Yêu Hồ Trở Về

Chương 44: Sự biến đổi kì lạ, Kayoko! Cậu là Akari phải không?

"Aaaa.... "

Sakura bất ngờ hét lên, lúc định thần lại thì bản thân đã được đưa đi cách đó khá xa, hiện tại đã tiến nhập vào bên trong khu rừng, đồng dạng đằng sau cô, Ino và Chuoji cũng được cơn gió đưa đi.

Đội của Sakura có lẽ là an toàn nhất vì cơn lốc sẽ bảo vệ họ khỏi những cái bẫy bất ngờ của các đội khác, đương nhiên không nói đến đội của Neji vì họ là người đi trước nhất.

Ầm!!!

Vút!!!

" Á.... "

" Ây da! "

Từng cái hố bị sập, từng cái nhẫn thuật được gài bẫy, mà người trúng phải sẽ không bỏ mình nhưng chắc chắn là trượt.

Hiển nhiên, cái luật không cho đánh nhau cũng chỉ dành cho những người thiếu đầu óc, mà đó cũng là ý của Temari vì những người như vậy cần phải bị loại.

Trên bầu trời trong xanh, chim ưng đưa tin của làng Cát đang chao liệng, vút bay về nơi ở của Kazekage.

Trong văn phòng, sau khi nghe xong báo cáo ánh mắt Gaara trở nên có phần sắc bén, giọng nói hòa nhã uy nghiêm " Đã đến lúc chuẩn bị cho cuộc thi chuunin "

Bên ngoài làng Cát, những đội nhanh chân nhất đã đến nơi tập họp một cách an toàn, mà những đội chậm chân hơn chỉ có thể dừng lại ở vòng này, không được phép đi tiếp.

Sau khi được phân cho một gian phòng nghỉ, Sakura và Ino uể oải tựa lưng ra sau ghế, Chouji thì khoa  trương hơn nằm gục trên mặt bàn với đôi mắt nhắm nghiền, tuy nhiên khóe miệng núch ních mỡ vẫn không ngừng lải nhải " Ka..Kayoko, cậu không thể nhẹ nhàng hơn chút sao? "

Ino vuốt vuốt tóc mái ỉu xìu, giọng có phần mệt mỏi " Ít nhất cũng phải cho bọn tớ biết trước chứ? "

Sakura cũng đưa mắt nhìn Kayoko, đưa tay xoa xoa trán, trong ba ngày này chưa bao giờ cô thấy thời gian trôi chậm đến thế, có trời mới biết bọn họ bị cơn lốc của Kayoko đưa đi với tốc độ bao nhiêu, một lần đi này chính là không ngủ không nghỉ suốt ba ngày liền, suốt ba ngày đó Sakura chỉ cảm thấy trời đất lúc nào cũng xoay tròn cả lên, cũng may cả bọn trước lúc thi cũng không ăn gì nhiều nếu không việc nôn hết ra chắc chắn là không hề tránh khỏi.

" Vậy chúng ta có về nhất không? " Kayoko lười biếng tựa người lên khoang cửa nhìn ngắm cơn bão cát cuồn cuộn, cũng không để tâm lắm đến ba người còn lại chỉ thờ ơ hỏi một câu.

" Này... " Nghe đến cô hỏi, Chuoji có phần lúng túng bật người ngồi dậy không biết trả lời thế nào.

Ino cũng hơi sửng sốt " Đúng rồi, đội đến trước nhất hình như là làng thác nước "

" Nhưng chúng ta chỉ đến sau họ một lát thôi không phải sao? "Chouji nhìn qua Ino có chút không phục, bọn họ cũng không đến trễ bao nhiêu mà phải không?

" Kì thi chuunin năm nay thực lực các thí sinh hình như rất mạnh " tay Sakura hơi xiếc lấy cái ly đang cầm, bọn họ nếu không nhờ Kayoko cũng sẽ không đến nhanh như vậy, mà những thí sinh khác cũng đến sau họ không bao lâu, quan trọng hơn là họ cũng không biết hết tất cả, ánh mắt Sakura vô thức nhìn sang Kayoko.

Kayoko cảm nhận được tầm mắt của Sakura nhưng cũng lười phản ứng, làng thác nước năm nay thật có ý tứ nha, hai jounin và một vĩ thú đi thi chuunin sao? Thật đáng chờ mong.

Chạng vạng, trong phòng ăn các món ăn thơm ngon hãy còn đang nóng đã được trình bày một cách tinh xảo, lượng thức ăn cũng vừa đủ cho tất cả các thí sinh.

" Các thí sinh, mời xuống phòng ăn " Chiếc loa bên trong nóc phòng bỗng vang lên, cùng lúc đó mọi người cũng đã tập trung đầy đủ.

Kayoko lười xuống phòng ăn, cô khẽ nghiêng người nhìn ngắm cơn bão cát nho nhỏ đã xuất hiện từ trưa đến giờ, nó đang cuốn trôi đi hết thảy.

Đúng vậy, cuốn trôi hết đi, cắn nuốt hết đi và đừng dừng lại.

Híp híp mắt có phần mơ màng, bỗng hàng loạt tiếng động ồn ào truyền đến khiến suy nghĩ của cô bị đứt đoạn, môi mỏng khẽ cong cong thân ảnh liền biến mất như một làn gió.

Khi Kayoko xuất hiện trong phòng ăn, nơi đây đã trở nên tan hoang khi cả bàn ăn đã bị đổ vỡ tan tành, còn người ở đây thì ai ai cũng đầy vẻ tức giận.

" Hình như các người đã xúc phạm tới ngài Gaara thì phải? Không thể tha thứ được "

Đó là câu nói mang đầy tức giận của Matsuri -  một đệ tử của Gaara, sau câu nói này cô bé liền tiên phong tấn công và cũng mở màn cho một khung cảnh hỗn loạn.

Tuy nhiên, trận hỗn loạn này được tạo ra chỉ vì thứ thể thuật đánh lung tung xả giận của các genin mà thôi, hoàn toàn không hề có chiêu thức đặc trưng của ai được bộc lộ ra ngoài cả.

Xem ra những người được đi đến vòng này đa phần tất cả đều có tư chất trở thành một chuunin, ít nhất tất cả điều biết trước khi phần hai cuộc thi diễn ra, một cuộc quần ẩu đơn thuần thế này vẫn không đáng để bộc lộ bản thân quá sớm.

" Gaara? " Kayoko nâng tay chạm nhẹ lên ngực trái, vì sao nơi này lại nhói lên khi nghe cái tên này? Có liên quan gì tới quá khứ của mình sao?

Không đợi cô suy nghĩ kĩ hơn nữa, một tên genin làng Cát bỗng lao về cô tung ra một quyền mạnh mẽ.

Mắt cũng lười nhìn, Kayoko nhẹ nhàng nâng lên một chân liền thành công khiến kẻ đánh lén văng mạnh vào bức tường đối diện.

Mà giữa căn phòng, tuyệt chiêu của Lee bị một genin làng Cát thành công ngăn lại khiến cậu giật mình kinh hãi.

Đúng lúc này, ánh cửa sổ tròn bỗng vỡ ra thành từng mảnh vụn, tiếp đó một nữ genin với nước da nâu rám nắng, mái tóc xanh lục cùng đôi mắt cam linh động xuất hiện, trên gương mặt thanh tú hoàn toàn là dáng vẻ hào hứng sinh động, mọi người còn chưa kịp nói gì thì cô đã nhanh nhẹn nói" Ồ, bắt đầu nhập tiệc rồi hả? Mọi người cùng nhau kết trăm bạn đi! Làng Thác Nước, Fuu đây!!!"

" Tôi muốn kết trăm bạn nên mới tham gia kì thi chuunin đó, mọi người ăn tối xong định làm gì vậy, xúc xắc? Đánh bài?... Hay là mọi người cùng nhau tắm chung đi!!! "

Sau khi thấy mọi người đều chú ý tới mình, Fuy hưng phấn nói một tràng dài thành công khiến tất cả mọi người ngừng cuộc quần ẩu.

" Cô ta bị gì vậy? "

" Bữa ăn tới đây kết thúc "

" Về thôi "

" Về thôi "

Không biết ai đã khởi xướng đầu tiên nhưng tất cả mọi người đều biết cuộc chiến tới đây là kết thúc, dần dần đoàn người trong phòng ăn liền giải tán với vẻ mặt có phần bất đắc dĩ.

" Khoan, khoan khoan khoan!!! Khoan đã! " Fuu thất thố lên tiếng khi nhìn thấy từng đoàn từng đoàn người lướt qua bản thân, hai tay cô quơ loạn một hồi liền đụng trúng một genin làng khác.

Người này liền không khách khí hất văng cánh tay của Fuu khiến cô ngã nhào.

" Aaa!!! " Fuu nhắm hai mắt hét lên, nhưng cảm giác đau khi bị ngã trong tưởng tượng không hề xảy ra, bên hông cô lúc này xuất hiện một cánh tay thon dài mảnh mai, chủ nhân của nó đã khéo léo giúp cô chặn lại cú ngã vừa rồi.

Fuu cũng không mở mắt ngay, cô từ từ hé mắt một cách cẩn thận liền bắt gặp bản thân đang được một nữ genin đỡ lấy, mà đôi mắt đang nhìn cô lúc này là một đôi mắt đẹp tựa dãy ngân hà, khiến cô bất giác mê mẩn ánh nhìn từ đôi con ngươi tuyệt đẹp.

Sakura và Ino lúc này cũng ngạc nhiên không kém Fuu, trong ấn tượng của các cô, Kayoko lúc nào cũng tà mị lười biếng như vậy nhưng sẽ không bao giờ vô cớ tiếp xúc cùng ai cả, mà tình cảnh Kayoko có thể đỡ Fuu - một người khác làng như bây giờ càng đừng nói tới.

Trong đôi con ngươi của Kayoko lúc này hiện lên vẻ nghi hoặc, cảm xúc lúc nãy là gì? Cô chưa từng nhìn thấy Naruto thì làm sao biết cô gái này giống cậu ta? Hơn nữa tại sao bản thân lại muốn giúp đỡ cô gái này?

Nhíu mày khó chịu, Kayoko buông tay, dứt khoác không thắc mắc về chuyện này nữa liền nhanh chóng tách ra khỏi Fuu.

" Cám.. Cám ơn " Fuu bị Kayoko bất ngờ hất ra có phần giật mình nhìn Kayoko, sau đó đứng lên có phần lúng túng nói.

Kayoko liếc cũng không liếc nhìn Fuu, đôi huyết mâu lúc này lập lòe tia sáng bất thường cùng với đôi mày nhăn lại chứng tỏ cô đang không khỏe nên cũng không muốn tiếp tục ở đây dây dưa thêm, lúc cô định trở về phòng thì bị Fuu nhảy ra chặn đường với gương mặt sáng rỡ.

" Cậu là người làng Lá sao? Cậu muốn kết bạn với mình không? Lần đầu tiên mình gặp một người đẹp như cậu đấy! " Fuu hào hứng vừa nói vừa nhìn Kayoko, tuy nửa gương mặt cô bạn trước mắt đã bị che phủ bởi chiếc mặt nạ ngân sắc nhưng cũng không khó để Fuu nhìn ra đây chính là một đại mĩ nhân hàng thật giá thật, lúc nãy khi đôi huyết mâu ấy nhìn mình liền khiến Fuu cảm thấy mình chính là có được cả thế giới, quá hoang đường rồi.

" Tránh ra " Kayoko không quan tâm sắc mặt hào hứng của Fuu, giọng nói cũng không có vẻ lười biếng như ngày thường mà lại có chút thờ ơ lạnh nhạt.

Cô nghiêng người, không quan tâm vẻ mặt ngờ nghệch của Fuu đi về phía trước.

Nhưng cô lúc này lại không biết rằng, chỉ hai chữ lúc nãy của cô đã khiến tất cả mọi người ở Konoha chấn động.

Trừ bỏ một số đội đã trở về phòng từ sớm, lúc này đây Chouji vẻ mặt đầy kích động, cậu nắm lấy cánh tay đang run lên của Ino giọng nói gấp gáp " Là cậu ấy, Kayoko, Kayoko chính là cậu ấy phải không? "

" Akari, cậu là Akari phải không? " Sakura cũng thẩn thờ lẩm bẩm, trong mắt cô dần tích tụ hơi nước, làm sao cô quên được làm sao cô quên được giọng nói đó thái độ đó. Ngày đầu tiên gặp mặt Akari chính là dùng chính thái độ lạnh nhạt như vậy dần dần tiến nhập vào cuộc sống của cả đội không phải sao? nhưng cậu ấy là Akari thì vì sao lại không nói cho mình biết? mấy năm nay cậu ấy đã đi đâu? Vì sao cậu ấy lại nói bản thân là Kayoko hơn nữa còn có thân phận đúng khi gia nhập làng?

Sakura sững sờ tại chỗ, hàng ngàn hàng vạn câu hỏi không có lời giải đáp hiện lên trong tâm trí, hình ảnh cả đội trong quá khứ như vừa mới hôm qua cùng với mớ cảm xúc hỗn độn khiến cô lâm vào rối rắm.

" Neji? Neji cậu đâu rồi? " Bên kia lúc TenTen định thần lại thì thấy bên cạnh đã không còn bóng người, việc  Neji đột nhiên biến mất khiến cô nàng kinh ngạc nhìn quanh tìm kiếm.

Mà lúc này đây, người mà TenTen đang tự hỏi là ở đâu đang gấp gáp đuổi theo Kayoko, trong đôi bạch nhãn lạnh lùng thường ngày giờ đây tràn đầy những cảm xúc nhưng nhiều nhất chính là mừng rỡ và gấp gáp.

Qua một ngã rẽ Neji thành công thấy được thân ảnh Kayoko, lúc này cô đang dựa vào tường một cách suy yếu, bờ môi đỏ như máu trắng bệch đầy vẻ bệnh trạng.

" Cậu... Cậu không sao chứ? " Neji nhìn người trước mắt đầy vẻ suy yếu đang từ từ trượt xuống theo vách tường liền chạy lại đỡ, để mặc cô dựa vào người mình cậu liền bật byakugan lên dò xét, khóe miệng run lên khó khăn nói ra một câu hoàn chỉnh.

" Neji? Tớ... Cậu... Tránh ra! " thiếu nữ ngước mắt lên nhìn Neji, đôi huyết mâu tà mị giờ đây được thay thế bằng đôi tử mâu trong suốt đầy vẻ khổ sở, cô khó khăn nói ra được hai từ sau đó đôi mắt cô dần biến đổi thành huyết mâu như ban đầu, cô hất tay cậu ra khó khăn tựa vào tường đứng dậy.

" Akari? Cậu là Akari phải không? " việc bất ngờ bị đẩy ra khiến cậu có phần chật vật nhưng cũng không ảnh hưởng đến việc cảm xúc trong đôi song đồng tuyệt đẹp đã biến thành mừng rỡ vui sướng, đây là Akari, đúng là Akari rồi, cậu biết không? Tớ đã tìm cậu thật lâu, thật lâu rồi.

Kayoko đứng đó, cô bình tĩnh nhìn vẻ mặt kích động của người con trai đối diện, bờ môi giờ đây đã khôi phục huyết sắc " Ta là Kayoko, không phải là Akari gì đó, ngươi tốt nhất tránh xa ta ra "

Neji còn chưa kịp nói gì đã bị câu nói vô tình của Kayoko đánh gãy, nét mặt cậu đầy vẻ sững sờ cùng không hiểu, cậu bước đi về phía cô vài bước mấp máy môi định nói gì đó.

Sắc mặt Kayoko khẽ biến, cô nhíu nhíu đôi huyết mâu lạnh lẽo liền ngay sau đó không gian giữa hai người liền xuất hiện một khe nứt với lực hút mạnh mẽ, tuy chiêu thức này vẫn chưa là một chiêu thức hoàn chỉnh nhưng việc hút Neji vào và xé nát cậu thành từng mảnh vụn thì cũng là dư sức.

Lúc đội bảy cùng đội Guy đang trên đường về chính là nhìn thấy tình cảnh Neji đang không chút đề phòng từng chút từng chút một bị hút về phía khe rãnh thời không.

" Neji!!! " TenTen thất thanh kêu lên, đang lúc cô hoảng loạn không biết làm sao thì bên cạnh cô, Lee đã nhanh chóng xông lên phía trước.

Nỗ lực tập luyện trong suốt quãng thời gian qua của Lee cũng không phải để nhìn suông, tốc độ kinh người cùng sức bật mạnh mẽ của Lee thành công khiến cậu kịp bắt lấy và lôi Neji ra khỏi nguy cơ bị xé thành từng mảnh nhỏ.

Lúc này đây khe rãnh thời không cũng đang chậm rãi khép lại, Kayoko lười biếng vịn tường nhìn đoàn người mới đến, môi đỏ mấp máy " Ta không phải Akari các ngươi muốn tìm, tránh xa ta ra "

Những lời muốn nói của Sakura bị câu nói của Kayoko thành công chặn lại, sững sờ nhìn bóng hình trước mắt biến mất sau khúc ngoặc.

" Cô ta nhất định không phải là Akari " Lee nhìn Neji có phần thất thần tức giận nói, Akari sẽ không bao giờ sử dụng loại chiêu thức độc ác như vậy lên người đồng đội.

" Neji... Cậu không sao chứ? " TenTen nhìn cậu bạn bên cạnh có phần lo lắng.

" Không, đó chính là cậu ấy " Neji hồi thần, cũng không nhìn mọi người mà nhẹ giọng lẩm bẩm.

Trong phòng, Kayoko khóa trái cánh cửa ngay khi bước vào.

Khóe miệng cô bây giờ đang tràn ra tia máu, mà bên cạnh cô Kano đột nhiên xuất hiện.

" Kayoko... Công chúa của tôi " Trong đôi hắc mâu tràn đầy vẻ đau lòng, hai tay cậu run nhẹ ôm lấy thân hình người con gái, trân trọng nâng niu như trân bảo.

" Ka..Kano, là cậu sao? " Kayoko suy yếu tựa vào người Kano, tia máu trong khóe miệng không ngừng trào ra khiến cô trở nên chật vật, cả người cô giờ đây giống như một bông tuyết, mỏng manh và dễ tan biến.

" Tôi ở đây, tôi ở đây với em, đừng sợ " Kano ôm lấy Kayoko một cách cẩn thận và nhẹ nhàng đặt cô lên chiếc giường duy nhất trong căn phòng, giọng nói cậu cũng ngày càng trở nên dịu dàng hơn hẳn ngày thường, nhưng tia run rẩy trong từng câu nói đã bộc lộ hết thảy cảm xúc của cậu bây giờ.

" Ngoan, ngủ một giấc, tôi ở đây " nhìn gương mặt tinh xảo đang nhăn lại vì khó chịu của Kayoko, Kano dịu dàng vuốt ve mái tóc mềm mại của cô, giọng nói nhẹ nhàng trầm thấp.

Như có ma chú, Kayoko lúc này lại nhắm lại đôi mắt khép hờ, một cách khó khăn muốn đi vào giấc ngủ.

Kano đặt một bàn tay lên vầng trán non mịn của Kayoko, từ lòng bàn tay cậu từng luồng khí trắng kì lạ nhẹ nhàng truyền vào người cô

Một lát sau, mày Kayoko giãn ra và hoàn toàn đi vào giấc ngủ.

Nhìn thấy một Kayoko như vậy khiến đôi hắc mâu tuyệt đẹp của Kano dâng lên vô vàn thương tiếc, cậu cưng chiều vuốt nhẹ lên mái tóc bạch kim bồng bềnh, thở dài trầm mặc

" Akari, cô đã có tất cả mọi thứ rồi, giờ đây còn muốn tranh giành với cô ấy sao? "