Khi Thiên Anh đi tới, Phù Dung đang đứng khoanh tay trước một cửa động, xung quanh là vài tên người thú. Có thể thấy hí hoáy trong cửa động một vài tên đang khám phá bên trong.
- Đại ca, vào được rồi.
Phù Dung quay đầu lại, gật gật với Thiên Anh một cái. 2 người cùng bước vào trong.
Đây chính là nơi mà lão Ba lúc lâm nguy chạy tới đầu tiên. Lão Ba làm việc dưới trướng của Từ Quảng Trí đã lâu, lại bí mật cho các kĩ sư vẽ bản đồ địa chất ở vùng Quảng Yên này, là để khám phá ra điều gì?
Mạch hầm dưới Quảng Yên, liên thông với cống ngầm Hải Thành. Cống ngầm được xây dựng từ 200 năm trước dưới thời Vương Hiến Đế. Cùng thời gian đó, cũng là lúc Bắc Hoàng đời thứ 27 nằm mơ thấy Hồng Liên. Nếu Vương Minh Quang suy đoán không nhầm, thì Tỳ Bà Cầm rất có khả năng được chôn dưới lòng đất của Quảng Yên bởi 2 vị vua ấy, để chuẩn bị cho một kế hoạch vĩ đại.
Lời đồn nói rằng, Thánh Nữ chính là chủ nhân hiện tại của Tỳ Bà Cầm. Cô gái bí ẩn này có mối liên hệ mật thiết với Hoàng Bích Liên trong câu chuyện xưa. Ngay cả việc cô ta quen biết với hậu duệ họ Hoàng, là Hoàng Bích Thanh, càng kiểm chứng suy đoán này.
Phù Dung xuất thân chỉ là một tên nô lệ, sau khi bị thí nghiệm đủ kiểu trên cơ thể, bị vứt vào đấu trường để thi đấu sinh tử. Hắn là kẻ mạnh nhất đấu trường, nên được xưng là Chiến thần, nhưng hắn biết rõ, sớm muộn gì hắn cũng sẽ chết, không bởi kẻ này thì bởi kẻ khác. Hắn sẽ chết dưới lòng đất tăm tối mà không hề được tự do, không thể nhìn thấy bầu trời.
Đó là lúc mà Thánh Nữ xuất hiện. Cô ta xuất hiện với vẻ ngoài của một nữ nô lệ bình thường, bẩn thỉu. Cô ta bắt chuyện với hắn. Cô ta kể cho hắn nghe về bầu trời, về mặt đất, về nguồn gốc của mình, về nguồn gốc của con quỷ bên trong hắn, và về thế giới này. Hắn khao khát có được tự do, còn cô gái đó, muốn có sự giúp đỡ của hắn.
Không chỉ mình Phù Dung, mà tất cả nô lệ tại nơi đó đều sẵn sàng phục vụ cô gái trẻ này.
Thánh Nữ, luôn có sức thu phục như vậy. Nghe nói, người sẵn sàng đi theo cô ta, nhiều tới đếm không kể siết.
Phù Dung được cô ta chia sẻ và giao phó khá nhiều. Vụ nổi loạn dưới cống ngầm chỉ là một đòn nghi binh. Bọn hắn cần đánh lạc hướng để Thánh Nữ có thời gian khám phá bí mật dưới cống ngầm. Không ai biết cô ta đã khám phá ra thứ gì, nhưng chỉ bằng một lần bạo đồng như vậy, đã có rất nhiều thế lực phải ra mặt.
Vương tộc, Phạm thị, Trần gia, Bạch Y Hội, Hắc Y Hội, rồi cả quân đội, đều phải cuống quýt lên mỗi khi Thánh Nữ xuất hiện.
Phù Dung không biết quá nhiều về những thế lực ấy, nhưng hắn cảm nhận rõ ràng, nữ chủ của mình có sức ảnh hưởng ra sao tới đất nước này. Giải phóng cho bọn hắn tìm tới miền đất tự do, hoàn toàn không phải một lời hứa suông.
Và Vương Minh Quang.
Một trong những mong muốn tột cùng của Thánh Nữ, là chiêu dụ được Vương Minh Quang về với mình.
Phù Dung không hề ghen tức. Hắn không có cảm giác bị ra rìa. Hắn phục vụ cô gái đó vì sự biết ơn, và vì tự do, chứ không vì danh lợi. Để có được tự do, thì có thêm một đồng minh mạnh mẽ, cũng không hề thiệt thòi. Hắn không rõ lắm vì sao Thánh Nữ lại tha thiết Vương Minh Quang tới vậy, nhưng hắn rất nhiệt tâm lôi kéo con người này.
Ám Hành Sứ Giả.
Mỗi lần nhắc tới danh từ này, con quỷ ngủ sâu bên trong hắn lại như quằn quại.
Phù Dung tự nhủ, nếu có một ngày được nói chuyện đàng hoàng với con ngạ quỷ ấy, hắn sẽ hỏi cho ra nhẽ. Ám Hành Sứ Giả là ai, hắn là ai, và bọn họ rốt cuộc đang làm gì trên cuộc đời này.
Trần Thiên Anh đối với Phù Dung, thì lại là một câu chuyện khác. Một con sói đơn độc. Không có lòng trung thành. Hay nói đúng hơn, hắn chỉ trung thành với một thứ duy nhất, là lợi ích của bản thân.
Không điểm tựa, không nơi để trở về, chỉ có thể tiến lên phía trước.
Về điểm này, Phù Dung và Thiên Anh thật sự giống nhau.
Phù Dung không tin tưởng hắn. Hắn cũng không hề coi Thiên Anh là một kẻ cần nương tựa, như tất cả những đồng đội của hắn. Hắn chỉ hợp tác vì lợi ích. Kẻ đã phản chủ một lần, luôn có thể phản chủ lần hai, lần ba.
Trần Thiên Anh sẽ dẫn dụ đội sát thủ của Hắc Long vào bẫy, đồng thời mai phục lão Ba. Tất cả những lần đột kích bất thành của Hắc Long, đều là nhờ tình báo của hắn. Là để dần dần dụ đối phương vào cái bẫy này.
Từ Quảng Trí ở Hội đấu giá Hải Thành hẳn cũng không gượng nổi trước sự xếp đặt của Vương Minh Quang, thêm hệ thống cai quản ở Quảng Yên đã bị đánh sập, thành phố này sẽ vào tay đám công nhân nổi dậy. Thông qua Vương Minh Quang, Vương tộc hẳn sẽ nhắm mắt làm ngơ chuyện này, bởi đối với họ, dẹp bớt đi một thế lực khó kiểm soát, thay thế bằng một thế lực dễ nghe lời, luôn là chuyện tốt. Còn đối với Thánh Nữ, cô ta lại có được bàn đạp ở Quảng Yên, từ đó thực hiện được những bước tiếp theo của mình. Đây là một cuộc trao đổi.
Kế hoạch tới này đã hoàn thành gần như tất cả. Với sự giúp đỡ này của Quang, Phù Dung sẽ giữ lời hứa của hắn. Đưa Quang tới gặp Thánh Nữ. Nhưng đó là câu chuyện sau này.
Vì trong thực tế, lại phát sinh ra một câu chuyện. Phạm Viết Phương gián tiếp bỏ qua chuyện lão Ba nội gián, là để mượn sức hắn tìm ra Tỳ Bà Cầm chăng? Lão sai Phan Thành cử đội Hắc Long tới đây, cũng là để vơ vét món Thần Khí này? Liệu việc Trần Thiên Anh phản bội, và việc Phù Dung tìm được tới nơi bí ẩn này, là điều mà lão không lường tới? Hay tất cả vẫn không thoát khỏi bàn tay quái quỷ của lão?
Tính cách đơn giản và thô bạo của Phù Dung hiển nhiên không nghĩ ra được những thứ sâu xa thế này. Đó đều là suy nghĩ của Trần Thiên Anh. Hắn có cảm giác, mọi chuyện không thể đơn giản như vậy. Tất nhiên, nếu mọi thứ suôn sẻ, tìm ra Tỳ Bà Cầm, hắn cũng thu được phần lợi nhuận của mình, mọi chuyện cứ như vậy chấm dứt là tốt nhất. Bởi hắn đang nắm một bí mật mà không phải ai cũng biết.
Bí mật dưới cống ngầm. Thứ mà Bạch Y Hội đang nghiên cứu. Bình nguyên tri thức.
Người ta tranh đoạt Tỳ Bà Cầm, vì nghĩ rằng đó là chìa khóa để kích hoạt kế hoạch 200 năm này của Vương Hiến Đế.
Nhưng Thiên Anh biết, không phải như vậy.
Đường hầm này không được xây dựng quá khang trang, nhưng được gia cố vô cùng vững chãi. Có thể thấy, nó được đào ra không lâu. Trên các bức tường có gắn những viên đá phản quang, mà chỉ cần một nguồn sáng nhỏ từ bên ngoài vào là có thể chiếu sáng toàn bộ hang động.
Đi tiếp khoảng hơn 500m, ai nấy đều vã cả mồ hôi. Nơi đây không khí khá là nóng bức.
Rốt cuộc sau một quãng đường dài, đoàn người đã ra tới một vòm hang rộng lớn.
Nơi đây, cũng là tận cùng của hang động.