Em Là Cả Nhân Gian Của Anh

Chương 135: Thêm một lần nữa (3)

"Vậy khi nào em về?"

Tin nhắn Thẩm Lương Niên gửi đến lần này khiến cho Cảnh Hảo Hảo thật khó xử.

Từ tận đáy lòng, cô hiểu rõ, cả đời này, có lẽ cô không thể trở về bên cạnh Thẩm Lương Niên được nữa….

Cô suy nghĩ một lúc mới gõ: "Chắc là thêm một thời gian nữa…."

Còn chưa gõ xong, Thẩm Lương Niên đã nhắn: "Hảo Hảo, không phải anh giục em quay về, bao giờ em về cùng được, anh chỉ lo lắng cho em thôi."

Nhìn đi, Thẩm Lương Niên chu đáo biết mấy… Bao nhiêu năm qua, lúc nào anh cũng lo lắng cho cô.

Nếu là ngày trước, cô nhất định sẽ thấy mình thật hạnh phúc, nhưng bây giờ cô chỉ cảm thấy bi thương và bất lực vô cùng.

Cảnh Hảo Hảo chậm rãi nhấn phím gửi: "Thêm một thời gian nữa đi anh."

"Được."

Thẩm Lương Niên chỉ trả lời cô một chữ khiến cô bỗng chốc không biết nên nói gì. Lát sau, anh lại nhắn: "Hảo Hảo, có phải vì chúng ta sắp kết hôn, em thấy áp lực quá lớn nên mới bỏ đi không?"

Cảnh Hảo Hảo không biết phải trả lời câu hỏi này như thế nào, đến cuối cùng chỉ có thể nhẹ nhàng đáp một chữ "Vâng".

Có trời mới biết, cô khao khát trở thành cô dâu của anh đến nhường nào.

Nếu cô thật sự có thể kết hôn với anh, sao cô có thể rời bỏ anh được?

Từ trước đến nay, cô chưa bao giờ nói dối Thẩm Lương Niên, có chuyện gì cũng thẳng thắn với anh, thế mà từ lúc nào, cô lại phải dối lòng lừa gạt anh hết lần này đến lần khác như thế này?

"Hảo Hảo, anh không ép buộc em, em cứ chơi cho thoải mái, nhưng em nhất định phải cho anh biết hiện tại em đang an toàn. Em không biết khi em đột nhiên bỏ đi trong tình huống như vậy anh đã lo lắng thế nào đâu. Em nhất định phải chăm sóc mình cho thật tốt, dù thế nào đi nữa, kiếp này anh sẽ chỉ cưới một người là em."

Cảnh Hảo Hảo chợt nhớ đến đêm cô xảy ra tai nạn, trong lúc hôn mê, nghe thấy "Thẩm Lương Niên" nói với mình: Hảo Hảo, anh biết em có thể nghe được, anh là Lương Niên đây, anh mong chờ cưới được em… Hảo Hảo, em biết đấy, trong lòng anh, điều tuyệt vời nhất không phải thế giới này mà vì thế giới này có em…

Lúc đó, tính mạng cô như chỉ mành treo chuông, nếu không nhờ Lương Niên nói những lời này bên tai cô, e rằng cô đã chết từ lâu rồi. Cô được anh đánh thức nhưng cô chỉ ở bệnh viện mấy ngày đã bị Lương Thần đưa về biệt thự ở giữa sườn núi.