[ĐN Fairy Tail] Lời Nguyền Của Thần

Chương 42: Fairy Tail vs Grimore Heart Thiên Lang thụ

Cả Thiên Lang đảo đều đã rơi vào sự hỗn loạn

Nhưng ở sâu trong khu rừng tối, vẫn có một chàng trai ngẩng đầu thẫn thờ nhìn bầu trời, ánh mắt buồn man mác:" Lại một trận chiến nữa, sắp sửa bắt đầu..."

" Kể cả nơi này... cũng không thể thoát khỏi vòng xoáy triền miên ấy..."

Natsu... Charlos...

Dù cho có sự tồn tại của họ... chiến tranh...

Vẫn là thứ không thể ngăn cản...

...

" Ngươi có biết hay không... rằng các vị thần mới chính là người đã mang lửa đến với thế giới này..."

" Hay nói cách khác, con người hay loài rồng đều không thể tự tạo ra ngọn lửa!"

" Chính thần mới là kẻ tạo ra và thống trị ngọn lửa!"

Hỏa Sát Thần của Grimore Heart- Zancrow, dễ dàng nuốt chửng ngọn lửa của Natsu trước ánh mắt không dám tin của cậu, sảng khoái nở một nụ cười to

" Đây mới chính là sức mạnh thực sự của Grimore Heart!"

" Hỏa Thần Hống!"

Ngọn lửa đen nhánh tấn công trực diện một Natsu đang mải sửng sốt, đánh bay cậu vào rất sâu trong khu rừng

... Tại sao?

Tại sao hắn làm được?

Ngọn lửa cậu luôn tự hào không thể làm gì được hắn...

Nhưng ngọn lửa của hắn lại khiến cho cậu cảm giác được cái nóng bỏng rát trên da thịt

... Lần đầu tiên trong đời...

" Urggg!" Natsu nằm dài trên thảm cỏ, rêи ɾỉ vì bức bối

Cũng vì... đó là lần đầu... cậu có cảm giác lạ như vậy trước một đối thủ...

Khoan đã... cái mùi này...

Natsu thảng thốt bật dậy, lao đầu về một hướng gần đó...

Mùi quen thuộc... xen lẫn với hương tanh nồng của máu...

Nơi này... vừa có một trận chiến rất khốc liệt...

" Ông già!" Natsu gầm lên khi thấy thân ảnh thân quen nằm bất động trên nền đất:" Này đừng đùa cháu chứ?!"

" Ông già! Ông ổn không?!" Cậu ấy gần như té bổ nhào vì sự gấp gáp của mình

" Đừng động vào ông ấy... cậu nhóc..." Nhưng một giọng nói già cỗi rất đỗi ôn hòa đã ngăn cản động tác tiếp theo của Natsu

" Ngươi là ai?!" Cậu ấy lập tức căng cứng cả người, ngẩng đầu nhìn quanh nơi họ đang đứng... không một bóng người...:" Ngươi muốn gì?!"

" Đừng lớn tiếng... cậu đang quấy rầy cuộc trị liệu của ta... hừm, Natsu... phải không nhỉ?" Giọng nói ấy tràn ngập ý cười dịu dàng hoài niệm:" Tóc màu anh đào... ta nghĩ là ta không nhầm... đứa nhỏ của ta khá thường nhắc đến cậu..."

" Trị liệu? Đứa nhỏ... của ta?" Natsu ngây ngốc lặp lại, ánh mắt vẫn mơ hồ tìm kiếm

" Makarov đang rất yếu... Nhưng ta có thể đảm bảo ông ấy không có việc gì... thực tiếc vì ta không thể làm gì nhiều hơn để giúp mọi người..."

" Quên mất... cậu có thể gọi ta là Thiên Lang... nếu cậu muốn tìm... ta là cái cây to nhất cậu nhìn thấy trên hòn đảo này..." Ánh huỳnh quang li ti bắt đầu bao phủ lấy Natsu

" Thiên Lang thụ?!" Cậu trừng mắt khó có thể tin:" Cây? Khoan đã! Tại sao một cái cây lại biết nói?!"

" ... Nói cho chính xác thì ta không thể thật sự nói chuyện, ta chỉ đang giao tiếp với cậu nhờ tác dụng của Fairy Light..." Thiên Lang thụ ngừng lại một chút, tựa như đang do dự chuyện gì:" Được rồi cậu nhóc, đừng hỏi nữa... Cậu cũng đang bị thương... ngồi yên một chỗ đi..."

Đến bấy giờ, Natsu mới giật mình nhận ra hơi thở vừa quen vừa lạ đang bao phủ cả Hội trưởng Makarov và cậu trong vầng ánh sáng nhu hòa nhợt nhạt... vốn không thể nhận ra nếu không để ý kỹ...

Ánh sáng ấm áp khiến cả cơ thể cậu đều nhẹ nhàng...

Nó y hệt... một người không có mặt ở đây...

Người chắc chắn... có thể...

" Nếu để con bé sử dụng... hiệu quả và hiệu suất đều sẽ tốt hơn..." Thiên Lang thụ thở dài, nhỏ giọng cảm thán

" Người mà ông nói... là chị Charlos sao?" Natsu nhấp môi ngập ngừng

" ...Ừm"

" ..." Nhưng dù không có mặt... chị ấy...

" Natsu... Nghe kỹ... " Makarov đột nhiên giơ tay lên túm lấy áo cậu trai tóc hồng, yếu ớt lẩm bẩm:" Mau tập hợp mọi người... rời đi..."

" Ông nói gì vậy ông già?! Nằm yên đi! Ai đã làm ông bị thương?!" Natsu cắn răng lo lắng

" Lần này... chúng ta... không thể thắng được..."

" Ông nói gì vậy hả ông già?! Đừng có nói như thế chứ?! Ông là Hội trưởng của Fairy Tail mà đúng không?!" Natsu đấm mạnh xuống đất, ánh mắt long lên:" Đừng có nói như vậy!!"

" Makarov, không được cử động mạnh..." Giọng nói trầm trầm của Thiên Lang thụ truyền vào tai của cả hai hội viên Fairy Tail:" Và Natsu... kẻ địch đang đến..."

Xẹt! Đoàng!

" Muahehehe!!!" Tiếng cười tàn bạo và dáng người kệch cỡm hiện dần lên trong tầm mắt:" Sao thế hả Hội trưởng Makarov? Bị Hội trưởng Hades đánh đến ngửi mùi đất rồi à?!"

Kẻ đang tới... khiến Natsu không ngừng run lên

Phải, cậu ấy đang run rẩy... ánh mắt Makarov tràn đầy kinh ngạc...

Mồ hôi chảy xuống khắp khuôn mặt, ướt đẫm cả tấm lưng của cậu trai trẻ

Hắn...

Là hắn ta...

Hỏa Sát Thần...

" Sợ chẳng có gì xấu cả... nó giúp ta nhận ra điểm yếu kém của mình"

Chỉ vừa mới cách đây vài tiếng... có một người đã nói với cậu như vậy...

" Đây là... sợ?" Natsu nâng lên hai bàn tay mình lên trước mặt, cảm nhận cái cảm giác không thể khống chế của các thớ cơ trong cơ thể

Natsu...

" Muahehehe! Phải! Nó là nỗi sợ!!" Zancrow hưng phấn gào lên:" Khi đối mặt với thứ bất khả kháng, con người sẽ run sợ, và không thể làm gì ngoài đứng yên!!!"

Thế... à? Ánh mắt cậu ấy từ mơ hồ  dần dần thu hẹp lại, ngày càng sắc bén

" Thật ra nếu để ta gọi tên... ta không thích gọi thứ cảm xúc đó là sợ đâu, Natsu... Cậu rất giống... với con bé..." Giọng Thiên Lang rất đỗi ôn hòa truyền vào tai cậu

" Chị ấy... nếu là chị ấy... chị Charlos sẽ làm gì...?"

" ..." Thiên Lang thụ bật cười:" Còn làm gì khác nữa chứ?"

Ngọn lửa rực rỡ ngay lập tức bùng lên, bao phủ toàn bộ thân ảnh Natsu trong mức nhiệt lượng khổng lồ, ánh mắt cậu ngập tràn đều là giận dữ

" TA SẼ TỰ TAY KẾT LIỄU TÊN HADES ĐÓ!!! VÀ ĐỪNG HÒNG TA THA CHO BẤT KỲ MỘT AI TRONG SỐ CÁC NGƯƠI!!!"

...

" Cô ta... làm cách nào... chỉ vừa nãy thôi, ta không thể cảm nhận được bất cứ một sự tồn tại nào của ma thuật từ người đó..." Azuma sửng sốt quan sát cô gái xinh đẹp trước mặt:" Vậy cái áp lực khủng bố ấy đến từ đâu?"

" Và... cái ánh mắt đó..."

...

Nóng...

Natsu cắn răng vùng vẫy xoay sở trong quả cầu lửa khổng lồ màu đen của Hỏa Sát Thần Zancrow...

Vừa tức, lại vừa vội...

" Không! Ông già! Dừng lại! Ông còn yếu lắm biết không?!"

" Con xin ông mà!!!"

" Thiên Lang!! Ngăn ông ấy lại đi!!!"

Ông già nhà các cậu rõ ràng đã rất yếu rồi! Ông ấy không thể cố sức như vậy!!!

" Đừng hòng làm hại thằng bé... trước mặt của ta!" Nhưng Makarov vẫn gắt gao nắm chặt cánh tay khổng lồ của mình quanh người Zancrow:" Nếu không ta sẽ bóp nát mi đến cặn bã cũng không còn!"

" Chết tiệt! Ông ta còn mạnh vậy sao?!" Hắn gào lên lúc nghe thấy tiếng răng rắc truyền ra từ các khớp xương của bản thân:" Ông không cần tay mình nữa à?!"

" Dừng lại đi! Ông già!!!"

Nghĩ đi Natsu! Nghĩ đi! Thằng đầu đất!

Natsu cắn chặt răng tức giận nhìn tất cả diễn ra trong lúc cậu không thể làm được cái gì, ông già nhà cậu cần phải được trị thương, chứ không phải tiếp tục chiến đấu ở chỗ này!

Ôi chết tiệt Natsu! Mày là một thằng ngu ngốc!

" Đừng có ngốc Natsu" Có tiếng cười nhẹ đầy trêu chọc vọng lại từ nơi xa trong quá khứ:" Đừng ngồi tiếc nó, nhìn tôi này..."

Chị ấy... đang câu cá?

" Nhưng Charlos-nee, sao lại thả con cá đó về lại~" Tiếng của Happy?

" Nó là một con cá ngon~"

Đây là... cái hồ ở bên kia dãy núi?

À phải rồi, lần đó, chị ấy có hứa sẽ đãi mình và Happy một bữa tiệc cá... đến khi không ăn nổi nữa thì thôi...

Chị ấy làm... bằng một cách rất lạ, chị ấy gắn một vài con khác trên một tấm lưới... rồi thả lại xuống nước...

Mặc dù có một vài con gắn trên lưới lúc đầu bơi đi mất

Nhưng hôm đó... thật sự đã bắt được rất nhiều...

" Mà rốt cuộc là tại sao vậy?"

" Hừm... nói sao nhỉ...?" Charlos chỉ chống cằm nhìn cậu:" À, đơn giản là, Natsu..."

" Có một số việc, phải học được buông tay đánh cuộc một sự rủi ro nhất định..."

" Như vậy mới có hy vọng, có thể đạt được điều mình muốn..."

" Khó hiểu quá~!" Mặt cậu chảy xuống một cách ngu ngốc, Natsu kéo dài giọng than vãn

" Rồi sẽ có một lúc nào đó cậu hiểu..." Còn Charlos chỉ nghiêng đầu thản nhiên mỉm cười

Đánh cuộc rủi ro... mới có thể đạt được điều mình muốn...

Thì ra... là như vậy sao?

" Đừng có khinh thường sức mạnh của đại gia đình chúng ta!" Hội trưởng Makarov vẫn rất kiên cường, giọng nói thân thương ấy đánh thức cậu

Natsu cong khóe môi, rất muốn cười ra thành tiếng

Cậu... hiểu rồi

Nổi lên đi...

Ánh đỏ rực nóng cháy tỏa ra từ cậu... như muốn thiêu trụi cả dãy ngân hà

Hỡi ngọn lửa của ta!

" UAHHHHHHH!!!" Một vài ngọn lửa... phải sử dụng mẹo mới có thể ăn được nhỉ?

" Cái gì?! Sao có thể?!" Zancrow kinh ngạc nhìn người trước mặt

" Nó dám triệt tiêu hoàn toàn ma thuật của mình trong một trận đánh... để thích nghi với một ngọn lửa khác?!" Makarov cũng vô cùng khó tin

" Ngọn lửa của... Hỏa Thần Long!"

...

" Con biết... đôi lúc chạy trốn là sự lựa chọn đúng đắn nhất..." Natsu lảo đảo, trước mắt cậu đang hoa lên:" Nhưng không phải hiện tại, ông già..."

" Chúng ta phải khiến chúng trả giá đắt... khi dám gây chiến với Fairy Tail!"

" Phản công đi, ông..."

Thân ảnh ấy gục xuống

" Natsu!"

" Thật tình... một người, hai người... cả một hội..." Có tiếng thở dài trìu mến đầy bất đắc dĩ, như không biết nên khóc hay nên cười:" Quả nhiên là không phải người một nhà không tiến chung một cửa, aizz..."

" Đừng lo lắng, Makarov... cậu ấy chỉ đang thích nghi lại với năng lượng mới thôi..."

" Bọn trẻ... đều ổn chứ, thưa Ngài?"

" Yên tâm, vẫn chưa có gì quá nguy hiểm... nhưng những vết thương..."

" Thành thật xin lỗi, vì ta không làm được nhiều hơn cho mọi người..."

"..." Makarov cảm nhận được sự tự trách toát ra từ giọng nói đó... sự tự trách... vì bất lực... giống với ông ấy, của rất nhiều thời điểm...

" Như vậy đã là tốt lắm rồi, Thiên Lang..." Vậy nên, dù vẫn không thể cử động, nhưng Makarov lại ngước ánh mắt cảm kích nhìn lên bầu trời, vô cùng thành tâm:" Thật sự cảm ơn Ngài..."

Những hạt ánh sáng li ti vẫn không ngừng chuyển động trong không khí, mang theo ánh huỳnh quang của sự sống, hy vọng

Và một tình cảm sâu sắc

Vết thương của ông không thể nào lành ngay, nhưng cũng đã không còn gây nguy hiểm...

" Ngươi biết những thứ này không phải là do ta mà có, Makarov..." Thiên Lang lần nữa thở dài đầy trầm ngâm

Tiếng thở dài ấy nhắc nhở ông về một bóng dáng khác... không có ở nơi này...

Hội trưởng Makarov chỉ đành cay đắng nhắm mắt im lặng

Trái tim rối bời hệt một cuộn len bị loạn...

Charlos... cháu... rốt cuộc có ổn không?

...

Ở một nơi khác...

" Ah!" Một vụ nổ lớn đã xảy ra, thổi bay hai cô gái xinh đẹp của gia đình Strauss ra xa sau đó vài mét

" Thật quái lạ... trên hòn đảo này dường như có thứ gì đó đang chống lại ta..."

Tên đang đứng trước mặt các cô vẫn không có lấy một tia cảm xúc, hắn tự cúi đầu nhìn tay mình, rồi lẩm bẩm:" Nhưng chắc là không sao, nếu chỉ cần đối đầu với phụ nữ và trẻ nhỏ như thế này... có lẽ ta không cần phải tung hết sức..."

Tên này... hắn rất mạnh...

Mira vẫn âm thầm quan sát hắn trong khi không ngừng cau mày, cố nén lại luồng ma lực hung hăng bắt đầu kịch liệt dao động trong cơ thể

Cô cảm nhận được sức ép đến từ hắn... không phải mạnh nhất trong những người cô đã gặp...

Nhưng cũng tuyệt đối không phải một đối thủ dễ dàng cho Mira trong tình trạng hiện tại- khi cô ấy chỉ vừa kiểm soát lại được sức mạnh của mình vài tháng trở lại đây...

" Lisanna! Chị muốn em hiện tại lập tức rời khỏi!" Mira cao giọng mà không hề nhìn lại, nếu có bất kỳ chuyện gì xảy ra... cô không thể chấp nhận được việc em gái mình lại gặp nguy hiểm

" Không Mira- nee! Em cũng sẽ chiến đấu! Em muốn ở lại!" Hiểu chị không ai bằng em gái, còn lâu cô mới chấp nhận để chị ấy ở đây một mình!

" ...Hai chị em gái?" Azuma lẩm bẩm lặp lại, bỗng nhiên nhận ra mái tóc bạch kim luôn được nhắc đến như một biểu tượng:" Lẽ nào cô là... nữ quỷ Mirajane?!"

" Đó là chuyện của quá khứ"

" Nhưng nếu chị Mira đánh thật sự, ngươi cũng sẽ thất bại sớm thôi!"

" Lis..."

" Cô gái..." Giọng nói ôn hòa trầm thấp rơi thẳng vào màng nhĩ khiến Mira lập tức dừng lại câu nói của mình:" Ta có thể nhờ con giúp không?"

" ... Ông là ai?" Cô nhấp môi, nghiêm túc hỏi lại

" Ta là Thiên Lang... là cái cây lớn nhất trên hòn đảo này..."

" Thiên Lang thụ?!" Mira vô cùng kinh ngạc với cái tên được nêu ra, nhưng cũng chính vì thế, cô không mất đến một giây để gật đầu đồng ý cho sự trợ giúp :" Xin Ngài cứ nói! Tôi sẽ cố gắng hết sức mình!"

Với tư cách là một ma đạo sĩ cấp S của Fairy Tail, cô ấy so với Natsu biết nhiều hơn về Thiên Lang thụ, rất nhiều... bởi vì đó không chỉ là một biểu tượng...

Mà còn là thánh vật bảo hộ toàn thể thành viên của Fairy Tail...

...Cùng với, cô ngốc đó...

" Ta muốn đấu một trận nghiêm túc với một con quỷ!" Azuma hưng phấn đề nghị

" Đánh bại hắn, tên đang đứng trước mặt con, cô gái..." Thiên Lang thụ thở dài yêu cầu

" Gì chứ?! Nhưng Thiên Lang, con..."

" Ta biết tình trạng của con hiện tại, cũng rất xin lỗi con, Mira... nhưng ta thật sự cần thiết phải yêu cầu chuyện này..." Thiên Lang trầm trọng:" Sức mạnh của hắn ta rất vượt trội, ta biết điều đó..."

" Nhưng ta còn biết vấn đề rắc rối hơn, chính là hắn ta đang trực tiếp thao túng nguồn năng lượng trong lòng đất của hòn đảo này..."

" Nếu cứ để hắn tiếp tục sử dụng nó, đến một lúc nào đó... ta cũng không thể ngăn cản được thêm..."

" Từ đầu đến giờ... Ngài vẫn luôn ngăn chặn sức mạnh của hắn sao?" Mira nhấp môi, cau mày càng sâu... bị ngăn chặn rồi... thế nhưng hắn...

" Phải, ta đã luôn làm vậy, và điều đó khiến ta phân tâm trong việc chữa trị cho mọi người..." Giọng nói của Thiên Lang pha thêm chút nặng nề bất lực:" Trong trường hợp tệ nhất, rất có thể... mục tiêu tiếp theo của hắn sẽ là ta...trung tâm của hòn đảo này..."

" Nếu để điều đó tới... mọi chuyện sẽ trở nên quá muộn..."

" ..." Đôi con ngươi xanh biếc co rụt lại, Mira cắn môi, đã thực sự nhận ra vấn đề

Nếu như hắn tấn công Thiên Lang thụ và thành công... năng lượng của mọi người... sự đảm bảo sống còn của tất cả thành viên Fairy Tail... đều sẽ biến mất...

Hơn nữa... cô ngốc đó, nếu Thiên Lang gặp chuyện... cô ngốc đó cũng sẽ...

Mình không thể để yên cho chuyện này...

" Tôi sẽ thắng!" Ánh mắt Mira dần thay đổi thành nét kiên định sắc bén:" Tôi tuyệt đối... sẽ không để chuyện gì xảy ra với Ngài!"

Vì mọi người... vì tất cả...

" Cám ơn con... cô gái..."

" Ngươi không thể đấu một trận nghiêm túc với ta sao?" Azuma đã mất đi kiên nhẫn cho sự chờ đợi trong thời gian dài, hắn giơ tay mình:" Ta đã không muốn làm điều này..."

" Chờ đã, ta đấu với ngươi!" Ma pháp trận màu tím thẫm xuất hiện, vẻ ngoài hiền dịu của Mira cũng lập tức thay đổi...

Nữ Quỷ... đã thức tỉnh...

Cô ấy lao lên phía trước với một tốc độ khó tin, giơ chân mình cho một cú đá cao, cô gằn giọng:" Không được đụng vào Lisanna!"

" Tốt! Tốt lắm! Có như vậy chứ!" Bị cắt đứt thuật thức và đá bay về phía sau cả chục mét, thế nhưng Azuma lại cười càng hưng phấn:" Chính nó... cái cảm giác này..."

Cái áp lực mình đã cảm nhận được trước đó...

" Đấu với ta!" Hắn nhiệt tình bật trở lại với nắm tay cứng như thép

" Mình phải nhanh chóng kết thúc chuyện này..." Mira cắn răng, cố kìm nén nguồn ma lực đang phản động của mình, dù cho quyết tâm, nhưng Mira lại càng rõ ràng tình trạng của mình không thể kéo dài

" Không, Mira, không được hấp tấp"

" Nhưng Thiên Lang..."

" Ta biết ma lực con có thể vận dụng không nhiều... ta có cách..."

Cách...?

" A?" Mira vừa cẩn thận cận chiến với Azuma, vừa kinh ngạc cảm nhận được một luồng ma lực ấm áp bắt đầu xâm nhập vào thân thể mình, mỗi nơi nó đi qua, cuồng loạn biến mất, thay thế là cảm giác thoải mái và nhẹ nhàng vô cùng

Một luồng ma lực mạnh mẽ dễ dàng áp chế toàn bộ ma lực của cô ngoan ngoãn trở lại

Hội huy của cô cũng đang phản ứng...

Nhưng...

Mira không kìm được trái tim đập loạn... theo thời gian càng dài, lại càng gấp gáp...

Mặt mình, mặt mình càng ngày càng nóng... không đỏ lên chứ?! Mình đang trong một trận chiến!!!

Nhưng mà... cái hơi thở dao động này...

" Này, này... Thiên Lang à?!"

" Ừ, sao vậy?" Giọng ông ấy tỉnh bơ

" Nó... nó là của..." Mira lắp bắp

" Huh? Nó là của Charlos"

" ?!"

" Ta là một cái cây, vậy nên ta không thể hình thành ma lực có thể truyền thẳng vào cơ thể con người..." Thiên Lang vẫn rất đương nhiên gật gù tự hào:" Nhưng thật may vì ta có thể mượn chúng từ phía đứa nhỏ của mình!"

" Vậy... Vậy sao ạ..." Mira mím môi, tiếp tục đỏ mặt

Ông ấy... không cố tình đâu đúng không?

Cái cảm giác này... thật kỳ quái...

Đây... đây là vì trận chiến...

Mirajane... mày đừng có nghĩ lung tung!

" Nữ quỷ Mirajane... cô đang phân tâm!" Azuma tung thẳng một cú đá vào bụng Mira, hét lên:" Bộc phá trảo!"

Những vụ nổ đinh tai nhức óc thổi tung cây rừng xung quanh đó

Cái đau đớn ập đến lập tức kéo Mira ra khỏi luồng suy nghĩ mông lung

Theo phản xạ giơ tay mình, cô ấy lập tức trả lại cho hắn một vụ nổ mạnh mẽ gấp nhiều lần bằng ma thuật bóng tối

Uỳnh!

Nhưng Azuma vẫn dễ dàng điều khiển được cây rừng, lập tức chặn lại đòn tấn công ấy, hắn quệt miệng:" Đã lâu rồi tôi không có được sự phấn khích như thế..."

" Đúng như mong đợi, hãy cùng vui vẻ với nhau thêm chút nữa... cô Mira..."

" ..."

Vâng, người ta thường nói, có tật thì giật mình, nghe xong câu nói đó, Mira lập tức đen mặt, không do dự lao đến dộng thẳng vào mặt hắn một cú đá đau điếng, sau đó bồi thêm một đấm vào bụng

Ai muốn cùng ngươi vui vẻ chứ?!

Tiếp tục nối thêm một cùi chỏ vào lưng

" À..." Thiên Lang chứng kiến cảnh này, cuối cùng cũng đã nhận ra sự kỳ lạ, ông đổ mồ hôi nhỏ giọng:" ... Ta sẽ giúp con bảo vệ Lisanna..."

" Vậy nên... yên tâm dùng hết sức đi nhé..."

"..." Biến mất tăm

"..."

" Ngươi muốn càng phấn khích?" Mira âm trầm nhếch môi nhìn tên trước mặt, nở một nụ cười đầy ma mị:" Vậy phải xem ngươi chịu được đến đâu!"

...

" Cô bé... thật ra nếu con giúp ta phục hồi khăn choàng của cậu ấy, Natsu sẽ mau chóng khỏe lên thôi..." Thiên Lang im lặng một chút xem xét rồi thở dài thườn thượt

"Cậu ta" quá kích động... nên một vài sợi nhỏ của lời nguyền vẫn bám vào Natsu... và cũng có lẽ là cậu nhóc của chúng ta đã tới quá gần chàng trai ấy...

" Khăn choàng sao ạ?" Wendy lúng túng hỏi lại

" Trên chiếc khăn của Natsu có vài vệt đen này Wendy!" Happy la lên sau quãng thời gian soi mói:" Cậu ấy luôn giữ rất cẩn thận khăn choàng của Igneel!"

" Nó đã dính phải hơi thở của ác quỷ..." Makarov cau mày:" Và điều đó cản trở Natsu hồi phục..."

" Đúng vậy, ta đã hóa giải phần nào..." Thiên Lang thụ cũng đồng ý:" Nhưng có điều tốc độ này chậm quá..."

...Tại sao tình cảm của chàng thanh niên ấy lại dao động mạnh đến vậy khi gặp Natsu?

" Cháu làm được!" Wendy không do dự gật đầu:" Cháu cũng muốn giúp đỡ mọi người, cùng mọi người chiến đấu!"

" Sau đó chúng ta sẽ cùng nhau trở về!"

...

" Các ngươi đang tìm ta có phải không?" Tới từ sâu trong khu rừng, kẻ mà sự xuất hiện của người đó vĩnh viễn cũng không thể bị phát hiện bởi Ultear...

" Ta hiểu rồi, thì ra ngươi và đồng bọn của ngươi đã gây ra những chuyện này... Hành động của các ngươi thật là ngu ngốc..." Sự xuất hiện của anh mang theo hơi thở của sự sợ hãi

" Các ngươi sẽ phải hối tiếc... vì hôm nay đã chọc giận ta..." Không còn là vẻ mặt ôn hòa đạm nhiên lúc trước:" Vì đã đến hòn đảo này... và gây sự với chủ nhân của nó..."

Đôi mắt đen vốn bình thản tan dần thành màu đỏ rực nguy hiểm

Vì đã giẫm đạp lên sự cố gắng của con người đó...

Thứ mà Ultear nhìn thấy...

Là sắc đỏ của máu

Thị huyết

Vô tình

Một ánh mắt sẽ khiến máu người đang bị nó quan sát như đông cứng lại chỉ trong tích tắc...

Run rẩy

Một tu la thần giáng lâm

Đó là... Zeref...

Hắc pháp sư vĩ đại nhất lịch sử nhân loại...

Ultear vừa chậm rãi cảm nhận áp lực khủng bố ấy, vừa không kìm được sự vui mừng của bản thân

Những giọt nước long lanh đong đầy khóe mắt

Sau bao nhiêu ngày khổ cực tìm kiếm thì cuối cùng ngài cũng đã ở đây...

Ngay trước mặt của tôi!

" Các ngươi là những kẻ mong muốn có được sức mạnh của ta à?"

Áp lực khiến người ta lạnh cả sống lưng

...

Hai bóng dáng thoắt ẩn thoắt hiện trong khu rừng rậm

Cây cối chen chúc, vặn người, di chuyển theo những cách kỳ quái để bảo vệ một người

Nhưng ánh sáng tím sẫm của ma pháp bóng tối phát ra từ một người khác lại không ngừng phát động những đòn đánh rung chuyển cả mặt đất

Những vụ nổ liên tiếp khiến cây cối quanh đó gần như hoàn toàn bốc hơi trong không khí

" Thật tuyệt vời..."

Đất đai xung quanh cũng đã bị cuộc chiến của họ cày nát tung tóe khắp nơi

" Có gì vui sao?" Mira dừng lại thở dốc, vẫn cẩn thận quan sát đối thủ...

Dù đã sử dụng lại được nguồn ma lực của chính mình, cô ấy vẫn đang trong một tình cảnh vô cùng chật vật khi đối đầu với hắn

Tên này... mạnh quá...

" Ta đã luôn muốn gặp được một người mạnh mẽ giống như cô... điều này không thú vị sao cô Mira?" Azuma nhếch môi, nở một nụ cười vô cùng phấn khích:" Ta đã từng nghe rất nhiều điều về cô, cho đến cái ngày cô biến mất khỏi tầm mắt công chúng hai năm về trước..."

" Nữ Quỷ Mirajane... tàn nhẫn trong chiến đấu... một con quỷ thật sự... cô và ta luôn giống nhau, chúng ta săn tìm kẻ mạnh!"

" Xin lỗi nhé, riêng ta thì ta không có hứng thú với việc đó đâu!" Mira thở hắt ra, lắc đầu:" Ít nhất là hiện tại hoàn toàn không có!"

" Điều đó không hợp lý! Nếu không quan tâm đến kẻ mạnh thì làm thế nào cô sở hữu được sức mạnh này?" Azuma nhướn mày, không chấp nhận lời biện hộ

" Nếu ngươi hỏi câu này với Mirajane Strauss, cô ấy sẽ nói nó là để bảo vệ các em của cô ấy..." Ánh mắt Mira hiện dần lên những nét hoài niệm:" Nếu ngươi hỏi Ma Nhân, cô ấy sẽ nói với ngươi, sức mạnh đó sẽ giúp cô ấy đuổi theo bước tiến của một người..."

" Nhưng nếu người ngươi hỏi là Mira, ta sẽ nói cho ngươi một điều đơn giản..." Cô ấy ngẩng đầu, ánh mắt kiên định sáng rọi, một đôi mắt thanh minh đến mức làm người ta sửng sốt:" Ta không mạnh, ta của hiện tại vốn không cùng chữ mạnh này có chút liên quan nào cả..."

" Ta chỉ làm tất cả những gì ta có thể làm, bởi vì nó bảo vệ những người ta yêu thương!"

" ... Cô... thật kỳ lạ Mirajane..." Azuma chớp mắt, có chút sửng sốt:" Tại sao cô lại phủ nhận sức mạnh của mình?"

" Ta không thể phủ nhận những thứ ta không có..." Mira vẫn rất nhẹ nhàng lắc đầu

" Cô đang bị ràng buộc bởi cái gì?!" Azuma bỗng nhiên trở nên giận dữ

" ... Ngươi đang nói về cái gì?"

" Chết tiệt! Ta muốn cô thật sự nghiêm túc đấu một trận với ta!"

"..." Mira lập tức trở lại thế thủ, cô không cách nào biết được cái gì đang xảy ra trong suy nghĩ của Azuma, nhưng điều đó cũng không ảnh hưởng đến việc cô hiểu được rằng hắn ta đang lâm vào một tình trạng điên cuồng khác

" Laum seeker!" Hắn ta không báo trước vung tay, hàng loạt những chiếc lá cây phóng nhanh về hướng Mira tạo thành đợt công kích

Cô ấy bắt chéo hai cánh tay trước mặt, vẫy mạnh đôi cánh tăng nhanh tốc độ của mình, trong chốc lát bóng dáng của Mira chỉ còn lại tàn ảnh

" Chưa xong đâu!" Azuma tiếp tục điều khiển cây cối xung quanh hắn, khiến chúng liên tục công kích theo hướng di chuyển của Mira, mỗi nơi cô đặt chân đều không thể có quá một giây để né tránh đòn kế tiếp

Tốc độ, sức mạnh và sự bền bỉ của Mira đều đang phải trải qua khảo nghiệm nghiêm khắc nhất vào thời điểm hiện tại

Và trận chiến, có lẽ sẽ cứ diễn ra như thế cho đến khi một trong hai người kiệt sức, nếu Mira không có nháy mắt sơ suất đặt chân lên một thân gỗ có bẫy rập...

" Bộc Tháp!" Ngọn lửa rực cháy dựng thẳng đến tận trời

" Ahhhhhh!!!"

Kèm theo đó là sự ràng buộc chắc chắn của cây cối

Mira bị bắt, nhưng lại nhanh chóng thoát ra được

Có điều...

" Cô mạnh đến nổi trái tim ta phải run lên... Ma Nhân của hội Fairy Tail, Mirajane Strauss..." Azuma lại cười một cách điên cuồng

Điều đó khiến Mira có một dự cảm xấu...

" Chừng nào ta còn sống ta sẽ không quên cái tên này!"

Cô ấy ngay lập tức phản xạ có điều kiện giơ ra đôi bàn tay mình, phóng xuất đòn đánh mạnh nhất bằng tất cả ma lực của cô hiện tại

" Tất cả đã kết thúc rồi! Bây giờ, hãy nếm thử sức mạnh của Thiên Lang Đảo! Terra Chrymal!"

Hắn ta... đã thành công điều khiển sức mạnh của Thiên Lang đảo rồi sao?!

Sức mạnh khủng khiếp bộc phát từ lòng đất, tựa như một ngọn núi lửa phun trào mạnh mẽ, đốt trụi toàn bộ thứ gì ngăn cản sự di chuyển của nó

Đòn đánh của Mira không phải ngoại lệ

Tất cả những ai có mặt trên Thiên Lang đảo vào lúc đó đều có thể nhìn thấy biển lửa bốc lên

Nhưng tất cả họ đều chưa thể định hình được chuyện gì đã xảy ra ở đó

" Không ổn không ổn không ổn rồi!!!" Thiên Lang thụ nhìn cảnh chiến đấu đã gần đi đến kết thúc, hốt hoảng

Ông đã không kịp thời ngăn cản tên của hắc hội đó khống chế năng lượng trong lòng đất của Thiên Lang đảo

Là ông đã yêu cầu sự trợ giúp, thế nhưng cũng là ông đã không bảo vệ được cô gái đó...

Nếu cứ như thế... mặt mũi nào ông dám nhìn mặt đứa nhỏ của mình lúc cô ấy trở về?!

" Ta..."

" Lùi lại!" Ngay lúc Thiên Lang thụ muốn làm điều gì khác, bên tai ông vang lên một tiếng gầm nhẹ, một cái bóng mơ hồ vội vã lướt qua ông, lao thẳng về phía vụ nổ bắt đầu hủy diệt tất cả

Thanh âm giận dữ vọng lại trên không trung tràn đầy sát khí:" Ở ngay trên địa bàn của chúng ta làm hại cô ấy, ngươi muốn chết à?!"

Ánh sáng trắng chói mắt bao phủ toàn bộ ngọn lửa vào trong mình, phân rã tất cả trong ánh mắt của Azuma

Đòn tấn công nhanh mang theo hơi thở khủng khiếp ấy khiến hắn rùng mình:" Ta thành toàn ngươi!"

Azuma văng xa ra đằng sau cả chục mét, ho khan liên tục

Còn Mira... hiện tại cái gì cô ấy cũng không biết...

Thân ảnh được thực thể hóa lảo đảo trước mặt cô hiện tại là...

" Charlos!" Mira hoảng sợ muốn đưa tay ra đỡ cô gái ấy... nhưng không được

Tay cô hoàn toàn đi xuyên qua... thân thể của Charlos hiện tại chỉ là hình dạng hiện ra nhờ sự kết hợp của muôn ngàn những điểm sáng màu huỳnh quang li ti... Mira cứng đờ cả người...

" Khụ! Khụ!" Charlos ho khan, khóe môi bắt đầu vương lên vết máu mờ nhạt, nhưng cô ấy vẫn nở một nụ cười an ủi:" Đừng sợ..."

" Charlos!" Mira lại càng lo lắng:" Đừng nói nữa!"

" Charlos...?" Azuma lật người khó khăn ngồi dậy, chăm chú nhìn vào người vừa xuất hiện

Cô ấy rất mạnh... quá mạnh...

Ánh mắt hắn co rụt lại:" Charlos Dreyar?!"

" Hyperion!" Sau đó hưng phấn gào lên một cái tên

Nhưng Charlos phớt lờ hắn, cô ấy chăm chú nhìn vào Mira, nghiêm giọng:" Mira, nghe tớ nói này, tớ đang gặp một vài rắc rối... thế nên tớ không thể trở về cùng mọi người hiện tại... thậm chí là có thể sẽ không giúp được gì tiếp theo!"

" Tớ ở đây chỉ là một tia ý chí, vốn sẽ kích hoạt nếu Thiên Lang đảo gặp chuyện và bị ảnh hưởng quá mức nghiêm trọng..." Charlos tiếp tục ho khan:" Tớ hết thời gian rồi..."

" Charlos..."

" Mira" Cô ấy bỗng nhiên đứng thẳng người, chậm rãi lại gần cô gái tóc bạch kim, đôi tay mơ hồ đỡ lấy khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp khiến Mira cũng vô thức ngẩng đầu, để tầm mắt cô gái chạm vào mắt mình

Charlos mỉm cười, trầm ấm:" Tớ tin cậu làm được... đừng bỏ cuộc..."

Ưu thế chiều cao khiến Charlos dễ dàng- trong ánh mắt kinh ngạc của Mira- chạm môi mình vào vầng trán mịn màng trắng muốt

Không có cảm giác chân thật của da thịt tiếp xúc, nhưng khí tức ấm áp quen thuộc ấy cứ quẩn quanh nơi chóp mũi

Và thái độ của cô ấy, cứ dịu dàng và thành kính như thể đang tôn vinh báu vật quý giá nhất thế gian này

Cả cái chạm và giọng nói ấy, đều khiến Mira xuất hiện ảo giác, tựa như vừa có một chiếc lông chim, rất từ tốn, gãi nhẹ lên trái tim mình:" Xin hãy cố gắng cả phần của tớ... bảo vệ gia đình của chúng ta..."

Thân ảnh Charlos mờ dần, rồi tan biến thành muôn vàn hạt sáng nhỏ quấn quýt xung quanh Mira

Cuối cùng hoàn toàn biến mất

Hơi thở của cô ấy cũng đi rồi

... Đồ ngốc...

" Cô ấy đi đâu rồi chứ?!" Azuma thét lên rồi lao trở lại:" Trở lại đây đấu với ta! Hyperion! Nữ ma đạo sĩ mạnh nhất Fairy Tail! Ta biết đó là cô!!"

... Nhưng đúng là... mình không thể để thua hắn ta...

" Cậu ấy đang đi làm chuyện của mình..." Mira chậm rãi mở mắt, vẻ mặt trông thật bình thản, thế nhưng ma thuật của cô lại không được như vậy:" Ngươi không cần phải gặp cậu ấy, bởi vì ta sẽ lập tức kết thúc trận chiến này..."

... Tập trung nào... Mira...

Dao động trong không khí mạnh mẽ đến mức gần như đã thực thể hóa, Azuma cũng cảm nhận được nó, cơ thể hắn không ngừng run lên hưng phấn:" Cô cuối cùng cũng chịu dùng hết sức mình rồi à?"

Gia đình... của chúng ta sao...

" Chị Mira!"

" Mira!"

" Này con nhóc khó ưa..."

" Neechan!"

" Mira- nee!"

" Mira... tớ... luôn ở cạnh cậu..."

" Ta từng bị Hội trưởng cấm sử dụng nó khi có đồng đội bên cạnh vì sức phá hoại khủng khiếp..." Ma pháp trận tím sẫm lần nữa hiện ra, gió nổi lên, ánh mắt Mira chỉ còn lại một mảnh im lặng cương quyết:" Nhưng hiện tại, ta cảm giác ta có thể làm được điều này!"

Từ trước đến giờ... mình chưa bao giờ chỉ có một mình...

Họ... vẫn luôn ở đây...

Ngay đây...

Hội huy của Mira, vào ngay thời khắc đó, tỏa ra ánh hào quang rực rỡ mà ấm áp

Cô gái... con cuối cùng cũng cảm nhận được rồi sao?

Thứ sức mạnh ẩn sâu trong tâm hồn mỗi tiên nhân, mối liên kết và tình cảm luôn giấu kín trong trái tim tất cả...

Azuma hưng phấn lao đến:" Vậy đến đây! Terra Chrymal!"

Hội huy trên người họ sẽ đem những trái tim lại gần với nhau... và thực thể hóa nguồn năng lượng vĩnh cửu đó...

" Quỷ hồn Halphas!"

Hai nguồn năng lượng, cực kỳ lớn, va chạm vào nhau giữa không trung

Vụ nổ ấy hầu như đã san phẳng toàn bộ cây cối trong khu vực...

Trong ánh lửa bập bùng mang hai màu đỏ tím đan xen...

Hai bóng người như bị bấm nút dừng lại, chăm chăm nhìn vào không khí...

Ta rõ ràng đã điều khiển nó... tại sao sức mạnh của hòn đảo này vẫn bảo vệ cô ấy?

Bởi vì sự xuất hiện của Charlos Dreyar? Không, không phải...

Đó là... tất cả họ...

" Thật khó tin!" Azuma là kẻ ngã xuống trước nhất

Ngay sau đó, Mira vốn đã mệt lả người, cũng không kìm được lảo đảo ngã xuống, hơi thở dồn dập

Ma lực toàn bộ đều đã cạn kiệt

Cơ thể cô khắp nơi cũng đều đau nhức không yên

Nhưng không hiểu sao, cô ấy lại cảm thấy thỏa mãn

" Thật tình... cuối cùng thì cũng vẫn là một tên ngốc..."

...

Trong một tình cảnh khác...

" Dù ngài có là Hắc Ma Đạo Sĩ trong truyền thuyết đi nữa nhưng một khi ngài vẫn chưa thức tỉnh thì ngài vẫn không thể đánh bại được tôi đâu! Ngài đừng có mà xem thường thủ lĩnh của nhóm Luyện Ngục Thất Quyến Thuộc!" Ultear tức giận, cô không thể hiểu được tại sao Zeref lại khác với những gì họ được nghe kể như vậy...

Là do Ngài ấy chưa thức tỉnh... đúng vậy... đây chắc chắn chỉ là do Ngài ấy vẫn còn đang ngủ say mà thôi!

" Mọi việc sẽ không sao đâu mà ngài Zeref, vì chúng tôi đang nắm trong tay chiếc chìa khóa đánh thức ngài dậy..."

" Đừng...làm vậy..."

Grimore Heart tin rằng, một khi Zeref thành chúa tể thì thế giới Đại Ma Pháp sẽ được hình thành

Đó là thế giới của hỗn loạn và bóng tối sẽ là bá chủ

Những người không có ma pháp sẽ không tồn tại hoặc phải sống trong địa ngục

Một thế giới chỉ dành riêng cho pháp sư

Tóm lại, thế giới Đại Ma Pháp,  chính là thế giới mà Hades cho rằng sẽ là thứ đưa ông tới gần hơn với căn nguyên của ma thuật

Tới gần hơn với thứ cội nguồn ma thuật mà hắn đã tìm kiếm bao lâu nay

Đó là tất cả mục đích của Grimore Heart, mục tiêu hoạt động và lý lẽ tồn tại

Đã có những thành viên của Thất Luyện Ngục bị đánh bại

Nhưng càng nhiều hơn... là những cuộc chiến khó khăn và bị áp đảo của Fairy Tail...

Hoàng hôn đã tới... thời điểm cuối cùng của ban ngày và ánh sáng mặt trời

Khi ánh sáng rực rỡ nơi phía xa đường chân trời hắt lên mặt biển những gợn sóng lăn tăn

Là thời khắc mà mặt trời buông xuống và nhường chỗ cho màn đêm âm u lạnh lẽo

Hay nó, thật sự là câu chúc mừng cho kỉ nguyên bóng tối đang tới gần?

___________________________

Chương không tốn quá nhiều nơron não 😅, nhưng mà chương kế cũng chưa có đặt bút đâu 🤣

Cuối cùng vẫn không kìm được lại ném bà Charlos vô kiếm ít spotlight 🤣

Vài dòng giới thiệu tình hình:

1. Thật ra các sắp đặt của Charlos ban đầu để lại ở Thiên Lang đảo có mục tiêu chính là Zeref!

Lý do là vì cảnh tương lai Carla đã thấy trước đó có sự xuất hiện của anh và đó là một linh cảm rất xấu theo Carla (còn tại sao Charlos biết Zeref thì đi hỏi Mavis á:)))

Cũng vì chỉ biết sơ sơ thông tin qua Carla, nên Charlos chỉ để lại ở Thiên Lang đảo sinh mệnh lực có thể cản được lời nguyền Ankhseram và một tia ý chí sẽ xuất hiện khi Thiên Lang thụ gặp nguy hiểm (trong cảnh tượng Carla nhìn thấy có cả vụ Thiên Lang thụ bật rễ), còn lại cô trao toàn quyền cứu chữa và coi sóc tình hình Fairy Tail cho ông ấy rồi an tâm đi luôn

Tuy sau đó bất ngờ có được cuộc gặp mặt tình cờ với Zeref, nhưng Charlos cũng chỉ thêm vào một tầng bảo hiểm chứ không dám đuổi anh đi, đây là cái kiểu logic những gì đã tiên tri thì không dám thay đổi vì sợ hai trường hợp: hoặc nó sẽ vẫn diễn ra theo một cách khác hoặc nó sẽ thay đổi thành một thứ hoàn toàn khác và tệ hại hơn

Với cả đám quái là để cho yên tâm hơn thôi

Chứ Charlos không có biết tí gì về việc Grimore Heart đến Thiên Lang đảo đâu ^_^

2. Trạng thái tình cảm hiện tại của cặp đôi chính

...Mira vẫn đang có hiểu nhầm rất lớn trong suy nghĩ rằng "Charlos là của Lisanna", vì vậy mọi hành động của Charlos đối với Mira... ừ thì cô ấy có rung động đấy, có thử suy nghĩ xa hơn đấy, nhưng sau khi bình tĩnh lại cô ấy sẽ thường xuyên đi đến kết luận: là do mình nghĩ nhiều!

Thế nên lý do chậm hiểu Mira luôn nói Charlos là tên ngốc thật ra là vì vẫn đang cho rằng cô ấy không biết tình cảm của cô và đang vô tình thả... bã! Trong khi đó thì Charlos đã và đang đau khổ tiếp tục hành trình thả thính không dính lần n+1 (=_=) Ừ thì, chỉ là một tia ý thức còn không quên ăn bớt con gái nhà người ta (=_=)

Nhưng yên tâm là trường hợp của cô gái này bạn au sẽ tiến hành tổng thông não vào một ngày không xa nào đó... còn nếu mà không thông được thì ta chơi xóa hết đi rồi xây lại 🙃...

Đùa đấy:)))

A.S