[Draco x Harry] Ngàn Năm

Chương 19: Mọi người đều rất hoài nghi

Không chỉ Draco cảm thấy mình sắp rối loạn tiền đình, cả Ell cũng có cảm giác máu mình đáng lẽ ra nên chảy lên não lại chảy ngược xuống hạ thân... nói chung là nó có cảm giác máu vận chuyển đến các neurone không đủ dùng, lần đầu tiên trong mười lăm năm cuộc đời Ell cảm thấy hoài nghi chỉ số thông minh của mình như vậy.

" Thưa Chủ nhiệm, tại sao Malfoy lại ở đây?" Lại còn cái gì bạn mới nữa chứ?

Godric tặc lưỡi: " Ai da, Ell, con mà nói như thế Eriol sẽ buồn đến nhường nào..."

" Thưa giáo sư, con biết đây không phải chồng... đây không phải Eriol, nhưng cậu ta là một Mal..."

" Không phải." Godric ngắt lời nó.

" ... Thưa giáo sư, ý con là cậu ta..."

Godric lặp lại, giọng kiên định: " Ell, Draco không phải Malfoy."

Draco nhắm mắt, cảm thấy mình sắp không nhìn nổi nữa rồi -- Cảm giác có khác gì giấu đầu hở đuôi không cơ chứ? Thưa cha nuôi, con vẫn biết tóc bạc và mắt xám là đặc điểm nhận dạng của một Malfoy từ trước đến nay không đổi đấy! Mà hơn nữa hình như con còn giống hệt tổ tiên của con! Nói thế ai tin hả trời?

" Thưa Chủ nhiệm..."

" Draco không phải Malfoy!"

Rowena trong lòng âm thầm che mặt xấu hổ thay cho cậu bạn thân từ nhỏ -- Lời của Godric luôn không đáng tin, chưa kể đến việc Draco là Malfoy rõ rành rành ra đấy... -- Nhưng không sao, hóng drama là sở thích của cô, cứ để mấy người liên quan rầu rĩ, mình ngồi ngoài xem còn không vui hơn sao. Mà Rowena cũng bắt đầu lo lắng -- Để Draco và Ell gần nhau liệu có sao không nhỉ? Liệu Eriol có mất người yêu tương lai không? Còn Harry nữa? -- Eriol và Ell thì không nói, cô và Godric cũng coi như nhìn hai đứa nó lớn lên, còn Draco và Harry mới gặp... Có lẽ cả hai đều không nhận ra, nhưng Ưng vương đúng là có đôi mắt chim ưng trong việc quan sát hin... quan sát mọi việc. Từ lúc Harry tỉnh dậy, ánh mắt Draco chưa bao giờ rời khỏi thằng bé, cho đến khi cả hai tách ra, còn lúc Harry dự định nói một điều gì đó, nó cũng vô thức nhìn về phía Draco giống như là hỏi ý kiến.

Ell cũng đến chịu cái tật nhắm mắt nói bừa này của Chủ nhiệm Nhà mình. Nó chợt nhớ tới trước kia Eriol đã từng nói với nó.

" Cậu đừng bao giờ cố thay đổi ý kiến của giáo sư Gryffindor, tại vì cậu sẽ chẳng bao giờ thay đổi được suy nghĩ của thầy ấy, và những lúc nghe thầy ấy nói một điều gì đó đi ngược sự thật một cách hiển nhiên, cậu sẽ cảm thấy hoài nghi chỉ số thông minh của mình."

Ừ, đúng vậy thật. Ell đang cảm thấy có phải giáo sư Gryffindor đáng kính đang cho rằng IQ của nó không đủ cao để nhận ra đây là một Malfoy hay không, mặc dù nó cùng gia tộc Malfoy quen thuộc đã mười mấy năm.

" Ell, con nghe này, con hẳn phải biết nhà Malfoy chỉ đẻ duy nhất một con trai làm người kế thừa. Thế hệ này đã có Eriol, chắc chắn sẽ không thể có thêm ai khác, đúng không? Con nên nhớ, ta là chú ruột của Eriol, là em trai của mẹ nó, ta cùng cha nó quen thuộc từ nhỏ, chắc chắn không thể có chuyện ta không biết mình có bao nhiêu cháu được."

" ... Vậy thưa giáo sư, thầy có thể cho con biết, họ của Malfoy này là gì không?"

Cả Rowena và Draco cũng bắt đầu hoài nghi chỉ số thông minh của sư tử đầu đàn nói chung và sư tử con nói riêng: " ... " Họ của Malfoy là gì? Không phải Malfoy là họ của Malfoy sao?

Ell cũng nhận ra mình mới hỏi một câu ngu ngốc  như thế nào: " ... Ý con muốn hỏi họ của Draco là gì."

Godric hơi suy nghĩ, cuối cùng đưa ra một câu trả lời mà cả ba người có mặt ở hiện trường đều cảm thấy không đỡ nổi: " Draco là con trai ta! Draco Gryffindor!"

Rowena: " ... " Cô bỗng nhiên cảm thấy lo lắng cho tương lai của gia tộc Gryffindor.

Draco: " ... " Tự người có cảm thấy tin được không, thưa giáo sư Gryffindor?

Ell: " ... " Con của ai cơ? Con của thầy với giáo sư Slytherin ạ?

Đương nhiên vị giáo sư nào đó không quan tâm. Về một mặt nào đó thì việc Draco là con trai của anh đúng mà! Còn con trai với Salazar? Chưa được, phải tỏ tình đã, sau đó anh mới tìm cách pha chế ra một loại dược có thể giúp nam phù thủy sinh con được!

" Ell, bồ làm gì ngoài đó mà lâu vậy?" Một giọng nói khác từ trong phòng vang lên.

" Đợi mình chút, Lian." Ell trả lời lại.

" Được rồi, Draco giao cho con toàn quyền quyết định đó Ell, đánh nhau cũng được, nhưngkhông được đánh mặt, không thì mất hết cảm quan thẩm mĩ. Ta và giáo sư Ravenclaw đi trước." Godric cầm lấy tay Rowena làm bình bông nãy giờ cùng Độn thổ về phòng Hiệu trưởng.

Draco và Ell mắt to trừng mắt nhỏ một hồi, sau đó Ell là người lên tiếng trước.

" ... Đi vào trước đã." Rồi chúng ta sẽ cùng nhau tám chuyện nhân sinh cuộc đời, tôi không tin hai không đánh được một.

° • ° • °

Mẩu truyện siêu ngắn:

Rowena: " Với đôi mắt chim ưng này, ta có thể nhìn thấu hint... nhìn thấu hồng trần hư ảo!"

Ell: " Vậy giáo sư có nhìn thấu IQ của Chủ nhiệm chúng con không?"

Rowena: " Không thể, nhưng ta có thể nhìn thấu tình cảm của Sal và cậu ấy!"

Ell: " ... Cô chỉ nhìn thấu tình trai thôi."

° • ° • °

Lời cuối chương:

Eriol và Ell là trúc mã trúc mã! Sau này hai người yêu nhau, vậy người thừa kế hai nhà Malfoy và Potter thì sao? Mấu chốt nằm ở chỗ một loại thuốc mà giáo sư Godric đang thử nghiệm, chắc mọi người cũng biết là thuốc gì rồi ha :v . 

Thực ra tôi cũng hoài nghi chính mình. Tôi đang nghĩ đến việc thu lại truyện và viết lại từ đầu, tôi luôn cảm thấy không đúng lắm ;-;. Nhưng mà nghĩ đến công sức ngồi viết, và công sức ngồi đọc của mọi người, vẫn là thôi đi. Thế nên nếu mọi người thấy có chỗ nào không ưng ý cứ nói với tôi nhé.

Đau với chẳng đớn, tôi cứ giãy tiếp thôi.