Lạc vào tình yêu

Chương 5: C5

An Ni sau khi đi lựa đồ một vòng quay lại, thấy Vũ Tinh Tinh cơ thể cứng ngắt, im lặng đứng nhìn về một phía.

Hướng nhìn về phía đó, An Ni liền đưa tay che mắt bạn mình lại: “Tinh Tinh, đừng nhìn nữa.”

Vũ Tinh Tinh: “An Ni, tớ không muốn khóc nữa.” Hai hàng nước mắt không ngừng tuôn ra chảy trên hai gò má đã ửng đỏ.

An Ni quay người cô lại nói: “Tinh Tinh, không sao đâu, cậu hủy hôn đi.” An Ni ôm cô lại: “Cậu có thể nào, ngừng làm tổn thương chính mình được không?”

Vũ Tinh Tinh: “An Ni, tớ muốn hủy hôn, tớ muốn hủy hôn,...” Tim của cô đau lắm rồi, cô không muốn ích kỉ mà làm tổn thương nó nữa.

“Cảm động lắm, chính là cô muốn hủy hôn sao?” Một giọng nói vang lên sau lưng cô.

Cả hai buông nhau ra nhìn người trước mặt. Sắc huyết của Vũ Tinh Tinh trắng bệt, An Ni bước lên chắn phía trước cô khó chịu nói:

“Ô! Thì ra là Thẩm tiểu thư, lúc nảy cô đang nói cái gì vậy?”

Thẩm Như: “Vị tiểu thư này làm ơn tránh ra, tôi không nói chuyện với cô.” Cô ta nhìn An Ni tỏ vẻ nói.

An Ni: “Vậy việc của Du gia và Vũ gia cô xen vào làm gì? Cô có tư cách sao?” An Ni khinh thường hỏi.

Thẩm Như: “Vậy sao, nhưng tôi mang trong mình giọt máu của Du gia, tất nhiên là có liên quan rồi.” Cô ta cố tình nhấn mạnh từng chữ.

Cơ thể Vũ Tinh Tinh khẽ rung nhẹ, cô mở to đôi mắt nhìn Thẩm Như, cô không muốn tin vào tai mình, cô chỉ muốn điều cô nghe chính là hiểu lầm, là hoàn toàn hiểu lầm.

Vũ Tinh Tinh: “Không thể nào! Không thể nào!!!” Cô lấy hai tay chặn hai tai lại không ngừng lắc đầu, sau đó liền chạy tới nắm lấy tay của Thẩm Như: “Cô nói láo, A Kiệt không thể nào làm tổn thương cô được, không thể nào? Tôi không tin.”

Thẩm Như miệng mở một nụ cười chiến thắng, Thứ cô ta muốn nếu có không được thì đừng hòng người khác có được.

Khi nảy nhận được điện thoại của bọn người cô ta thuê để xử Vũ Tinh Tinh báo lại là đã xử lý nhầm người, khiến cho bọn họ mất đi hai người cùng đội.

Cô ta cảm thấy sao có thể nhầm được, bọn chúng nói dáng người khá giống nhau gương mặt cũng tương tự, nhưng thân thủ cực kì tốt, chỉ vài động tác đã giết chết hai mạng người trong khi đang bị thương.

Thẩm Như cảm thấy chuyện này có điều không đúng, liền bảo bọn họ âm thầm điều tra người kia, tiền cô ta sẽ tăng thêm.

Đang cảm thấy không vui liền thấy muốn cùng Du Tử Kiệt đi mua sắm lại gặp được Vũ Tinh Tinh.

Thẩm Như: “Cô vẫn chưa hiểu sao, dù cô có làm gì đi chăng nữa, A Kiệt không yêu cô thì chính là không yêu, có gì mà phải tin hay không tin.....” Cô ta nói xong, tay lại đặt lên bụng của mình: “Hơn nữa, tôi còn đang mang thai con anh ấy mà ...”

Vũ Tinh Tinh: “Thẩm Như, cô có yêu anh ấy không?”

Thẩm Như: “Yêu sao? Có, tất nhiên là có rồi! Nhưng tôi lại yêu cái địa vị anh ấy hơn...” cô ta cười lớn nhìn cô nói.

BỐP...

An Ni thẳng tay cho cô ta một bạt tai, gương mặt đáng sợ nắm lấy tay của Vũ Tinh Tinh kéo ra sau tay chỉ vào mặt Thẩm Như nói lớn: “Chẳng có ngòi bút nào mô tả hết nỗi phẫn uất của những người phụ nữ bình thường đối với người thứ ba cả. Ở thời đại này nhiều người phụ nữ thông minh sẽ không sử dụng đến vũ lực nữa, để tay mình không phải động vào thứ nhơ nhớp và bẩn thỉu.”

Thẩm Như: “ Cô... cô dám tát tôi. Cô nghĩ cô là ai?” cô ta tức giận đến đỏ mặt.

Du Tử Kiệt sau khi nghe điện thoại xong quay lại thì thấy ở đây đều là một cảnh lộn xộn.

Anh ta nhìn Thẩm Như đang tức giận rồi nhìn sang Vũ Tinh Tinh và An Ni rồi đi đến bên Thẩm Như lạnh giọng hỏi: “Các người là đang làm gì?” anh ta ôm Thẩm Như đang tức giận lại.

Du Tử Kiệt: “Vũ Tinh Tinh, cô quậy đủ chưa, tôi đã đồng ý kết hôn rồi, cô lại muốn gây chuyện với Tiểu Như. Cô mau xin lỗi cô ấy cho tôi.” Anh ta mạnh miệng nói.

Vũ Tinh Tinh: “hahahaha... Xin lỗi sao, chồng chưa cưới của tôi bên ngoài có tình nhân, sau đó bảo tôi sai bắt tôi phải xin lỗi sao. Nực cười, nếu không muốn anh cứ hủy hôn đi, tôi tác thành cho hai người...” cô tức giận đến nổi cả cơ thể đều không ngừng rung .

An Ni: “Đàn bà nhơ bẩn, lang chạ như cái giếng làng, thằng nào nhúng cũng được. Thứ đàn ông ngu xuẩn mới đi dùng chung đồ cùng bao thằng đàn ông khác.” An Ni khinh thường nhìn hai người trước mặt: “Có muốn thì hủy hôn nhanh một chút, tôi còn kiếm người tốt hơn cho Tinh Tinh.”

Du Tử Kiệt: “Cô đừng thách thức tôi.”

Thẩm Như: “A Kiệt, em không sao, anh đừng nóng giận, chuyện gì từ từ giải quyết.” Cô ta diễn một cách giả tạo.

An Ni: “Nếu những kẻ thứ ba có lòng tự trọng một chút, biết phải trái trắng đen thì ít ra một gia đình, một mái ấm đã không bị phá nát. Tuy nhiên hầu hết những kẻ làm "người thứ 3" đều không có lương tâm bởi đã có lương tâm, biết suy nghĩ về "hạnh phúc chính đáng" thì đã không biến bản thân mình thành kẻ thứ 3 đáng ghét, bị cả xã hội khinh bỉ.” Nói xong An Ni kéo Vũ Tinh Tinh rời đi để lại hai kẻ kia ngây ngốc đứng đó.

Từ xa, Tiêu Phong nhìn thấy hết tất cả, sau khi rời nhà Đinh Lam Nguyệt, anh tới đây, đa phần mạng lưới thông tin của anh đều tập trung ở đây.

Khi tra ra được ai đứng đằng sau đang chuẩn bị báo cho Lam Nguyệt biết thì lại bắt gặp cảnh này.

Có vẻ như tên họ Du kia là một tên khốn nạn rồi, còn người tình nhân kia cần nên dạy dỗ một phen. Có cái gan thuê người xử lý em gái của người đó thì có lẽ...

Vẻ mặt Tiêu Phong như có điều thú vị, anh lấy điện thoại gọi cho Lam Nguyệt kêu cô đến đây một chút.

Chắc hẳn sẽ có kịch vui rồi...

Thẩm Như sau khi nói với Du Tử Kiệt cô ta vào nhà vệ sinh một lát liền đến một góc khuất gọi một cuộc điện thoại.

“Xử lý cho tôi, lái xe đâm chết cô ta cho tôi.” Gương mặt cô ta hiện lên toàn nét mặt đáng sợ. Sau đó bước ra nhẹ nhàng khoác tay Du Tử Kiệt bước đi.

Thẩm Như, cô ta nhất định phải thắng.