Hậu Cung Phượng Đấu

Chương 24

Tả Khuynh Hoàng rời khỏi Dưỡng Tâm Điện đã quá trưa. Hoàng phi và Nhàn phi đang đứng trước Cảnh Nhân cung đợi nàng.

“Thỉnh an hoàng hậu nương nương”

Tả Khuynh Hoàng cười với hai người họ, nhẹ nhàng lên tiếng:

“Đứng dậy đi. Các muội đã đợi ở đây lâu rồi đúng không? Mau vào trong cung ngồi”

“Tạ hoàng hậu nương nương”

Tả Khuynh Hoàng dẫn bọn họ vào cung, cả người mệt lử nhưng vẫn ngồi tiếp bọn họ.

Hoàng phi thấy không khí có chút ảm đạm, lên tiếng trước:

“Các thần thiếp trong cung nghe được rằng hoàng thượng tối nay muốn thị tẩm...?”

Tả Khuynh Hoàng đưa tay xoa mi tâm: “Đúng”

Nhàn phi lập tức tiếp lời: “Sao có thể chứ? Nay là tang của Thục phi”

Nói xong nàng lập tức lấy khăn che miệng. Tang lễ không nên nói trong cung, nó đem lại đen đủi.

“Nhàn phi, muội nói đúng, nhưng mà muội biết đấy, Thục phi hoàn toàn không được hoàng thượng thương yêu. Nay nàng đã tại thế, vẫn không đổi được sự tha thứ của hoàng thượng. Muội nói xem đúng không Hoàng phi”

Hoàng phi giật mình, gượng gạo đáp: “Nương nương nói phải”

Nhàn phi liếc mắt nhìn Hoàng phi. Đáy lòng nàng cũng hiểu ra điều gì đó. Hoàng phi này có vấn đề.

“Hoàng hậu nương nương, nếu người không xin được hoàng thượng thu hồi thánh chỉ, hãy để thần thiếp đi cầu xin giúp người”

Tả Khuynh Hoàng vội ngăn nàng: “Nhàn phi đừng dại, hoàng thượng nhất quyết, muội làm náo chỉ khiến Người tức giận”

Nhàn phi nhìn nàng: “Nhưng để nương nương chịu ấm ức như vậy, thần thiếp thật nhìn không nổi”

Sự lo lắng hiện rõ trên mặt Nhàn phi. Làn da trắng bóc hơi ửng đỏ vì tức giận.

“Bổn cung đã hiểu tâm ý của muội, nhưng đừng làm như thế. Hoàng thượng tức giận, hậu cung không yên”

Nhàn phi cũng không cưng đầu nữa: “Thần thiếp đã hiểu, nương nương nói phải, là thần thiếp suy nghĩ không chu toàn”

Hoàng phi thuận nước đẩy thuyền: “Miệng lưỡi Nhàn phi muội muội thật sắc bén, ngay cả Lạc quý nhân được hoàng thượng ân ủng như vậy, muội nói một câu liền khiến nàng ta bị phạt”

“Hoàng phi tỉ tỉ nghĩ nhiều rồi, là thần thiếp thấy oan uổng thay cho hoàng thượng, làm sao chấp nhận để ả nữ nhân kia vu oan? Được thánh sủng thì sao, cũng chỉ là ca kĩ ngoài kia mua vui cho người”

Nhàn phi không nhanh không chậm đáp lại. Tay nàng cầm tách trà nhấp một ngụm, lại nói:

“Nhưng mà nói đi cũng phải nói lại, muội muội thấy Hoàng phi tỉ tỉ rất thân với Thục phi, vậy khi Thục phi thất sủng tỉ lại không nói đỡ câu nào”

Hoàng phi cười trừ:

“Muội muội đã nhớ nhầm rồi, bổn cung và cô ta đâu có thân thiết”

Nhàn phi nhìn nàng ta, ngiêng đầu đáng yêu: “Vậy sao? Chắc muội muội đã nhớ nhầm rồi”

Tả Khuynh Hoàng chống tay nghe họ nói chuyện cuối cùng cũng lên tiếng:

“Dù sao Thục phi đã ra đi, chúng ta cũng không nên nói tới nàng ấy nữa”

“Dạ”

---

Tối.

Ai ai, từ thái giám tới cung nữ, từ thị vệ tới thị nữ thân cận, ai ai cũng biết hoàng thượng thị tẩm hoàng hậu ngay trong tang lễ Thục phi. Bên phía Thục gia hoàn toàn im hơi lặng tiếng, ngay cả trên triều không dám hé răng nửa câu.

Kim Ưng Liệt dừng chân ở Cảnh Nhân cung, Tả Khuynh Hoàng đã thay y phục,ngồi trên giường sẵn.

“Hoàng thượng, người tới rồi”

Tả Khuynh Hoàng lạnh nhạt nói. Kim Ưng Liệt cũng không nói nhiều, lập tức cởi y phục lao tới đẩy nàng ngã ra giường.

“Hoàng thượng, người muốn như thế này sao?”

“Khuynh Hoàng, nàng đừng tưởng trẫm không biết, sau khi thị tẩm nàng đều uống canh tránh thai. Nàng không muốn có con với trẫm sao?”

Tả Khuynh Hoàng im lặng một chút, cũng bình thản:

“Hoàng thượng muốn có con, phi tần trong cung ai cũng có thể sinh cho người. Mai đáp ứng và Gia quý phi đang mang long thai, người còn muốn sao nữa?”

Nghe được câu này, Kim Ưng Liệt càng tức giận. Hắn dĩ nhiên muốn có con với Lạc quý nhân, nhưng mà đích tử không có, ăn nói làm sao với mẫu hậu? Làm sao giữ được thế lực mạnh của Tả gia, làm sao ăn nói với các quan văn quan võ.

“Trẫm muốn nàng sinh con cho trẫm, nếu nàng không sinh được thì còn gì là nữ nhân nữa”

Tả Khuynh Hoàng cảm thấy lòng đau như cắt. Mắt nàng nhắm tịt, đón nhận sự tức giận của hoàng thượng.

Tim nàng, từng chút từng chút bị hắn tổn thương cho không chịu được.

Đêm khuya thanh tĩnh, chỉ có lòng dạ con người không an. Gia quý phi đứng ở cửa tẩm cung nhìn về hướng Cảnh Nhân cung, tức giận:

“Hoàng thượng lại tới cung hoàng hậu?”

Sau đó nàng đưa tay xoa bụng. Không sao, nàng đang mang long thai, nàng sẽ sinh được hoàng tử. Thanh Anh đỡ tay nàng, khẽ giọng:

“Chủ tử, muộn lắm rồi, người hãy vào nghỉ ngơi đi. Cận thận ảnh hưởng tới long thai”

Gia quý phi gật đầu: “Được, đi thôi, hoàng thượng yêu quý Lạc quý nhân kia, hoàng hậu...sẽ có ngày thất sủng thôi”

Còn bên Diên Hi cung, Lạc Nhã Nhã đưa tay bôi thuốc lên gò má sưng đỏ. Nàng không kéo được Tả Khuynh Hoàng kia xuống, lại còn tổn hại dung nhan. Mối thù này nhất định nàng phải ghi nhớ.

Gương mặt xinh đẹp thanh toát đầy vết đỏ đau đớn tràn đầy tức giận. Đôi thanh mảnh chạm lên mặt. 30 cái tát này, nàng phải trả lại gấp đôi.

Rồi sẽ có ngày nàng lên làm hoàng hậu, nàng cũng có hoàng tử, sẽ làm hoàng thái hậu.