Đạo Lữ Của Ta Là Bạch Lang

Chương 12

Đồng Quan hô hấp dồn dập, mặt cũng đỏ lên bất thường.

Hắn xoa xoa tay, lượn qua lượn lại mấy vòng, rồi bỗng chợt bổ nhào đến chõi giường Vân Hồng, nắm lấy má Vân Hồng kéo ra, " không thể nào, cậu vậy mà còn chưa chết? "

Chế tạo Tụ Linh Trận khác gì quá trình tiện tay chà sát bom đâu!

Vân Hồng: ".....!"

Xin lỗi, tôi rất tiếc vì tôi còn sống!

Vài giây sau, Đồng Quan buông tay, lấy điện thoại di động ra, gọi đi, " Tụ Linh Trận, là Tụ Linh Trận.....!"

Theo cách đó, những vấn đề sau đều đã thông.

Đối với con người mà nói, dã vị và thức ăn tự nhiên cùng với gia súc nuôi dưỡng đương nhiên đều rất ngon.

( Ủa...!Nó không liên quan với nhau lắm thì phải.)

Đối với quái vật, việc đột nhiên tụ tập nhiều tinh khí và linh khí của bản thân người tu hành, cũng lđồ vật bổ dưỡng tuyệt hảo.

Hôm qua Vân Hồng chưa lập phòng ngự kết giới đã vẽ Tụ Linh Trận, mấy lần sau thất bại đã kích phát đại lượng linh khí tụ tập.

Số 308, nằm dưới đất gần Bạch Thạch thôn, vừa mới hoàn thành quá trình biến đổi không lâu, đang trong giai đoạn khát cầu linh lực, ngủ đông cũng không sâu, tất nhiên sẽ bị hấp dẫn.

Sau khi nó đến nơi, không có phát hiện ra linh lực giàu có nhưng lại thấy Vân Hồng linh lực dồi dào, cho nên....!Mọi người kết quả đều đã biết.

Vân Hồng nhìn anh ta lo lắng đi vài vòng Quanh phòng, trong lòng dần dần hiện nên một ý nghĩ:

Cái Tụ Linh Trận này so với hắn dự đoán chắc chắn lợi hại hơn nhiều.

Khi Đồng Quan bình tĩnh lại, mới ngồi xuống, tiếp tục phổ cập " khoa học" lúc trước, khi xong cũng là nửa tiếng sau đó.

Anh ta dùng ánh mắt phức tạp nhìn chằm chằm Vân Hồng, nhàn nhạt nói: " Tối hôm qua lúc 6 giờ, màn hình giám sát của cũng tôi phát hiện ra yêu thú số 308 đột nhiên từ trong ngủ đông tính dậy, tiếp tục di chuyển về một hướng.

Nếu không có gì ngoài ý mốn, chắc chắn nó sẽ đi qua Bạch Thạch thôn chỗ ngươi ở, nên chúng ta quyết định ngăn nó lại.

"

308 lột xác biến đổi cũng không hoàn toàn, trạng thái cũng không ổn định, trong thời gian này chính là tâm điểm của sự giám sát.

Cho nên, chỉ cần nó di chuyển liền sẽ cử người đến.

" Chỉ là không ngờ, tốc độ của 308 lại đột ngột tăng lên, cũng không ngờ tiểu tử ngươi lại hung mãnh như vậy...!"

Tự tay giết chết giao long thú, sau khi bọn họ đến chỉ cần làm có một việc:

" Nhặt xác.

"

Bất quá cũng phải nói rằng, chế tác tụ linh trận cần phải có số lượng linh lực kinh người, nhưng cái tiểu tử này lại vẽ thử nhiều lần trong một ngày, theo lý thuyết thân thể đã bị " đào rỗng ".

Không ba đến năm ngàu thig không thể khôi phục mới đúng a.

Làm thế nào ngay đêm đó hắn đã có thể thả ra một đại bác bằng linh lực bổn nguyên như vậy chứ?

Và bây giờ lại nhanh chóng tỉnh dậy một lần nữa?!

Tụ Linh Trận đã thất bại, hắn làm sao lại khôi phục linh lực một cách thần kì như vậy?

Mẹ kiếp, không hiểu thông nổi!

Thấy Vân Hồng hồi lâu không có hỏi, Đồng Quan xoa xoa mặt: " Còn muốn hỏi gì nữa không? "

Sau cuộc điện thoại, thái độ của anh ta thẳng thắng thân thiết vô cùng.

Vân Hồng suy nghĩ gì đó một lúc, quả thật đã hỏi:

" Số của tôi là? "

Đông Quan: " Hả? "

" Ta cũng coa số phải không? " Tâm trạng Vân Hồng đột nhiên có chút phức tạp, phảng phất cảm giác được khả năng nào đó trên ý nghĩa, bản thân đã bị loại ra hàng ngũ nguồi bình thường.

" 907 " Đồng Quan nháy mắt cười toe toét, " Là một con số rất đẹp đấy.

"

Vân Hồng: ".....!"

Trong đạo giáo, tiểu làm thành bảy, đại làm thành chín, vì vậy bảy là con của số dương, và chín chính là nghiên cứu về số dương.

Từ điểm này mà nói, đây chính xác là một con số đẹp.

" Cái kia...!" Vân Hồng có chút lo lắng: " 308 chính là con giao long hôm qua đi, nó tới có gây thương vong gì không? "

Đồng Quan hơi sững sờ một lúc, sau đo liền vui vẻ nở nụ cười.

Nhân loại thật ra là những sinh vật rất nông cạn, khi đã có quyền lực, rất dễ tự cao tự đại, không để ai vào mắt.

Ngay cả bản thân anh ta, cũng có lúc tuổi trẻ khinh cuồng...!

Nhưng đứa trẻ này thì không, nó rất tốt.

Trong quá trình giám sát trước đây, hắn toàn ỷ vào lực lượng của mình làm xằng làm bậy, thái độ lồi lõm.

Hôm nay chẳng qua làm kinh động một con yêu thú, ngay lập tức liền toát ra xấu hổ cùng thương hại.

Điều này rất khó có được nha.

Cái nàu chứng tỏ rằng trái tim của hắn rất mạnh mẽ, những người có nội tâm mạnh mẽ hường tiến xa hơn và vững vàng trên con đường tu luyện.

" Không có thương vong.

"

Sau đó, không đợi Vân Hồng thở phào nhẹ nhõm, Đồng Quan liền nói: " Chẳng qua nó ăn sạch một cái trang trại lợn.

"

Vân Hồng: ".....!"

Vốn dĩ, tổng bộ đã yêu cầu Đồng Quan cố gắng hết sức để lôi kéo Vân Hồng, ngưng vừa nãy gọi điện báo cho tổng bộ bên kia việc Vân Hồng vẽ Tụ Linh Trận thất bại mà vẫn có thể sử dụng được linh lực khổng lồ để giết chết giao long yêu thú, bộ trưởng lại đổi giọng thành: " Cần cố gắng lôi kéo, không được làm phật lòng hắn.

"

Vừa nãy anh ta còn buồn không biết ra tay chỗ nào, hiện tại bây giờ.

Đồng Quan bẻ bẻ ngón tay: " Năm mới đến gần, giá thịt lợn đang tăng, cậu có biết giá lợn là bao nhiêu không? Nguyên một trang trại lợn đó! "

" Ngoài ra còn có nền đường bị cày nát, rừng phòng hộ bị hủy diệt, lúa mì vụ đông trên cánh đồng,....!Tất cả những thứ này đều cần được sửa chữa và đền bù tài chính, còn phải áp xuống tin tức báo chí, trấn an cảm xúc người dân gần đó, cậu biết tốn bao nhiêu tài lực cùng vật lực không? "

Đừng tưởng người tu hành không nhiễm nhân gian khói lửa, chẳng qua bởi vì không gặp bọn họ tính sổ.

Vân Hồng cúi đầu xấu hổ.

Mỗi lời Đông Quan nói chính là kí hiệu sáng long lanh của tiền tài, cuối cùng hội tụ thành hệ số trên đầu hắn, ngưng tụ thành sinh mệnh đau khổ.

Nhìn thấy hỏa hầu mình đốt lên không sai biệt lắm, Đồng Quan ôm lấy vai Vân Hồng ngồi xuống vên cạnh hắn, thân thiết nói: " Sư huynh nói cho cậu biết ha......!"

Vân Hồng: ".....!"

Ai thèm xưng huynh gọi đệ với anh.

Sáu bảy mươi tuổi rồi, còn có muốn mặt mũi không đây?

Đồng Quan làm như không thấy, " Có một cái biện pháp, có thể cho cậu miễn trừ bồi thường.

"

Vân Hồng hơi giật mình, ánh mắt quét qua ngực anh ta, nơi cất giữ chứng nhận công tác, lập tức phúc khí tâm linh ( phúc đến thì lòng cũng sáng ra), " Bán thân trả nợ? "

Đồng Quan: ".....!"

Cũng không cần phải nhạy cảm như thế đâu.

" Khục, ra sức vì đất nước đâu có thể gọi là bán được? " Anh ta nghiêm nghị, sau đó xoay chuyển cuộc hội thoại, " Nhưng không phải ngươi nghèo sao? "

Vân Hồng: ".....!"

Tôi lo lắng.

Với tư cách là thành viên của Biệt Động Cục, hàng năm đều có một khoảng hao mòn nhất định.

Nếu Vân Hồng chịu tham gia Biệt Động Cục, cái khoản thiệt hại này sẽ được xóa bỏ.

Không những vậy, hắn còn được đọc những tài liệu liên quan về tu hành và được trao đổi với các tiền bối.

Lực hấp dẫn rất lớn a.

" Một xã hội khoa học và chủ nghĩa rất chú trọng đến sự công bằng và tự nguyện, nếu cậu thực sự không muốn gia nhập, cậu có thể trả nợ từ từ.

" Đồng Quan lấy điện thoại ra, điên cuồng tính toán một trận, " Theo như tính toán hiện tại, tiền lương 1 trong ba bệnh viện Y học cổ truyền lớn nhất, không ăn không uống tiết kiệm tầm 100 tệ, thêm tiền lương nữa không chừng ba mươi năm là đủ trả hết.

"

Vân Hồng: ".....!"

Đồng Quan cười hì hì nói: " Bất quá, nếu ngươi muốn tu luyện, đương nhiên cùng đồng đạo bàn luận là tốt nhất.

Nếu cậu không học cách che dấu linh lực, học phòng ngự kết giới, thì những chuyện như vậy sẽ xảy ra thường xuyên trong tương lai.

"

Đây mới chính là đạo lý phòng trộm nghìn ngày!

Vân Hồng xúc động xấu hổ, cúi đầu nhìn đất.

Hắn giữa chừng mới tu hành, như con ruồi mất đầu bay loạn xung quanh, xác thực đã đi không ít đường quanh co.

Giống như Tụ Linh Trận, nếu không có người chỉ bảo, khả năng cả đời cũng không thể hoàn thành.

" Vậy bình thường anh thường làm gì, và có nghĩa vụ gì? "

Tu hành chính là tùy tâm mà đi, làm những gì mình muốn, nếu bị nhốt lại trong nha môn cả ngày, thì thà mắc nợ còn hơn.

Ngay khi hắn hỏi câu này, Đồng Quan đã thấy việc đã thành công hơn nửa, cười rộ lên nói: " Tôi không có bất kì nghĩa vụ đặc biệt nào, cũng không phải điểm danh, không có vông việc thời gian cụ thể.

"

Mức lương gấp đôi đơn giản là đẹp rồi..