Không Còn Rào Cản

Chương 3

Kết thúc buổi học Hóa đầy nhàm chán , đối với tôi môn Hóa không khác gì một miếng bánh thiu , cả năm , cả thế kỷ không muốn động đến . Tôi yêu thích Văn học và những lí luận uyên bác của các Triết học gia người Canada, bởi nó dễ hiểu và sâu sắc hơn môn học khô khan kia nhiều .

Trong lúc tôi đang sắp xếp lại đồ dùng trên bàn học của mình , thì nhà Hoem đã đợi sẵn ở cửa phòng học , họ khiến cho cả không khí nơi đây trở nên lạ lẫm và yên ắng lạ thường , theo một cách khác , tôi cảm thấy....lạnh . Cũng đúng , giờ ở California là tháng 12 , tuyết đã phủ kín cả mặt đường và hành lang lớp học , rất khó để đi lại .

- Sarah !

Willa gọi tên tôi , vẫy tay lia lịa như thể chúng tôi thân thiết từ trước vậy. 

Tôi nhìn theo cô nàng , không quên nở nụ cười ....ngượng . Họ đến đây để chờ tôi , tôi nghĩ vậy . Jenkins và Blast có vẻ thiếu kiên nhẫn , liên tục liếc nhìn đồng hồ , phải rồi , đến lúc ăn trưa đây mà. Tôi nhanh chóng di chuyển đến chỗ họ , tốt nhất là nên như vậy . Jameson nhìn tôi , ánh mắt của cậu ấy có một loại ma lực hấp dẫn , vừa hoang dại vừa khiến người ta mê mẩn , tôi bẽn lẽn vẫy tay trước mặt cậu ta :

- Chào Jameson !

Jame gật đầu không nói , nhưng tôi thấy mắt cậu ta nhìn sang chỗ khác , và miệng cậu ấy nhoẻn lên như đang cười .

 Luk ôm lấy vai Willa một cách tình tứ ,  tuyệt , tôi đã đoán đúng , họ là một cặp.  Vậy cả 5 người đều mang họ Hoem ? Thật kỳ lạ . Tôi nghĩ mình nên tìm hiểu về họ.  Mặc dù trò này thật lố bịch....

Hoem dẫn tôi đến khu nhà ăn , chọn một chỗ ngồi cạnh cửa sổ , tôi nghĩ đây là nơi quen thuộc của họ . Dường như sự xuất hiện của tôi bên cạnh người nhà Hoem khiến tất cả mọi người chú ý...nhưng cặp mắt kỳ lạ , gọi là chăm chăm có đúng không nhỉ ? Nhưng dù là ánh nhìn như nào , tôi vẫn cảm thấy vô cùng khó chịu và không thoải mái . Tôi ghét bị làm tâm điểm chú ý và hiện tại đang cảm thấy ngột ngạt , điều đó hiện rõ trên khuôn mặt của tôi , chắc vậy . 

- Đừng để ý đến họ , hãy nghĩ là do em quá xinh đẹp ! - Jenkins mỉm cười đặt tay lên vai tôi , cách hai lớp áo nhưng vẫn cảm nhận được tay cô ấy lạnh...quá lạnh . 

 Cái nháy mắt đầy uyển chuyển và câu bông đùa của Jenkins khiến tôi vừa phấn khích vừa hồi hộp , đây là lần đầu tiên tôi nói chuyện với cô ấy , ít nhất là ở khoảng cách gần như vậy . 

- Vâng - Tôi cười gượng , cố gắng giấu đi sự bối rối của mình . 

Chúng tôi ngồi  nói chuyện trong khi Blast đi lấy đồ ăn , không lạ khi một nam sinh to con bê liền một lúc 5 khay thức ăn , đúng chứ ? Khốn thật , càng ngày tôi thấy mình trở thật hoang tưởng . Thực tế, tôi đang liên tưởng đến sự tương đồng giữa Blast và người khổng lồ xanh , hoặc một sức mạnh siêu nhiên nào đó . 

Lắc đầu để xua đi suy nghĩ điên rồ đó , tôi nhận lấy khay thức ăn từ Blast , không quên cảm ơn anh ấy . 

Jameson luôn im lặng trong khi chúng tôi khá náo nhiệt , cậu ấy dường như không quan tâm đến mọi thứ xung quanh , khay đồ ăn của Jame vẫn đầy ắp , không hề động dĩa . Mà khoan , của những người còn lại cũng vậy . Đột nhiên tôi cảm thấy họ như những người bảo vệ , chỉ ngồi nhìn '' cô chủ '' của mình dùng bữa , ý tôi là....mà thôi bỏ đi , tôi nghĩ mình điên mất . Nhưng thật sự , nó khiến tôi không thoải mái chút nào. 

- Sao các cậu không ăn ? Chúng ta sắp hết giờ nghỉ trưa rồi - Tôi ngước nhìn họ , gặng hỏi . Và ngay lập tức tôi bắt gặp ánh mắt của Jameson , lạ thật , cậu ta nhìn tôi khá nhiều rồi đấy , thú thật , tôi luôn bị cuốn hút bởi ánh mắt ấy , nó rất ma mị và bí hiểm . 

- Không đói ! - Hoem đồng loạt lên tiếng , một cách nghiêm túc , họ thật kỳ quặc....

- Vậy được , mình ăn xong rồi !

Tôi gật gù vờ như hiểu mọi chuyện , thực chất chỉ là tôi đã ngán những món ăn này rồi .

Luk , Willa , Jameson và tôi đi về khu phòng học số 4 trong khi hai người còn lại đi về khu nhà số 6 , nơi có điều kiện vật chất cực tốt và chỉ dành cho những học sinh sắp ra trường .

Jameson học cùng lớp với tôi , nhưng nghe nói cậu ta không thường xuyên đến lớp . Tôi nghĩ Jame thuộc kiểu người cực giỏi , chỉ cần lượn lờ hít khí trời vẫn có thể đạt điểm A+ tất cả các môn , và điều đó đúng .

Càng nghĩ tôi lại càng muốn tìm hiểu về Hoem nhiều hơn , chí ít cũng nên đáp lại sự thân thiện của họ . Quả thật , tôi chưa từng bận tâm tới điều gì nhiều như vậy . Đặc biệt là Jameson , cậu ta như một thanh nam châm hút hết sự chú ý của tôi , đôi mắt của cậu ấy như muốn nuốt chửng tâm trí tôi , và....rất nhiều điều kỳ lạ thôi thúc sự tò mò trong con người tôi......