(ĐN One Piece) Linh Hồn Của Biển

Chương 12: Vô đề

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

" - Oi nhóc con, buông đầu anh ra đi nào

- Shishishi không buông đâu~

- Không buông anh sẽ ném nhóc xuống biển đấy!

- Anh sẽ không làm thế đâu.

- Đừng có nghĩ anh không giám.

- Shishshi, trên đời này làm gì có con gà mẹ nào ném con mình xuống biển, đúng chứ?

- Nhóc dễ tin anh thật.

- Bởi anh là gà mẹ em cơ mà shishshi "

_________

- Chà, vậy anh thật sự muốn ném tôi xuống biển?

Victor cười đểu, thanh âm kiêu ngạo, thách thức. Chắc chỉ có duy nhất mình tôi trong thế này mới kiêu căng như vậy.

Tôi với Marco đã diễn ra một trận chiến khá ác liệt, giao chiến từ nội thánh địa ra tới bờ biển. Và tất nhiên không cần xem trận chiến cũng để người thường đoán ra được ai sẽ thắng. Tất nhiên là đội trưởng đội một băng Râu Trắng, Phượng Hoàng Marco.

Mà tôi cũng không yên phận chịu ngồi đó chờ thua. Tất nhiên tôi đã đe dọa con gà mẹ kia: " Anh nghĩ sao về việc tôi nói cho mọi người biết về quá khứ của anh? ".

Và tôi đã rất muốn vả cái miệng ngu ngốc của mình khi nói câu ấy. Nó đã chọc con gà kia xù lông, anh đã phát hỏa đánh tôi không hề nhân nhượng như ban nãy. Nhưng trên hết, cơn điên ấy đã khiến tôi rơi vào tình thế bây giờ. Tay bị kéo dật lên, mũi chân cách mặt nước 1 mét, trông thật giống như bị treo trên không còn trụ cột là tên đầu dứa

- Còn dám nói không?

Vẫn cái khuôn mặt lười nhát kia nhưng bất thình lình lại trở nên ngầu lạ thường. Cái giọng âm độ C kia thật khiến người ta đóng băng mặc dù anh dùng trái ác quỷ hệ lửa xanh.

Tôi bĩu môi, thật có chút không quen với con người kia

- Tôi sẽ không nói nếu anh để chân tôi tiếp đất an toàn

Marco vẫn cái khuôn mặt kia, chả một tí cảm xúc, chắc do cơ mặt đã bị liệt chăng? Nhưng không phải, đó là thái độ không tin của anh dành cho thằng nhóc kia. Anh hiểu nó, anh biết nó là một con người lươn lẹo ra sao.

Tôi chậc lưỡi một tiếng. Vậy ra anh ta thật sự không tin lời tôi nói, giờ làm sao có thể về đất liền an toàn, cái đầu của tên kia tôi còn muốn lấy đấy, pha này căng thật rồi!

Đang khi Victor sử dụng bí thuật ninja, thông não chi thuật của Naruto, thì bên nội thánh địa đang diễn ra một trận chiến hết sức gay gắt giữa 2 phe Hải Quân và Râu Trắng.

Luffy, vì một điều gì đặc biệt mà quên hết mọi cơn đau, ngược lại là vô cùng hứng chiến và sung sức. Cậu lao nhanh vút bay thẳng tới tận tháp tử hình trước sự ngơ ngác của 2 phe

- Akainu, cảng thằng nhóc đó laijiiiii-

Sengoku gào lên, ông xem giờ đã phát hiện chỉ còn thời gian 2 phút nữa, mặc dù đã dời lại. Thời gian sắp tới, nó khiến ông càng lo lắng, đặc biệt là tên nhóc kia đột nhiên sung sức lạ thường.

Akainu liếc xéo lão già thể hiện sự bất mãn. Chắc hắn không thích bị ra lệnh làm gì đó. Tuy vậy hắn vẫn cắn răng bay tới ngáng đường Luffy nhanh như chớp

- Tới đây thôi, Mũ Rơm.

- ĐỪNG CÓ MÀ NGÁN ĐƯỜNG TAAAA-

Luffy gào lên, xông thẳng lên như một đoàn tàu lửa, hiện không có dấu hiệu gìmm hãm phanh lại, ngược lại thì như bị mất thắng, lao một cách điên loạn

- Gomu Gomu No....

Luffy kéo dài 2 tay về phía sau

- BAZOOKA!!!!!!!

2 tay liền ném mạnh về phía trước bằng 1 lực lớn, mục tiêu thẳng đến vị đô đốc lực lượng kia.

10

9

8

....

Marco nhíu mày khi tôi đột nhiên im lặng và bắt đầu đếm ngược những con số

- Làm gì vậy?

6

5

4

......

Victor đếm chăm chú, khóe miệng thì cứ liên tục cười trông rất ranh ma. Điều đó làm cho chàng đầu dứa bắt đầu nghi ngờ, anh quay phắt nhìn hướng tôi nãy giờ hướng tới

Đó là trận chiến giữa Luffy và Akainu!

3

2

1

0!!!

Kết thúc tiếng đếm cũng là lúc đòn công kích của Luffy chạm vào đô đốc Chó Đỏ..... Akainu không một chút phòng bị, hắn đây là xem tên Mũ Rơm

BÙNG!!!!!

1 vụ nổ lớn liền xuất hiện bất ngờ làm bất cứ ai đang chiến đấu cũng phải dừng lại mà nhìn

- MŨ RƠM!!!!!!

- LUFFYYY!!!!

- Chuyện gì xảy ra vậy hả!!!- Sengoku gào lên, đưa 1 tay lên che mặt mình khỏi những đám khói

- Z zzzz~ gì vậy! Gì vậy!?- người nào kia vừa thoát khỏi giấc ngủ ngon lành

- Đây là....- Bố già trầm ngâm, mắt sáng lên như nhìn thấy điều gì từ quá khứ

Trong lớp khói dày họ thấy 2 bóng người với chiều cao chênh lệch. Bỗng bóng nhỏ hơn gục xuống, đám hải quan cũng vì thế mà thở phào nhẹ nhõm

- Mũ Rơm!!!! - Jinbei lao tới

- Lu.....

Ace run bần bậc, 2 cánh tay đã bắt đầu nóng lên, lửa trong người đang dần trào ra. Nhưng còng hải lôi thạch đã ngăn lại, điều đó làm tay anh bỏng đỏ lên.

- VICTOR .

Tôi cảm nhận được bản thân đang không ngừng tuôn mồ hôi. Cái lạnh khắp người đã làm các cơ mỏng lại, dần không có cảm giác. Cổ tay bị anh nắm không ngừng nóng lên và bỏng đỏ...

Chà! Tôi chọc giận Phượng Hoàng rổi!

Lớp khói tan chính là sự khủng hoảng cảm xúc của 2 phe. Nếu ban đầu hải quân vui mừng thì bây giờ mặt ai cũng trầm trọng. Còn phe bên kia lại từ lo lắng trở thành sự ngạc nhiên đan sen sự vui mừng

Chuyện gì đã xảy ra?

Tôi nhếch môi. Việc Lu gục thật ngoài dự đoán của tôi, tôi cứ ngỡ Lu sẽ chịu được nguồn năng lượng ấy nhưng không, nhóc ta yếu hơn tôi nghĩ! Nhưng không sao, chỉ cần hắn ta là được!

Tình hình hiện tại, Luffy gục xuống trong tình trạng tạm bất tỉnh. Còn vị đô đốc Chó Đỏ thì vẫn đứng hiên ngang trong khuôn mặt trắng bậc, trước ngực là 1 lỗ nhỏ nhưng đi xuyên qua cơ thể, máu rỉ không ngừng

Làm sao một thằng nhóc lại có thể khiến đô đốc của họ bị thương trầm trọng như vậy?