Thiếu Chủ Bí Mật

Chương 79: Lý phàm kiêu ngạo

Trong nháy mắt, mọi người ở trong phòng họp cũng bắt đầu mồm năm miệng mười nói, ý tứ của mọi người cũng rất rõ ràng, đó là đồng ý với ý của ông cụ Cố.

Cố Tuấn Hào thấy cảnh này, trong lòng vui vẻ, tình hình chung đã được xác định!

Cùng lúc đó, ở bên ngoài cửa công ty thuốc Vân Sinh, Cố Họa Y và Lý Phàm đã chạy đến.

Cố Họa Y muốn vội vàng chạy đến, mà Lý Phàm lại rớt lại phía sau, chậm rãi đi đến, không chút hoảng hốt nào.

Thế nhưng mà, Cố Họa Y còn chưa tiến vào được công ty, đã bị ba nhân viên bảo vệ đẩy ra ngoài một cách vô lý.

“Phó tổng giám đốc Cố, thật xin lỗi, hiện tại ngài đã không phải là người của công ty, vừa nãy chủ tịch hội đồng quản trị đã quyết định trong cuộc họp, cô đã bị cách chức phó tổng giám đốc, đồng thời đuổi cô ra” Một bảo vệ trong đó, khuôn mặt cực kì lạnh lẽo nói.

Đây chính là đồ ăn hại, gây hoang mang trong công ty.

Nếu như nhà họ Vương thật sự đến, bọn họ chắc chắn cũng sẽ gặp xui xẻo.

Cố Họa Y nghe nói như vậy, cả người choáng váng, hét: “Ông nội thật sự làm như vậy sao? Tôi không tin, tôi muốn đi vào: Nói xong, cô lao vào trong.

Mấy bảo vệ kia đẩy một cái, quát lên: “Nếu còn xông vào nữa, chúng tôi sẽ không khách khí với cô nữa!”

Cố Họa Y giẫm lên giày cao gót, không có đứng vững được, cả người ngã về phía sau.

Cũng may, Lý Phàm chạy đến kịp, ôm lấy eo thon nhỏ của Cố Họa Y, khẩn trương hỏi: “Em không sao chứ?”

Cổ Họa Y đứng vững lại, lắc đầu, khuôn mặt lộ vẻ lo lắng: “Em không sao, Lý Phàm, ông nội cách chức phó tổng giám đốc của em, cũng đuổi em đi rồi”

Lý Phàm vừa nghe, sắc mặt lạnh lẽo, liếc mắt, tức giận nhìn ba tên bảo vệ kia, lạnh giọng nói: “Nói xin lỗi với cô ấy!”

Tức giận!

Dám đẩy Cố Họa Y, nếu như ngã từ trên bậc thang xuống, không chừng cô ngã bị thương thì sao.

Chẳng qua chỉ là mấy tên bảo vệ, lại còn học được vẻ chó cậy gân nhà, gà cậy gân chuông, trở mặt không quen biết!

Ba tên bảo vệ vừa thấy Lý Phàm, lập tức cười nhạo nói: “Ai nha, tôi tưởng là ai, hóa ra là đồ bỏ đi Lý Phàm nha.

Thế nào, nhìn dáng vẻ này của cậu, còn muốn ra tay với chúng ta sao?!”

Thằng cha dẫn đầu có dáng người cao gây, quơ quơ gậy chống bạo động trong tay, vẻ mặt giễu cợt nhìn Lý Phàm.

Hai người khác cũng người lên, nói: “Lý Phàm, đừng tưởng rằng cậu là con rể của nhà họ Cố thì chúng ta không dám ra với cậu. Cậu ở Hán Thành này, chính là đồ vô dụng ai ai cũng biết, là đồ bám váy đàn bà, trẻ con năm tuổi còn xấu hổ thay cho cậu!”

“Phó tổng giám đốc Cố, cô cũng không nên gây chuyện với chúng tôi, chủ tịch hội đồng quản trị nói, nhìn thấy hai người tới, muốn đi vào, phải quỳ gối ở trước cửa, chờ đến khi nhà họ Vương đến”

Đối với thái độ phách lối của bọn họ, Lý Phàm đen mặt lại, tức giận trong mắt lóe lên, nắm chặt tay muốn xông lên.

Cố Họa Y vội vàng kéo Lý Phàm lại, nhìn anh lắc đầu nói: “Không nên gây chuyện nữa”

Lý Phàm nhíu mày, cầm tay nhỏ của Cố Họa Y, nói: “Người hiền lành thì bị bắt nạt, em vẫn chưa rõ sao?”

Cố Họa Y sửng sốt, sau đó, cô thấy Lý Phàm xoay người, đấm thẳng vào mặt của một người bảo vệ đã đẩy mình!

Ầm!

Trong nháy mắt, nắm đấm đụng vào sống mũi!

Bảo vệ dẫn đầu, chỉ cản thấy mình bị khối sắt đập vào mặt vậy, sống mũi bị gãy, máu mũi cũng phun ra ngoài!

“AI Mũi của tôi, mũi của tôi, cậu…

Cậu dám ra tay với tôi! Đánh tên đó cho tôi, đánh tên đó!”

Bảo vệ kia ôm mũi đang chảy máu hét to.

Trong nháy mắt, hai bảo vệ còn lại cầm gậy chống bạo động lên, cũng tàn nhẫn đập trên người của Lý Phàm!

Thế nhưng, tốc độ của Lý Phàm lại nhanh hơn bọn họ!

Bịch bịch!

Hai bóng người bay ngược ra ngoài, rầm’ một tiếng đập vào trên cửa ra vào làm bằng kính, hai tấm kính lớn bị va đến xuất hiện vết nứt!

Hai đá này, Lý Phàm đã cố gắng khống chế lại sức mạnh.

Thiếu chủ của Long Môn, sao có thể là người không có năng lực đượ!

c Long Môn, có cao thủ chiến đấu siêu phàm ở trên thế giới, trình độ bậc thầy.

Lý Phàm, từ nhỏ đã học võ, học tất cả kỹ thuật đánh nhau và kỹ thuật giết người ở trên thế giới, đối phó với mấy tên bảo vệ này, tất nhiên là nhẹ nhàng.

Bảo vệ che máu mũi kia, lúc nhìn thấy cảnh này, cả người đều hoảng sợ!

Đây đâu phải là đổ bỏ đi đâu, đây chính là một con trâu hoang mài!

Hai cước có thể đá người ta bay ra ngoài!

Trong lúc nhất thời, hai chân anh †a run rẩy, cầm gậy chống bạo động trong tay, chỉ vào Lý Phàm đang đi về phía mình, la lên: “Cậu đừng có đến đây, cậu đừng có mà đến đây…”

Cố Họa Y ở phía sau, sắc mặt của cô tràn đầy vẻ kinh ngạc, cô cũng không thể tin được, Lý Phàm lại còn có bản lĩnh như vậy.

Bốn năm, cho đến bây giờ cô không thấy Lý Phàm ra tay.

Thế nhưng cô biết rõ, dáng người của Lý Phàm vô cùng tốt, phía bên dưới quần áo, toàn là cơ thịt cứng rắn, trên người còn có rất nhiều vết sẹo khủng bố.

Trước đây, Cố Họa Y cũng từng hỏi, thế nhưng Lý Phàm cũng chỉ cười, giải thích rằng trước đây anh làm việc trên công trường luyện được, còn sẹo trên người, đều do khi còn bé đánh lộn bị thương.

Cố Họa Y vội vàng la lên: “Lý Phàm, đủ rồi, đừng gây thêm chuyện ầm Tnữa”

Lúc này Lý Phàm mới thu lại lửa giận, yên lặng mà lùi đến bên cạnh Cố Họa Y.

Cũng lúc này, trong phòng họp, có một trợ lý chạy vào, nói với ông cụ Cố: “Chủ tịch hội đồng quản trị, Cố Họa Y dẫn theo Lý Phàm bị chặn lại ở dưới tầng, nhưng mà..”

“Nhưng mà làm sao?” Cố Tuấn Hào hỏi.

“Sao đó Lý Phàm đánh ba tên bảo vệ, cực kỳ kiêu ngạo” Trợ lý nói có mang theo ý thử châm dầu vào lửa.

Này tất nhiên là người của Cố Tuấn Hào.

Cố Tuấn Hào vừa nghe, tức giận đấm lên trên bàn hội nghị, tức giận nói: “Ông nội, ông nhìn Lý Phàm này đi, bây giờ kiêu ngạo như thế nào, căn bản không có để ông và công ty thuốc Vân Sinh vào mắt, có phải tên đó cho rằng chúng ta cúi đầu trước Cố Họa Y, đã có thể coi trời bằng vung!”

Ông cụ Cố cũng tức giận, tức giận cầm gậy trong tay đập xuống gạch, quát lên: “Bảo bọn họ quỳ ở bên ngoài”

“Ông nội, cháu đi cho” Cố Tuấn Hào cười nói.

Ông cụ Cố gật đầu, Cố Tuấn Hào nhận lệnh, lập tức sải bước ra ngoài.

Anh ta sải bước ra tới cửa, phía sau mang theo bảy tám người bảo vệ, đã thấy Cố Họa Y và Lý Phàm đứng ở cửa ra vào.

Lập tức, Cố Tuấn Hào vênh váo đắc ý nói với Cố Họa Y: “Cố Họa Y, ý của ông nội, là để cô quỳ ở cửa ra vào, chờ đến khi người nhà họ Vương đến.

Cố Họa Y vừa thấy Cố Tuấn Hào, lập tức đã hiểu, trong này khẳng định là anh ta đang giở trò, mặt lạnh đi, nói: “Dựa vào cái gì bảo tôi quỳ xuống, tôi muốn gặp ông nội!”

“Ha ha, cô còn muốn gặp ông nội sao? Nằm mơ đi!”

Cố Tuấn Hào không kiêng nể gì cả mà cười nhạo, sau đó, anh ta nhìn ba tên bảo vệ bị đánh kia, lại thấy vết nứt lớn ở trên cửa thủy tinh, trong lòng cũng run đây.

Đây con mẹ nó là do Lý Phàm làm sao?

Đúng là đồ trâu hoang!

“Ha ha, thảo nào Cố Họa Y lại coi trọng cậu, hóa ra lại mạnh mẽ như vậy, xem ra buổi tối của hai người rất dịu dàng nha, đúng không, Cố Họa Y”

Cố Tuấn Hào giễu cợt.

Câu nói này, khiến cho Cố Họa Y xấu hổ, gò má đỏ bừng, tức giận: “Cố Tuấn Hào, anh đang nói cái gì thết”

Lý Phàm đứng ở bên cạnh Cố Họa Y, cảm nhận được Cố Họa Y vì tức giận mà cơ thể hơi run lên.

Anh lạnh lùng nhìn Cố Tuấn Hào, trong mắt hiện lên sát ý.

Cố Tuấn Hào ha ha cười, nói: “Tôi nói cái gì thì tự mình cô hiểu rõ, tôi cũng không muốn tán ngẫu với cô, mau mau quỳ xuống đi!”

“Không quỳ! Chuyện này, tôi không có sai! Là Vương Mộng Dao sai!”

Cố Họa Y cãi.

Bây giờ bên tai cô còn vang vọng câu nói người hiền lành dễ bị bắt nạt của Lý Phàm.

Đúng vậy, trước đây bởi vì mình quá yếu đuối, vẫn luôn lựa chọn lùi bước, cho nên mới tạo thành cục diện như ngày hôm nay.

Lúc này, cô không muốn nhượng bộ nữa!

Cô muốn tìm ông nội hỏi cho rõ ràng, có phải thật sự đuổi cô ra khỏi công ty không!

Ha ha cười lạnh, Cố Tuấn Hào vung tay lên, lạnh giọng nói: “Mấy người, bắt hai người kia quỳ trên mặt đất cho tôi!”

Theo sau đó, mấy tên bảo vệ phía sau Cố Tuấn Hào cũng cười lạnh đi đến, vây Cố Họa Y và Lý Phàm lại.

Điều này đã dọa sợ Cố Họa Y, theo bản năng nắm lấy tay của Lý Phàm, cả người bởi vì sợ hãi mà run lên.

Lý Phàm liếc mắt nhìn Cố Họa Y ở bên cạnh, khẽ mìm cười.

Cô theo bản năng nắm tay mình, khiến cho Lý Phàm hiểu rõ, trong lòng cô, bản thân mình rất quan trọng.

Nghĩ đến đây, Lý Phàm cầm bàn tay nhỏ bé của Cố Họa Y, xoay người, ánh mắt dịu dàng, lập tức trở nên lạnh lẽo vô tận, nhìn chằm chằm Cố Tuấn Hào ở trên bậc thang.

“Làm đi!” Cố Tuấn Hào bị Lý Phàm nhìn chằm chằm đến sợ hãi.

Vừa dứt lời!

Đột nhiên!

Mấy chiếc Mercedes phi nhanh đến sau đó dừng lại ở ven đường.

Trên xe, nhanh chóng chạy xuống mấy người.

Bây giờ Vương Trường Hạ đầu đầy mồ hôi, cực kỳ sốt ruột, mắt thấy cửa cửa công ty thuốc Vân Sinh xảy ra chuyện như này.

“Ba, đó chính là Cố Họa Y, bên cạnh cô ấy là Lý Phàm” Vương Hàn Siêu lập tức xác nhận.

Ánh mắt Vương Trường Hạ khẩn trương, nhìn chằm chằm vào Lý Phàm bên cạnh Cố Họa Y, lập tức chạy lên, la to lên: “Dừng tay! Tất cả dừng tay cho tôi!”