Dù Em Có Như Thế Nào Thì Anh Vẫn Yêu Em

Chương 15: Sự trở lại của Trương Tử Lam

Nếu ai không biết Trương Tử Lam thì quay lại chương 5 nha!

______________________________________________________________________

Tại một công ty của Trương Gia, Mun tự nhiên xông thẳng vào phòng chủ tịch không cần xin phép mặc dù cô thư kí bên ngoài đã cố ngăn lại. Chủ tịch Trương nhìn thấy liền bảo cô thư kí ra ngoài và mời Mun ngồi xuống ghế uống trà.

Ông lên tiếng trước: "Cháu đến đây có việc gì không?"

"Cháu muốn hỏi về việc của Uyển Nhi"

Ông xanh mặt không biết nói gì.

Mun nói tiếp: "Từ lúc sinh Uyển Nhi ra ông đã cho nó được cái gì chưa? Nó đã động chạm gì đến ông? Tại sao ông có thể nhìn con gái mình vào tù mà không làm gì chứ?"

"Cái đó... đó là Uyển Uyển tự nguyện đi thay Uyên Uyên mà?"

"Ông có thực sự là một người bố không vậy? Con gái mình bị oan mà cũng trơ mắt đứng nhìn? *chuyển giọng* Ông biết chuyện Vương Cát Uy mang cậu ấy đi chứ?"

"Đó là do pháp luật đã đồng ý"

"Pháp Luật? Ông còn dám nhắc đến pháp luật sao? Người giết cô gái kia là Uyên Nhi chứ Không phải Uyển Nhi. Nếu đã không cho nó cái gì thì cũng đừng lấy đi của cậu ấy một thứ gì. Uyển Nhi có người bố như ông coi như xui xẻo. Đừng bao giờ động vào nó nữa, ông không có tư cách làm một người bố."

Nói rồi Mun bước ra ngoài

-----Tại nơi anh và cô---

Anh lôi cô vào xe rồi phóng đi với tốc độ cực nhanh. Cô nhìn qua cửa thì thấy cậu đã đi qua quán bar.

Cô hỏi: "Không phải anh bảo đi bar sao?"

Anh vẫn giữ tay lái và nói: "Tôi đổi ý rồi, định cho cô đi hóng gió" nói xong anh lại tăng tốc nhanh hơn.

Đi được một lúc, cô quát to: "Dừng lại"

Anh bóp phanh tiếng 'két' nghe thật chói tai. Cô nhanh chóng xuống xe rồi tìm một gốc cây và nôn.

Cô nói: "Anh bị gì vậy? Anh thích lái xe nhanh thì liên quan gì tới tôi mà lôi tôi theo làm gì chứ?"

Anh trả lời: "Vậy thì cô đừng lên xe nữa" rồi anh quay lại lên xe để cô ở lại.

Cô đứng đó ngạc nhiên, anh định thả cô đi sao? Không đúng, người như anh thì làm sao có chuyện thả cô ra chứ?

Anh phóng xe về nhà rồi lại đến công ty, thấy chán lại đi bar. Chết tiệt, trong đầu anh bây giờ toàn hình bóng cô. Đợi mãi không thấy cô về nên lại sang nhà cũ của cô đợi.

Cô vì ít ra ngoài nên không biết chỗ này chỗ nào và cũng không biết đường về. Chỗ này lại là đường vắng không có chiếc taxi nào. Định cầm điện thoại xem bản đồ thì điện thoại hết pin. Ôi thiên a~ đúng là xui mà.