Đêm Khuya Minh Hôn: Thú Cưng Của Diêm Vương

Chương 122: Tín vật đính ước

“Giáo phái Thánh nữ? Ma nữ?”

Tôi bị lão Xu làm kinh đến, ông có thể là bởi vì nhớ không rõ lắm, nói chuyện đứt quãng, nội dung cũng là có đầu không đuôi, tôi chỉ từ ông nghe được trong đó mấy câu, nhận ra mấy từ.

Tôi mặc dù trong lòng còn có nghi hoặc, nhưng động tác của tôi không có dừng lại, dùng ngón tay đem cái rương từ trong đất bùn móc ra, thổi tro bụi từ hộp sắt tử phía trên xuống.

Hộp sắt tử là loại cũ kĩ kiểu dáng cổ lão nặng nề, nói là làm bằng sắt, chuẩn xác mà nói, là làm từ thanh đồng, nó là một loại đồ cố có chút niên đại.

Tay tôi chạm vào lớp vỏ bên ngoài thô ráp và hơi ẩm ướt của nó, và chiếc vòng trên cổ tay tôi bắt đầu nhấp nháy. Tôi mở to mắt kinh ngạc và nhìn vào chiếc vòng tay ngọc bích trên cổ tay mình.

Sắc quỷ tròng mắt hơi híp, thản nhiên nói: “Bên trong có cái gì.?”

Anh đã nói như vậy, trong miệng anh đồ vật nhất định không phải cái đồ chơi gì tốt.

Tôi lấy lại bình tĩnh, nghiêng đầu lắng nghe lão Xu tiếp tục nói.

“Đúng…… Không sai.”

Ông lau mặt mình một cái, hai tay che lấy đầu, tiếp tục nói: “Cái hộp này là tổ tông trong nhà của ta truyền xuống, ta không biết bên trong là thứ gì.”

“Chỉ là cha ta nói cho ta, nhất định phải bảo – bạn đang đọc truyện tại website tamlinh247.com – vệ tốt vật này, ngàn vạn không thể để cho người khác chiếm đi.”

Tôi hai tay đem hộp nâng lên, bởi vì trọng lượng, khiến cho tôi có chút phí sức, tôi cắn răng thò đầu ra, muốn nhìn một chút dáng vẻ đáy hộp, ngay trong chớp nhoáng này, cả kinh tay run một cái!

‘Lá bùa?!’

Hộp phía dưới vậy mà dính một trương bùa! Cái này còn không phải duy nhất làm cho tôi cảm thấy chấn kinh!

Khiến cho tôi không dám tin chính là, tấm bùa giấy này hẳn là thật lâu trước đó đã có, trải qua thời gian dài như thế bên trong, nó vẫn như cũ hoàn hảo không chút tổn hại, trừ bỏ bị bùn đất ô nhiễm nhìn không rõ lắm phù chú phía trên, nhưng giấy bùa bị lộ. Một phần của nó tiết lộ nó là gì.

Tôi ổn định lại tâm thần, lập tức đem hộp để xuống, con mắt lườm một chút qua lão Xu, thấy ông không có chú ý tới động tác của mình, mới thở phào nhẹ nhõm.

Còn may, không có bị ông phát hiện, loại chuyện này, hay là chờ tôi hiểu rõ ràng chân tướng, rồi nói sau.

Không phải, vạn nhất ông quên đi lịch sử tổ tiên lưu truyền xuống, tôi trực tiếp nói cho ông biết trong này đặt vào chính là chi vật nguyền rủa, thậm chí dưới đáy hộp có lá bùa, không biết ông sẽ có cảm tưởng thế nào.

“Cha của ngài còn nói thứ gì không”?

“Ngoại trừ ma nữ, Thánh nữ cái gì đó, có thể nói đến cụ thể hơn một chút hay không?”

Lão Xu cào đầu rất lâu, cuối cùng từ miệng bên trong gạt ra một chút lời nói.

“Ta chỉ có thể nhớ kỹ một chút xíu…… Ta chỉ có thể đem nhớ kỹ bộ phận nói cho ngươi a, nếu như tiểu Phúc ở đây, hắn có thể nói cho ngươi toàn bộ đủ, thế nhưng ……”

Ông mặt mũi tràn đầy tang thương, đặt mông ngồi trên tảng đá ở thấp, nhìn tôi từ từ nói đến: “Có một đại lão tổ tông yêu một đại tiểu thư một giáo phái lúc ấy, cũng chính là Thánh nữ.”

“Về sau, hắn……”

Trong khi tôi đang nói chuyện, mắt tôi đang nhìn chằm chằm vào cái hộp, và tay phải tôi đeo chiếc vòng tay bằng ngọc chạm vào nắp. đột nhiên, bốn phía trở nên an tĩnh! – truyện đăng tải tại tamlinh247.com – Lão Xu im bặt mà dừng.

Tôi đứng ở một mảnh sương mù trắng xóa bên trong, sân nhỏ nguyên bản tiêu điều biến mất không còn một mảnh.

Đột nhiên xuất hiện chuyển biến khiến cho tôi vội vàng không kịp chuẩn bị, trong lúc nhất thời sững sờ ngay tại chỗ.

Chuyện gì xảy ra?

Nơi này là nơi nào?

Tôi ngắm nhìn bốn phía, chân tay có chút luống cuống đứng tại chỗ, bất lực nhìn qua chung quanh.

Tôi không phải ở chỗ trong nhà Xu Công sao? Xu lão gia gia đâu? Sắc quỷ đâu?

Vì cái gì tôi đột nhiên đi tới cái nơi kỳ quái này

Chỗ này?!

Khí tức quen thuộc tựa như là bị che giấu, và cảm giác an toàn nhanh chóng rời khỏi tôi, nỗi sợ hãi quét về phía tôi như một con quỷ chui ra khỏi chuồng..

“Sắc quỷ…… Sắc quỷ……”

Tôi lầm bầm kêu lên, thế nhưng lại không có người trả lời tôi.

Lần này, tôi bắt đầu sợ, thân thể cũng bắt đầu không thể át chế run rẩy lên.

Đột nhiên, vờn quanh thân thể tôi bốn phía mênh mông sương trắng trong chốc lát tán đi, cảnh tượng trước mắt, để cho tôi có một chút cảm giác đã từng quen biết.

Khoan đã, cảnh tượng như thế này, tôi giống như ở nơi đó thấy qua?

ĐÚng! Kiều vẽ!

Lúc ấy, Kiều Vẽ không biết dùng phương pháp gì, để cho tôi thấy được hồi ức cô ấy khi còn sống trãi qua, để cho tôi hiểu được cô ấy cùng Đàm Hạo nhưng không muốn ai biết quan hệ yêu đương, cùng những biến thái của Từ Kiện.

Tràng cảnh Trước mắt biến hóa, khiến cho tôi nhanh chóng trấn định lại, mặc dù tôi không biết mình vì sao lại lại tới đây, nhưng nếu như tình huống lần này giống như lần trước, vậy tôi hơn phân nửa không có nguy hiểm.

Bên cạnh tôi mới vừa rồi lắng nghe lão Xu nói chuyện, là thế nào đột nhiên đi vào nơi này, còn không có được đáp án.

Chẳng lẽ lại……

Tôi nhớ một chút cử động trước đó mình đến chỗ này, mình có vẻ như sờ một cái mặt ngoài hộp thanh đồng, rồi tới.

Chẳng lẽ, đồ vật bên trong muốn truyền lại cho tôi một chút tin tức gì sao?

Giống như lúc trước không cách nào nói chuyện oan hồn Kiều Vẽ.

Tôi ngẩng đầu, nhìn về phía sương trắng tán đi, nghênh đón mình sẽ là cái gì.

Trong khoảng sân rực rỡ và sang trọng,một người thư sinh mặc rất giản dị đứng tại phía dưới một gốc đại thụ xanh ngắt, trong tay cầm một ống sáo bạch ngọc.

Thư sinh này ăn mặc rất tồi tàn, cùng cái viện này có chút không hợp nhau.

Trên mặt hắn hàm súc tiếu dung, ngại ngùng bên trên gương mặt mang theo ửng đỏ nhàn nhạt, hai chân hắn không ngừng mà đi tới đi lui dưới tàng cây, trong mắt mang theo quang mang chờ mong cùng khát vọng.

Nhưng tôi không cách nào đến gần hắn, chỉ có thể đứng cách hắn không xa, lẳng lặng quan sát lấy.

Một người thiếu nữ mặc váy dài màu tím nhạt lăng la, bước nhẹ chập chờn, hướng phía phương hướng của hắn đi đến, bước chân nhẹ nhàng, không nhanh không chậm.

Chỉ là, khi nàng vừa nhìn thấy thư sinh về sau, trên mặt trong nháy mắt lộ ra biểu lộ mừng rỡ cùng thẹn thùng, nhắm mắt theo đuôi đi tới gần hắn.

“A, tiểu sinh bái chào Thánh nữ đại nhân.”

Thư sinh lập tức hai tay ôm quyền, đối thiếu nữ hành lễ, ai ngờ thiếu nữ váy tím cười nhạt một tiếng, đôi mắt sáng trừng mắt liếc hắn một cái, giận trách: “Cai ca, ngươi còn xưng hô người ta như vậy!”

Giọng nói dịu dàng làm tôi cảm thấy tê cứng xương. Tôi chưa bao giờ nghe thấy một giọng nói nhẹ nhàng và ngọt ngào như thế.

Tôi nhìn đôi bóng hình xinh đẹp trước mắt dưới đại thụ, thư sinh thân sĩ nho nhã, thiếu nữ ôn nhu ngọt ngào.

Thấy thế nào đều là trời đất tạo nên một đôi, thế nhưng, – hãy đọc truyện mới nhất tại tamlinh247.com – bọn họ ăn măc lại là chênh lệch rất xa.

Bị thư sinh xưng là Thánh nữ, thiếu nữ thì là một thân hoa phục, trên đầu thậm chí mang theo một cái trâm cài tiểu xảo, tinh mịn kim tuệ từ trên đầu của nàng rủ xuống, theo nàng động tác mà nghịch ngợm đong đưa.

Thư sinh Thánh nữ thu hút tới lực chú ý của tôi.

Nếu như tôi đoán không có sai, thiếu nữ này, hẳn là nữ nhân bị thiêu trong miệng lão Xu nhắc tới.

Vậy cái vị thư sinh này……

Tôi nghĩ cái này xác định vững chắc chính là tổ tông lão Xu!

“Tiểu sinh không dám……”

Thánh nữ tay mềm mại trực tiếp kéo hai tay hắn lại, nói: “Cai ca, gọi ta Ôn Hà, hiện tại không ai nghe thấy, còn trái một tiếng gọi Thánh nữ đại nhân, phải một tiếng Thánh nữ đại nhân, ta cần phải tức giận.”

Tài tử nhìn quanh bốn phía, cuối cùng vẫn là thỏa hiệp, mười phần ôn nhu đối với thiếu nữ gọi: “Ôn Hà.”

Diêu Ôn lúc này mới lộ ra nụ cười thỏa mãn cùng cao hứng.

Về sau, bọn họ đứng ở nơi đó ôm nhau, nói lời rất tâm tình, mà lại có một chút dáng vẻ lén lút tựa như là giấu diếm người khác ở đây riêng tư gặp.

“Cai ca, ta muốn cùng ngươi đi, rời đi nơi này, ta không muốn làm cái gì Thánh nữ, ta chỉ cần cùng với người là tốt rồi, cả một đời sống cùng nhau”

Diêu Ôn đột nhiên mở miệng nói ra, ngữ khí vội vàng, chân thành, tôi dám khẳng định nàng không có một câu là trái lương tâm, từng câu phát ra từ tận đáy lòng.

Phía tài tử lại do dự, hắn trầm mặc, sau đó mới mở miệng.

” Ôn Hà, tiểu sinh địa vị bây giờ, không quyền không thế, làm sao xứng với nàng, ta không bỏ được để nàng đi theo ta chịu khổ.”

Diêu Ôn không có chút nào để ý, thế nhưng bất đắc dĩ thấy thái độ tài tử, vốn dĩ nàng muốn tiến hành kế hoạch bỏ trốn triệt để bị ngâm nước nóng.

“Ôn Hà, chờ ta thăng quan đỗ đạt, ta chắc chắn tới cửa tới đón cưới nàng, nàng nhất định phải chờ ta”

Nàng thỏa hiệp, từ hông bên trên tháo xuống một khối ngọc bội ôn nhuận màu xanh nhạt,tua màu đỏ dài nhỏ rủ xuống.

“Cai ca, xin mang lấy ngọc bội này mai lên đường, ngọc này đi theo ta từ nhỏ đến lớn, không hề rời đi thân thể của ta, ta hiện tại tặng cho ngươi, hi vọng lúc ngươi bên ngoài, nhìn thấy thứ này, có thể nhớ tới ta.”

Xu tài tử thì đem ống sáo trong tay đưa cho Diêu Ôn,tôi đứng ở một bên, nhìn xem bọn họ trao đổi tín vật đính ước, nhìn thấy bọn họ cuối cùng lưu luyến không rời bước chân, sau đó rời đi, trong lòng tôi dâng lên dự cảm không tốt.

Vì cái gì Diêu Ôn sẽ bị thiêu chết, chuyện này làm sao lại hại đến Xu tài tử?

Đột nhiên cản tượng vốn dĩ ấm áp bỗng nhiên thay đổi.

Trước mắt là một con đường cổ náo nhiệt, Xu tài tử cưỡi ngựa cao to, đi tới một cái phủ lớn.

Bên trên bàng hiệu trước phủ, viết hai chữ ‘Xu phủ’.

Chúc mừng tân Trạng Nguyên!

Bốn phía đều là tiếng hoan hô cùng âm thanh chúc mừng của quần chúng, tôi đứng ở một bên, nhìn thấy cảnh này, liền biết Xu tài tử đã đỗ đạt cao, vậy hắn nhất định phải hết lòng tuân thủ hứa hẹn, đi Diêu gia cưới Diêu Ôn.

Hình tượng lại nhanh chóng nhất chuyển, tràng cảnh trong nháy mắt biến thành ban đêm, hình như là tại một gian phòng trong phủ thượng. Ba nam nhân, trong đó một người chính là Xu tài tử.

“Hoàng Thượng nói, đối Diêu gia hết thảy mọi người giết chết bất luận tội, đại nhân tại triều đình phía trên cũng nghe đến, Diêu gia cũng không phải là cái danh môn chính phái gì, là tà phái, Hoàng Thượng vì an toàn người dân, cho nên hạ mệnh lệnh này.”

Tôi đứng ngay phía trước Xu tài tử, có thể thấy rõ hắn giờ phút này biểu lộ.

Ngưng trọng…… Lo lắng……

Xem ra, hiện tại là sự tình bắt đầu phát triển, cái triều đại Hoàng đế này hạ lệnh liên luỵ cửu tộc,Diêu gia nhất định chạy không thoát vận mệnh diệt vong.

Về phần nguyên nhân gì, Hoàng Thượng nói Diêu gia là tà giáo, cho nên muốn diệt trừ dị đoan, đây là tin tức duy nhất tôi có thể có được.

“Tân Trạng Nguyên, ngươi đỗ đạt cao về sau, nhất định phải làm một chuyện có ý nghĩa, – đọc truyện mới nhất tại tamlinh247.com – để Hoàng Thượng nhìn trúng tài năng của ngươi, thừa dịp này mà lập công, đem mình quan chức thăng lên mới là hành vi chính xác.”

“Cho nên, chuyện lần này, ngươi đi làm, thế nào?”

Một quan nhân mập mạp, mặc một bộ cẩm y, đem một thân thịt mỡ, hắn mặt mũi tràn đầy dữ tợn, trong mắt mang theo tư tình không rõ, nhìn qua Xu tài tử.

Tôi nhìn thấy sự tình phát triển đến nơi đây, trong nháy mắt giống như là minh bạch cái gì……

Diêu Ôn bị thiêu chết…… Xu tài tử thời điểm trên cao, Diêu gia vừa vặn gặp phải đại nạn, Xu tài tử còn bị chỉ thị đi giải quyết Diêu gia……

Chẳng lẽ……