Không Còn Rào Cản

Chương 1

Bạn có tin vào một thế giới tồn tại song song với chúng ta không ? Hoặc là một điều gì đó có năng lực siêu nhiên chẳng hạn ? Phần lớn là không , tôi hiểu mà . Bởi vì , tôi cũng từng như các bạn......cho đến một ngày , tôi tìm thấy lý do sống và con người thật sự của mình ....

Maryland là nơi tôi sinh ra và lớn lên . Từ lúc còn rất nhỏ , Rond đã kể cho tôi nghe rất nhiều điều về nơi này , về sự giàu có , về sự xinh đẹp của thiên nhiên và cả những con người mến khách nữa . Tôi chưa từng nghĩ mình sẽ rời xa quê hương của mình cho đến một ngày....

- Rond , bố biết là con không thể đến đó rồi mà , con không muốn ra khỏi thị trấn này !

- Nghe này Sarah , bà nội Jiu của con rất muốn được gặp con , cũng đã 17 năm rồi , khoảng thời gian quá dài ....

- Vậy con sẽ ở California ? Trong bao lâu và mẹ sẽ như thế nào nếu thiếu con ?

Tôi hoàn toàn cáu gắt , nơi mà bà nội sống ở rất xa khu này , chính xác là ở California .

Và tôi không muốn đến đó . Đồng ý là tôi cũng rất nhớ bà , nhưng nếu đến đó sống một thời gian thì không bao giờ .

- Thôi nào Sarah , con sẽ thích nơi đó lắm , mẹ ổn mà !

Mẹ tôi - Reley mỉm cười , vỗ vai tôi như thể bà sẽ rất ổn trong thời gian tới , điều đó khiến tôi cực khó chịu .

- Con sẽ thích nơi đó lắm , bà Jiu không sống ở thành phố , bà sống ở một thị trấn nhỏ , không có khói bụi , không tiếng ồn , có núi , có biển và rất nhiều thứ thú vị ! _ Mẹ vẫn đang cố thuyết phục tôi - Đúng như con vẫn mong muốn mà !

Bố vẫn luôn nhìn tôi , một cách chăm chăm và đầy khẩn cầu . Tôi không biết vì sao ông lại như vậy , nhưng gương mặt ông lúc này cực kỳ khó coi , nếu không muốn nói là bất lực....theo một cách khác .

- Được rồi , con sẽ đến đó . Nếu như bố mẹ muốn !

Tôi thở dài , gật đầu đầy chán nản , chỉ là xa nhà một thời gian thôi mà , mong rằng nơi đó sẽ tuyệt vời như mẹ nói .

--------------------------------------------------------------

Tôi đưa mắt nhìn ra ngoài cửa sổ ô tô , xe đã đi qua nhà Beck , nhà Jonny , nhà Vanessa ....và giờ nó đang rời khỏi thành phố Maryland .

- Sarah , bà đã nộp hồ sơ vào trường Morycuse , đó là ngôi trường khá tốt , con sẽ thích những người bạn mới thôi ! - Mẹ phấn khích quay xuống nhìn tôi , không quên xoa đầu .

- Vâng , con mong vậy .

- Sa , con đã tạm biệt những người bạn cũ chưa ? _ Bố có vẻ khó khăn trong việc hỏi tôi câu này , tôi biết , ông cũng không muốn để tôi đi , nhưng vì lý do nào đó ...mà tôi không thể hiểu được .

- Rồi thưa bố , và tin này không khác gì một cú sét đối với họ , thậm chí Vanessa đã khóc đến sưng mắt - Tôi chán nản thở dài , mắt vẫn không rời cửa sổ ....

- Thôi nào , họ sẽ ổn thôi !

- Vâng ....

Đến giờ tôi vẫn không thể tin được , mình sắp đến sống ở một nơi khác , xa gia đình , xa bạn bè và cả ngôi trường quen thuộc . Sẽ ổn thôi , tôi tin là vậy .

Xe đã qua cột mốc vị trí , đã đến California , và một môi trường mới cũng đang chào đón chúng tôi...hoặc chỉ có tôi ......

-----------------

Bà nội sống ở một khu ven rừng , đúng như mẹ nói , có núi , biển và không khí vô cùng trong lành. Ít nhất cũng để lại ấn tượng tốt trong lòng của tôi .

Nhà của bà khá rộng , có hẳn một sân sau để đỗ ô tô , trước cửa nhà là bồn hoa thược dược , nhìn tổng thể thì rất tuyệt . Một mình bà sống ở đây.....chắc cô đơn lắm.

Ông nội tôi mất khi bố tôi lên 6 tuổi , kể từ ấy bà cũng không đi bước nữa , bà vẫn dành tình cảm trọn vẹn cho ông , thật đẹp phải không .

- Sarah , cháu yêu !

Bà nội Jiu chạy vội ra ôm chầm lấy tôi , bà khá thấp , chỉ cao đến cổ của tôi . Tôi có thể cảm nhận được rằng bà rất nhớ tôi , nhớ rất nhiều , thậm chí bà còn khóc .

- Bà nội , bà khỏe chứ ạ ?

- Hoàn toàn khỏe , ôi chúa ơi , cháu đẹp quá !

Jiu không ngừng xoa đầu và nắm tay tôi , như một phản xạ tự nhiên , tôi có chút ngượng .

- Mẹ , con sẽ để hành lý của con bé vào nhà . Rồi chúng con sẽ đi luôn , nếu không sẽ trễ chuyến cảng mất

Bố tôi mỉm cười với bà nội , ý tứ cũng có chút bối rối , phải rồi ! Ông đã không nhìn thấy mẹ mình trong một khoảng thời gian dài.

- Được thôi , con yêu , thật tiếc vì hai con không thể ở đây ăn bữa tối .

- Mẹ , con có mua rất nhiều đồ ăn từ Maryland, hy vọng mẹ sẽ thích- Mẹ tôi lấy trong cốp xe ra khá nhiều đồ ăn , bà vẫn luôn chu đáo như vậy .

- Ôi Reley , con thật tốt . Và cũng thật xinh đẹp . Lại đây nào !

Bà ôm lấy Reley , tôi dám cá hai người họ cực kỳ thân thiết và hợp tính nhau . Vì mẹ tôi thường ngày vẫn hay nhắc tới bà nội , như một sự yêu thương và kính trọng vô bờ ......

--------

Bố mẹ tôi rời khỏi đây sau 30 phút trò chuyện ngắn ngủi . Tôi rất muốn khóc , chỉ vì nhớ họ , nhưng thực tế , thật khó để làm điều đó . Đôi khi , tôi trách móc bản thân tại sao lại quá cứng rắn và mạnh mẽ , khiến tôi không thể hiểu được cảm giác đau lòng là như thế nào .

----------

Bà dẫn tôi vào xem phòng của mình , không tệ , có cửa sổ lùa khá mát , có thể nhìn được mỏm núi phía xa .

- Sarah , cháu thích chứ ?

Jiu mỉm cười với tôi , chắc bà đã phải rất mất công để bố trí nó .

- Tuyệt ạ , cháu thích .

- Ôi cháu yêu , thật tốt . Chúng ta đi ăn tối thôi .

- Vâng ạ .

Bữa tối với bà nội khác với bữa tối của gia đình tôi . Nó không hề yên lặng mà rất nhiều tiếng cười, chưa bao giờ tôi thấy mình cười nhiều như vậy , bà quá hài hước và ....." teen " . Tôi nghĩ cũng không đến nỗi nào .

----------

Sau bữa tối , tôi trở về phòng của mình , đọc sách và nghe lại bản Fox , đây cũng là thói quen mỗi tối của tôi . Đối với nhưng thanh thiếu niên khác thì việc này khá nhàm chán , họ chỉ thích chạy xe vòng quanh Maryland, hoặc nhảy nhót ở những Box Night , thật xa xỉ .

- Cháu yêu , bà vào được chứ !

Jiu gõ cửa phòng , nói vọng từ ngoài vào .

- Không vấn đề thưa bà - tôi đáp lại .

Đêm nay , Jiu ngủ với tôi , rất nhiều chuyện để chúng tôi nói với nhau . Bà kể về truyền thuyết của những con quỷ hút máu người , hay những con sói to lớn đầy thú vị . Mặc dù tôi đã 17 tuổi , nhưng không thể không hứng thú với câu chuyện của bà , nó quá bí ẩn .

Đêm ở California thật lạ lẫm , tôi vẫn nhớ chiếc giường đen của mình , nó không quá rộng như chiếc giường này . Nhưng sự lạ lẫm không kéo dài lâu , tôi nhanh chóng chìm vào giấc ngủ .....