Em Là Cả Nhân Gian Của Anh

Chương 180: Châm biếm (4)

Translator: Nguyetmai

Sao anh ta lại không để ý rằng sắc mặt Thẩm Lương Niên lúc đó rất khó coi nhỉ?

Tòng Dung ngẫm nghĩ, lập tức nhớ đến khuya hôm qua, Thẩm Lương Niên xách theo một túi bia lớn đến gõ cửa nhà mình, khăng khăng muốn cùng anh ta uống thâu đêm, uống đến say bí tỉ, miệng không ngừng lẩm bẩm.

"Hết rồi, lần này tôi và Hảo Hảo hết thật rồi…"

"Chắc chắn cô ấy không cần tôi nữa rồi…"

"Tòng Dung, cậu không biết đâu, tôi thật lòng thích Hảo Hảo, thật sự muốn cưới cô ấy. Cậu nói xem, sao lại xảy ra rắc rối lớn như vậy chứ?"

Anh ta và Thẩm Lương Niên là bạn đại học, quan hệ rất tốt. Anh ta thật sự xem Thẩm Lương Niên là bạn bè nên mới giới thiệu Lương Thần với anh.

Thật ra lúc đó, anh ta không đành lòng nhìn Thẩm Lương Niên một mình vất vả phấn đấu thế kia.

Nhưng anh ta không thể ngờ được, hai người bạn mình giới thiệu cho nhau lại mâu thuẫn với nhau chỉ vì một cô gái.

Chẳng phải Cảnh Hảo Hảo luôn muốn gả cho Thẩm Lương Niên ư? Sao bây giờ lại ở bên cạnh Lương Thần?

Một ngôi sao mờ nhạt không có tiếng tăm gì như cô ta, sao có thể với tới được "vị vua trẻ tuổi" cao cao tại thượng như Lương Thần chứ?

Cho nên, Cảnh Hảo Hảo quen được với Lương Thần chính là nhờ mối quan hệ với Thẩm Lương Niên ư?

Cô gái này, trông ngoan hiền là thế, sao lại mưu mô vậy chứ?

Gặp được người mới tốt hơn, liền vứt bỏ người cũ?

Tòng Dung càng nghĩ càng giận, thảo nào lúc đầu Cảnh Hảo Hảo lại không nói tiếng nào mà lại cắt đứt liên lạc, hại Thẩm Lương Niên vô cùng lo lắng, hơn nữa, lúc đó, công ty của Thẩm Lương Niên lại gặp rắc rối… Anh ta từng đề nghị Lương Thần giúp đỡ nhưng Lương Thần không hề có ý nhận lời, cho thấy….

Nghĩ đến đây, Tòng Dung ngẩng đầu hỏi Lương Thần: "Cô ấy đi theo cậu được hai tháng rồi nhỉ?"

Lương Thần chỉ "ừ" khẽ, không nói gì thêm.

Lòng Tòng Dung chùng xuống, vậy là đúng rồi… Lương Thần không phải kẻ máu lạnh nhưng lần trước lại khoanh tay đứng nhìn Thẩm Lương Niên gặp khó khăn, chính Tòng Dung cũng thấy lạ. Anh ta nghĩ mãi không hiểu nhưng giờ thì đã hoàn toàn thông suốt, thì ra là vì phụ nữ, chính cô gái này đã khiến Lương Thần không giúp Thẩm Lương Niên!

Từ trước đến nay Tòng Dung vẫn luôn thẳng tính, không giấu giếm gì, hỏi thẳng Lương Thần: "Rõ ràng cậu biết cô ấy là người phụ nữ của Thẩm Lương Niên, sao cậu còn dây vào?"

Người phụ nữ của Thẩm Lương Niên….

Bảy chữ này đủ khiến cho sắc mặt Cảnh Hảo Hảo trắng bệch, ánh mắt của Lương Thần u ám hẳn.

"Tòng Dung, không phải cậu đòi ăn cơm sao? Giờ nhắc những chuyện này làm gì?"

Lương Thần cụp mắt, ngữ khí nhẹ nhàng nhưng vẫn thể hiện rõ sự không vui.

Tòng Dung mấp máy môi muốn nói gì đó nhưng nhìn thấy nét mặt lạnh lùng của Lương Thần đành ngậm miệng lại.

Thức ăn nhanh chóng được dọn lên.

Túy Tiên Lâu là nhà hàng lớn hàng đầu thành phố Giang Sơn, các món ăn đều nổi tiếng với sự tinh tế nhưng vẫn bảo đảm hương vị tuyệt vời. Tuy vậy, bầu không khí giữa ba người lại không còn vui vẻ như ban đầu.

Tòng Dung vừa ăn vừa thỉnh thoảng nhìn qua Cảnh Hảo Hảo, cô cũng nhận ra anh ta đang nhìn mình, khẽ nhướng mắt lên. Những gì cô nhận được chính là sự khinh thường và chán ghét không chút che đậy từ đôi mắt anh ta.

Cảnh Hảo Hảo biết cô đáng bị như vậy. Rõ ràng, cô vốn thuộc về Thẩm Lương Niên, vậy mà giờ lại trở thành người phụ nữ bên cạnh bạn anh.

Tòng Dung thấy Cảnh Hảo Hảo thờ ơ, không hiểu sao lại thấy không đáng thay cho Thẩm Lương Niên.

Trước giờ anh ta đều không giỏi nhẫn nhịn, bèn ngẩng lên nhìn Lương Thần nói: "A Thần, cậu còn nhớ dạo trước Lương Niên gặp rắc rối không?"