[Draco x Harry] Ngàn Năm

Chương 13: Câu chuyện về ba anh em Peverell

" À." Rowena vỗ tay: " Quên mất, Sal, Áo choàng Tàng hình của Harry."

Harry lúc này mới nhớ ra tối hôm trước mình có mang theo Áo choàng Tàng hình -- Chết dở, cứ đãng trí như thế này có ngày làm mất đồ mất thôi.

Salazar gật đầu lấy từ túi áo chùng phù thủy ra tấm áo được gấp gọn, đưa cho Harry.

" Cảm ơn ngài, giáo..." Harry đưa tay nhận lấy, nhưng Salazar thì không thả tay, lạnh nhạt nhắc.

" Là cha nuôi."

" ... " Ngài có thể đừng để ý tiểu tiết được không? Rồi, thì cha nuôi: " ... Cảm ơn ngài, cha nuôi."

Lúc này Salazar mới thả tay ra để Harry thu Áo choàng Tàng hình lại.

Godric cười tủm tỉm, nửa thật nửa giả nói: " Sala, cậu tốt với Harry như vậy mình sẽ ghen đấy."

Draco có cảm giác mình đang rơi vào mộng mị: " ... " Có ý gì?

Harry cảm giác thế giới đảo điên: " ... " Giáo sư Gryffindor, ngài nói thế chúng con sẽ hiểu lầm đấy! 

Rowena tức muốn giậm chân: " ... " Ghen á! Ghen mà còn không mau nhào vào lòng Sal đi!

Helga đang suy tính thực hiện một bước ngoặt vĩ đại cho cuộc đời của hai anh bạn thân: " ... " Có nên làm một vạc Tình dược cho hai người họ đắm mình trong đấy không nhỉ?

Salazar bị nhìn đến cả người nổi đầy gai ốc, có cảm giác bị tính kế sâu sắc. Anh chậm rãi lên tiếng, cố gắng giữ hình tượng lạnh lùng: " ... Đừng nhìn nữa." Nếu có ai đó để ý kĩ, sẽ thấy sau gáy anh đã nổi lên một rặng mây đỏ rực. Được rồi, Slytherin là một tổ rắn làm màu chuyên nghiệp, là người sáng lập ra Nhà Slytherin, chắc chắn Salazar cũng không phải ngoại lệ, mà trình độ xấu hổ mặt vẫn lạnh lùng không đổi sắc, cool ngầu miễn bàn, Salazar có đủ tự tin để tuyên bố đám rắn con kia phải học tập mình dài dài!

Rowena nhịn cười: " Được thôi." Godric luôn coi Malfoy là trò tiêu khiển của anh, còn cô có thể tự tin lên tiếng khẳng định rằng Salazar và Godric chính là trò tiêu khiển của cô. Bây giờ có thêm Draco và Harry... thế thì còn gì bằng!

Rồi cô chợt nhớ ra, nghiêm túc nói với Harry: " Harry, con phải giữ gìn cẩn thận Áo choàng tàng hình của mình, không được cho quá nhiều người biết đến sự tồn tại của nó. Tại một thời điểm không thể có hai Áo choàng tàng hình cùng tồn tại."

Harry lo lắng: " Nếu có thêm những người khác biết thì sẽ xảy ra chuyện gì ạ?"

Rowena: " ... Cô cũng không biết."

Harry: " ... " Không ngờ cũng có chuyện mà giáo sư Ravenclaw - tượng đài tri thức của thế giới phù thủy không biết.

" Các con xuất hiện ở đây tức là đã có sự chồng chéo lên nhau của các chiều thời gian. Các thông tin về đảo lộn thời gian đều là nghiêm mật, đa phần là sách cổ chưa được dịch, ở thư viện Hogwarts khu sách cấm chắc chắn sẽ có một vài quyển, cả thư  viện tộc Ravenclaw nữa. Muốn biết thêm thông tin thì cần thời gian khá dài đấy. Cô muốn nghiên cứu nó kĩ, cho các con một câu trả lời thỏa đáng nhất." Khi nhắc đến tri thức mới, đôi mắt của Rowena giống như đang phát sáng, làm Harry nhớ ngay đến cô bạn thân Hermione. Còn Ron... nếu cậu ấy mà biết nó đã gặp phù thủy huyền thoại, Chủ nhiệm đầu tiên Nhà Gryffindor - Godric Gryffindor, mà không giúp cậu ấy xin chữ kí, thế nào cũng sẽ phát điên lên cho mà xem.

Draco im lặng nãy giờ đột nhiên giơ tay lên: " Thưa các giáo sư... con có điều muốn hỏi."

Godric mỉm cười từ ái nhìn Draco, sau đó lại vươn tay vò rối tóc cậu: " Ngoan, ham học hỏi thế mới tốt."

Draco có cảm giác tinh thần cậu đã lên rank kim cương rồi. Cậu mím môi -- Được rồi, sớm ngày chấp nhận sự thật mới tốt.

Helga cười hỏi: " Muốn hỏi gì nào?"

" Áo choàng Tàng hình... là sao ạ? Nó không phải là sản phẩm của trí tưởng tượng trong cuốn The Tales of Beedle the Bard sao ạ?"

Bàn tay đang vò loạn trên tóc Draco dừng lại, Godric nhìn cậu như nhìn trẻ thiểu năng.

Draco: " ... " Cha nuôi này, lúc mới gặp ngài cũng nhìn con như thế rồi! Ánh mắt đó nghĩa là gì vậy? Con cũng tổn thương đó nha!

The Tales of Beedle the Bard là gì?" Harry tò mò hỏi.

" Mày không biết The Tales of Beedle the Bard? Tên ngu ngốc này, đã từng là trẻ con thì ai cũng sẽ biết đến nó! Đó là tuyển tập những câu chuyện cổ tích ngu ngốc và không có một tính chân thực nào!"

Harry: " Và mày biết nó? Tức là mày đã đọc cái thứ mày cho là ngu ngốc?" -- Mày có thể dừng việc tự vả vào mặt mình không?

Draco: " ... "

" Được rồi, hai đứa, đặc biệt là Draco." Godric lên tiếng, vẫn không thu lại ánh mắt khinh bỉ: " Chúng ta không hề biết The Tales of Beedle the Bard là cái gì, nhưng Áo choàng Tàng hình không phải là sản phẩm của trí tưởng tượng. Chẳng lẽ trong tương lai không một ai biết về điều đó sao?"

Draco lắc đầu, còn Harry nhún vai.

" Con không biết, con không lớn lên ở thế giới phù thủy, nhưng Áo choàng Tàng hình trong tay con là chứng thực nhất cho sự tồn tại của nó."

" Trò Potter trả lời chính xác!" Godric búng tay: " Mười điểm cho Nhà Gryffindor!"

Harry: " ... Thưa giáo sư Gryffindor, hiện tại con là học sinh Nhà Slytherin."

Godric: " ... " Quên mất. Tại Potter là học sinh quen thuộc của Nhà Gryffindor, mà bây giờ Slytherin lại có một Potter, chưa kịp thích ứng.

Rowena vừa nhìn đã biết Godric đang nghĩ cái gì: " Godric, chính cậu là người đã yêu cầu hai đứa nó đổi Nhà." Giọng nói tràn ngập khinh bỉ.

Godric ho khan: " Không nên để ý tiểu tiết, để mình tiếp tục bài giảng. Draco, Harry, hai đứa biết anh em nhà Peverell chứ?"

Cả hai lắc đầu.

Godric: " ... Draco. Harry lớn lên ở thế giới Muggle thì cũng thôi đi, con là phù thủy thuần huyết, còn là người tộc Malfoy, mà sao ngu thế hả?"

Draco: " ... "

" Còn Harry, con là hậu duệ của một trong ba anh em nhà Peverell, sao con có thể không biết đến tổ tiên mình cơ chứ?"

Harry nhỏ giọng nhắc nhở: " Thưa giáo sư, Malfoy cũng không biết trong người nó có chảy dòng máu của tộc Gryffindor."

Godric: " ... " Miệng lưỡi sắc bén lắm.

Rowena và Helga phì cười, khóe miệng Salazar cũng hơi nhếch lên.

" ... Thôi được. Ba anh em nhà Peverell là những phù thủy vĩ đại, họ đã tạo ra những vật phẩm pháp thuật quyền năng nhất. Chủ đề hiện tại của chúng ta là Áo choàng Tàng hình, chúng ta sẽ chỉ nói về nó. Áo choàng Tàng hình là vật sở hữu của Ignotus Peverell, và ông ta chính là tổ tiên nhà Potter. Áo choàng Tàng hình có tính truyền đời, khác với hai món đồ còn lại."

Draco lên tiếng: " ... Hai món đồ còn lại là... cây đũa phép và hòn đá? Vậy là chúng thật sự tồn tại?" Được rồi, đã có sự kiểm chứng của những vị phù thủy này, chắc là nó có thật nhỉ?

" Chính xác, con đã thông minh hơn rồi đấy Draco, mười điểm cho Nhà Sly..."

" Là Nhà Gryffindor, thưa cha nuôi." Draco có lòng nhắc nhở.

" ... Mười điểm cho Nhà Gryffindor." Godric sửa lại, nói tiếp:  " Một lời khuyên chân thành từ thế hệ đi trước đây, hai đứa. Ba vật phẩm pháp thuật: cây đũa phép, Viên đá Phục sinh và Áo choàng Tàng hình, thì Áo choàng chính là món đồ an toàn nhất, hai thứ còn lại, chắc chắn không hay ho gì đâu, đừng nên tìm hiểu về chúng hay tìm cách có được chúng. Ta biết chắc chắn các con không thể có được, nhưng đó là lời cảnh báo trước. Harry, vị giáo sư đó, giáo sư Dumbledore, ta chắc chắn là ông ấy muốn tốt cho con, nên khi đưa cho con cái áo, ông ấy không nhắc đến hai thứ còn lại, và con cũng đừng nên tìm hiểu quá kĩ về chúng."

Harry gật đầu: " Con đã biết, thưa giáo sư."

° • ° • °

Lời cuối chương:

Cho bạn nào không biết, ảnh ở đầu chương chính là bức tượng Salazar Slytherin trong phòng Chứa bí mật =))). Vỡ mộng chưa các đồng chí =))).

Ở đoạn cuối, giáo sư Gryffindor đã nói rằng: " ... Ta biết chắc chắn các con không thể có được..." Chắc ông không thể ngờ được rằng trong nguyên tác hai người chính là hai chủ nhân cuối cùng của cây đũa phép Cơm Nguội =))).

Lảm nhảm một chút, các vị phù thủy vĩ đại của thế hệ trước trong mắt tôi:

Gellert Grindelwald: Nghiệp tụ vành môi, chuyên đi tạo nghiệp khắp châu Âu =)).

Albus Dumbledore: Bạch phù thủy vĩ đại và đáng kính, mỗi tội chịu hết nghiệp của bác trên. ( tôi rất thích giáo sư Dumbledore, cho nên những đồng nhân hắc giáo sư và Nhà Gryffindor tôi đều không đọc. Tất cả những gì giáo sư làm đều là vì một thế giới phù thủy yên bình, vì Harry, tại sao lại có thể hắc ông chứ? Đấy chỉ là ý kiến riêng, mong các cậu đừng ném đá ;-;.).

Godric Gryffindor: Giáo sư là người đi tiên phong trong chủ nghĩa dìm thế hệ đi trước của tôi. Xin lỗi ngài ;-;.