Đừng vì anh mà khóc

Chap 6: Bất ngờ

…Linh cứ thế mà chạy, chạy thật nhanh về phía trước. Dưới ánh đèn đường vàng heo hắt, con bé thấy hình một hình dáng quen thuộc. Hoàng, đó là Hoàng. Linh gào lên trong vỡ oà:

- Hoàng. Anh Hoàng….

Nó đứng ở đấy, dang hai tay ra đón Linh. Cuối cùng thì cũng đến kịp, Linh chạy tới ôm chầm lấy nó, nhưng cũng không quên giục giã: “chạy đi anh. Chạy đi có thằng biến thái bám theo em. E sợ quá”. Nó vẫn đứng yên ở đấy như trời chồng, vẻ mặt tỏ ra vô cùng bình thản khiến Linh phải ngước mặt lên nhìn nó lần nữa: “Chạy đi anh”. Vừa nói Linh vừa quay lại đằng sau, cũng là lúc hắn ta đã tiếp cận được đến hai người. Lăm lăm trên tay một vật to tròn, dài như khúc gỗ, hắn dơ cao hướng về phía Linh và Hoàng. Lúc này, viễn cảnh xấu nhất mà Linh nghĩ đến lại là điều sắp xảy ra thật. Con bé nhắm mắt lại hét thật to: “Aaaaaaaaa”.

Bụp!

Sau âm thanh ấy, Linh cảm nhận được hai cánh tay Hoàng vẫn đang ôm chặt lấy mình. “Sao rồi. Kết thúc rồi sao?”- Linh thầm nghĩ.

Chợt tiếng vỗ tay không ngớt vang lên, cùng tiếng hò reo của rất nhiều người. Con bé từ từ mở mắt nhìn Hoàng ngơ ngác:

- Chúc mừng sinh nhật em.

Mồm Linh há hốc chẳng thể nói gì, nhìn ra xung quanh nó thấy đám bạn đã xếp thành vòng tròn quây lấy hai đứa từ lúc nào. Cả lũ hò hét,vỗ tay có cả tiếng huýt sáo:

- Chúc Linh sinh nhật vui vẻ…!

Lúc này, Linh mới nhận ra được tất cả. Linh khóc, khóc trong sự hạnh phúc vì món quà quá đỗi bất ngờ như thế này. Mọi chuyện diễn ra thật quá đỗi chóng vánh. Mới vài phút trước đây, con bé còn đang phải đối mặt với nỗi sợ hãi tột cùng mà bây giờ…

Linh đẩy Hoàng ra, hai tay đập vào lòng ngực Hoàng phụng phịu:

- Sao anh có thể nghĩ ra cái trò này. Anh có biết là em đã sợ như thế nào không?

- Anh xin lỗi. Anh muốn tạo bất ngờ cho em.

- Bất ngờ? Bất ngờ mà tí làm người ta rụng tim à?

Lúc này gã bám theo Linh nãy giờ mới bỏ khẩu trang và mũ ra.

- Là Thành? Mày làm cái gì mà tính hù tao hết hồn vậy?- Linh gắt hỏng.

- Đâu có. Đâu phải lỗi tao. Tự dưng tao thấy mày chạy như ma đuổi làm tao phải đuổi theo mệt chết khiếp. Nhưng công nhận mày chạy nhanh thật. – Thành còn ra vẻ chọc tức cái bộ dạng sợ sệt của Linh lúc nãy.

- Lỗi anh là lỗi anh. – Hoàng nhẹ nhàng.

- Thực ra ngày mai mới là sinh nhật em. Anh biết. Nhưng mai anh có việc phải về quê nên anh mới giấu em. Muốn tạo cho em bất ngờ. Việc con Tình, con Vân để em về một mình cũng là vì chuyện này.

Linh liếc mắt quay sang nhìn hai đứa bạn:

- Thì ra chúng mày cũng là đồng loã?

Đáp lại Vân chỉ nhìn Linh mỉm cười còn Tình thì lè lưỡi “lêu lêu” đùa cợt với con bé.

- Chính vì để em về một mình anh không yên tâm nên đã bảo thằng Thành đi theo sau giám sát em và bắt nó kín mít để đõ bị lộ. Thành ra lại… để em nghĩ bị tên nào biến thái bám theo.

Nói xong Hoàng cũng chỉ biết nhìn Linh cười.

- Hay lắm ấy mà cười.

- Thôi mà. Anh xin lỗi.

Đám bạn chờ màn hội thoại lâu quá nên đứa nào đứa nấy đều la ó, giục giã: “thôi đi hai đứa kia, sến quá kìa. Thổi nến đi. Bánh đâu?? Làm lễ đi…”.

Đoạn Vân cầm chiếc bánh kem đến trước mặt Linh. Chiếc bánh nhỏ nhắn xinh xắn, bên trên là kèm tên ảnh của Linh cùng 20 cây nến:

- Nào nào thôi nến ước đi mày.

Linh tay cầm bánh, hai mắt nhắm nghiền lại, mồm lẩm bẩm ước gì đó mà chỉ mình con bé mới biết được. Những ánh nến vụt tắt cũng là lúc trên tay Hoàng cầm bó hoa tiến đến trao cho Linh:

- Anh yêu em.

Không chần chừ con bé nhận lấy bó hoa đỏ rực màu của tình yêu, ôm chầm lấy Hoàng:

- Cảm ơn anh. Em yêu anh.

Đám bạn cảm thấy phấn khích tột độ, cùng đồng thanh: “hôn đi, hôn đi, hôn đi, hôn đi”. Và thế là đôi uyên ương trao cho nhau một nụ hôn mặn nồng trong sự hưởng ứng nhiệt tình của mọi người.

Đang vui vẻ, chợt có tiếng quát to từ phía những ngôi nhà gần đó:

- Mấy bọn điên biết mấy giờ rồi không? Để cho người ta ngủ. Tao báo công an bây giờ đấy.

Cả lũ chạy toán loạn. Vừa cười, vừa chạy. Hoàng nắm chặt lấy tay Linh mà chạy về phía đường lớn. Gọi nhanh 2 chiếc taxi, cả bọn đều thống nhất điểm tiệc tùng là một quán bar có tiếng ở đất Hà thành.

Rượu, nhạc xập xình cùng với những làn khói shisha, khiến mắt nó như ngây dại vì nhan sắc của Linh. Hai đứa quấn lấy nhau say đắm. Môi kề môi, tay siết tay. Đêm hôm ấy đê mê lên ngôi, hai đứa cùng đưa nhau đến đỉnh điểm của cung bậc cảm xúc….