Thiên Mệnh Khả Biến

Chương 447: Lại khó xử

Tâm Nhãn.

Thứ gọi là Tâm Nhãn, là một cảnh giới rất mơ hồ, rất hiếm gặp, và còn gây nhiều tranh cãi.

Khó ai có thể định nghĩa rõ ràng, Tâm Nhãn là gì. Là có thể nhắm mắt vào mà vẫn cảm nhận được Khí của đối phương? Hay là tăng cường nhạy bén mọi giác quan của cơ thể? Hay là có thể nhìn thấy những điều mà người khác không thể nhìn thấy?

Tâm Nhãn là một cảnh giới vi diệu, mà không phải vài ba lời là có thể bao quát.

Trên đời này, có kẻ được Tâm Nhãn hiếm đến không ngờ, nên người ta càng khó có thể đưa ra bất kì đánh giá tổng quát nào. Liệu nó là một loại Kĩ thuật, một kiểu Thiên phú, hay là một truyền thừa theo Huyết mạch? Không ai biết.

Càng vì khan hiếm và bí ẩn, nhu cầu thèm khát được nghiên cứu về Tâm Nhãn ngày càng tăng.

Đối phương vừa chỉ qua mấy chiêu vừa rồi, đã khiến Nguyễn Bạch nghĩ ngay tới Tâm Nhãn. Dù là cấp độ thấp hay cao đi nữa, kẻ sở hữu Tâm Nhãn luôn bị thèm khát.

Nếu bắt sống được tên này, rồi bán lấy tiền, là được cả một gia tài khổng lồ.

Chính vì phát hiện này, mà Nguyễn Bạch dao động.

Hắn luôn phân vân những thứ mà người bình thường sẽ không bao giờ phân vân. Ví dụ như việc phải chạy trốn khỏi Grandino để tránh bị tra tấn đến chết, hay là cố bắt sống con mồi ngon này để đem bán lấy tiền, hắn không biết nên ưu tiên việc nào hơn.

Thôi thì, cố gắng bắt sống tên này càng nhanh càng tốt, sau đó chuồn? Nghe có vẻ hợp lý.

Đúng lúc này, Hà Khuyết Minh cũng đã ra tay.

Man Thiên Quá Hải.

Đây là tuyệt chiêu Man Thiên Quá Hải chính chủ, không phải là thứ Nguyễn Bạch học lỏm rồi truyền lại cho Plea. Man Thiên Quá Hải của Hà Khuyết Minh, là một làn khói đặc biệt, trộn lẫn giữa những hợp chất hóa học, độc dược, và khí lực của chính hắn, không chỉ che phủ thị giác, còn làm nhức nhối khứu giác, làm ù thính giác, và làm não bộ đau nhức không thể phân tích tình hình.

Đối phương là Khí Công Sư, tức là sẽ có nhiều thủ đoạn để kiểm soát không khí, ví dụ như ngăn không cho khói độc tác động tới ngũ quan. Nhưng để nhận biết được khói đã có độc, thì hẳn phải hít nó vào trước. Kẻ địch có Tâm Nhãn nhạy bén, nhưng lại bịt mắt, chắc hẳn sẽ phải bị tác động. Hơn nữa, ngăn cách giác quan của mình với khói độc, cũng sẽ vô phương phát hiện ra Khí Lực của đám Hà Khuyết Minh lẩn trong làn khói đó.

Chỉ một chiêu thức, đã phải tính toán triệt để thiệt hơn. Đó mới là phong phạm của Cường giả.

Xét tới việc đối thủ chỉ chăm chăm truy bắt Nguyễn Bạch, chuyện 3 người Hà Khuyết Minh lặng lẽ mượn theo Man Thiên Quá Hải mà chạy trốn, vô cùng đơn giản.

Nhưng hóa ra, Hà Khuyết Minh vẫn quá coi nhẹ Tâm Nhãn. Dù đã đóng đi thị giác, thính giác, khứu giác, đối thủ vẫn còn xúc giác. Sử dụng Xúc lực để cảm nhận những luồng khí di chuyển, là có thể phán đoán ra hành động của đối phương. Lúc này, tên Bạch Y Đội kia cũng đang làm như vậy. Hắn cảm nhận rõ ràng, trong làn khói mông lung huyền bí kia, một luồng di chuyển vô cùng sắc bén, hoàn toàn không mang ý định bỏ chạy, mà ngược lại, còn nhăm nhe tấn công về phía mình.

Chuyện này cũng dễ hiểu. Hà Khuyết Minh là một Shadow Runner, là Hội trưởng của Ám Hành Hội. Hắn thân chinh tới Đại Nam không phải để đi du lịch. Hắn có chuyện phải làm. Chuyện đó chính là tìm cho ra Hội viên đã mất tích của Hội, Hoàng Hữu Khải. Mà Hoàng Hữu Khải mất tích khi bị Bạch Linh Đội phục kích, vậy nên manh mối cần tìm chắc chắn phải hỏi Bạch Linh Đội. Vậy nên, đối với Hà Khuyết Minh, không đời nào có chuyện hắn gặp Bạch Linh Đội lại cong đuôi chạy trốn, dù ngoài miệng hắn vẫn to mồm kêu là mặc kệ Nguyễn Bạch đó mà chạy.

Chuyện này trẻ con cũng phân tích được ra, chứ đừng nói tới người sở hữu Tâm Nhãn. Sau khi đã biết rõ mục đích của đối phương, thì đối phó cũng không quá khó khăn. Các mánh khóe công kích của Hà Khuyết Minh thì thiên hạ cũng đã biết được ít nhiều.

Uỳnhh!!!

Chuẩn bị sẵn tinh thần như vậy, gã Khí Công Sư đã nén sẵn một luồng Khí Công, nhắm thẳng về hướng di chuyển kia mà đánh ra. Ai ngờ, xuất hiện khỏi làn khói ấy, lại là Khí Lực của Nguyễn Bạch.

Một bàn tay lại giơ ra, như che trời lấp biển, như mặt gương phản chiếu toàn bộ nhân gian.

Sâm La Vạn Tượng!

Luồng Khí Công vừa đánh ra, đã phản ngược trở về, đẩy bay tên Bạch Linh Đội về phía sau đến 6 bước chân mới có thể ổn định thân hình. Đúng lúc này, từ phía sau, Hà Khuyết Minh cũng đã xuất hiện.

Ám Dạ Tu La Bách Sát!

Nói là Bách Sát, nhưng cũng không biết có đủ một trăm hay không, chỉ biết vô số những luồng Khí Lực vô tung vô ảnh bắn phầm phập vào lưng đối thủ, làm hắn phải gồng hết Khí Công ra sau lưng để chống đỡ.

Lúc này, Tiểu Phi cũng đã chớp lấy thời cơ bồi vào một đòn đánh. Hai cánh tay, hai chiếc vòng tay, đặt song song với nhau, cùng tung ra một quyền. Kình khí phá không nhắm thẳng vào đối thủ.

So với đòn tấn công âm hiểm vô tung của Hà Khuyết Minh, thì đòn thế của Tiểu Phi tuy nhắm chuẩn thời cơ, nhưng lại quá lộ liễu. Tên Bạch Linh Đội lại dễ dàng lách người né qua.

Nào ngờ, kẻ biết chớp lấy thời cơ, không chỉ có Tiểu Phi.

Nguyễn Bạch, bằng một tốc độ khó tin, đã lách vào ngay sát sườn kẻ địch, bàn tay hắn lại như chứa một ma lực quái đản, lại đưa ra.

Ám Dạ Tu La Bách Sát!

Lần này, không chỉ là liên tiếp những luồng Kình Khí đánh vào hông đối thủ, mà còn bằng một góc độ rất tinh tế, đẩy hắn bay lên, xoay tròn trên không trung, bay thẳng về một phía.

Ngay lập tức, Nguyễn Bạch lao theo. Hà Khuyết Minh cũng lao theo, thậm chí một luồng ám khí cũng đã lén lút phóng về phía Nguyễn Bạch.

Lão Bạch như sớm đã chuẩn bị từ trước, lách người né qua luồng ám khí kia, buông hết tốc độ mà lao về tên Bạch Linh Đội.

Lần này là 2 Shadow Runner phối hợp vây công, dù địch thủ có 1 cái Tâm Nhãn hay 10 cái Tâm Nhãn cũng khó mà địch lại. Nhưng cả Nguyễn Bạch lẫn Hà Khuyết Minh lại rơi vào một cái tình huống khó xử.

Ai nhường ai đây?

Hà Khuyết Minh thì muốn bắt hắn về tra khảo. Nguyễn Bạch lại muốn bắt tên đó về bán lấy tiền. Giữa bọn họ lại chẳng phải là bạn bè thân thiết gì, thậm chí còn là địch thủ của nhau. Không bao giờ có chuyện cả 2 cùng chia sẻ một lợi ích.

Giả sử, Nguyễn Bạch nhường tên này cho Hà KHuyết Minh tra khảo, rồi sau đó Hà Khuyết Minh trả lại lão Bạch để lão đem bán lấy tiền, nghe rất là vui tai, nhưng lại chẳng bao giờ thành sự thật. Vì Hà Khuyết Minh sau khi tra khảo xong, chẳng ai cấm hắn đem kẻ này đi bán lấy tiền. Đổi lại, nếu bảo nhờ Nguyễn Bạch tra khảo hộ Hà Khuyết Minh, chỉ cần moi ra được Hoàng Hữu Khải còn sống hay đã chết, thì cũng đừng mơ Nguyễn Bạch sẽ không công giúp đỡ người khác.

Vậy nên, cả 2 tuy nói là hợp tác vây công địch thủ, nhưng lại âm thầm toan tính làm sao có thể ăn lẻ mục tiêu này.

Giữa người với người, thiếu thốn nhất vẫn là niềm tin.

Suy nghĩ sâu xa như vậy, Tiểu Phi chưa đủ sức. Vì vậy, cuộc đua này, chỉ có Nguyễn Bạch và Hà Khuyết Minh tham gia. Cả 2 đua nhau chạy về phía tên Khí Công sư kia.

Nguyễn Bạch có lợi thế về tốc độ. Hắn chạy tới đầu tiên. Lại là một chưởng đánh cho tên đó bay đi một hướng, rồi lại tiếp tục chạy theo.

Ai dè, giữa không trung, một mũi tên buộc theo một lá bùa đã cắm phập vào người tên Bạch Linh Đội, một hấp lực lại hút ngược hắn trở về.

Nguyễn Bạch rủa xả một hồi, lập tức quay người đuổi theo.

- Hai ngươi coi ta là cái gì hả?

Tên Bạch Linh Đội nãy giờ chỉ bị đánh bay lên không trung mà thôi, còn chưa có gục ngã, ấy vậy mà đã bị coi như món mồi để tranh giành. Điều này làm hắn tức tối nhục nhã không chịu nổi.

- Khí Công Bạo Phá!!!

Một luồng khí bị nén trong cơ thể hắn, nay bộc phá ra ngoài. Ngay lập tức, 6 khu nhà xung quanh bị thổi bay, kèm một tiếng nổ kinh thiên động địa