Đệ Nhất Thuần Thú Sư Tại Thế Giới Khác

Chương 20: 20 Cửa Hàng Bí Ẩn

Thiên Tài cấp tốc chạy hết sức đến nơi mà hệ thống chỉ dẫn.

Hắn băng qua hàng trăm sạp hàn buôn bán các loại dị thú khác nhau vô cùng đa dạng.

[Tinh! địa điểm dị thú huyết mạch long tộc cách ký chủ 200 m về phía trước]

[Tinh! địa điểm dị thú huyết mạch long tộc cách ký chủ 10 m về phía trước]

Chạy một hồi hắn chạy đến trước một cửa hàng có chút củ kỉ.

[Tinh! địa điểm dị thú huyết mạch long tộc đã ở ngay kí chủ]

Bước đến trước cánh cửa của kỉ, {Két} Thiên Tài liền đẩy cánh của lớn đầy rỉ sét.

Vừa đi vào bên trong hắn cảm thấy không khí xung quanh mang một chút cổ quái.

Đi dạo xung quanh một lần hắn cất tiếng hỏi

“Xin chào! Có ai ở đây không?”

Đang cảm thấy mọi thứ thật yên ắng thì bổng nhiên hắn cảm thấy sau lưng có chút lạnh.

Lập tức quay đầu lại phía sau lưng Thiên Tài liền nhìn thấy một khuôn mặt, hắn mặt không chút máu tái xanh té xuống đất, hắn liền dùng tay.

Ngôn Tình Tổng Tài

lùi lại vài bước hét lên

“AAA! Ngươi…ngươi…là ai?”

Không một tiếng trả lời Thiên Tài cảm thấy bản thân trở nên lạnh gáy mồ hôi nhể nhãi thấm ướt cả một mặt sàn nhà.

Lúc hắn chuẩn bị ngất đi thì từ cánh cửa nhỏ bên trong quày hàng {Két} chầm chậm mở ra.

Thiên Tài run rãy nhìn qua hướng đó.

Từ trong đó {bình bịch…bình bịch} từng tiếng bước chân chầm chậm bước tới, Thiên Tài cuống họng run lên một cái {ừng ực} nuốt xuống một

cục nước bọt.

Đến khi tiếng bước chân dừng lại Thiên Tài trái tim đang {thình thịch} đập nhanh cũng liên dừng đập.

Hắn ngay lúc này muốn đào ra một cái lỗ

mà chui xuống.

Thiên Tài thầm chửi hệ thống ở trong lòng

“Mẹ kiếp, cái gì mà huyết mạch long tộc, cái gì mà chỉ dẫn, liệu ngươi có phải muốn chơi ta nên chỉ ta vào hang quái không hả?”

Đang hết sức run rẩy thì hắn nghe được một âm thanh nhẹ nhà truyền tới mang theo một chút sự mệt mõi.

“Kính…chào quý….khách, chúng tôi…có…thể…giúp gì…cho ngài.”

Hắn chầm chậm quay đầu nhìn về hướng âm thanh hắn liền thấy một thân ảnh thiếu nữ tiều tuỵ mệt mỗi cứ như có thể gục xuống bất cứ lúc

nào.

Hắn liền lắp bắp mở miệng: “Ta…ta muốn mua…một con dị thú…a.”

Thiếu nữ tiều tuỵ đang mệt mõi khi nghe thấy hắn muốn mua một con dị thú nàng lập tức tươi tỉnh trở lại, thân ảnh nhẹ nhàn lắc một cái liền xuất hiện trước mắt Thiên Tài cầm lấy tay hắn hai mắt long lanh hỏi lại

“Ngài đến để mua dị thú sao?”

Thiên Tài nhìn thấy ánh mắt háo hức mong chờ nhìn hắn khiến hắn có chút ngại ngùn gật đầu

“Ừm”

Nghe thấy lời của hắn nàng liền hạnh phúc nhảy cẩn lên.

“Yeah, cuối cùng ta cũng có khách hàng đầu tiên rồi.”

Đôi mắt nàng có chút ướt lệ nhìn về phía Thiên Tài chấp tay nói

“Vì ngài là vị khách hàng đầu tiên nên ta sẽ giảm cho ngài 10% giá cả, nên ngài muốn mua con nào.”

Thiên Tài nhìn xung quanh một lượt hắn không hề cảm thấy bất cứ sự dao động nào của hệ thống hắn lắc đầu nhìn về phía cô gái bán hàng hàng kia nói

“Haizz! Ta không tìm thấy con ta muốn, có phải là cô còn nhưng không muốn bán ra sao.”

Cô nương nghe thấy lời của Thiên Tài ánh mắt đột nhiên thây đổi trong ánh mắt lúc này có một chút sát khí tỏ ra.

“Ngài nói đùa, chúng ta làm sao có thể còn con nào chứ, đây là tất cả những con ta có rồi.”

Thiên Tài biết trong lời cô gái nói có chút sự giả dối hắn nhìn về phía cảnh cửa cô ta vừa bước ra thì hệ thông lập tức dao động

[Tinh! dị thú huyết mạch long tộc Huyết Bối Dực Long]

Nghe thấy điều đó Thiên Tài cũng bước về phía cảnh cửa đó.

Cô gái thấy Thiên Tài bước về phía cánh cửa nàng ngay lập tức đi đến trước mặt hắn chắn lại nói

“Ngài đang muốn đi đâu, nếu ở đây không có dị thú ngài cần vậy làm phiền ngài rời đi, Âm Ma Dơi tiễn khách.”

Con dơi lớn Thiên Tài thấy lúc đầu liền bay tới cánh cửa dùng chân kẹp lấy tay nắm kéo ra, Thiên Tài biết rằng nàng không có ý định bán ra có

chút thất vọng hắn cũng chỉ có thể lắc đầu quay người rời đi

“Haizz! Thôi vậy.”

Hắn đi được vài bước thì từ sau lưng {xoẹt} một thanh đao liên hướng đến hắn.

{Ken} thanh đao bị một cán thương lớn chắn lại ngay khi đến trước cổ hắn 2 cm, trải qua một lần tập kích và học tập từ Khổng sư hắn của bây

giờ đã có được thủ đoạn bảo mạng cao cường không còn sợ bị tập kích từ sau nữa.

“Này, cô làm cái gì vậy? Chẳng phải ta đã bỏ đi rồi sao?”

Cô gái bán hàng lúc này toả ra một luồng sát khí vô cùng vô tận bao bọc hắn từ mọi phía.

“Này, ta nói cô có nghe không hả?”

“Tất cả mọi người biết tới sự tồn tại của nó đều phải chết.”

Cô gái bán hàng không hề do dự thanh đao trong tay càng lúc càng nặng hơn.

Thiên Tài cảm thấy nếu cứ thủ như vậy cũng không phải cách hắn quyết định sử dụng thanh trường thương trên tay đánh tới, {Oanh} cán

thương ngay lập tức đánh tới cô gái bán hàng cũng không vừa thanh cán thương vừa tới nàng lập tức sử dụng thanh đao chắn tới

{Oanh Oanh} âm thanh hai thứ vũ khí va vào nhau liên hồi ngay lúc hắn đang trong tư thế cân bằng thì một âm ba vang tới.

Âm thanh không lớn không nhỏ nhẹ nhàn nhưng lại vô cùng công kích với linh hồn con người.

{Xoẹt, phụt} ngay khi hắn đang bị công kích linh hồn thì một thanh đao đâm tới hắn tuy né được nhưng lại bị đăm chúng vai phải.

Cánh tay Thiên Tài máu chảy xuống không ngừng tay vô lực.

“Không được, cứ tiếp tục như vậy chắc chắn chết, tiểu long, tiểu tước ra đây giúp ta.”

Ngay sau khi lời hắn vừa dứt hai vòng tròn cùng lúc xuất hiện một con Thiên Long trắng xoá cùng một con Hồng Tước từ trên hạ xuống.

Vừa lúc chúng xuất hiện bầu không khí xung quanh lặp tức bị phân thành hai khí cực hàn và cực hoả, khí tức xung quanh liền khiến cho cô gái bán hàng có chút lay động

“huyết…huyết mạch Chân Long và Chu Tước, làm sao có thể, làm sao ngươi lại có thể thuần phục chúng.”

Cô gái đang từ sát khí nồng đậm vừa thấy hai con dị thú này liền tay chân mềm nhũng không dám di chuyện, {bịch} nàng lập tức ngã xuống ngất đi.

Thiên Tài thấy vậy cũng chảng mãy may xem xét thu hồi hai con dị thú kia đi bước đến coi thử nàng bị sao.

“May quá, không sao chỉ bị doạ ngất đi thôi, chắc lần sau không nên cùng lúc triệu gọi cả hai đứa tiểu long và tiểu tước được, điều đó quá mức dạo người rồi.”

…..

[Thời gian một tiếng trôi qua]

“A, đây là, sao ta lại nằm đây chẳng phải ta đang đánh nhau sao?”

Cô gái bán hàng lắc đầu cảm thấy thật khó hiểu nhìn quanh một lúc nàng lại nhìn thấy một thân ảnh, nheo mắt nhìn kỉ nàng liền phát hiện ra đó chính là người con trai đã triệu gọi ra hai con dị thú cường đại kia.

“Tỉnh rồi sao, lúc nãy cô ngủ rất ngon đấy.”

Thiên Tài nhìn về phía nàng khoé miệng nhất lên nói.

Cô gái bán hàng miệng run rẫy lắp bắp nói: “Ngươi…ngươi đây là muốn làm gì?”

Thiên Tài bước tới trước nàng ngồi xuống một cái ghế đặt bát cháo vừa nấu lên bàn hỏi

“Nói đi, tại sao lúc ta nói về con dị thú kia rời đi cô lại tấn công ta.”

Cô gái đỏ mặt ngại ngùn nói: “Ta…ta chỉ là không muốn để mất nó mà thôi.”

Thiên Tài nghe vậy cũng dần hiểu ra được điều gì nói

“Nó rất quan trọng với cô sao?”

Cô gái gật đầu mắt đỏ hoe trên mi mắt có chút ướt đẩm nói: “Đúng vậy a, nó là món quà cuối cùng của cha ta để lại cho ta.”.