Bởi vì có một người trong cuộc đã chứng kiến sự việc và lan truyền ra tại sao phu nhân của Trình Quốc lại bị mất mạng. Trình gia địa vị thực sự thật giống như là súc vật trong vòng quyền quý,phu nhân bị hại lại giết cả nhà nàng ai dám cùng với loại này gia tộc hợp tác không sợ một ngày bị diệt tộc sao.Thậm chí những cô gái con của Trình gia gả ra ngoài tuy ngoài không ai nói gì nhưng địa vị một ít người còn không bằng nha hoàn. Phi gia ủng hộ khiến Trình gia mới có thể trong vòng trăm năm leo lên địa vị hiện tại lúc bấy giờ tại Hỏa quốc. Điều mà hắn ta làm khiến cho lòng người rét lạnh tuy rằng vừa Trình gia vừa hoàng đế tham gia lên dân chúng không biết nhưng quan viên và quyền quý mấy người không biết. Thậm chí binh lính của dưới trướng của Trình Quốc cũng mang lòng khinh thường hắn ta còn trung thành thì ai dám trung với loại người thế.Tới cha mẹ của hắn cũng không tin những gì hắn nói cuối cùng gia tộc bị người ngoài xa lánh còn chính hắn bị gia tộc coi thường một thằng đàn ông phụ nữ cũng không bảo vệ được còn giết nhà vợ.Cuối cùng qua nhiều năm mọi người cũng nguôi ngoai hắn ta đã gặp được một thiếu niên trẻ có thiên phú thật là tốt tính tình cũng coi như được mà cha là cận vệ của hắn người hiểu hắn nhất.Người kia hi sinh trên sa trường thế là hắn nhận thiếu niên này làm con nuôi và dạy dỗ hắn đến tận bây giờ nhưng hắn cũng không còn nữa khiến Trình Quốc tuyệt vọng. Khi mọi người không chú ý Trình Quốc đã đi tới rìa của mảnh kết giới thả mình rơi xuống trong quá trình hắn tự phế công lực biến mình trở thành người phàm.Đến lúc có người để ý thì đã quá muộn Trình Quốc thân thể nát bấy không thể cứu được nhưng ít ai thấy được vẻ nhẹ nhõm như được giải thoát của hắn.Vương Thiên Thu biết được từ sớm nhưng không có lý do để ngăn cản tu luyện tới Vũ Hoàng mà còn muốn chết chứng tỏ kẻ kia kiểu gì cũng phải chết hoặc hắn ta đang sống không bằng chết.Ngăn cản một kẻ chắc chắn phải chết thì có nghĩa lý gì huống chi hắn và Trình Quốc không có quen biết gì nhau chết một người lạ thì ảnh hưởng gì.Hắn ta tiếp tục chăm chú vào Băng Thần xem tiểu tử này cầm cự được đến bao giờ trong mắt hắn bây giờ đã không còn ai khác ngoài Băng Thần.Băng Thần đã được coi như niềm hi vọng lớn lao để hắn có thể thắng được tên khốn nạn kia nhưng nguyên tắc vẫn là nguyên tắc.Chỉ cần tiểu tử kia qua được lần này khảo nghiệm thì hắn sẽ chính tay bồi dưỡng kẻ này khiến hắn trở thành một siêu cấp cao thủ đủ sức gánh vác một phương.Mà lúc này nhân vật chình vẫn đang ngựa không dừng vó xông tới người gần hắn nhất chính là cô nàng Thủy Linh, hai người chỉ còn cách nhau khoảng vài dặm đường. Mà khoảng cách đó đối với Băng Thần trong trạng thái như thế này chỉ khoảng gần một phút mà thôi.Nhanh chóng Băng Thần xuất hiện trong tầm mắt khiến Thủy Linh cả người lạnh ngắt nàng không ngờ hắn ta giải quyết những kẻ khác nhanh như thế. Không có biện pháp nào khác nàng đành cắm đầu bỏ chạy nhưng không có tạo ra mấy tác dụng.Băng Thần vung lưỡi hái lên mà Thủy Linh cũng không nghĩ đến chuyện kháng cự nàng muốn mình chết đi nhẹ nhàng nhất.Thế nhưng nàng có vẻ không phải là hồng nhan bạc mệnh Băng Thần bỗng nhiên té úp mặt vào đất và không nhúc nhích nữa.Thủy Linh bất ngờ vô cùng nhưng vẫn đủ can đảm tiếp cận Băng Thần sau vài lần thử nàng đã chắc chắn Băng Thần thật sự bất tỉnh.Thế là nàng lâm vào trầm tư khiến những người khác có những cảm xúc suy nghĩ khác nhau. Nhạc Thiên Quân và Thanh Phong thì lo lắng vô cùng chỉ mong hắn lập tức tỉnh táo lại. Còn tất cả những người khác thì trong lòng chỉ có một ý tưởng đó là Thủy Linh mau thế thiên hành đạo tiêu diệt cái yêu nghiệt này đi.Nhưng không như họ mong muốn Thủy Linh lại đỡ lấy Băng Thần đưa hắn đi.Mặt trời dần dần khuất núi lúc này Băng Thần đã có lại ý thức của mình. Hắn cảm giác một người đang đưa mình đi và chắc chắn kẻ này là nữ nhân vì thân thể của đối phương quá thơm. Nam nhân khó có thể có loại mùi thơm như thế này nên hắn khẳng định là nữ. Chưa kể thông qua xúc giác hắn cảm giác được thân thể mềm mại của nàng. Thủy Linh đang đánh cược tính mệnh của mình vì gia nhập Thiên Nguyên học viện. Nàng vốn có một đội ngũ mạnh mẽ và đồng minh cũng không hề kém. Mà những thứ đó đã bị người đàn ông này phá hủy với thực lực của nàng muốn kiếm được số ngọc bài khổng lồ đó gần như là điều không tưởng. Thế nên nàng quyết định đặt hi vọng vào người mạnh mẽ nhất mà nàng biết cũng là người đàn ông này. Theo như nàng nghĩ tên này trong phạm vi của khu rừng chính là kẻ mạnh mẽ nhất. Nhờ có hắn nàng có thể có được lượng ngọc bài kia.Nàng cũng có thể sẽ bị hắn giết chết ngay khi hắn tỉnh táo lại nhưng mối thù của mẹ.Sự âu sầu của cha khiến nàng trở lên bất chấp cả mạng sống của mình. Nhóm lửa lên cạnh một bờ suối nàng đặt Băng Thần xuống rồi tự mình đi bắt vài con cá mang về nướng. Băng Thần lúc này đã khôi phục khá nhiều thần thức tỏa ra xung quanh khiến hắn nắm được tình hình lúc này. Vì cô nàng này đã có thể coi như ân nhân của hắn vì người khác mà thấy hắn bất tỉnh không đâm thêm vài đao rồi lấy đi ngọc bài mới là lạ. Băng Thần cố gắng thôi động sinh mệnh chi lực từng chút từng chút khiến hắn khôi phục.Khi cá nàng nướng đã chín thì hắn ta cũng đã khôi phục khả năng hoạt động của mình. Mùi cá thơm khiến Băng Thần với ca sĩ bụng đói vượt qua được chính mình bật dậy.Hắn ta không chút khách khí lấy ngay một con cá nướng gặm lấy gặm để.Sau khi ăn vài con hắn ta cảm giác thân thể sức sống quay lại thở phào nhẹ nhõm. Hệ thống thông báo hắn ta cũng đã xem qua chứng tỏ bản thân mình thật là may mắn. Không biết khi ở trong phẫn nộ kiếp nạn mình đã làm những gì. Băng Thần đành hỏi:" Cô nương có thể cho tại hạ biết tính danh."Thủy Linh nói:" Ta tên Thủy Linh công tử có gì cần hỏi cứ hỏi ta sẽ trả lời."Băng Thần mừng rỡ nói:" Cô nương có thể cho ta biết mình đa số làm những gì không?"Thủy Linh không chút chần chờ trả lời cho Băng Thần biết bản thân đã làm những gì. Sau đó Băng Thần cũng ngạc nhiên vì nàng đã không giết đi mình dù hắn vừa truy sát nàng xong.Băng Thần cười nói: " Tại sao cô nương không giết ta?"Thủy Linh nói: " Thứ nhất chúng ta sai thứ hai là vào giờ phút này chỉ có công tử là có thể giúp ta vào được Thiên Nguyên học viện. "