
- Má ơi chích mũi mà có thể làm đến dạng này sao
- Trời đất quỷ thần ơi. Mỗi một cú sút không những vừa nhanh và mạnh còn làm bóng bay đúng một kiểu duy nhất.
Cả đám như nghĩ đến cái gì
Tèo đang hăng say đá bóng bật tường liên tục bằng động tác chích mũi chân thì nghe tiếng hô của Hùng:
- Tèo ơi dừng lại dừng lại
- Ủa anh Hùng. Ủa mọi người ở đây hết à.
Tèo ôm bóng từ từ đi tới, thấy cả đội tập trung hết ở đây hắn cũng khá bất ngờ
Không ai bảo ai tất cả chạy nhanh đến bức tường kia.
- Nhìn này tụi bây. Thế mà chỉ có một chỗ nứt.
- Chả có lẽ? Khoảng cách xa thế thì làm sao lại chỉ trúng mỗi một điểm chứ
Huy la lên:
- Tèo ơi sút một cú giống ban nãy xem
Tèo la lên đáp:
- OK anh ơi
Cả đội tự động lùi ra 18 mét
Vút.
Bum
Tèo sút một cú cực mạnh vào tường, bóng bay căng và mạnh đập đúng vị trí gạch bị nứt trên đó.
Sau khi kiểm chứng thì Huy cười khổ:
- Hùng à em kiếm được một con quái vật rồi. Để anh báo cho thầy Thanh một tiếng.
Thầy Thanh trong miệng Huy là lão tướng về hưu Phạm Ngọc Thanh, cũng là người thầy mà Huy kính nể.
Cả đội chạy lại chỗ Tèo mỗi đứa một câu khen hắn.
- Anh phục chú rồi. Anh tưởng sút vậy chỉ có trong phim chứ.
- Chiều nay đội mình lụm cúp rồi. Tèo cứ đứng sân nhà bum lên là đủ.
- Hahaha
Cả đội vui vẻ cười lớn rồi giải tán trở về vị trí để chuẩn bị thi đấu.
Trận chung kết với đội Lưỡi Liềm FC sẽ diễn ra trong một tiếng đồng hồ nữa. Đội bạn cũng đã có mặt ở phần sân bên kia để tập luyện và khởi động.
Cha con lão tướng quân cũng đã có mặt. Huy tiến đến kể lại sự tình cho lão nghe. Nghe qua ông có vẻ kinh ngạc rồi mỉm cười. Thằng nhóc này ông lụm chắc rồi. Ha ha ha