[Karma x Nagisa] Hạt Giống

Chương 6

Hôm nay Karma hẳn là phải cao hứng lắm, hớn hở ra mặt chở cậu đến một nhà hàng cao cấp thế này. Đúng là dịch vụ hạng sang có khác, dùng bữa xong còn cho lên một viên kẹo thơm miệng. Nagisa đặt viên kẹo lên lưỡi, đảo một vòng họng để cảm nhận vị ngọt cùng hương thơm tinh tế của nó.

"Ăn ngon chứ, Nagisa?" Karma chăm chú quan sát cậu, sau mới nhẹ nhàng hỏi

"Ưm! Lần đầu tiên trong đời tớ được ăn ngon như vậy" Cơ mà, thế cũng đồng nghĩa cậu nợ Karma một ân tình khác

"Được rồi! Cũng sắp tới giờ, chúng ta đi xem phim thôi" Karma bắt lấy cánh tay Nagisa, kéo cậu đi một mạch đến chỗ đỗ xe

Tận cho tới khi hai người đã bước vào phòng vé, gương mặt hắn vẫn không ngớt nét cười. Thật may là Karma không thấy được dáng vẻ này của mình, nếu biết được sự thật mình đã cười ngu suốt nguyên buổi "hẹn hò trá hình" hôm nay, chắc hắn sẽ tự đâm đầu xuống đất mất.

"Đây là vé đã đặt trước của hai bạn, thêm combo bỏng ngô và cola tổng số tiền là XXXX. Chúc xem phim vui vẻ" Cô nhân viên mỉm cười đưa vé cho Nagisa

"Ồ! Tiền đây" Nagisa nhanh chóng móc tiền ra đưa cho nữ nhân viên

Đọc giá tiền nghĩ là chưa thanh toán nhỉ, vừa nãy đã để Karma đãi cậu rồi, giờ Nagisa hiển nhiên là có trách nhiệm thanh toán lại. Cậu không phải con gái – cần được nuông chiều, cậu đã có thu nhập riêng, không thể để người khác "bao nuôi" thế được.

Vì mãi mê suy nghĩ mà Nagisa đã bỏ lỡ đôi con ngươi sắp rớt ra ngoài của cô nhân viên đang nhìn cậu, cũng không nhìn thấy cái liếc mắt ra hiệu của người bên cạnh kia cùng ánh mắt đầy vẻ nuông chiều.

"À...à! Cảm ơn cậu, tiền thừa đây. Cậu có thể đến đằng kia để nhận combo" Nữ nhân viên kia thoạt nhìn là biết kiểu người lanh lẹ, nhanh chóng trấn định, nở nụ cười nghề nghiệp

Nagisa cầm tiền thối, có chút hào hứng vì sắp được xem bộ phim ưa thích thêm việc nghĩ mình vừa giành được quyền thanh toán trước ai kia, cậu mỉm cười: "Karma cậu đợi ở đây, tớ đi lấy bắp nước nhé" rồi lao vụt đi

Cậu như thế cũng vừa tiện cho hai người còn lại, nhân viên quầy vé nhanh chóng lấy tiền đưa đến trước mặt Karma nhưng hắn chỉ lắc đầu: "Quyền quyết định là của cậu ấy mà. Ghế xung quanh đã có người chưa? Cô đặt giúp tôi luôn nhé"

"Vâng!" Lòng nữ nhân viên đang thầm cảm thán anh chàng tóc đỏ nào đấy đúng là nam thần, đồng thời cũng tràn ngập ghen tị với cái bóng màu lam kia, trong trên môi vẫn là nụ cười nghề nghiệp

Nagisa đang xếp hàng lấy đồ thì đụng phải người quen. Nói là quen thôi chứ gặp nhau cậu cũng không vui vẻ gì.

Con gái của thầy hiệu trưởng – Kaminari Mayu, là loại tiểu thư vừa sinh ra đã được ngậm muỗng vàng, lại thêm được bố mẹ cưng chiều quá đỗi, mới 16 mà đã lông bông hết thuốc chữa. Gần đây thầy hiệu trưởng cũng tốn không ít công sức để lo cho cô bé vào một trường tư thục nổi tiếng của thành phố nhưng Mayu vẫn thường trốn học đi chơi. Hơn nửa thời gian là giả làm nữ sinh trường cậu, kết bè kết phái ở đó, thỉnh thoảng còn kiếm Nagisa hồ nháo.

"Thầy Nagisa!!" Như dự đoán Mayu vừa nhìn thấy thì bổ nhào vào lòng cậu

"Mayu.." Nagisa cất giọng có chút bất đắc dĩ, mỗi lần nhìn thấy con bé là cậu lại có chút đau đầu. Những "mánh khóe" dọa người của cậu không những không có tác dụng gì với nó mà còn khiến nó bám dính lấy cậu hơn

"Thầy Nagisa, thật hiếm thấy thầy đến đây đó nha....Thầy đang hẹn hò với ai đó sao? Em sẽ buồn đó thầy Nagisa" Mayu giữ rịt lấy cánh tay cậu, nũng nịu

"Không! Thầy đi cùng với bạn" Nagisa chậm rãi gỡ con bé ra khỏi người mình, hòa hoãn nói

"Bạn bình thường sao?" Mayu ra vẻ tội nghiệp, dẩu môi hỏi cậu

Nagisa cứng nhắc gật đầu, bụng thầm than – toi rồi, cậu phải chuồn khỏi đây ngay, Karma đang đợi hơn nữa nếu còn dây dưa, con bé này sẽ dính lấy mà phiền chết cậu.

"Thầy lừa em..." Mayu cao giọng, giận dỗi nói "Thầy xem, vé thầy đang cầm là ghế đôi, hơn nữa...." Cô bé kéo dài giọng, hai tay vịn lên vai Nagisa dí sát vào mặt cậu, khóe mắt tràn ngập tinh ranh "Hơn nữa, mùi kẹo trong hơi thở thầy là loại được phục vụ riêng cho phòng hai người ở nhà hàng Y cuối phố, Nagisa thầy không lừa được em đâu, mũi em thính lắm đó"

Nagisa không mấy bất ngờ về việc Mayu tựa sát vào người cậu, con bé này khi ở gần cậu hành động luôn rất lớn mật, cậu cũng quen rồi.

Nhưng việc khiến cậu đơ ra là con bé biết được cậu vừa ăn tối ở nhà hàng Y, kẹo phục vụ đặt biệt.....Haizz! Thì đúng là cậu và Karma chỉ có hai người, đặt đôi để tiết kiệm cũng dễ hiểu. Ngặt nỗi con bé này lại nhất mực cho rằng cậu đang hẹn hò

Nagisa đang phân vân nên giải thích thế nào thì một bàn tay to lớn đã phủ lên mặt cậu, choáng hết tầm nhìn, rồi sau đó nhanh đến mức khi cậu lấy lại trọng tâm thì Nagisa đã tách khỏi Mayu, áp mặt vào một lồng ngực ấp áp

Một giọng nói trầm thấp đầy lạnh lẽo vang lên trên đầu Nagisa: "Cô là ai?"

Mayu nhìn người đàn ông tóc đỏ trước mặt, ánh mắt sắc bén như mũi dao, thêm nụ cười quỷ dị khiến cô không khỏi run sợ. Chạy thật nhanh khỏi đây – đại não Mayu phát tính hiệu

"Thầy Nagisa, gặp thầy sau nhé" Hùng hồn nói một câu để cứu vớt thể diện, Mayu chạy biến

Nagisa được gọi tên mà định thần, vùng vẫy thoát khỏi vòng tay kia, ngước lên nhìn thì bắt gặp một gương mặt đen ngòm đầy sát ý. Vừa nãy cậu ấy vẫn còn rất cao hứng mà....Có khi nào, là cậu để Karma chờ lâu quá?

Karma quả thật là thấy lâu nên chạy đi tìm cậu, vừa hay thấy được một màn thân thiết này. Nagisa cũng không đẩy cô gái kia ra khiến tim hắn nhói lên từng trận.

Cô ta là ai? Sao dám gần gũi với Nagisa như thế? Karma thấy đầu mình như bốc hỏa, hận không thể xé xác cô ta. Cô ta là bạn gái cậu ư?

Không, vẻ mặt không tình nguyện kia của Nagisa đã cho hắn hy vọng. Cô ta không thể nào là bạn gái cậu, cậu trông khó chịu thế...Hẳn là ả theo đuổi cậu chăng? Hừ hừ! Thế thì đừng mơ hão.

Dù đã dọa người chạy đi nhưng lửa giận trong Karma vẫn bốc lên ngùn ngụt. Hắn hạ quyết tâm rồi, sẽ không bao giờ để cậu thoát khỏi tầm mắt hắn nữa. Cậu quá thu hút, hở ra một cái là dễ dàng bị đám người đó lao vào xâu xé, cuỗm cậu đi khỏi anh.

Karma đoạt tấm phiếu lấy combo từ cậu, bàn tay còn lại nắm chặt tay Nagisa. Hắn sẽ không bao giờ thả cậu ra nữa. Karma nhanh chóng ôm một đống bắp nước lôi người kia vẫn còn đang ngơ ngẩn vào phòng chiếu

Đến lúc Nagisa định thần lại thì mình đã an vị trong rạp phim, trên đùi là hộp bắp to tướng, một bàn tay vẫn còn bị Karma nắm chặt. Cậu thử giãy tay ra nhưng phát hiện hắn lại càng gia thêm lực đạo.

Song cậu cũng dễ nhận ra tâm trạng ai kia đang không được thoải mái nên cũng không muốn trái ý hắn, hơn nữa phim cũng đã bắt đầu, cậu cũng mặc kệ bàn tay được bao phủ trong một tầng ấm áp kia

Nhất định phải hỏi rõ mọi chuyện với Karma mới được, Nagisa nghĩ ngợi rồi nhanh chóng bị cuốn hút vào bộ phim trên màn hình lúc xanh lúc đỏ.