- Mami... papa của con là ai vậy ạ?Huyết bảo bối cắn miếng bánh kem bỏ vào miệng.- Ủa... ta tưởng là ta dùng vài USD để lấy một con t*ng trùng?Huyết Lãnh Tuyết vò đầu.- ...- Huyết bảo bối câm nín.Mami... con cực phẩm như vậy mà mami bảo con có mấy USD là sao?Chẳng lẽ bổn thiếu gia đây lại có một người mẹ ngốc hả trời?- Mami... con muốn có papa.- Nếu con thích có papa thì bảo chú ruột của con giả làm papa đi.Huyết Lãnh Tuyết lườm.- Dẹp luôn đi... aizzz, sao số con khổ thế. Có một bà mẹ xinh đẹp nhưng lại ế ế.Huyết Minh Viễn kêu gào.- ...- Huyết Lãnh Tuyết hóa đá.Thằng nhóc này sao hôm nay đột nhiên lại muốn có papa. Chẳng lẽ nó muốn kiếm chủ nhân của con t*ng trùng.- ---------------------------Tại biệt thự của Dương gia...Dương Hoắc Nam thầm rủa ly rượu đỏ.- Hôm nay thiếu gia bị sao vậy? Vào toilet mãi mà không thấy ra.Nữ hầu Ngọc Anh nhìn cánh cửa toilet bị đóng kín hơn một tiếng đồng hồ.- Cô lo làm việc đi, nếu không sẽ bị tam thiếu gia chút giận đó.Lưu quản gia nói.- Vâng...Ngọc Anh lui xuống.Cốc... cốc....- Tam thiếu... người không sao chứ?Lưu quản gia thấy không ổn liền gõ cửa.- Tôi không sao... ông mau đi làm việc của ông đi... đừng quan tâm tới tôi...Dương Hoắc Nam ôm bụng vọng ra.Anh nhớ là anh uống rượu khá tốt... sao hôm nay gặp Dương Tuyết lại đau bụng chứ?- Chẳng lẽ ly rượu có vấn đề hả ta?Dương Hoắc Nam nghi ngờ.- ----------------------------- Nè... anh đi theo tôi hoài như vậy có thấy mệt không?Hoàng Y liếc nhìn Dương Hoắc Hy.- Không mệt... anh muốn được nhìn khuôn mặt của em mỗi ngày... mỗi giờ và mỗi phút.Dương Hoắc Hy mặt dày đáp lại.- Cút...- Thôi mà vợ, về nhà với anh đi...Dương Hoắc HY cầu xin.- Biến.Hoàng Y tức giận ném chiếc túi xác vào người Dương Hoắc Hy.- Được... nếu em không về thì cũng phải đưa tiểu Nhi về... anh nhớ con.- Anh còn dám nhắc đến tiểu Nhi... năm đó anh thật vô sỉ mà cưỡng hiếp tôi. Bây giờ anh còn dám vác mặt xuất hiện đòi tiểu Nhi à?Hoàng Y tức đến xì khói.- Thôi mà... bây em về nhà đi mà vợ.- Cút...Hoàng Y đạp một cú ngay bụng Dương Hoắc Hy sau đó liền bỏ chạy mất dạng...