[Karma x Nagisa] Hạt Giống

Chương 3

Khoảng thời gian gần đây, Nagisa thật sự rất mệt mỏi, hay nói đúng hơn là cậu đang vướng vào một số rắc rối. Không biết tên học trò ngỗ nghịch nào bày trò sau lưng cậu, trộm mất giáo án của cậu, tra mãi không ra hung thủ, cậu lại không thể lên lớp với hai bàn tay trắng, thế là phải thức đêm để soạn lại từ đầu.

Thêm nữa, cái bóng đèn ở phòng kí túc của cậu chẳng hiểu sao lại dở chứng. Mấy hôm trước còn tắt sáng được vài lần, thế mà hôm nay liền im ỉm. Nagisa gọi điện thông báo cho nhà trường, song câu trả lời lại là hợp đồng với nhân viên bảo trì vừa đúng lúc lại hết hạn, trường đang chuẩn bị hợp đồng mới, khoảng 1 tuần sau mới có người đến bảo trì, nếu cậu muốn sửa gấp thì chỉ có thể bỏ tiền túi ra tự thân vận động.

Bao nhiêu năm ăn lam ở lũ đã rèn cho Nagisa bản tính cần kiệm hết mức có thể, hay phải nói là kẹt xỉ. Tất nhiên là cậu thử phương pháp tự thân trước, nhưng khổ nỗi hình như vấn đề không nằm ở chỗ mạch điện mà là ở bóng đèn. Đến đây thì chỉ có nước thay bóng mới nhưng Nagisa vẫn tiếc một khoảng tiền phải chi. Thế là mua đèn cầy về xài tạm để tiết kiệm.

Chịu thôi! Cậu đi dạy cả sáng, tối về mới có thời gian chấm bài, soạn giáo án để lên lớp nên đèn đuốc là rất cần thiết.

Bình lặng được vài hôm thì một rắc rối mới lại phát sinh, khu kí túc của cậu tuy xập xệ nhưng bấy lâu nay vẫn làm công tác vệ sinh rất đầy đủ, không hiểu sao lượng muỗi vằn lại gia tăng đột biến. Ngủ có mấy đêm mà Nagisa tưởng mình đã bị chúng hút khô. Chưa dừng lại ở đó, cả chuột và gián cũng tấn công ào ạt, không biết có phải phòng cậu ở vị trí đắc địa gì hay không mà cả khu thì phòng Nagisa là nơi chịu ảnh hưởng của đợt tấn công này nặng nhất.

Khiếp nhất là có hôm đang ngủ thì cậu tỉnh giấc dậy vì có con chuột đang định gặm chân mình.....

Nhưng may có đồng nghiệp hỗ trợ chút thuốc xịt nên "cơn dịch" này cũng mau chóng qua đi.

Một tuần sau khi bóng đèn cũng được sửa xong, tất cả đi về quỹ đạo cũ thì ông thần rắc rối lại bay đến.

Trước hết là trường cậu đón nhận thêm một thực tập sinh mới, cậu nhóc có vẻ vừa mới ra trường nên còn khá nhiều nhút nhát và bỡ ngỡ. Vóc người lại thấp bé là cậu liên tưởng đến chính mình trước đây. Và cậu chính là người được giao trách nhiệm hướng dẫn cậu nhóc ấy.

"Thầy....thầy Shiota..., em...em sẽ được phân phó làm việc gì ạ?" Thực tập sinh mới – Wanabe ngập ngừng hỏi

"À...khi còn ở trường, cậu học sư phạm gì?" Nagisa hơi buồn cười vì bộ dạng run rẩy kia, sao giống cậu hồi đó quá đi chứ. Cơ mà tại sao vừa tốt nghiệp lại bị phân đến đây, thật đáng thương. Nhìn bộ dạng của cậu ấy, chắc chắn sẽ bị đám "đại ca" kia ăn tươi nuốt sống mất.

"A..Anh, Anh văn ạ" Wanabe siết chặt giáo án, run rẩy nói

"Được rồi! Thế cậu dạy thử vài tiết ở lớp chủ nhiệm của tôi trước nhé, tôi sẽ dự giờ ở bên dưới, nếu có vấn đề sẽ hỗ trợ cho cậu, tự tin lên" Nagisa chọn lớp chủ nhiệm vì đám nhóc bất trị đó đã trở nên hòa hoãn hơn sau khi gặp cậu. Hơn nữa, cũng dễ cho cậu quản lí chúng khi có giáo viên khác dạy thay

"Vâ...Vâng ạ, thầy Shiota" Có lẽ cũng hiểu được mức độ khủng bố của ngôi trường này, thực tập sinh mới vẫn chưa bình tĩnh được

"Ồ! Đừng gọi tôi là thầy, bây giờ đã trở thành đồng nghiệp rồi, Shiota là được" Nagisa cười nói, cậu không thích tạo khoảng cách để thị uy với người mới một chút nào, càng thấy khó chịu với vẻ kính cẩn đó của đồng nghiệp

"V...vâng" Wanabe run run đáp lại

.....

"Các em, hôm nay chúng ta sẽ chào đón một giáo viên mới – Thầy Wanabe. Thầy ấy sẽ dạy thay cho thầy tiết ngoại ngữ này" Nagisa bước lên bục giảng, quét mắt khắp lớp thông báo.

Ừm! Tốt lắm, lúc mới bước vào thì vẫn lộ nguyên hình là một đám ngỗ nghịch, nhưng giờ thì đều ngoan ngoãn ổn định chỗ ngồi hết rồi.

Đương lúc Nagisa đang định bước xuống để nhường chỗ lại cho Wanabe thì một cách tay giơ lên từ phía cuối lớp "Nagisa – sensei"

"Có chuyện gì vậy, Ryo – kun" Nagisa nghi hoặc

"Thầy ấy dạy thay còn thầy thì làm gì ạ?" Ryo chống cằm, giọng điệu có phần không đứng đắn

Tất nhiên, Nagisa hiểu ý thằng nhóc đó đang muốn nói gì. Đợi cậu ra khỏi đây thì chúng nó sẽ "ép xác" Wanabe đến thân tàn ma dại. Hừm! Nagisa tặng lại cho học sinh của mình một cái lườm cảnh cáo "Tất nhiên....Thầy sẽ dự giờ ở cuối lớp, và sau lưng em có một chỗ trống không tệ nhỉ? Ryo – kun"

Ryo nghe xong lời nói có dao ấy thì mặt xám ngoét như tro, vẻ dửng dưng vừa rồi biến đâu mất chỉ để lại một con cún nhỏ cụp đuôi

Nhanh nhẹn nhường chỗ cho thực tập sinh mới "Wanabe, mời" Rồi cậu nhanh chóng bước về phía cuối lớp

"Chào...chào...các em. Th..thầy là Wanabe, thực...thực tập sinh mới" Sao Wanabe trông còn hồi hộp hơn vừa nãy thế kia, chẳng phải Nagisa đã trấn an cậu ta rồi sao

"Oi! Nhìn kìa tụi bây, giáo viên mới của chúng ta bị cà...cà...cà..lâm" Một giọng nói châm biếm vang lên, kèm theo đó là tiếng cười ồ như vỡ chợ

"Trật tự" Nagisa ngồi bên dưới nghiêm giọng nhắc nhở bọn chúng. Cậu không thể giúp gì Wanabe được nữa ngoài việc ổn định lớp, cậu ta phải tự mình trãi qua chuyện này, không thì về sau đừng mơ đứng lớp được nữa, sẽ tạo thành bóng ma tâm lí mất

"Th...thầy không..không có bị cà..cà lâm" Giọng Wanabe nhỏ dần, nhỏ dần rồi bé như tiếng muỗi kêu

Nagisa đỡ trán, đợt này toi rồi

Wanabe chẳng thể nào trấn định lớp học, cậu ta cứ run rẩy suốt. Không ngoài dự đoán của Nagisa, tinh thần cậu thực tập mới bị đả kích trầm trọng, theo một cách hiểu nào đó, cậu ta quả thật đã bị đám học trò kia "ăn tươi nuốt sống". Haizz! Cậu ta như vầy, bảo cậu phải hướng dẫn thế nào đây.

An ủi Wanabe một chút, Nagisa cũng không còn tiết nào cho ngày hôm nay, cậu đỡ cái trán đang đau nhức của mình quay về kí túc xá

A! Xì trét....

Nagisa mở cửa, mắt nhắm mắt mở bước vào phòng.

"Bõm" Tiếng đạp nước vang lên và đối tất cậu chưa kịp cởi ra đã ướt sũng.

Trời ạ, sao nước lênh láng thế này, trước khi cậu đi đã kiểm tra khóa nước rất kĩ rồi mà!

Nagisa hốt hoảng chạy vào phòng tắm. Vỡ....vỡ ống nước rồi

Căn phòng ngập nước lênh láng, không thể ở được nữa rồi. Cậu hối hả, dùng băng keo bịt tạm chỗ ống vỡ, lại luống cuống thu dọn mớ đồ đạc đang nổi lềnh bềnh trên mặt nước. Nước rút rất chậm, hệ thống thoát nước của kí túc tuy vẫn còn xài được nhưng tắc nghẽn nghiêm trọng đã lâu.

Tạm thời không thể ở đây được nữa rồi, phải dọn ra vài ngày chờ nước rút rồi tu sửa lại thôi. Đồ đạc không thể cứ thế mà "nhúng nước" được.

Nhưng dọn ra rồi thì cậu đi đâu bây giờ? Sugino, Mahehara...một người có bạn gái, một người có vợ, cậu đâu thể nhờ họ, Isogai sống với mẹ, nhà lại nhỏ, cậu không thể làm phiền được. Mối quan hệ của cậu và Kayano vừa xấu đi, hơn nữa cô ấy ở riêng, lại là con gái, Nakamura cũng thân với cậu thì đang ở nước ngoài...

Bỗng một cái tên xoẹt qua đầu Nagisa. Cậu thở dài, không còn lựa chọn nào để mà đắn đo nữa. Nagisa nhấc điện thoại lên, lục tìm một dãy số trong danh bạ

"Nagisa?" Bắt máy rất nhanh như đang chờ sẵn

"Karma....."