Giờ thứ 9, đúng 4 giờ chiều.
Xe Hummer rốt cục tới được tòa cao ốc Hudson’s Bay tại đại lộ 145.
Thẩm Dịch dừng xe sát ven đường. Ôn Nhu mở ra địa đồ tra cứu tư liệu cao ốc: “Tòa cao ốc này vốn là trung tâm thương mại, bất quá giờ đã ngừng kinh doanh. Toàn bộ cao ốc có 34 tầng, diện tích 432 mét vuông, tổng cộng 12 lối ra vào. Sau khi chiến đấu phát sinh, một khi gặp tình thế bất lợi, dị nhân nhất định sẽ rút lui thoát đi. Phải nghĩ biện pháp chặt đứt tất cả đường chạy trốn của bọn hắn, chúng ta cần đầy đủ nhân thủ để giải quyết vấn đề này, không được thả chạy bất kỳ một tên.” Hồng Lãng tặc lưỡi với Kim Cương: “Phụ nữ hung ác có thể lãnh huyết hơn nhiều so với đàn ông.” Không đợi Ôn Nhu giơ roi, Hồng Lãng đã cười lớn tự động tránh thoát. “Nhân thủ không là vấn đề.” Thẩm Dịch cũng cười nói.
Hắn đem Huân Chương Vinh Dự ra.
Huân Chương Vinh Dự chiếu lên một màn năng lượng hiện trước mắt Thẩm Dịch. “Xin mời lựa chọn binh sĩ cùng số lượng ngài cần triệu hoán, binh sĩ tinh anh mỗi người 30 điểm Huyết Tinh, binh lính bình thường mỗi người 15 điểm Huyết Tinh. Sau khi ngài lựa chọn kĩ càng binh sĩ ngài cần triệu hoán, ngài có thể tiến hành tạo đội hình riêng cho bọn họ, thuận tiện cho ngài lần sau trực tiếp triệu hoán.” Bên trên màn năng lượng cho thấy một loạt ảnh chân dung, đúng là các lính dù Vương quốc Anh ban đầu ở cầu lớn Arnhem cùng Thẩm Dịch sóng vai một chỗ chiến đấu. Mỗi một tấm ảnh chân dung binh lính đều kèm theo bên cạnh các loại giới thiệu thuộc tính, ưu điểm, tuổi tác… của bọn họ. Thuộc tính ưu tú của tất cả binh sĩ tinh anh đều khác nhau, bất quá sai biệt không lớn, bình quân thuộc tính trên dưới 10 điểm. Phía dưới có kèm theo giới thiệu: Binh sĩ tinh anh mỗi khi tăng lên 1 đẳng cấp, Toàn Thuộc Tính gia tăng 1 điểm, thuộc tính ưu tú gia tăng 3 điểm. Mỗi 5 cấp có thể học tập một kỹ năng. Kỹ năng cần mạo hiểm giả hao tốn điểm Huyết Tinh cung cấp học tập, hạn mức thanh kỹ năng cao nhất là 3.
Thẩm Dịch có thể tự do chọn lựa theo danh sách những binh sĩ mình muốn chiêu mộ, vì chính mình phục vụ.
Trung tá Frost cùng Thiếu tá Ralph đồng dạng xuất hiện, bất quá giá tiền chiêu mộ Frost là 100 điểm Huyết Tinh, kỹ năng 1: Cổ vũ. Khiến cho binh sĩ trong phạm vi trăm thước quanh người gia tăng 10% tổn thương viễn trình, phòng ngự thêm 1, hiệu quả giới hạn tại binh sĩ Tiểu đoàn lính dù số 2, hiệu quả kỹ năng có độ ưu tiên 10, mỗi lần tăng lên một cấp gia tăng 1 điểm ưu tiên. Kỹ năng 2: Chúc phúc. Khiến cho một gã binh sĩ trọng thương ngã gục lập tức khôi phục khỏe mạnh.
Chiêu mộ Thiếu tá Ralph hết 80 điểm Huyết Tinh, kỹ năng: Tử chiến. Lúc tánh mạng binh sĩ Tiểu đoàn lính dù số 2 hạ thấp dưới 30%, công kích tăng lên 20% tổn thương, phòng ngự tăng lên 5 điểm, vẻn vẹn hữu hiệu với binh sĩ Tiểu đoàn lính dù số 2, hiệu quả kỹ năng có độ ưu tiên 10, mỗi lần tăng lên một cấp gia tăng 1 điểm ưu tiên.
Frost hoặc Ralph chết trận, rơi xuống 10 điểm cùng 8 điểm thân thiện của Huân Chương. Hai vị sĩ quan mỗi lần thăng 1 đẳng cấp gia tăng Toàn Thuộc Tính 2 điểm, thuộc tính ưu tú 5 điểm, đẳng cấp kỹ năng tăng lên 1 đẳng cấp, giá cả chiêu mộ bội tăng. Frost mỗi 3 đẳng cấp có thể học tập một kỹ năng, hạn mức thanh kỹ năng cao nhất là 5, Ralph mỗi 4 cấp có thể học tập một kỹ năng, hạn mức thanh kỹ năng cao nhất là 4.
Frost hoặc Ralph chết trận có thể phục sinh, nhưng mỗi người chỉ có một lần cơ hội phục sinh, phục sinh cần gấp ba điểm số triệu hoán.
Về phần binh lính bình thường thì chỉ có giới thiệu ưu điểm cùng thuộc tính, không có ảnh chân dung cùng tính danh, bình quân thuộc tính 7 điểm.
Thẩm Dịch trước lựa chọn Frost cùng Ralph, sau đó tuyển 60 tên binh sĩ tinh anh, lại lựa chọn 60 tên binh lính bình thường, thanh toán xong 2880 điểm Huyết Tinh. May mà có mập mạp ở đây, nếu hắn không có sẵn mớ điểm Huyết Tinh nọ thì đúng là không đủ gọi nhiều binh lính đến thế.
Huân Chương Vinh Dự truyền đến nhắc nhở: Mời lựa chọn phương thức triệu hoán.
1: Triệu hoán trực tiếp. Binh sĩ sẽ trực tiếp xuất hiện bên cạnh ngài.
2: Triệu hoán nhảy dù. Binh sĩ sẽ dùng phương thức nhảy dù xuất hiện ở thế giới nhiệm vụ, do người triệu hồi chỉ định đáp xuống bất kỳ địa phương nào trong tầm mắt cự ly 1000m.
Thẩm Dịch lựa chọn triệu hoán trực tiếp.
Sau một khắc, Trung tá Frost, Thiếu tá Ralph cùng một trăm hai mươi tên lính dù Vương quốc Anh vũ trang toàn thân bỗng nhiên xuất hiện bên cạnh Thẩm Dịch.
Vốn là đường đi trống trải thoáng cái bị hơn một trăm tên vạm vỡ chen lấn tràn đầy.
So sánh với Tiểu đoàn lính dù số 2 từng trong thế giới nhiệm vụ Market Garden, đám binh sĩ được triệu hoán mà đến càng thêm nghiêm túc, thần sắc lãnh khốc, hành động nhanh nhẹn. Nếu như nói lúc trước binh sĩ Tiểu đoàn lính dù số 2 vẫn có ý chí riêng, như vậy hiện tại bọn họ đã triệt để đầu đuôi trở thành binh sĩ trung thành luôn phục tùng mệnh lệnh của Thẩm Dịch.
Mỗi một binh lính đều có kèm theo micro trên thân, Thẩm Dịch có thể thông qua micro trực tiếp tiến hành chỉ huy bọn họ, cũng có thể lựa chọn giao quyền chỉ huy, do Tiểu đoàn trưởng Frost chấp hành thay. Theo lý Thế Chiến thứ hai là không có thiết bị thông tin tân tiến đến thế, bất quá sau khi trở thành binh sĩ triệu hoán từ Huân Chương Vinh Dự, binh sĩ Tiểu đoàn lính dù số 2 liền tự động có được loại trang bị này, coi như là phân phối duy nhất vượt mức quy định tiêu chuẩn.
Frost mới vừa xuất hiện, liền hướng Thẩm Dịch kính cẩn chào: “Tiểu đoàn lính dù số 2 Tiểu đoàn trưởng Frost hướng cấp trên báo danh, kính mong hạ đạt chỉ lệnh tác chiến.” “Chia binh lính của ngươi làm ba phân đội. Đội thứ nhất phụ trách bảo vệ tòa cao ốc này, chắn trụ tất cả người từ gara tầng ngầm ra ngoài, không có ta hay đồng bọn của ta cho phép, mặc kệ người gì thoát ra hết thảy giết chết bất luận tội. Đội thứ hai bố trí trên cả con đường, chuẩn bị chặn đường hết thảy người có khả năng tạo thành trở ngại cho chúng ta. Đội thứ ba đi theo đồng bọn của ta vào chấp hành mệnh lệnh tiêu diệt toàn bộ.” Thẩm Dịch trầm giọng hạ lệnh: “Thời gian chuẩn bị ba phút, lập tức tiến hành.” “Tuân lệnh, cấp trên!” Tất cả binh sĩ đồng thời hét lớn.
Những binh lính này luận tố chất cá nhân, so mạo hiểm giả có lẽ kém xa lơ xa lắc, nhưng bọn họ được huấn luyện nghiêm chỉnh, am hiểu hiệp đồng tác chiến, thi hành mệnh lệnh kiên quyết, tố chất tâm lý tốt vô cùng. Lính dù cho tới bây giờ đều là do binh sĩ ưu tú nhất tạo thành, nếu không vô pháp hoàn thành trách nhiệm xâm nhập sau lưng địch, với bọn họ mà nói, loại công tác dùng ưu thế binh lực phục kích kẻ địch ngây thơ vô tri như thế này, chỉ là một bữa ăn sáng, đồng thời cũng là chuyện thường ngày.
Frost vung tay lên một cái, 120 tên lính dù đồng thời triển khai hành động, nhân số tuy nhiều, lại không chút nào rối ren. Frost chỉ là thoáng quơ tay vài cái, các lính dù liền chia thành hai đội. Một đội lính dù xông vào trong cao ốc, cưỡng chế di dời dân chúng trong nhà, bảo vệ điểm phục kích, một đội khác bố trí phòng tuyến trên đường, chỉ dùng hai phút toàn bộ mỗi người cũng đều đã có vị trí và cương vị riêng, biến cả con đường thành một mảnh hiểm địa sát cơ tứ phía.
Hoàn thành một bước này, Thẩm Dịch có chút hưng phấn nói: “Chuyện còn lại các ngươi đi làm đi, ta cùng mập mạp chờ ở cửa là được rồi.” Đám Kim Cương ngẩn người: “Ngươi không đi?” “Dù sao cũng phải có người ở bên ngoài trông coi, cam đoan chúng ta hậu viện không nổi lửa.” “Vậy điểm sát lục…” “Lưu mấy người sống mang tới là được rồi.” Thẩm Dịch thản nhiên nói. “Như thế không công bình với ngươi…” Hồng Lãng có chút do dự. “Đi đi.” Thẩm Dịch cắt ngang Hồng Lãng mà nói: “Quyết định như vậy, La Hạo, cho bọn hắn thêm khải giáp tinh thần lực, lần sau mỗi khi chiến đấu cứ làm như vậy. Nếu như ngươi còn dám chỉ thêm khải giáp cho mình sau đó cứ cắm cúi ôm đầu ở một bên phát run… Ta liền nhét họng súng vào trong hậu môn ngươi rồi bóp cò.” Mập mạp liên tục gật đầu.
Được gia trì khải giáp tinh thần lực, ba người đi về phía gara tầng ngầm.
Cũng không lâu lắm, tiếng súng vang lên.
Đồ sát chính thức bắt đầu…
Hạ thấp ghế dựa sau lưng xuống, Thẩm Dịch nửa nằm ở bên trong xe Hummer, hai tay giao nhau ở sau ót, trong miệng còn ngậm một điếu thuốc, khói vấn vít bay lên, từng làn từng làn phiêu lãng trên không.
Thẩm Dịch cứ như vậy ánh mắt đăm đăm nhìn không trung, giống như đang suy nghĩ điều gì.
Bé mập mạp thì kính cẩn ngồi vị trí bên cạnh.
Đầu thuốc ánh lửa lúc sáng lúc tối, hết đoạn này đến đoạn khác hướng phía dưới thiêu đốt, cho thấy tâm tình của người hút thuốc cũng như ánh lửa chập chờn sáng tối trên đầu thuốc này.
Tàn thuốc dài ra, mập mạp rất tự giác đưa tay qua, để cho tàn thuốc rơi xuống chính trong lòng bàn tay mình.
Một ít tàn thuốc rơi vào trên mặt Thẩm Dịch, mập mạp vội vàng cẩn thận lau cho hắn.
Thẩm Dịch liếc mắt nhìn mập mạp, cảm thấy buồn cười. “Biết rõ vì cái gì ta không muốn đi vào sao?” Hắn hỏi mập mạp.
Mập mạp lắc đầu. “Bởi vì ta không thích ra tay với người không có lực đánh trả. Nếu như có thể… ta tình nguyện đối thủ của ta là kẻ địch mạnh mẽ, mà không phải giống như bây giờ đi đánh lén một ít dị nhân vô tội. Huyết Tinh đô thị chết tiệt đang để cho những mạo hiểm giả chúng ta tiến hành một hồi thanh trừ chủng tộc.” “Nhưng ngươi vẫn phải làm như vậy.” Mập mạp cả gan trả lời. “Cho nên nói, người sống trên đời, luôn sẽ đối mặt một ít vấn đề chúng ta không muốn đối mặt nhưng lại không thể không đối mặt, mặc kệ nơi nào đều giống nhau.” Thẩm Dịch bất đắc dĩ nhún vai: “Chúng ta không cách nào kháng cự, nhưng ít ra có thể bảo trì thanh tỉnh.” Hắn nhìn mập mạp, đột nhiên nói: “Với ngươi mà nói, loại hành vi này vĩnh viễn là không thể lý giải đúng không? Ngươi vĩnh viễn không có hi vọng giống như ta.” Mập mạp nhẹ nhàng gật đầu: “Ta sợ chết, chỉ cần không chết, bảo ta làm cái gì đều được.” “Không phải người ta vẫn luôn phải chết đấy sao?” “Thế nhưng có thể sống lâu vài năm cũng tốt mà.” “Vậy ngươi cảm thấy cuộc sống giống như hiện tại vậy, sống lâu vài năm có ý nghĩa sao?” Mập mạp lặng thinh.
Thẩm Dịch ngồi dậy, lấy điếu thuốc trong miệng ra, hướng trên mặt mập mạp đưa tới, chạm nhẹ một tiếng rất bé.
Tàn thuốc tạo nên một vết bỏng rộp nho nhỏ trên mặt mập mạp.
Mập mạp không dám nhúc nhích. “Nhìn ngươi xem… ngươi cảm thấy còn sống như vậy có ý nghĩa? Chỉ cần ta nguyện ý, ta muốn chơi thế nào ngươi liền chơi ngươi thế ấy… Ngay cả quyền lực phản kháng ngươi đều không có. Ngươi cảm thấy như thế đáng giá?” Thẩm Dịch nhìn hắn chằm chằm.
Giận hắn không tranh giành!
Mập mạp run run thoáng một phát: “Ta… ta không biết. Ta chỉ là sợ hãi…” “Tại sao phải sợ?” “Ta…” “Bởi vì đó là bản năng của ngươi!” Thẩm Dịch lập tức nói: “Thế nhưng ngươi phải hiểu, người sở dĩ là người, bởi vì chúng ta đồng thời có cả hai loại thứ đồ vật lý trí cùng tình cảm. Một mặt chúng ta là động vật cảm tính, chịu tình cảm chi phối, chịu bản năng sai sử, nhưng ở phương diện khác chúng ta cũng tồn tại lý trí, biết việc gì nên làm việc gì không nên làm. Nhiều khi khả năng chúng ta cũng có thể vượt qua một ít bản năng xấu! Vậy bây giờ ta hỏi ngươi… ngươi có biết tử vong tại sao lại đáng sợ không?” Mập mạp mờ mịt lắc đầu. “Bởi vì nó không cách nào quay đầu lại, không cách nào thể nghiệm nó. Người chỉ có một mạng, đã chết về sau sẽ không cách nào sống lại. Cho nên không có một người còn sống nào có thể chân thật nói cho ngươi biết tử vong là cái thứ gì. Cũng chính bởi vì cái dạng này, trước khi nó phát sinh, ngươi vĩnh viễn không có kinh nghiệm với nó. Thời đại viễn cổ sinh tồn gian nan khiến cho trong gien chúng ta rơi xuống dấu ấn sợ hãi những thứ không biết, chính loại sợ hãi này hình thành nên cẩn thận, khiến nhân loại ta sinh sôi nảy nở lớn mạnh lên. Bởi vậy với thứ không biết, không cách nào thể nghiệm, không cách nào quay đầu lại, chúng ta bảo trì tâm lý cẩn thận khôn cùng, cũng biến chất thành sợ hãi. Đây chính là bản chất nguyên nhân vì lẽ gì tánh mạng phải sợ tử vong! Thực tế tử vong là một bộ phận được tự nhiên tạo thành trong dòng chảy sinh mệnh, không thể thiếu, bản thân nó cũng không đáng sợ. Sở dĩ chúng ta cảm thấy tử vong rất đáng sợ, bởi vì chúng ta không biết nó, không cách nào lặp lại nó, không cách nào thể nghiệm nó, không cách nào thay đổi nó… Ngươi hiểu chưa?” Mập mạp kinh ngạc nhìn Thẩm Dịch, hắn hoàn toàn không rõ Thẩm Dịch tại sao phải nói với hắn những chuyện này.
Thẩm Dịch thở dài: “Lời ta vừa mới nói đấy, là định luật vận chuyển trên địa cầu, nhưng nơi này là Huyết Tinh đô thị. Một nơi tử vong cũng không phải không thể tái diễn, một nơi tử vong cũng không phải không cách nào thể nghiệm, một nơi tử vong cũng không phải không thể quay đầu lại…” Nhìn xem mập mạp, Thẩm Dịch vỗ nhẹ mặt của hắn, bởi vì mập mạp thể chất rất cao, vết bỏng rộp nho nhỏ trên mặt hắn đang nhanh chóng biến mất. “La Hạo, ta chỉ là muốn nói cho ngươi biết, thế giới mới, cần quy tắc mới, quá trình thích ứng tâm lý mới. Ngươi sợ hãi tử vong cùng nguy hiểm, ở chỗ này không có chút ý nghĩa nào. Nó sẽ không trợ giúp nhân loại sinh tồn phát triển giống như trên địa cầu vậy, ngược lại sẽ trở thành chướng ngại ngăn cản ngươi lớn mạnh. Cho nên loại công năng tâm lý cùng với cảm giác thân thể khủng hoảng này đồng dạng đều đã trở thành tồn tại không có ý nghĩa, là dư thừa không cần thiết. Ngươi phải học cách vứt bỏ nó.” “Thế nhưng mà ta…” “Ta biết, ngươi có năng lực nhận biết nguy hiểm. Nhưng đấy chẳng qua là cho ngươi cảm giác được nguy hiểm, không phải kêu ngươi đi sợ hãi nguy hiểm. Hai điểm này hoàn toàn khác biệt, đúng không?” Thẩm Dịch mỉm cười nói: “Ngươi không phải đã nói, cái loại cảm giác này giống như không cho ngươi dù nhảy mà ném ngươi từ không trung vạn mét xuống sao? Đúng, cái kia đích xác rất đáng sợ. Chẳng qua nếu như là ta trong loại hoàn cảnh này, dưới tình huống cầu xin được sống cũng bằng thừa, dứt khoát một bên thưởng thức phong cảnh sinh ra lúc cấp tốc hạ lạc, một bên thử xem dưới gió lớn như vậy có thể đốt thuốc lá hay không, ta sẽ trên không trung nhào lộn diễn trò làm xiếc, thậm chí cởi quần đi tiểu lên trời, phát ra rộn ràng cười vui… Chính thức làm cho người ta sợ không phải tử vong, mà là tâm của chính mình. Thử học lấy năng lực trấn tĩnh cùng khắc chế trong lúc cảm nhận được nguy hiểm to lớn xem, nếu như ngươi có thể làm được, ngươi nhất định sẽ trưởng thành.” Nói đến đây, Thẩm Dịch nằm xuống.
Hắn dùng khẩu khí lười biếng nói: “Có biết giữa nam với nữ khác nhau chỗ nào không? Lúc phụ nữ đối mặt đao thương đâm tới, các nàng thường nhắm mắt lại thét lên; còn lúc nam nhi đối mặt uy hiếp đập vào, bọn hắn sẽ trợn tròn mắt gào thét đấy. Cẩn thận suy nghĩ lại xem, La Hạo, khi ngươi gặp được nguy hiểm, ngươi là muốn mở to mắt đây này? Hay là muốn nhắm mắt lại đây?” Mập mạp giống như bị sét đánh giật mình ngồi dậy, bất động tại chỗ.