[ĐN Tokyo Revengers] Kìm Nén

Chương 36: Lời hứa?

MAIN'S P.O.V

Ai nói Hina nhớ tôi? Vừa đến thì Hina gọi nhớ được một tí. Lúc sau cùng Take phát cơm chó (¬_¬) Tại sao tôi lại phải trứng kiến cảnh này hằng ngày nhể?

"Tui không nói mà tui tức á.. Naoto, chúng ta đi về"-Sara cầm tay Naoto quay đi

"Ơ nè, ở lại chơi xíu đi Sara-chan"-Hina

"Đúng đó, Sara-chan. Dù gì mình cũng là bạn thân mà"-Take

"Một hội bạn thân 3 đứa và có 1 cặp tình nhân ở với nhau thì bác bỏ ngay chữ bạn thân nhá!!"-Sara

"S-Sara-chan.. Cậu giận đến vậy luôn hả?"-Hina

"Hai năm, hai năm chứng kiến cẩu lương rồi. Tớ không kêu ra miệng thì thôi nha!!"-Sara

"Nhưng--.."-Take

"No. It's the fact!"-Sara

"Sara-san"-Naoto

"Bọn này ghét lẵng phí thời gian nên về trước đây. Tạm biệt không hẹn gặp lại, ở với nhau đi cặp tình nhân"-Sara

"Sara.. sao cậu có thể vừa trêu vừa phũ là sao??"-Take

"Không cần biết, đi thôi Naoto"-Sara

"Anh Takemichi nè, nhiều khi em thấy Sara-chan với Naoto cứ như.. Một cặp ý.."-Hina

"Được thì tốt nhưng anh không nghĩ Sara có một người thích đâu"-Take

"Ý anh là.."-Hina

"Ừ ý anh là thế đấy"-Take

'Ôi trời, không ngờ một ngày cô bạn thân của mình lại có nguyên dàn hậu cung. Nhưng mà Sara-chan ngốc lắm, chắc cũng chẳng để ý đâu'-Hina nghĩ rồi cười

_________. __________. _________.

NO ONE'S P.O.V

Sara dắt tay Naoto về nhà Tachibana, vừa đi, cô vừa suy nghĩ gì đó khiến Naoto có phần thắc mắc.

"Sara-san, chị đang suy nghĩ gì vậy?"-Naoto

"Không có gì đâu. Naoto à, chị nhiên muốn ăn bánh quá. Mình đi mua bánh đi!"-Sara

"Hể? Nếu chị không phiền."-Naoto

"Chị phải nói câu đó đó. Đi thôi"-Sara

Sara kéo tay Naoto đi mua rất nhiều loại bánh ấm cho phù hợp mùa đông này. Tuy vậy, đôi khi cô cũng mua một số loại bánh có phần kem lạnh, Naoto bảo cô chị này đừng ăn những loại bánh lạnh nếu không sẽ bị cảm.

"Chị biết rồi mà"-Sara

Sara quay sang lấy một chiếc Matcha Chocolate Fondant ấm ấp và quay qua Naoto.

"Naoto, em ăn thử chiếc bánh này đi, cá là em sẽ rất thích đây!"-Sara

"Etou, chị ăn đi, em khô--.. Ưm"-Naoto

Cậu bé chưa kịp nói xong thì thấy Sara có biểu cảm không hài lòng và đút luôn miếng bánh vô miệng cậu. Món bánh vừa ấm do được đun chảy lại vừa mát do kem đậu đỏ bên trong. Bảo sao Sara lại thích đến vậy, Naoto đột nhiên cảm thấy thích món bánh này nhưng không muốn mất tiền của cô chị. Thấy biểu cảm của Naoto, Sara biết cậu em này thích món bánh nên mua cho cậu thêm mấy hộp nữa. Naoto thấy vậy liền lúng túng không muốn cô chị mua thêm.

"Yên tâm đi, không sao đâu"-Sara

(Chị nhà có tiền bố gửi về với sau này anh zai Koko nớt cũng cho tiền nên chị không lo :)))

"Sara-san"-Naoto

"Hửm?"-Sara

"Em thấy những câu nói của chị có nhiều nét hiền dịu. Với người thường thì họ sẽ mỉm cười, nhưng sao chị ít cười vậy?"-Naoto

"...à, cái đó cũng nhiều người hỏi chị lắm. Có lẽ là do thói quen thôi, chị đã không được nở một nụ cười từ bé rồi."-Sara

"H-hả!? Em xin lỗi!"-Naoto

"Không sao mà. Naoto nè"-Sara

"Vâng?"-Naoto

"Mùa đông là mùa chị yêu thích nhất đấy. Nó nhiều lí do lắm, nhưng lí do đặc biệt nhất ? Chắc là do tháng 12 năm ấy, chị được nhà Iwasaki nhận nuôi đấy"-Sara

"Ể? Chị được nhận nuôi?"-Naoto

"Ừ nhỉ? Chị mới nhớ ra là chưa ai biết về quá khứ của chị. Aizz, dài lắm nhưng nếu em không phiền thì ngồi nghe chị kể nhé"-Sara

"..Được ạ"-Naoto

Sara và Naoto kiếm chỗ ngồi, rồi sau đó Sara kể cho Naoto nghe về quá khứ của mình. Khi cô sinh ra, bị làm chuột bạch, gặp cậu ấy, bị đưa vào trại cải tạo, gặp Izana, gia đình Iwasaki nhận nuôi. Từng người ra đi, giờ chỉ còn cô và bố cô sống sót. Dẫu vậy, bố cô vẫn bận công việc không trở về sớm được. Naoto nghe xong thì thấy khá cảm thương cho số mệnh của cô chị này, nhưng ấn tượng của cậu là cô chị này rất "mạnh mẽ".

'Phải chứng kiến những cảnh về cuộc sống đưa đẩy như vậy mà chị ấy vẫn cố gắng bước tiếp và không để rơi nước mắt thì quả thực. Chị rất mạnh mẽ'-Naoto

"Aiza, cũng muộn rồi. Chị dắt em về nhé"-Sara

"Sara-san"-Naoto

"Hm?"-Sara

"Chị hứa với em một điều được không?"-Naoto

"Huh? Là gì vậy?"-Sara

"Chị phải hứa với em"-Naoto kiên định

_________. __________. _________.

"...được rồi, chị hứa. Giờ thì về thôi, nếu không bác Tachibana và Hina sẽ lo lắng đấy"-Sara

"Vâng"-Naoto-"Chị hứa đấy nhé!!"

"Ừm"-Sara

Sara dắt Naoto về nhà Tachibana. Khi về đến nhà đã thấy Hina ở trước của rồi.

"Về rồi hả? Hai người đã đi đâu vậy?"-Hina

"Dẫn Naoto đi chơi xíu. Tại lúc đang chuẩn bị về nhà thì tớ bị thèm bánh ý mà. Sẵn tiện mua luôn bánh cho nhà cậu"-Sara

"Ể? Cậu mua luôn bánh cho nhà tớ à? Cảm ơn nhé nhưng không cần đâu"-Hina

"Chúng ta là bạn thân mà, không cần khách sáo đâu. Với lại loại bánh này tớ thấy Naoto cũng khá thích nên tớ hy vọng nhà cậu đều thích nó. Gửi lời hỏi thăm của tớ đến hai bác nhé. Tớ về đây"-Sara

Hina nghe xong câu Naoto thích bánh thì liền đưa ánh mắt hơi gian nhìn về phía Naoto đang đỏ mặt khi nắm tay Sara. Sara nói xong đưa cho Hina cầm hộp bánh rồi buông tay Naoto ra bước về phía sau.

"Ể, Sara-chan, sao cậu không ở lại chơi một lúc?"-Hina

"Tớ có việc gấp cần phải hoàn thành"-Sara quay đầu lại-"Cả gia đình nhà cậu giữ sức khỏe nhé"

Hina dù đã thấy nó 1,2 lần nhưng mỗi lần nhìn thấy nụ cười trên môi Sara thì đều cảm thấy bất ngờ. Cô bạn thân này có vẻ đã cười nhiều hơn, Hina cũng cười nhẹ rồi kéo Naoto vào nhà.

_________. __________. _________.

Cùng lúc đó bên tương lai, cậu trai với bộ tóc đen đang ngồi trên bàn làm việc soát giấy tờ đột nhiên nhớ ra lời hứa năm ấy với cô chị. Cảm giác vui trong lòng, cậu trai mỉm cười thầm lặng.

"Chị đã giữ đúng lời hứa rồi..!"-Naoto

_________. __________. _________.

Những gì khởi đầu hành trình Tokyo Revenger mà bao gồm cả Sarako, nhân vật thêm vào.

Đón xem từng chapters về một cô gái lạc vào đây sẽ thay đổi cốt chuyện như nào nhé !

Chap 37: Đêm giáng sinh