Đưa Cơ Trưởng Về Làm Vị Hôn Thê

Chương 1: 1 Nữ Cơ Trưởng

Thời tiết hôm nay thật sự rất đẹp, không khí yên ắng tới lạ thường, mặt nước không gợn sóng nào.

Một mùa thu nữa lại về bao phủ khắp không gian rộng lớn của thành phố T.

Làn gió nhẹ nhàng khẽ bay tới những tán cây khô vốn đã sắp lìa cành.

Nhìn từ sân bay TKN lên bầu trời cao vun vút chỉ là những dải mây dài trắng xóa bất tận, một chiếc máy bay đang bay tới nơi nhìn vào là một điểm chấm nhỏ màu đen trên khung trời.

Trên máy bay mọi người phụ trách việc lái trên người ai cũng mặc đồ phi công màu đen, trên đầu đội mũ.

Một nam cơ phó-Hạ Thành Vũ đứng gần buồng lái máy bay nói với người lái máy bay kia chất giọng khàn khàn.

- "Thưa cơ trưởng, vị trí hiện tại của máy bay đã được xác định.

Chuẩn bị hạ cánh tại sân bay TKN thành phố T"

Cô khẽ gật đầu trong chiếc mũ phi công của mình.

Tuy chiếc mũ đã che đi vài phần khuôn mặt cô nhưng khi mới nhìn liếc qua cũng biết khuôn mặt ấy khá xinh đẹp.

Sống mũi thanh cao cùng hàng lông mày sắc sảo, đôi mắt to tròn thêm hàng lông mi dài cong vút đen láy khiến ai nhìn vào cũng bị vẻ đẹp đó hút hồn vào bên trong.

Cô nhìn về phía màn hình không to quá cũng không nhỏ phía trước mặt, hiện lên trước mắt bản đồ có một chấm đỏ đang đi chuyển là máy bay của cô.

Cô đưa đôi tay thon dài uyển chuyển đến nhấn vài công tắc máy bay nhưng với hành động chắc chắn trái ngược với vẻ ngoài ấy.

Cô tên là Lục Kiều Hân một đại tiểu thư của Lục Gia, năm nay đã được 23 tuổi, vì cô là con gái đầu trong nhà cũng là người con duy nhất nên được ba mẹ rất cưng chiều.

Từ nhỏ vốn sống trong giàu sang sung sướng lại được cái thông minh thiên bẩm nên càng nhiều người quý mến hơn.

Tuy cô là tiểu thư xinh đẹp ngời ngợi như vậy nhưng tính tình rất mạnh mẽ, cô cực kỳ ghét nũng nịu, dịu dàng hoặc là phong cách dễ thương một chút nào.

Trong mắt mọi người xung quanh đó là tính cách của con gái nhưng cô luôn làm trái ngược.

Từ nhỏ ba mẹ cô luôn đau đầu về vấn đề của cô, cứ cái tính cách như vậy thì tương lai không biết có một anh chàng ất ơ nào đó chịu nổi không?

Hình ảnh cô nhóc ngày đó rất bướng bỉnh, khi ba mẹ mua búp bê thì cô liền thay bằng siêu nhân, sơn phòng màu hồng thì cô lại bắt đổi thành màu xanh, bật chương trình sẽ hoa cắt lá dành cho con gái thì cô lại bật sang đấm boxing, năm cô học lớp tám, lớp chín trở lên ba mẹ cô cho cô theo học múa thì cô lại đòi học võ thuật.

Năm cô ra trường ba mẹ cho cô theo nghề người mẫu thì cô lại đăng kí sang làm cơ trưởng.

Sau tất cả thì dù có làm cách nào vẫn không thể biến cô thành hình tượng một người con gái dịu dàng chính nghĩa.

Ba mẹ cô đều bất lực.

Cô học rất giỏi, tiếp thu nhanh, nên được tuyển thẳng mà không cần qua thi cử gì.

Khuôn miệng nhỏ nhắn của cô khẽ mấp máy nói.

- "Chuẩn bị hạ cánh"

- "Rõ" nam cơ phó trả lời.

Mọi người ai cũng ở tư thế sẵn sàng.

Máy bay chuẩn bị hạ cánh xuống đất, Vài động cơ ở rìa cánh máy bay xòe ra ngoài.

Chiếc bánh xe lăn dài trên đường bay, luồng gió tốc đến khiến mọi vật dưới đất bay thốc lên.

Hôm nay cô phải đến đại hội giao lưu giữa các phi hành gia lái máy bay giỏi với nhau mà cô cũng là một trong số người đến đó.

Mọi người làm nghề này không ai là không biết đến danh tiếng của cô, cô nổi tiếng là nữ cơ trưởng tài giỏi, trẻ nhất đã thế sắc đẹp lại còn là dạng cực phẩm.

Cởi bỏ bộ đồ phi công trên người, tháo chiếc mũ xuống.

Lúc này khuôn mặt xinh đẹp của cô mới được lộ diện.

Mái tóc màu xanh lam xõa dài qua ngang lưng bồng bềnh gợn sóng, khuôn mặt thanh tú cộng thêm nước ra trắng ngần không một vết sẹo lại thêm phần cao quý.

Dáng người cong hình chữ S được khoe trọn phần gợi cảm hơn trong chiếc váy bó sát màu đen có vài sợi móc xích nhỏ quấn quanh, chân cô đi giày cao cổ bóng loáng cùng vài chiếc dây nhỏ được đan qua đan lại kiều diễm vô cùng.

Bóng dáng đẹp đẽ khẽ đưa đôi chân thon dài, cặp đùi trắng nõn trái ngược với màu của chiếc váy bó sát lại càng thêm nổi bật hơn nữa.

Khi nhìn cô ai cũng trừng mắt lên nhìn thật kĩ vẻ đẹp ấy, không ai nghĩ là có người đẹp đến vậy tưởng như chỉ có trong tiểu thuyết.

- "Kính chào Lục cơ trưởng" Dàn người đồng thanh nói với chất giọng kính nể.

Cô bước đi qua hai hàng người tiếp viên hàng không đã đứng cúi chào từ trước, cô nhếch miệng nhỏ lên cười vẻ mặt cô uy nghiêm bước qua, khí chất ngời ngợi của một vị nữ cơ trưởng trẻ quả là si mê.

Ngay cả nữ giới cũng ngưỡng mộ, đắm chìm trong khuôn mặt đẹp hút hồn như vậy thì đối với cánh đàn ông sẽ như thế nào!...!

- "Lục cơ trưởng, áo khoác của cô"

Cơ phó Lâm Hạ Thành cầm chiếc áo khoác đen trên tay đến chỗ cô, anh nhỏ hơn cô một tuổi, cũng rất giỏi và thông minh.

Từ khi ra trường đã theo chân cô.

Lục Kiều Hân quay đầu lại, khuôn mặt như có ánh hào quang xung quanh, đôi má hơi có sắc khí hồng hào khiến bao nhiêu ánh mắt mơi đây đều nhìn tỉ mỉ từng chút một, cơ thể như chết đứng tại chỗ chỉ muốn ngưng đọng lại khoảnh khắc này.

Lục Kiều Hân cầm lấy chiếc áo khoác trên tay Lâm Hạ Thành đưa cho, vì thời tiết không lạnh, đôi phần mát mẻ nên có lẽ cô không cần mặc cho lắm.

- "Được rồi, cậu mau đi thuê một phòng khách sạn gần đây cho tôi.

Sau khi đến cuộc giao lưu xong thì tối tôi sẽ qua đó nghỉ ngơi"

Chất giọng thanh thoát được cất lên nghe vô cùng êm tai, ở cô có một cái gì đó huyền bí, quý phái có lúc thì kiêu hãnh nhưng lại đôi phần dịu dàng.

Có lẽ nói cô là một con người hoàn mỹ đi!

- "Vâng, Lục cơ trưởng" cơ phó Lâm Hạ Thành khẽ nói.

===================

Chào các bạn, mình là tác giả.

Truyện này do mình viết theo cảm nghĩ và tưởng tượng của bản thân nên sẽ có nhiều tình tiết không có thật vì vậy trong quá trình đọc có chỗ nào không được trân thực thì mọi người bỏ qua cho mình ????...!Cám ơn các bạn đã vào đọc truyện, cùng đi theo câu truyện của mình về sau để thấy nội dung hấp dẫn hơn nhé, mình hứa sẽ không làm cho mọi người thất vọng về bộ truyện này.

Mong được mọi người ủng hộ bằng việc like, tim, Vote cho truyện????????

????????????????.