[ĐN Attack On Titan] Mắt Tím Và Tóc Đen

Chương 18: Quá khứ, nắng gắt (1)

Năm 844.

Kể từ khi Titan xuất hiện, con người đã phải bao bọc phần lãnh thổ còn lại của mình bằng 3 bức tường thành cao lớn, tính từ ngoài vào trong, gồm thành Maria, thành Rose và thành Sina. Bên trong bức tường thành trong cùng chính là thủ đô, nơi tập trung mọi tiềm lực về kinh tế, chính trị cùng các hoạt động khác của con người. Ở rìa thành Sina, hàng hàng dãy dãy lâu đài xa hoa lộng lẫy nằm kế nhau, và những con người sống ở đây được đảm bảo một cuộc sống sung túc đến hết đời. Thế nhưng...

Tại cái nơi mà cuộc sống xa hoa tráng lệ ấy... mà không, phải nói chính xác hơn là chính vì có sự xa hoa tráng lệ ấy, mà lẩn khuất đâu đó vẫn có những góc tối. Bên dưới khu vực thị trấn, xung quanh thủ đô, thành phố ngầm rộng lớn - chính là một nơi như vậy.

Theo những tư liệu còn sót lại, nơi đây từng được xem xét để trở thành nơi trú ẩn cho loài người tránh khỏi thảm hoạ mang tên "Titan". Thế nhưng cuối cùng, việc di dân dừng hẳn, và phế tích thành phố đã trở thành sào huyệt cho các băng nhóm tội phạm và những người dân nghèo khổ.

Đến cả chính quyền cũng từ bỏ nơi này sau khi nó trở thành một bãi tệ nạn. Và bây giờ, lính Cảnh Vệ cũng rất ngao ngán mỗi khi phải đặt chân vào thành phố ngầm.

Levi sinh ra tại thành phố ngầm bẩn thỉu ấy. Và anh cũng là một tay côn đồ có tiếng tăm trong thành phố ngầm, cùng với 2 người bạn thân thiết là Farran và Isabel.

Nhưng hiện tại, Levi cùng với Isabel và Farran đang bị ép gia nhập quân Trinh Sát. Họ đã đồng ý, và lí do cho việc này là họ sẽ lấy các bằng chứng tham ô của một tên quý tộc chó má nào đấy. Đổi lại, họ sẽ được lên sống ở mặt đất.

Levi không phủ nhận điều kiện ấy thật hấp dẫn. Được sống dưới ánh mặt trời ấm áp là niềm mơ ước của những con chuột cống bẩn thỉu dưới thành phố ngầm.

...

Tổng bộ quân Trinh Sát

- Toàn quân chú ý!!! - Chỉ huy Keith Shadis hét to :

- Kể từ nay, 3 người này sẽ chiến đấu với chúng ta. Ba ngươi, tự giới thiệu bản thân mình đi

Levi im lặng một lúc lâu, liếc mắt về phía Erwin rồi trả lời :

- Tôi là Levi...

Isabel chỉ ngón cái vào mình một cách tự đắc :

- Tôi là Isabel Magnolia! Từ giờ xin nhờ mọi người giúp đỡ!!!

- Farran Church. Rất hân hạnh - Farran rất cố gắng hoà nhập với mọi người bằng một kiểu chào đúng chuẩn quân Trinh Sát, và kiểu chào đó sẽ đúng, nếu như trái tim anh ta nằm ở bên phải

- 3 người này sẽ được phân vào đội của phân đội trưởng Fragon. Fragon, nhờ anh trông coi họ nhé - Chỉ huy Keith Shadis ra lệnh

- Đội... Đội của tôi ạ? - Một người đàn ông tầm trên 30 tuổi hét lên

- Phân đội trưởng Erwin bận hỗ trợ việc giám sát việc chuẩn bị đội hình mới cho quân đoàn nên không thể lo hướng dẫn cho tân binh được. Rõ chứ?

- Đã rõ, thưa ngài!

Levi cảm thấy mọi chuyện thật vớ vẩn.

...

Cuộc huấn luyện đầu tiên đã kết thúc. Bằng khả năng và kinh nghiệm của mình, Levi, Farran và Isabel đã dễ dàng vượt qua bài huấn luyện. Và thậm chí bọn họ còn có đủ thời gian để toan tính những việc khác.

- Hê, cứ tưởng luyện tập khó khăn đến thế nào. Hoá ra cũng chỉ như vậy mà thôi - Isabel đang vô cùng kiêu ngạo vì khả năng của mình

- Isabel, tém tém lại bớt đi. Phải hoà nhập với mọi người chứ - Farran nhắc nhở

Levi im lặng không nói gì. Hiện tại bọn họ đang ở một góc hẻo lánh trong sân huấn luyện với nhau.

- Sao rồi? - Levi hỏi

Farran lắc đầu.

Levi nhíu mày.

- Ồ, mấy người đây rồi - Bỗng, một giọng nói trầm vang lên từ phía đằng xa, cả 3 người cùng quay đầu lại

Một cô gái đang tiến về phía bọn họ. Cô ta mặc một bộ đồng phục của quân Trinh Sát, dáng người cao ráo, có chút hơi gầy, và mái tóc dài màu đen xoã sau lưng.

Levi tự hỏi là một người lính phải chiến đấu bên ngoài bức tường mà cô ta lại nuôi một bộ tóc vướng víu như vậy sao? Đó là chưa kể cái mái dài che khuất gần nửa khuôn mặt cô ta.

- Các người ở đây làm gì vậy? Đến giờ ăn rồi, đi theo tôi - Nói xong, cô ta quay đầu bước đi

3 người Levi nhìn nhau rồi cũng đi theo cô ta.

Dọc đường đi, không hiểu Isabel hôm nay có uống nhầm thuốc không mà cứ luôn miệng nói quân Trinh Sát thậm chí còn yếu hơn một tên côn đồ như con bé đó. Farran cũng nhắc nhở Isabel, nhưng Levi hiểu, cậu ta nhắc Isabel là vì không muốn có thêm phiền phức và một vài lí do nào đó, nhưng có lẽ trong thâm tâm cậu ta cũng có chút coi thường quân Trinh Sát.

Levi không ngăn cản, bởi Isabel càng làm ồn thì càng chứng tỏ bọn họ là lũ ngu, và quân Trinh Sát có lẽ sẽ không tốn thời gian quý báu của mình để đề phòng một lũ ngu. Levi chưa bao giờ quên lí do tại sao mình lại gia nhập quân Trinh Sát.

- Này này, cô ở phân đội nào vậy? Tôi chưa từng thấy cô - Isabel hỏi

- Phân đội Fragon, cùng với các người - Cô gái đó trả lời ngắn gọn, không hề quay đầu lại

- Hả? - Isabel khó hiểu

- Tôi vừa mới kết thúc kì nghỉ phép vào chiều nay - Cô gái đó nói tiếp, vẫn là một câu ngắn gọn

- À... à... - Isabel gật gù

- Này này, quân Trinh Sát ai cũng yếu như vậy hả? - Isabel vươn tay định chạm vào người cô ta, có lẽ việc cô ta không đáp lại bằng một lời nói hẳn hoi khiến cho con bé cảm thấy khó chịu

Bộp. Cô gái đó không hề quay đầu lại, bắt lấy cái tay Isabel đang định chạm vào người mình. Isabel thử giãy ra, nhưng không được, con bé ngẩng đầu lên định nhìn mặt cô ta xem cô ta muốn tỏ thái độ gì, Levi và Farran cũng vậy. Và lập tức, họ cảm thấy chết lặng.

Cô ta quay đầu lại, để lộ ra đôi mắt. Đó là một đôi mắt tím vô cùng sắc bén, tựa như con rắn độc đang nhìn chằm chằm con mồi trong đêm tối, khiến cho con người ta ớn lạnh. Đôi mắt đó toả ra sát khí khủng khiếp đến mức tưởng chừng như nếu sát khí hoá thành thực thể, họ đã phải chết trăm lần rồi. Isabel và Farran do đã quá sợ hãi nên quên mất việc cử động, Levi thì đỡ hơn. Nhưng trước khi anh muốn vung tay cô gái kia ra, thì cô ta đã rút tay lại.

Cô ta quay người lại, nhìn chằm chằm vào bọn họ một lúc lâu rồi nói :

- Điều này có vẻ nằm ngoài trách nhiệm của tôi, nhưng tôi nhắc các người một chút - Cô ta dùng một đôi mắt bình tĩnh và hững hờ nhìn họ :

- Cẩn thận chút đi. Có vẻ như các người rất kiêu ngạo khi sử dụng được bộ cơ động 3D thành thạo. Nhưng lũ nhìn đời bằng nửa con mắt ấy... chết sớm lắm

Nói xong, cô ta quay đầu lại, bước tiếp. Levi, Farran và Isabel cũng đi theo. Và lần này thì Isabel đã ngậm miệng lại.

Bỗng dưng, cô gái đi đằng trước mở miệng :

- Ailynn

Levi nhíu mày.

- Đó là tên của tôi - Cô ta khẽ quay đầu lại :

- Rất hân hạnh được làm quen

Đến nhà ăn, hầu như tất cả mọi người đều đã ngồi vào chỗ. Bỗng dưng, một con nhỏ bốn mắt chạy từ đâu đến lôi kéo cô gái tên Ailynn kia :

- Này, Ailynn, đi ăn với tôi nào. Tôi sẽ kể cho cô nghe những câu chuyện thú vị về Titan - Khuôn mặt của con nhỏ đó khi nhắc đến Titan nhìn thật tởm lợm

Cô gái tên Ailynn không phản ứng gì nhiều khi bị con nhỏ bốn mắt kia lắc vai liên tục. Cô ta đáp :

- Tôi phải hướng dẫn tân binh, Hanji. Để lúc khác

- Ể??? - Hanji ngáo ngơ, rồi ngay lập tức lại cười tươi :

- Vậy ăn cùng với nhau luôn đi!!! - Cô ta quay sang nhìn nhóm Levi :

- Có được không?

Ailynn cũng nhìn họ.

- Được chứ - Farran là người đáp lời

Và cuối cùng thì bọn họ đã ngồi chung một bàn ăn. Trong suốt bữa ăn, con nhãi bốn mắt Hanji kia cứ liên tục lảm nhảm về Titan khiến cho Levi khó chịu. Farran và Isabel cũng có vẻ không thoải mái lắm. Riêng cô gái tên Ailynn thì mặc dù đang nhíu mày nhưng không hề nói gì, chỉ im lặng ăn hết suất của mình.

Levi cảm thấy cô ta thật kì lạ, nhìn cô ta giống như một người không thích nghe những lời tám nhảm.

Hết giờ ăn, tất cả mọi người trở về phòng ngủ. Levi thì không ngủ nhiều đến như vậy, một ngày anh chỉ ngủ có 2-3 tiếng, anh dành thời gian suy nghĩ về cô gái mới gặp mặt lần đầu tên Ailynn.

Levi cảm thấy mình bị dở hơi khi nghĩ đến 1 người lần đầu tiên gặp mặt chỉ vì bị ám ảnh bởi đôi mắt của cô ta.

Levi thừa nhận một điều, đôi mắt cô ta thật đẹp.

Levi lắc lắc đầu, anh nghĩ mình cần phải đi ngủ.

Rất lâu về sau, khi đã trở thành "chiến binh mạnh nhất nhân loại", Levi mới hiểu tại sao mình lại bị ám ảnh bởi đôi mắt của cô ta.

...

Trong những buổi luyện tập tiếp theo, trái ngược với vẻ đáng sợ mà nhóm Levi nhìn thấy vào hôm đầu tiên gặp mặt, Ailynn có vẻ như chỉ là một người lính với kĩ năng ở bậc trung, không thấp không cao.

Levi cảm thấy không tin nổi một người có sát khí mạnh như thế mà thực lực lại chỉ có đến vậy.

Hơn nữa, thái độ và ánh mắt của cô ta cũng khác hẳn so với lần đầu tiên gặp mặt. Phần lớn thời gian, cô ta chỉ là dùng một ánh mắt khá điềm tĩnh nhìn mọi thứ xung quanh, không nổi giận, cũng không vui vẻ với bất kì ai, nhưng thỉnh thoảng cô ta cũng tham gia cạnh khoé với một đám người nào đó.

Hơn nữa, tính cách của cô ta... phải nói sao nhỉ? Levi nghĩ rằng cô ta là kiểu người ghét phải giao tiếp, ghét đụng chạm người khác và vô cùng khó tính. Nhưng trái lại cô ta lại khá ôn hoà, mặc dù Levi chưa thấy cô ta cười bao giờ, nhưng đại đa số thời gian cô ta khá thoải mái trong mọi việc. Kể cả khi con nhãi bốn mắt Hanji cướp đi cốc nước trên tay cô ta mà tu ừng ực, cô ta cũng không nói gì, chỉ dùng một thái độ rất bình thản đi lấy một cốc nước khác rồi uống. Đó là chưa kể lần trước khi Isabel bị rối móc dây của bộ cơ động, cô ta là người gỡ ra giúp con bé.

Levi cảm thấy cô ta thật kì lạ. Dường như cái người mà anh gặp lần đầu tiên và bây giờ không phải là cùng một người.

Hơn nữa, Levi nhận ra, khi chiến đấu, ngoại trừ cái mái dài vướng víu, thì cô ta sẽ búi tóc lên thật gọn gàng.

Một cô gái thật mâu thuẫn. Đó là nhận xét của Levi về Ailynn.

...

Levi đang đứng trước cổng thành Maria. Chỉ một lát nữa thôi, cánh cổng này sẽ được nâng lên, và Levi sẽ bắt đầu cuộc trinh sát đầu tiên của mình.

Levi khẽ ngước đầu lên nhìn Ailynn đang ngồi trên lưng ngựa ở hàng phía trước. Cô ta đã búi hết tóc lên, nhưng phần mái dài lại che đi gần nửa khuôn mặt, vậy nên Levi không thể nhìn được cô ta có biểu cảm gì.

Bức tường đã được nâng lên, quân Trinh Sát đang dần di chuyển.

Farran run run :

- Giờ cũng được... Ai đó làm ơn... Nói rằng đây không phải sự thật đi...

- Ừ, giống như một trò đùa ha - Levi đáp lại bằng một giọng tỉnh bơ, tay kéo dây cương ngựa :

- Những kẻ đến từ thành phố ngầm, nay lại đặt chân ra ngoài các bức tường

Levi giục ngựa, lao vút ra khỏi cổng thành. Khi đi qua chiếc cổng đã cũ kĩ, những tia nắng đầu tiên chiếu vào khiến cho anh phải nheo mắt lại.

Levi đã nhìn thấy gì nhỉ? À, một bầu trời rộng lớn, những chú chim đang chao lượn, và ánh mặt chói chang đến nhức mắt.

Levi ngẩn ra.

Thật là một khung cảnh tuyệt đẹp.

Khung cảnh của tự do.

Dành cho những chú chim đã giương đôi cánh thoát khỏi chiếc lồng giam chật hẹp.

Cả cuộc đời này, có lẽ Levi sẽ không thể nhìn thấy khung cảnh đẹp hơn thế này nữa.

Hoặc là...

Vẫn còn có ai đó đẹp hơn cả tự do.

Đó là điều không tưởng.