_____ Quân Mạc Bắc đang xem một văn kiện, là tư liệu vừa thu thập được của vụ án giết người nào đó, lúc này chưa được công khai, trước mắt là tài liệu mật trong cục cảnh sát.
Hắn không phải cao thủ IT gì, chỉ đi theo Quân Dạ Huyền học một chút kỹ xảo, nhưng hôm nay gặp được tài liệu này, trình tự mã hóa vô cùng phức tạp, ngay cả người bên dưới cũng giải không ra.
Vốn dĩ tính đưa cho Quân Dạ Huyền, nhưng thằng nhóc này hai ngày đi theo chú nhỏ rời khỏi Nghiệp Thành, còn không biết khi nào trở về.
Tay Tiếu Dao dọc theo đầu vai hắn hướng cổ áo sơmi, cổ áo cảnh sát Quân không chút cẩu thả, mỗi một cúc áo đều được thắt kín mít, giống con người hắn, nghiêm túc, lạnh băng, nhìn không có một chút nhân tình.
Đôi tay nhỏ cũng dám cởi bỏ hai cúc áo hắn, ngón tay đụng tới cổ hắn, sắc mặt Quân Mặc Bắc đang ở hết sức chăm chú trầm xuống, muốn lấy tay cô ra.
Tiếu Dao lại bỗng nhiên cười nói: “Tài liệu này, dùng mật ngữ ma tư kết hợp với ngôn ngữ phỉ Sith hiện đại (*), anh giải thế này, cứ cho anh một năm thời gian, cũng là không giải được.”
(*) Ở đây không rõ bịa hay thực nữa, tóm lại editor không hiểu, tra không ra, H văn cũng không cần quá hiểu về vấn đề này. Về chữ "phỉ", vì không có bản raw nên không biết hán tự, dịch không được nên để nguyên. Quân Mạc Bắc ngẩn ra, nghiêng đầu nhìn cô: “Cô hiểu ngôn ngữ phỉ Sith hiện đại?”
Tư liệu trên cơ bản đều là mật ngữ ma tư, nhưng, với ngôn ngữ phỉ Sith hiện đại mới, người hiểu biết cũng không nhiều, mà trong chương trình máy tính hắn, cũng không có ngôn ngữ này.
Tay Tiếu Dao nhân cơ hội xâm nhập vào ngực hắn, giống như con rắn, Quân Mạc Bắc tức khắc đen mặt: “Mời cô tự trọng! Lấy ra!”
“Muốn xem không? Em giúp.” Cô một chút cũng không lo sắc mặt hắn âm trầm, móng tay lướt qua đầu v* hồng nhạt của hắn một chút, thân thể người đàn ông tức khắc một trận cứng đờ.
Nhưng hắn vẫn làm mặt vô biểu tình, thái độ lạnh lẽo: “Cô cho rằng câu dẫn tôi, liền có thể lấy được tài liệu của tổ chức các cô?”
“Em chỉ muốn giúp anh giải mã mà thôi, nghĩ nhiều như vậy!” Tiếu Dao trừng hắn một cái, thế nhưng làm lơ vẻ mặt sương lạnh của hắn, thu tay từ ngực hắn, bỗng nhiên dạng chân đưa lưng ngồi trên đùi hắn.
“Làm càn!” Đôi tay Quân Mạc Bắc chế trụ eo cô, đang muốn ném văng cô ra.
“Mười phút, em có thể giúp anh mở mật mã tài liệu.” Tiếu Dao bất vi sở động, thậm chí hạ chân, dùng thịt mông mượt cọ cọ lên hắn.
Quân Mạc Bắc thiếu chút nữa nhịn không được lại muốn ném văng cô ra, nhưng cô nói mười phút, lại làm hắn có một tia hứng thú.
Tài liệu này hắn đã phí một thời gian buổi chiều, đến tầng thứ nhất mật mã cũng chưa mở được, làm phải tạm thời mặc kệ cô, ngón tay thon dài đã ở trên bàn phím như tia chớp mà gõ vang, nháy mắt giải xong tầng mật mã thứ nhất!
Sắc mặt Quân Mạc Bắc chưa đổi, ánh mắt lại thâm trầm, Tiếu Dao biết kỹ thuật giải mã của mình thuyết phục Quân Mặc Bắc, lúc này mới hơn mười giây thời gian thôi.
Nhưng cô không lập tức giải tầng mật mã thứ hai, mà quay đầu lại nhìn hắn, cong môi hồng cười đến vũ mị: “Cảnh sát Quân, thế nào? Kỹ thuật của em không kém chứ?”
Thịt mông cũng không biết là cố ý hay vô tình, theo động tác cô quay đầu, một lần nữa ma sát bên dưới của hắn.
Quần lót dưới váy ngắn thật mỏng manh, nhẹ nhàng cọ xát côn th*t dưới háng hắn, tuy rằng côn th*t còn ở trạng thái bình tĩnh, nhưng đồ vật lớn như vậy, ngay cả khi còn mềm, phồng cũng kinh người.
Tiếu Dao cảm thấy mình hư hỏng, tiểu huyệt cách quần lót ma sát, thế nhưng có thể đoán thứ đó của đàn ông lớn bao nhiêu.
Nhưng, đồi bại liền đồi bại, có quan hệ gì đâu? Dù sao, người cô thích sau khi cường bạo cô đã di tình biệt luyến (*) rồi, đối với cô, không bao giờ có tình yêu thuần khiết gì đáng nói.
(*) di tình biệt luyến: yêu một người, sau đó lại không yêu người đó nữa mà có tình yêu mới. Cô hiện tại, không để bụng hư hay xấu, chỉ muốn từ Quân Mạc Bắc, hiểu thêm về kế hoạch của cảnh sát và tổ chức.
“Cảnh sát Quân, điều hòa văn phòng anh hỏng rồi hả? Nóng quá đi.” Cô gái vừa nói, một bên vừa kéo ra cúc áo trên người.
Sau khi áo trên bị kéo, áo ngực ren lộ ra, cặp vú no đủ theo hô hấp của cô, căng đầy như muốn bắn khỏi áo ngực.