Hai Nhân Cách Và Dị Giới

Chương 2: Nhân cách thứ hai

-[Ai !!!! Là ai đang nói !!!]Grey

Tôi hét lên và nhìn quanh phòng nhưng lại không có ai ở đây. Không lẽ là do ảo giác ? Căn phòng này xung quanh chỉ có tường và hình như nó được làm bằng một loại hợp kim cực kỳ chắc chắn, còn lại không có gì cả, camera cũng bị tôi phá hỏng.

Bỗng dưng, đầu tôi đau một cách kinh khủng, đau đến mức mà tôi không thể làm được gì ngoài ôm đầu và gào thét.

-[Aghhhhhhhhhh !!!!!]Grey

Một lúc sau cơn đau biến mất và tôi ngất đi.

Sau đó tôi lại liên tục nhận những đòn tra tấn thể xác của cuộc thí nghiệm nhưng có vẻ những cơn đau lúc tra tấn gần như đều rất nhẹ. Khi về phòng giam thì lại bị tra tấn bởi những cơn đau ở đầu và lại nghe thấy giọng nói của ai đó.

-[Có vẻ đau nhỉ. Mày thảm quá. Có cần tao giúp không. Mày thử tự vẫn đi. Gào thét lên.] giọng nói cứ xuất hiện trong đầu Grey, cứ mỗi lần giọng nói xuất hiện là đầu cậu lại đau nhói kinh khủng.

-[MÀY LÀ AI !!! CÚT RA KHỎI ĐẦU TAO MAU !!!!!] Grey

Tôi gào thét trong tuyệt vọng.

Có vẻ như cuộc đời tôi sắp hết rồi. Tôi không muốn phải chịu đựng những thứ như vậy. Nó đau lắm. Không biết dì tôi hiện tại đang làm gì. Tôi cảm thấy rất nhớ mẹ.

Những giọt nước mắt tôi bắt dầu rơi. Tôi khóc trong sự tuyệt vọng.

-[M... Mình... Không muốn sống nữa !] Grey

-[Muốn thoát khỏi đây không ?]???

Giọng nói lại vang lên nhưng lần này không phải trong đầu mà hình như đang ở trước mặt tôi. Ngước mặt lên nhìn thì bỗng dưng có người đứng trước mặt tôi. Đó là một cậu bé cũng cỡ tuổi tôi NHƯNG lại có khuôn mặt rất giống tôi. Chỉ khác là tên đó có mái tóc màu trắng, con mắt trái đen có đồng tử tím và trông rất trống mắt của rắn. Tay phải thì hình như không phải tay người, nó rất giống tay của quỷ trong những bộ manga/anime mà tôi hay xem, tay còn lại thì bình thường.

Tên đó đó nhìn về phía tôi và nở một nụ cười rất đáng sợ.

-[Tao hỏi lại. Mày có muốn thoát không ?] Người lạ

-[Nhưng trước hết, mày là ai ?] Grey

Tên đấy cười thầm rồi nói.

-[Tao là MÀY] Người lạ

Nghe xong thì tôi đơ cả người. Không biết phải làm gì ngoài việc ngồi đó và bất ngờ.

-[Mày là tao ??? Sao lại thế được]Grey

Tại sao lại có một "tôi" khác ở đây được chứ. Căn phòng này được bảo vệ rất kĩ càng, không thể có vụ mạo danh mà vào đây được. Không lẽ đó là thật !!

-[Tao là nhân cách khác của mày, thằng ngu à] Người lạ

-[Nhân cách ???] Grey

-[Đúng vậy, tao được sinh ra từ những nỗi tuyệt vọng của mày sau những cuộc tra tấn đau đớn] Người lạ

-[Và Virus của ông tiến sĩ kia cũng góp phần không ít đấy. Có thể nói là nhờ ổng mà tao được sinh ra] Người lạ

Nghe xong tôi cũng hiểu được phần nào đó. Vậy là Virus của ông tiến sĩ kia không những làm cho tôi không cảm thấy đau từ những trấn thương vật lý mà còn tạo ra cho tôi một nhân cách khác. Không lẽ những giọng nói liên tục xuất hiện trong đầu tôi suốt nhiều ngày....

-[Không lẽ những giọng nói cứ hiện lên trong đầu tao nhiều ngày liền là của mày à ??]Grey

-[Chứ mày nghĩ đó là của ai ?] Người lạ

-[Vậy tại sao mày lại hành hạ đầu óc của tao, liên tục nói những câu nói khiến tao phải phát điên lên ?]Grey

Tên đó thở dài.

-[Haizzz... Lúc nãy tao đã nói rồi, tao được sinh ra từ những nỗi tuyệt vọng của mày] Người lạ

-[Vậy nó có liên quan gì đến những hành động của mày ?]Grey

-[Tất nhiên là có liên quan. Sau những cuộc tra tấn của thí nghiệm thì mày dần dần không còn cảm thấy đau đớn nữa do tác dụng của Virua Paramold cho nên mày sẽ bớt đi sự tuyệt vọng] Người lạ

Tôi cũng hiểu thêm được phần nào đó.

-[Vậy mày làm vậy để thúc đẩy sự tuyệt vọng của tao lên đến mức cao nhất. Kết quả là mày được sinh ra]Grey

Tên đấy cười lớn.

-[Mày tiếp thu nhanh đấy hahahahaha] Người lạ

Vậy là tôi có một nhân cách khác à. Không ngờ Virus của ông tiến sĩ kia có thể tạo ra một thứ như vậy. Tôi khá bất ngờ.

-[Vậy... Mày tên gì]Grey

Tên đấy lên tiếng.

-[Mày bị ngu à ? Tao là mày ! Mày tên Grey, tao cũng vậy] Người lạ

-[Vậy tao sẽ đặt cho mày một cái tên, chứ gọi mày là Grey tao thấy nó không được tự nhiên lắm]Grey

Tên đấy thở dài.

-[Haizzz... Tùy mày] Người lạ

Đặt một cái tên à... Hmmmm... Tôi không giỏi đặt tên lắm nhưng nếu gọi là Grey thì lại không ổn. Hay là... Đúng rồi !!

-[Được rồi ! Từ nay tên mày sẽ là Zack]Grey

Tên đấy ngẫm nghĩ một lúc.

-[Hmmm... Zack à... Cũng không tệ. Được ! Từ nay mày cứ gọi tao là Zack]Zack

Vậy là nhân cách thứ hai của tôi là Zack. Nhưng tôi vẫn còn thắc mắc một thứ.

-[Được rồi Zack, mày xuất hiện ở trước mặt tao lúc này với mục đích gì ?]Grey

Zack cười nhẹ rồi trả lời.

-[Tất nhiên là tao muốn thoát ra khỏi đây rồi]Zack

[Thoát khỏi đây ?]Grey

-[Đúng ! Nhưng đây chưa phải lúc]Zack

Chưa phải lúc ? Không lẽ còn có thứ gì khác nữa à ?

-[Ý mày là sao ? Mày có kế hoặc gì]Grey

-[Mày thấy cái này không]Zack

Zack đưa cánh tay phải lên trước mặt tôi. Đó là một cánh tay không hề "bình thường" chút nào. Cánh tay đó rất giống cánh tay của quỷ và có một chút màu tím phát lên như những tia sáng từ cánh tay.

-[Từ từ rồi mày sẽ có được nó]Zack

-[Sau đó chúng ta sẽ thoát ra khỏi đây]Zack