Độc Gia Sủng Thê P2

Chương 203: Biến cố (3)

Chương 203: Biến cố (3)

Khi Sầm Chí Quyền nghe tin chạy đén bệnh viện, ánh mắt đầu tiên nhìn thấy chính là cô gái mặc lễ phục đầu tóc rối tung, trên mặt dấu máu và dấu nước mắt giao nhau, đờ đẫn mà chật vật ngồi trên mặt đất thì đau lòng không chịu nổi.

'Mẫn Mẫn...' Hắn quỳ xuống, kéo cô gái đang đờ đẫn nhìn như thôi miên lên ngọn đèn trên cửa phòng phẫu thuật vào lòng mới phát hiện, lưng áo cô cũng dính đầy máu tươi...

Cô gái không có phản ứng gì, ánh mắt vẫn nhìn chằm chằm vào ngọn đèn kia.

Hắn đau lòng đưa tay định vén những sợi tóc đang dính bết trên má cô nhưng tóc bởi vì dính máu nên bết trên mặt thì một chiếc khăn ướt trắng tinh đã được đưa đến, là Sầm Dung Cần.

Sầm Chí Quyền không rảnh để quan tâm tại sao hắn lại xuất hiện ở đây nhanh như vậy, không chút do dự đón lấy chiếc khăn, tỉ mỉ giúp cô lau mặt, chỉnh lại mái tóc, thuận tiện lau đi vết máu trên mặt cô.

Cô gái rốt cuộc hoàn hồn lại, khi nhìn thấy gương mặt quen thuộc của người đàn ông thì oa một tiếng, lớn tiếng khóc ra...

'Mẹ em...mẹ em...' Cô nghẹn ngào thế nào cũng không nói được thành lời, chỉ có thể không ngừng khóc ra sự sợ hãi của mình...

'Tin tưởng anh, mẹ em nhất định sẽ không có việc gì, sẽ không đâu.' Hắn trấn an cô gái đã khóc không thành tiếng trong ngực mình, tay không ngừng vỗ nhẹ sau lưng cô, chỉ sợ cô khóc đến không thở nổi.

Mà Sầm Dung Cần lúc thấy hắn ôm chặt cô gái an ủi thì lặng lẽ lui ra.

Không lâu sau, những người khác trong nhà họ Sầm cũng đã đuổi tới, ngay cả lão gia tử cũng đến.

Sầm Chí Quyền ôm cô gái đã khóc đến mệt ngồi xuống một băng ghế gần đó nghe Trình Chi Nam báo cáo lại tình huống xảy ra...

'Phía cảnh sát đã xác định tài xế lái chiếc xe chở vật liệu xây dựng kia là cố ý đụng vào xe của mình mà bản thân tài xế cũng đã chết ngay tại chỗ, đã truy tra đến tất cả những người liên quan đến người tài xế đó, bao gồm danh bạ điện thoại và tài khoản ngân hàng.'

Nói như vậy, là cố ý đẩy hai mẹ con vào chỗ chết!

Là ai có thâm thù đại hận với họ đến vậy?

Mà Quan Thiệu Hiên ngồi một chiếc xe khác đi theo sau xe đón dâu cũng bởi vì tai nạn đó mà bị chiếc xe phía sau húc dến, bị thương không nhẹ, giờ vẫn còn đang cấp cứu...

'Anh biết rồi.' Sầm Chí Quyền nhắm mắt lại.

'Chí Quyền, ông nội đã chào hỏi với người ở sở cảnh sát rồi, họ đảm bảo sẽ tận sức phá vụ án này đồng thời lôi kẻ chủ mưu đằng sau ra ánh sáng.' Lão gia tử trầm giọng lên tiếng.

Sầm Chí Quyền gật đầu, ông nội làm việc thì còn ai không yên tâm chứ!

Lúc này cửa phòng phẫu thuật chợt mở ra, người bác sĩ chính trong bộ đồ phẫu thuật đi ra, tháo khẩu trang xuống, Quan Mẫn Mẫn nãy giờ vẫn không nói tiếng nào vụt đứng lên khỏi vòng tay Sầm Chí Quyền, chạy đến túm lấy cánh tay người bác sĩ, 'Bác sĩ, mẹ tôi sao rồi?'

'Mẫn Mẫn, bình tĩnh một chút, nghe xem bác sĩ nói gì.' Sầm Chí Quyền tiến lên giữ lấy vai cô, tất cả ánh mắt đều tập trung trên người vị bác sĩ.

Người bác sĩ đương nhiên cũng nhận ra những người này đều là nhà họ Sầm có lai lịch không nhỏ. Ông hắng giọng, nói một cách nghiêm túc, 'Hai thận của bệnh nhân đều bị tổn thương nghiêm trọng, cần phải lập tức tiến hành cắt bỏ và cấy ghép thận.'

Cấy ghép thận vốn không phải là một thủ thuật phức tạp, chuyện khó là tìm được quả thận thích hợp, có nhiều bệnh nhân phải tốn nhiều năm cũng chưa tìm được quả thận thích hợp với mình, huống gì bây giờ tình hình khẩn cấp như vậy.

Phần lớn trường hợp những thân nhân có máu mủ ruột thịt tỉ lệ tìm được thận thích hợp sẽ cao hơn cho nên, thân là con gái người nhà, Quan Mẫn Mẫn là người đầu tiên chủ động yêu cầu kiểm tra xem thận mình có thích hợp hay không, nếu như có thể lựa chọn, Sầm Chí Quyền nhất định sẽ không để người ta rạch người cô, lấy một bộ phận trong đó ra nhưng, đây là sự lựa chọn vạn bất đắc dĩ.

Nếu như có thể thay cô làm điều đó, hắn tuyệt không đắn đo, cho nên, lúc Quan Mẫn Mẫn đề nghị làm kiểm tra cho mình, hắn cũng yêu cầu được làm.

Huống gì Mẫn Thiên Vân vì cứu cô nên mới như vậy, nếu như không phải có bà nhào đến đỡ cho con gái thì người nằm trên giường phẫu thuật lúc này có lẽ đã là cô gái của hắn rồi, đó là chuyện mà hắn không cách nào thừa nhận nổi.

Từ góc độ y học mà nói, thông thường nếu quyên đi một thận thì sẽ không ảnh hưởng gì đến sinh hoạt nhưng lão gia tử làm sao nỡ để đứa cháu cưng của mình mạo hiểm như vậy? Nhưng chuyện mà Sầm Chí Quyền muốn làm, không ai ngăn cản nổi, cho dù là lão gia tử cũng không ngoại lệ.

Vì thế, khi Quan Mẫn Mẫn đi vào kiểm tra mười phút sau, Sầm Chí Quyền cũng vào một phòng kiểm tra khác.

Không để cô biết hắn cũng làm kiểm tra thận đối xứng, sợ gánh nặng tâm lý trong lòng cô càng nặng hơn.

Nhưng cực kỳ cực kỳ tiếc, sau khi có kết quả kiểm tra, thận của hai người đều không xứng hợp, sau khi xử lý vết thương, Quan Thiệu Hiên ngồi xe lăn được y tá đẩy đến trước phòng phẫu thuật của vợ cũng không ngại ngần nói muốn quyên thận cho người vợ còn đang trong phòng mổ sống chết chưa biết của mình.

Bác sĩ cho rằng tình huống sức khỏe của Quan Thiệu Hiên không thích hợp nhưng ông vẫn kiên trì muốn làm kiểm tra đối xứng.

Nếu như trước đây Quan Mẫn Mẫn cảm thấy tình cảm của ba dành cho mẹ không sâu đậm bằng của mẹ dành cho ba nhưng giờ thấy ba không chút đắn đo nói quyên một thận cho mẹ, cô biết, ba cũng dành cho mẹ một tình cảm rất sâu sắc.

Mà cùng lúc đó, Sầm Chí Quyền cũng đã huy động tất cả các mối quan hệ để tìm nguồn thận thích hợp đồng thời cũng tung tin tức tình nguyện trả giá cao cho người tình nguyện hiến tặng, thậm chí còn thông qua những mối quan hệ ngầm để tìm kiếm người cho thận thích hợp, chỉ sợ lỡ như...

Nhưng trên đời càng sợ cái gì thì càng có cái đó, cho dù Quan Thiệu Hiên kiên trì làm kiểm tra nhưng khi có báo cáo ra vẫn là không thích hợp mà tình huống của Mẫn Thiên Vân trong phòng phẫu thuật thì đã nguy cấp lắm rồi...

Quan Mẫn Mẫn khóc nấc, ngoại trừ khóc cô đã không biết có thể làm sao rồi!

Mẹ vì cứu cô nên tính mạng mới phải lâm vào nguy cơ thế này. Nếu như không phải nhờ mẹ đẩy ra, vậy người nằm trên giường đó chính là cô.

Sao cô có thể không lo lắng, không hoảng sợ chứ?

Cô còn chưa tận hiếu một ngày, mẹ sao có thể rời đi được chứ? Tuyệt đối không thể.

Nhưng nếu tìm không được nguồn thận thì phải làm sao đây? Làm sao đây?

Tất cả mọi người đều trầm mặc, chờ đợi...

Từ tối cho đến khi trời sáng...

'Tôi đồng ý thử xem, không chừng thận của tôi có thể phù hợp với Quan phu nhân!'

Diệp Dao một thân áo trắng xuất hiện trước mặt mọi người, dõng dạc nói.

Lúc con người tuyệt vọng thì luôn muốn nắm bắt một tia hy vọng cuối cùng dù là mong manh, cho dù Quan Mẫn Mẫn không hề có chút hảo cảm nào đối với cô gái Diệp Dao này, cho dù trong lòng biết rõ cô ta xuất hiện ở đây, đồng ý cứu mẹ mình nhất định là có lý do nhưng lúc này Quan Mẫn Mẫn không cần suy nghĩ đã gật đầu nay, chỉ cần thận của cô ta có thể cứu được mẹ, bất kể mục đích của Diệp Dao là gì, bất kể có lý do gì, cô cũng không sợ.

Trong khi chờ đợi báo cáo kiểm tra, Quan Mẫn Mẫn nếu như không có người đàn ông bên cạnh ôm lấy, cô nghĩ mình đã không trụ nổi.

Gần hai ngày rồi cô đã không ăn gì, hôm qua cả ngày không ăn, sau khi xảy ra chuyện thì ăn uống không nổi, ngủ cũng không được, cô sắp chống đỡ không nổi rồi nhưng vẫn quật cường muốn kiên trì chờ...

Thật không dễ dàng gì cánh cửa kia mới mở ra, khi bác sĩ ra công bố kết quả, nói thận của Diệp Dao hoàn toàn phù hợp với Mẫn Thiên Vân, có thể lập tức tiến hành phẫu thuật, giây phút ấy, Quan Mẫn Mẫn không còn chống đỡ nổi nữa, trực tiếp ngất đi trong lòng Sầm Chí Quyền.

Hắn biết là cô mệt, rất mệt, vì thế ôm cô về phòng bệnh, cẩn thận giúp cô cởi bộ lễ phục còn dính máu trên người ra, ôm cô thả vào bồn tắm đã chứa đầy nước nóng, ngồi ở bên cạnh, cầm khăn tỉ mỉ giúp cô lau mình.

Chẳng qua chỉ một đêm mà thôi, thế mà hắn rõ ràng cảm nhận được cô gái của hắn gầy đi thật nhiều, đau lòng muốn chết.

Người khiến cho cô gái của hắn mất một miếng thịt còn khó tha thứ hơn làm tổn thương đến hắn.

Giúp cô tắm xong, lại gội đầu, về phòng lại giúp cô sấy khô tóc, suốt cả quá trình cô vẫn luôn ngủ say không tỉnh.

Cho người đến giúp cô truyền dịch dinh dưỡng xong, quay lại thì đã thấy Trình Chi Nam đã vào phòng bệnh.

Giúp cô đắp chăn cẩn thận xong, hắn với Trình Chi Nam ra ban công ngoài phòng bệnh, Trình Chi Nam đưa hắn một điếu thuốc, giúp hắn châm lửa.

'Thế nào rồi?'

'Người nhà của tài xế xe tải nửa tháng trước đã di dân sang châu Âu, tài khoản ngân hàng của anh ta một lần hai tháng trước, một lần một tháng trước cùng một tuần trước, ba lần có một tài khoản từ một ngân hàng ở Thụy Sĩ chuyển tiền vào, tổng cộng 18 triệu đô Sing.'

'Tài khoản chuyển đi là của ai?' Sầm Chí Quyền rít một hơi thuốc, nhả khói ra mới hỏi, đây là câu hỏi mấu chốt.

Trình Chi Nam ngừng một chút mới bật ra ba chữ Quan Thiệu Minh.

Sầm Chí Quyền hiểu ngay. Con sâu gạo lớn nhất của Quan thị, sau khi bị đá ra khỏi công ty thì không cam lòng. Nhưng vì như vậy mà mưu đoạt mạng người thì cũng quá...

'Ông ta đâu?'

'Chiều hôm qua đã xuất cảnh rồi, đích đến là Thổ Nhĩ Kỳ, em đã cho người qua bên đó đón lõng rồi.'

Đương nhiên cũng có nhiều khả năng ông ta giữa đường chuyển hướng nhưng chỉ cần Quan Thiệu Minh còn sống một ngày, hắn có lòng tin tuyệt đối có thể bắt ông về.