Em Là Cả Nhân Gian Của Anh

Chương 58: Thở phào nhẹ nhõm (3)

Kiều Ôn Noãn rụt tay lại, quay đầu nhìn sang Lương Thần đang đứng bên cạnh mình.

Thang máy nhanh chóng lên đến tầng ba, cửa thang máy mở ra, mọi người lần lượt bước ra ngoài.

Kiều Ôn Noãn cố ý đi sau cùng, đợi đến khi Lương Thần ra khỏi thang máy rồi cô ta mới bước ra theo.

Thẩm Lương Niên đặt phòng "307" mà nhóm người Lương Thần lại đặt phòng "308".

Kiều Ôn Noãn đi sau lưng anh một lúc, khi gần đến phòng "307", cô ta đột nhiên lấy hết can đảm gọi một tiếng: "Tổng Giám đốc Lương."

Lương Thần dừng chân nhưng không xoay người lại, chỉ hơi nghiêng đầu liếc cô ta, không nói lời nào.

Kiều Ôn Noãn thấy nhóm người đi theo Lương Thần cũng dừng hẳn lại, cong môi nở nụ cười dịu dàng: "Tổng Giám đốc Lương, tôi và Hảo Hảo đều là nghệ sĩ chính thức của Công ty Giải trí TS."

Kiều Ôn Noãn vừa nói đến đây, Lương Thần đã nhíu mày. Anh hất cằm với những người đi cùng, họ lập tức biết điều vào phòng "308" trước, lúc này Lương Thần mới quay đầu nhìn về phía Kiều Ôn Noãn.

Kiều Ôn Noãn nghe danh Lương Thần từ lâu, thỉnh thoảng cũng từng nhìn thấy anh ở những bữa tiệc hoặc ở hoạt động nào đó nhưng đây lại là lần đầu tiên cô ta trực tiếp nói chuyện với anh. Không biết có phải do cảm giác của cô ta hay không mà dù người đàn ông này đang đứng trước mặt cô ta nhưng vẫn khiến cô cảm thấy anh cao quý không thể với đến.

Kiều Ôn Noãn hít sâu một hơi, ép chính mình bình tĩnh lại nói: "Tổng Giám đốc Lương, lúc ở Vân Nam tôi có nghe Hảo Hảo nhắc đến anh. Trùng hợp thật, hôm nay Hảo Hảo đang ở khách sạn Tứ Quý này. Bạn trai cô ấy mời chúng tôi ăn cơm, cô ấy có hẹn anh không?"

'Hảo Hảo cũng ở khách sạn Tứ Quý, bạn trai đãi khách dùng cơm?'

Mày Lương Thần càng nhíu chặt, nhưng vẫn không nói lời nào.

Giờ khắc này Kiều Ôn Noãn không thể đoán được Lương Thần đang suy nghĩ điều gì. Thậm chí cô ta còn cho rằng, có lẽ mình đoán sai rồi, Cảnh Hảo Hảo và Lương Thần vốn không có mối quan hệ mờ ám nào?

Kiều Ôn Noãn nuốt nước miếng, tiếp tục nói khẽ: "Là ở phòng 307..."

Chưa kịp dứt lời, Lương Thần đã bước thẳng vào phòng 308.

***

Cũng tương tự như những lần trước, lần này Thẩm Lương Niên đãi khách dùng cơm, vẫn là mọi người ngồi ăn cùng nhau, trò chuyện bâng quơ những vấn đề không đâu vào đâu.

Thẩm Lương Niên là chủ, khó tránh việc bị người khác mời rượu, Cảnh Hảo Hảo lại là bạn gái anh nên dù Thẩm Lương Niên có chắn giúp cô, cô vẫn phải uống ít nhiều.

Uống rượu vào lại muốn đi vệ sinh, cô đang ăn giữa chừng thì nghiêng đầu nhỏ giọng báo cho Thẩm Lương Niên biết mình đến nhà vệ sinh rồi đứng lên cười cười, cúi người bước ra khỏi gian phòng.

Khách sạn Tứ Quý này Cảnh Hảo Hảo đã đến rất nhiều lần, cũng xem như là quen đường quen lối. Nhưng khi cô vừa bước ra khỏi nhà vệ sinh lại nhìn thấy một bóng người quen thuộc ở cửa đối diện.

Là Lương Thần.

Người đàn ông đang nhàn nhã dựa vào tường, cúi đầu nghe điện thoại.

Cảnh Hảo Hảo hoảng hốt đến ngừng thở, cô không kịp nghĩ gì thêm, vội lui về sau một bước, định trốn vào nhà vệ sinh.

Không ngờ, Lương Thần bỗng lập tức ngẩng đầu lên, ánh mắt chiếu thẳng về phía cô.