Tôn Á Á rất muốn thể hiện cái mặt lạnh tanh không cảm xúc của mình nhưng không thể nào được, mặt của cô lập tức đỏ bừng vì bọ đoán trúng tâm tư.
"Ái chà." Thái Vy cong mắt nhìn biểu hiện của chị gái đang đỏ mặt.
Tôn Á Á che dấu cảm xúc rất giỏi, từ trước đến nay vẫn chưa ai có thể đoán được hay nói chính xác hơn mọi người đều nghĩ cô và Long Thiên Vũ chỉ có công việc không có tình cảm cá nhân nào ngoài cái đấy. Thật ra chính là anh thôi chứ cô thì không...
Lập tức bật dậy đưa bàn tay che miệng Thái Vy đang hí hửng. Cô vòng người từ bàn đi ra kéo Thái Vy đến phòng khách bên cạnh.
"Suỵt."
Kéo tiểu thư giản dị này ngồi xuống ghế cô mới ngẩn người nhớ lại mấy từ cuối "anh của em." Những cảm xúc tiêu cực lập tức tan biến hết thảy từ mấy hôm trước lắng đọng lại trong tim của cô bây giờ.
"Sao hả? Chị Á Á, chị nên trả lời câu hỏi của em kia chứ, ngẩn người cái gì, có phải là đang vui mừng muốn chết đúng không?"
Tôn Á Á ngượng ngùng hơn đưa hai tay che mặt.
"Này, đừng nói chị mừng phát khóc đấy nhé...." Thái Vy cong mắt có chút giật mình. Kéo tay của Tôn Á Á thì thấy hốc mắt của chị đỏ lừ... Nếu cô không nói câu đấy chắc chị gái ngực khủng này khóc thật.
"Stop ngay nhé."
Tôn Á Á lại không kìm được bật khóc vào vai của Thái Vy, mọi ủy khuất khi yêu thầm Long Thiên Vũ chục năm nay được trút ra hết. Còn Thái Vy hoảng lắm, không biết nên dỗ dành chị gái này ra sao, dù sao cô mới gặp lần đầu.
Chị gái ngực bự mếu máo kể rằng cái hôm thấy anh trai cô cõng cô trên vai và cô thì ngủ gục trên vai anh ấy làm chị ấy hiểu nhầm cô chính là vợ sắp cưới của anh. Lúc đó chủ tịch và cựu chủ tịch đều có ở đó, chính là tưởng thành thế.
"Vào kia rửa mặt đi chị, trông xấu khiếp."
Tôn Á Á đưa tay lau khóe mắt đi vào nhà vệ sinh trong vòng mấy phút rồi đi ra.
"Xin lỗi em, chị có chút không khống chế được."
Thái Vy gật đầu không nói gì, Tôn Á Á đi đến ngăn bàn lấy ra cái móc khóa xinh xẻo đi đến đưa cho Thái Vy, được in thủ công chi tiết nên rất đẹp lại đúng hình nhân vật cô thích. Là nhân vật hình Inosuke - Thanh Gươm Diệt Quỷ.
"Cho em cái này á?"
"Ừm, tặng em. Cho chị xin lỗi nhé." Đương nhiên là cô không khách sáo rồi.
"Chị thích anime với manga không ạ?"
"Chị là fan cứng."
Thái Vy hớn hở cầm lấy tay của Tôn Á Á, một người bạn cùng sở thích kiếm rất là khó. Hai người trò chuyện say xưa về vấn đề nhân vật ảo trong manga và anime. Điển hình rất nhiều cái chung như là OTP của hai người.
"Natsu và?"
"Lucy!"
"Inosuke và?"
"Aoi!"
"Nanami?"
"Tomoe!"
"Ichigo?"
"Orihime!"
"Vậy còn Naruto thì sao?"
"...chị OTP từ hồi nhỏ luôn chính là Sakura!" Thái Vy mím môi nắm thật chặt bàn tay của Tôn Á Á, hất tung tăng lên xuống liên tục. Thực sự là rất rất đúng ý cô!
"Chị giống em, em cũng như thế, tiếc là hai đứa nó không về với nhau..."
"Về với Sasuke cũng được mà chị cũng thích cặp ý, nhưng mà tiếc cái cặp OTP từ hồi còn trẻ này thật." Riêng điều này cô không phủ nhận bởi cô cũng thích cặp này quan trọng là hơi tiếc vì cặp mình thích không về với nhau thôi...
Mãi một thôi hồi chém gió với nhau Thái Vy và Tôn Á Á cấp độ thân thiết được nâng lên level: MAX.
...
Tống Bảo vừa đến nơi lại được thi hành nhiệm vụ đưa Thái Vy về, lần này cậu rất vui vẻ gật đầu. Thái độ đúng là tốt hơn hẳn, rất ok luôn cô cùng cậu có nói qua nói lại mấy câu. Cả hai cũng rất thoải mái, nói qua lại mấy câu cũng đã về đến nhà, Tống Bảo trong lòng có chút luyến tiếc vì vừa nãy không nói chuyện với cô nhiều thêm một chút. Vừa hay chiếc xe phía sau là của Nam Cường, đỡ phải đi bộ từ ngoài cổng vào. Cô hí hửng chào Tống Bảo lượn ra đằng sau chui vào ghế sau cùng anh ngồi.
Xe của Tống Bảo chậm chạp rời đi. Việt Dã khẽ cười với Thái Vy thay cho lời chào hỏi. Đánh vào rất nhanh một con đường chạy thẳng vào hầm để xe.
Nhưng thái độ của Nam Cường thì có vẻ không dễ chịu cho lắm. Cô nheo mắt nhìn anh. Còn Việt Dã chính là chuồn trước.
"Xuống đi còn gì anh thích ở đây lắm à." Cô đứng ở dưới đất mở cửa sẵn chờ anh xuống.
Bàn tay dọc ngang bổ mạnh vào đầu của Thái Vy anh mới hài lòng đóng cửa lại. Chặn được đàng hoàng trước khi nó giáng xuống đầu của cô. Cô nhíu mày nhìn anh. Thù cũ chưa tính nay thù mới lại đè trồng lên...
Cô khó chịu nhưng không thèm đánh trả anh trực tiếp bước đi. Bàn tay của Nam Cường lại bắt lại cái tay vung vẩy lên tận đầu của cô. Lúc này anh khẽ cười đưa bàn tay của cô lên và hôn nhẹ lên đó.
Người đàn ông này... Tính cách chắc chắn cực kì khó chiều hơn phụ nữ! Nhưng đấy là suy nghĩ của người bình thường, con Thái Vy tim lại nhũn ra ngay, mặt đỏ không thèm giận anh nữa.
Tụi yêu nhau đúng là khó hiểu nhất trên đời...
Ngay sau đó đến tủ đựng chìa khóa của từng cái xe trong hầm này, anh nhanh chóng mở khóa vân tay thiết lập hệ thống nhận dạng vân tay mới, dí ngón trỏ của Thái Vy lên ba lần để nó nhận dạng. Tiếng bíp một cái xác nhận đã thành công.
Sau đó kéo bàn tay của cô vào trong túi áo, hai bàn tay nắm chặt lấy nhau. Trong lòng của hai người lúc này chính là ngọt đến không thể tả.
...
Ăn uống xong, bốn tờ giấy cô lấy về được đều được nằm ngay ngắn trên bàn. Mọi người ai nấy đều lắc đầu. Mù mờ về cái tờ giấy chữ số này, có chúa mới biết được mất...
Ông Lê vẻ mặt khá là hoảng hốt trên tay cầm một lá thư cũ kĩ được gửi đến. Đưa cho Nam Mộ. Rất nhanh nội dung bên trong được truyền đến, mọi người đều mệt mỏi với nó.
Là Thái Hoàng, một tiên tri vũ trụ thông thái rất đang ghét... Kêu rằng không nên dính bất cứ thứ gì về ông nữa. Hãy hoạt động lại và thảo luận vấn đề này vào 5 tháng sau, nhất định sẽ có kết quả, còn giờ thì không tránh mất công sức!
Ù ù gạc gạc...