Sang ngày kế tiếp, Bạch Dật Hiền và Đỗ Minh Nguyệt cứ ngỡ đã giải quyết ổn thỏa vấn đề của cô, nhưng thực không ngờ bây giờ khắp nơi từ các mặt báo cho đến những trang báo mạng nổi lên hàng loạt những tin tức về mặt xấu của Đỗ Minh Nguyệt cô.
Gì mà giả tạo, trà xanh, thích tranh giành bạn trai của người khác, tự biên tự diễn, blabla đủ các loại tin tức xấu làm ảnh hưởng đến Đỗ Minh Nguyệt cô. Và tin tức được quan tâm nhất vẫn là những đoạn phim ngắn được ghi lại vào buổi tiệc ra mắt của Tinh Không, với hàng loạt hình ảnh nóng bỏng mắt của cô khi ấy cùng hai người nam nhân lạ mặt nào đó.
Nằm trong phòng lướt điện thoại xem bình luận bên dưới những bài đăng về bản thân, Đỗ Minh Nguyệt tức giận ném điện thoại trên tay xuống đất vỡ tan tành. Nhiêu đấy vẫn không thể nào làm cho cô hả được cơn giận, nên Đỗ Minh Nguyệt giận dữ quét hết đống mỹ phẩm, vật dụng nằm trên bàn trang điểm xuống nền nhà khiến cho âm thanh đổ vỡ vang lên khắp căn phòng.
Đỗ Minh Nguyệt thở hồng hộc tức giận nghiến răng nghiến lợi, chắc chắn là con khốn Bạch Nhật Hy đã làm chuyện này. Ngoài con ả ấy ra thì còn ai nhắm vào cô nữa cơ chứ. Nhưng Đỗ Minh Nguyệt cô không tin là bản thân sẽ thua con khốn Bạch Nhật Hy ấy.
Đưa ngón cái lên miệng cắn, Đỗ Minh Nguyệt cắn nát cả móng tay của ngón cái, mi tăm cau chặt đến mức không chừng còn có thể kẹp chết cả ruồi. Khi này, đột nhiên có một người chợt lóe qua đầu Đỗ Minh Nguyệt. Cô nghĩ là mình đã tìm ra cách giải quyết lần này rồi. Nếu như Bạch Dật Hiền vô dụng không thể nào giúp cô được, vậy thì cô sẽ tìm đến những kẻ có quyền lực hơn như sáu đại gia tộc chẳng hạn.
Nghĩ đến đây, Đỗ Minh Nguyệt nhanh tay lấy một cái điện thoại dự phòng cũ mà bản thân đã bỏ quên từ rất lâu ra. Khòm xuống nhặt sim điện thoại dưới nền do bị văng ra từ điện thoại đã bị cô đập vỡ lắp vào chiếc điện thoại cũ.
Khởi động máy xong, Đỗ Minh Nguyệt rất nhanh nhấn một dãy số rồi gọi đi. Tiếng chuông báo hiệu đang kết nối cuộc gọi đi vang lên đều đặn được một lúc, thì rốt cuộc cũng có người nhắc máy.
“Tiểu Nguyệt đấy à! Dạo gần đây sao cháu ít đến thăm ông thế? Có phải thằng nhóc ấy lại chọc giận cháu không? Ông sẽ giúp cháu dạy dỗ nó, cháu nói đi.” Giọng nói trầm trầm già nua vang lên từ đầu dây bên kia.
“Hức hức hức... Ông ơi, anh Diệp không có làm gì con cả. Chỉ là... huhuhu...” Nói đến đây Đỗ Minh Nguyệt bắt đầu khóc thút thít như lê hoa đái vũ vô cùng đáng thương.
“Có chuyện gì đấy! Ai dám khiến cho Tiểu Nguyệt của ông khóc? Cháu nói đi, ta sẽ giúp cháu đòi lại công bằng!” Người ở bên kia đầu dây nổi giận rồi lại tiếp tục nói: “Được rồi! Cháu đang ở nhà đúng chứ? Ta sẽ cho thằng ngốc Diệp sang đấy đón cháu. Ông cháu ta gặp rồi nói.”
Nói rồi thì người đàn ông bên đầu dây kia cũng tắt máy, cuộc gọi vừa ngắt thì Đỗ Minh Nguyệt khẽ cười đưa tay lên gạt đi những giọt nước mắt trên má. Để cô xem, lần này có sự ra mặt của Nam Cung gia thì Bạch Nhật Hy cô ta sẽ giải quyết như thế nào? Nếu được thì Đỗ Minh Nguyệt càng phải nắm chặt cơ hội trong tay, và triệt hẳn mối hiểm họa là Bạch Nhật Hy cô ta ra khỏi cuộc sống của chính mình.
Còn về phía Tinh Không và Bạch Nhật Hy cùng anh em Chu Nhất – Chu Dạ.
Bọn nam chủ này quả là nói được làm được a, chỉ vừa mới ngày hôm qua bọn họ cảnh cáo Bạch Nhật Hy cô phải gỡ cái tin tức của Đỗ Minh Nguyệt xuống. Nhưng chưa được một ngày thì bọn họ đã bắt đầu ra sức chèn ép Tinh Không rồi.
Cố Thị bắt đầu làm khó dễ Tinh Không bằng cách yêu cầu tất cả công ty dưới trướng, hoặc những công ty – tập đoàn đã từng hợp tác không được làm việc và tham gia bất kỳ dự án nào của Tinh Không.
Nếu đối với những công ty nhỏ vừa mới lên khác thì hành động của Cố Thị như thế chẳng khác nào đang cố phong sát họ trên thương trường. Và tất nhiên, kết quả những công ty bị nam chủ phong sát cuối cùng chỉ có là cái chết, sụp đổ dưới quyền lực của nam chính mà thôi.
Hmm... nhưng đó là Bạch Nhật Hy nói nếu như xảy ra với một công ty nhỏ nào đó. Còn đối với cô, bấy nhiêu đó mà đòi phong sát Tinh Không của cô? Thật nực cười! Nếu Cố Hàn hắn ta vội vàng, gấp gáp muốn hạ bệ cô như thế, vậy thì cô sẽ từ từ đấu với hắn. Để xem đến cuối cùng ai sẽ là kẻ chiến thắng.
Thực sự thì cho dù tất cả công ty – tập đoàn lớn nhỏ trong nước có tẩy chay Tinh Không, công ty của Bạch Nhật Hy cô lập ra thì cũng chẳng sao. Vì nguồn vốn thực sự của Tinh Không nằm ở thị trường nước ngoài cơ. Nếu như thị trường, thương trường trong nước cô lập Tinh Không thì càng tốt, càng có lợi cho Bạch Nhật Hy. Lúc này, cô sẽ có thể toàn tâm tập trung vươn ra thị trường lớn ở nước ngoài và các quốc gia lớn.
Cố tổng lần này phong sát Tinh Không, không những không có hại với cô mà ngược lại mang lại cho cô rất nhiều lợi ích.
Ngồi trên ghế lớn ở phòng chủ tịch, Bạch Nhật Hy quan sát đống giấy tờ báo cáo về các dự án đã hoàn thành và chuẩn bị triển khai. Sau khi xem xét kỹ lưỡng, Bạch Nhật Hy ngước mặt lên nhìn Chu Dạ và Chu Nhất đang ngồi ở sofa giữa phòng.
“Em thấy bây giờ là thời cơ rất thích hợp cho việc vươn ra thị trường nước ngoài. Hai anh cảm thấy thế nào?” Bạch Nhật Hy nhìn đống giấy tờ rồi quay sang nhìn hai người với ánh mắt dò hỏi ý kiến.
“Mọi chuyện đều tùy thuộc vào em! Nếu em muốn thì anh liền làm!” Chu Nhất đứng lên mỉm cười tiến đến gần Bạch Nhật Hy nhận đống tài liệu trong tay cô, nhưng vẫn không quên cúi xuống nâng bàn tay nhỏ của cô rồi hôn lên.
“Tên ngốc này!” Bạch Nhật Hy phì cười trước hành động của Chu Nhất.
“Nếu em nói thế thì cứ quyết định như thế! Anh sẽ bắt đầu cho người dò xét những nguồn vốn, nhà đầu tư lớn có tiếng tăm ở nước ngoài và sẽ tìm đến bàn bạc với họ về việc đầu tư cho dự án của chúng ta.” Chu Dạ tiến đến lấy tài liệu trong tay Chu Nhất lật lật vài trang xem.
“Được! Mọi việc đều nhờ cả vào hai người!” Bạch Nhật Hy mỉm cười ôn nhu nhìn Chu Dạ rồi lại nhìn sang Chu Nhất.
Sau khi đã bàn việc xong, Chu Dạ và Chu Nhất dự định sẽ rời khỏi phòng làm việc của Bạch Nhật Hy, nhưng vừa đi được vài bước thì đột nhiên cô nhào đến ôm chầm lấy cả hai thì thầm.
“A Nhất, A Dạ, em rất vui khi hai người xuất hiện. Cảm ơn hai người đã luôn bên cạnh em!”
“Nhật Hy, em đang nói gì vậy? Sao hôm nay đột nhiên lại làm nũng thế?” Chu Nhất kỳ lạ nhìn Bạch Nhật Hy nhưng trên môi anh vẫn kèm theo nụ cười.
“Không, không có gì cả! Chỉ là đột nhiên em rất muốn ôm hai người!” Bạch Nhật Hy hơi luống cuống trả lời rồi mỉm cười trừ.
“Thôi được rồi! Bọn anh đi làm việc đây!” Chu Dạ hơi trầm ngâm trước hành động của cô, thế rồi cơ mặt cũng hơi dãn ra rồi đưa tay định xoa đầu cô, nhưng có chút khựng lại, không biết anh đã suy nghĩ gì, tuy nhiên, rất nhanh anh liền nhẹ nhàng xoa mái tóc mềm của Bạch Nhật Hy.
Sau khi cả hai người rời khỏi phòng làm việc của chính mình, Bạch Nhật Hy vẫn một mực nhìn theo hướng hai người rời đi với ánh mắt trìu mến không thể nào ôn nhu hơn được nữa.
Được một lúc thì Bạch Nhật Hy cũng trở lại như ban đầu quay lại bàn làm việc. Cô ngồi trên bàn làm việc đọc mớ tin tức về Đỗ Minh Nguyệt, rồi lại đọc sang đống tin tức kinh tế về việc công ty mới thành lập chỉ vừa vững mạnh là Tinh Không đang bị Cố Thị, một trong những tập đoàn lớn trong nước phong sát thì liền làm xôn xao tất cả những người trong thương trường.
Môi nhẹ cong lên khi đọc đến đấy, Bạch Nhật Hy cô cuối cùng cũng có thể chơi với nam chủ rồi. Để xem cô và tên nam chủ Cố Hàn tổng tài bá đạo ấy ai sẽ là người thắng cuộc.
Mở điện thoại gọi đi cho Uyển Dư, rất nhanh cô nàng đã nhắc máy kết nối cuộc gọi với Bạch Nhật Hy.
“Uyển Dư, cô đi điều tra xem dạo gần đây Cố Thị có những dự án nào đang triển khai và đang dự định triển khai.”
“Vâng, tôi làm ngay! Ngoài ra cần làm gì thêm không ạ?”
“Hmmm... để xem nào... nếu tôi nhớ không lầm thì tôi đang là cổ đông lớn nhất của Cố Thị đúng không?” Bạch Nhật Hy xoa cằm ẩn ý hỏi.
“V-vâng đúng rồi ạ! Ý của người là như thế nào?” Uyển Dư khó hiểu hỏi lại.
“Cô điều tra xem Cố Thị đang có những dự án gì. Cho dù là dự án lớn hay nhỏ thì chỉ cần đang triển khai thì cô lập tức cho người rút vốn khỏi dự án ấy ngay. Còn những dự án đang chuẩn bị triển khai thì nhanh chóng lập thành một tài liệu ghi chính xác về chúng rồi đưa cho tôi.” Bạch Nhật Hy căn dặn kỹ càng.
“Vâng, tôi sẽ đi làm ngay lập tức, thưa boss!” Uyển Dư nói rồi Bạch Nhật Hy cúp máy.
Khi này Bạch Nhật Hy ngồi ở bàn làm việc, cô vắt hai chân đặt trên mặt bàn, còn lưng thì dựa về phía sau lưng ghế, hai tay đan lại với nhau đặt trước ngược. Cô chợt nở nụ cười biến thái quỷ quái tự thì thầm với chính mình.
“Trò vui sắp bắt đầu rồi đây!”