Đi lên xe huyền phù, Cố Tử Khung kinh ngạc: “Thế mà không đổi thành thiết bị quân dụng.”
“Tránh cho người ta tìm ra nguồn gốc.” Diệp Hoài Tây rõ ràng nói ít đi, ngay cả vẻ mặt cũng cự người ngàn dặm, trước sau có biến hóa lớn như vậy, Cố Tử Khung làm sao lại không phát hiện ra, nói đến nói đi cũng là do cuộc nói chuyện không đứng đắn kia, người này, hơi bị người khác chạm vào cái bụng mềm mại, liền giơ lên móng vuốt bảo vệ bản thân.
“Cứ quang minh chính đại đi ra ngoài như vậy?” Cố Tử Khung nhìn về phía thông đạo tường đồng vách sắt, không quá tò mò xe này sẽ ra ngoài như thế nào.
Ngụy trang của Diệp Hoài Tây không dễ dàng bị xé mở một khi hắn đã ngụy trang lên, hắn chính là nghe đồn Diệp chiến thần nói không nhiều lắm, chỉ dùng hành động thực tế.
Cố Tử Khung thấy hắn gảy thông tấn khí, điểm vào chỗ trống vào một văn kiện, những ký hiệu ấy hắn xem không hiểu, thanh âm ‘ca ca ca’ phát ra từ tường đồng vách sắt, tường từ dưới dần dần được nâng lên cho đến khi ngừng lại, tường đồng thời biến mất, lộ ra thế giới được giấu ở sau tường, đó là bốn con đường lớn, không có tên cũng không có kí hiệu, chỉ có mấy ký hiệu giống như ở trên thông tấn khí của Diệp Hoài Tây.
Kỳ hiệu này đại diện cho cái gì. Cố Tử Khung nghĩ, ngoại trừ Diệp Hoài Tây là người gửi thông tin đi, thì hoàn toàn không có ai biết. Hắn còn đang suy nghĩ, thì xe huyền phù đã di chuyển.
“Bí mật của quân đoàn Hổ gầm có phải tôi phải dùng cả đời để tìm hiểu không?” Cố Tử Khung nghiêng đầu hỏi.
“Không đủ.” Diệp Hoài Tây trả lời.
Cố Tử Khung nhếch lông mày, ánh mắt quét qua bốn còn đường khác: “Tôi cảm thấy có anh ở, tôi cả đời cũng tìm không xong.”
Diệp Hoài Tây: “….”
Bỗng nhiên hắn hối hắn đã mang theo Cố Tử Khung bên người, không ở thời điểm trấn nhỏ Na Ba Nhĩ hắn càng hối hận hơn, từ khi có liên quan đến Cố Tử Khung, cho tới bây giờ, chuyện liên quan đến hai người càng ngày càng nhiều, tẩy như thế nào cũng không rõ ràng.
“Nói một chút chuyện ngục giam Tinh Hải đi?” Cố Tử Khung thấy hắn không muốn phản ửng với mình, ngược lại nói đến chính sự, “Những người làm việc trong ngục giam Tinh Hải rất phức tạp đi.”
Diệp Hoài Tây nhẹ nhàng gật đầu: “Đây là ngục giam duy nhất ở liên bang cho phép thu nhận những con dòng cháu giống phạm tội, cũng là ngục giam duy nhất lệ thuộc vào hoàng đế bệ hạ, nguyên nhân chính là ở đây, nghị viện dù sao cũng không muốn đắc tội người nhà, theo ta được biết, trước mắt thành công chỉ có Cố Thiên Lung cùng Tạp Nạp Nhĩ gia. Người trước bởi vì hoàng đế bệ hạ cố ý dung túng, người sau bởi vì quyền lực cùng tài lực quá mức khổng lồ, bất cứ ở chỗ nào cũng có năng lực nhúng tay vào, bệ hạ hẳn là biết việc này, nhưng là không có năng lực rút ra.”
Cố Tử Khung: “Cho nên hắn đang chờ anh ra tay?”
Diệp Hoài Tây: “Rất khó nói là chờ tôi, hay là đợi người có năng lực.”
Cố Tử Khung nở nụ cười: “Hiện tại ở liên bang còn ai sẽ có bản lĩnh hơn anh? Hắn tinh toán đánh như vậy rất tốt, chờ anh đem ngục giam Tinh Hải xử lý thật tốt, hắn sẽ đem đồ vật sạch sẽ này đến trong tay Cố Thiên Lung, muốn tôi nói, hắn làm cha thật là dụng tâm lương khổ, cũng không biết Cố Thiên Lung có thể hiểu được phần tâm ý này của hắn hay không.”
Diệp Hoài Tây nâng tay chỉnh phương hướng cùng tốc độ của xe huyền phù, không cần tự hỏi quá nhiều nói: “Chờ cậu nhìn thấy Cố Thiên Lung, tự nhiên sẽ hiểu được hắn có thể hiểu được tâm ý của bệ hạ hay không.”
Lời này nói có thâm ý khác, vẻ mặt Cố Tử Khung phức tạp: “Tôi nghe nói hắn có hảo cảm với anh, đuổi Bá Ni Tạp Nạp Nhĩ về sau lưng lại đi đăng kí, không tiếc bất cứ cái gì đi cầu xin vị kia đặc biệt phê chuẩn, kết quả lại chọc cho người ta tức giận, không chỉ để cho bản thân mình bị phạt, lại dụ dỗ cả người Tạp Nạp Nhĩ, khiến cho người ta thêm phiền toái. Anh trở lại Tắc Bá Thản, không phải đơn thuần vì chuyện thuốc ức chế chứ?”
Diệp Hoài Tây lãnh đạm không quá cảm thấy hứng thú, thấy Cố Tử Khung nhìn hắn, tùy ý có lệ nói: “Tôi trở về một là bởi vì án kiện, hai là ổn định được tâm của bệ hạ, ba là đánh vỡ biểu diễn của hai vị ảnh đế kia. Thân ở ngoài ngàn dặm, cảm giác không hiểu ra sao bị dẫn lửa đến thân, cảm giác thực khiến cho người ta cảm thấy không vui vẻ.”
Cố Tử Khung vừa cười: “Anh thật sự cùng với lời đồn bên ngoài không giống nhau.”
Diệp Hoài Tây hạ mắt, lại hờ hững chuyển dời tầm mắt, mở ra thông tấn khí kiểm tra thân phận mà La Thụy chuẩn bị cho bọn hắn.