Không Còn Rào Cản

Chương 4

Tôi trở về nhà sau ngày học đầu tiên ở trường mới , khá mệt mỏi và chỉ muốn ngâm mình trong bồn nước nóng . Nghĩ là làm , tôi bước vào phòng tắm ,  có vẻ Jiu đã chuẩn bị sẵn nước cho tôi rồi , bà tốt quá , giống mẹ của tôi vậy .

Bạn phải hiểu rằng khi ngoài kia trời rét căm căm , còn bạn thì ở trong bồn nước nóng bốc hơi mờ mịt , cảm giác đó thật thích thú biết bao . Tôi thích tắm , nó khiến tôi giải tỏa đầu óc và thả lỏng cơ thể , là sở thích từ bé rồi .

Ngày đầu ở Morycuse cũng không đến nỗi tệ , hơn nữa , tôi còn được gặp Hoem , những người bạn kỳ lạ .

Vừa mân mê lọn tóc nâu trước ngực , tôi vừa suy nghĩ vài điều . Làm sao mà những con người ấy lại để lại trong tôi nhiều ấn tượng như vậy ? Tôi thuộc kiểu người sáo rỗng , không có thói quen lưu luyến hay quá nhập tâm vào ai đó , nhưng lần này lại khác , họ thôi thúc sự tò mò bị ẩn giấu trong con người tôi .

Willa , cô ấy có thân hình mảnh khảnh , mái tóc xám cắt ngắn đến ngang cằm , nụ cười sắc sảo  gai người , đặc biệt là cách cô ấy nói chuyện vô cùng thu hút .

Luk có vẻ trầm tính , nhưng không thể phủ nhận vẻ nam tính của anh ấy , nghe nói Luk rất giỏi về việc nghiên cứu khoa học công nghệ , thành tích cũng rất vượt trội .

Blast và Jenkins, hai người họ như một cơn lốc xoáy cuốn lấy mọi sự hấp dẫn . Jenkins đẹp như một nữ thần với thân hình nóng bỏng , cách ăn mặc sang trọng và cực kỳ thượng lưu . Còn Blast , anh ấy to con và khỏe một cách ấn tượng , giống như người khổng lồ xanh .

Và Jameson , kẻ kỳ lạ và hoàn mỹ nhất nhóm . Thật khó để rời mắt khỏi cậu ấy . Mái tóc của cậu có màu nâu đồng , được chải chuốt gọn gàng , không cầu kỳ như những cậu thanh niên khác . Nhưng tôi thích nhất là đôi mắt của Jame , và nó luôn là thứ hấp dẫn tôi cộng với nụ cười nửa miệng lãnh đạm , cuốn hút quá .

Họ đều đẹp một cách hoang dại , da của họ trắng muốt , không tì vết , sống mũi cao bất thường và đôi môi đỏ như máu . Tất cả đều tạo nên sự lôi cuốn mạnh mẽ , tôi nghĩ không chỉ riêng tôi mà với mọi người đều như vậy .

Năm người bọn họ quá hoàn hảo , vừa giỏi vừa giàu có , nhưng hình như lại không được lòng mọi người . Có thể họ quá khác biệt , hoặc Hoem tự biến mình thành những kẻ cô độc . Vậy tại sao họ lại bắt chuyện và làm quen với tôi cơ chứ ? Câu hỏi này cứ quẩn quanh trong đầu tôi .

Nhưng dù là gì đi nữa , tôi nhất định phải tìm hiểu về họ ....và Jame .....

- Sarah , mau ra ăn tối nào !

Tiếng bà nội Jiu kéo tôi ra khỏi những suy nghĩ rối bời đó . Khẽ đáp lại lời bà , tôi nhanh chóng rời khỏi bồn tắm trước khi bản thân bị cảm , nước cũng đã nguội, thậm chí còn trở nên lạnh ngắt , tôi đã ở trong phòng tấm khá lâu rồi ....

---------------

Tôi ngồi vào bàn ăn , đây là bữa ăn tối thứ hai của tôi và bà . Jiu hỏi tôi về ngày học hôm nay , về điều kiện vật chất và những người bạn mới . Bà muốn tôi có thể học tập và giao lưu bạn bè một cách tốt nhất .  

- Sarah , cháu có thích những người bạn mới không ?

- Có ạ , họ rất tốt !

- Bà biết cháu sẽ thích ứng tốt mà 

Jiu bỏ vào đĩa của tôi vài muỗng khoai tây nghiền , xoa đầu tôi một cách đầy yêu thương .

- Dạ , mà bà này , bà biết nhà Hoem chứ ?

Tôi hơi cúi đầu tránh ánh mắt tò mò của bà , xúc vài miếng salad bỏ vào đĩa , mặc dù tôi biết rằng đây chỉ là câu hỏi mang tính khách quan .

- Hoem ? Tất nhiên là biết chứ !

Bà nói với một ngữ điệu phấn khích , gương mặt bà bừng sáng khi nhắc đến họ .

- Locert Hoem là chủ biệt thự Hoem , ông ấy là pháp y nổi tiếng của vùng này , vợ của ông ấy Wellness Hoem là một y tá tận tụy và phúc hậu . Locert thường xuyên đi làm từ thiện , đặc biệt ông ấy còn mở một phòng khám miễn phí cho trẻ em trong thị trấn . Thực ra , ông ấy rất trẻ , không ai bảo Locert đã ngoài 40 đâu , bà đảm bảo khi gặp ông ấy , cháu cũng phải thốt lên những điều như vậy .

- Còn những người con của họ thì sao ạ ?

- Ôi Sarah , họ là những đứa trẻ tuyệt vời , rất lễ phép và vô cùng thân thiện .

- Nhưng thưa bà , nếu họ là anh em , tại sao lại có chuyện yêu đương nam nữ như vậy cơ chứ ?

Tôi làm như mình vô cùng tập trung vào câu chuyện của bà , cố gắng tạo sự tự nhiên nhất có thể . Dường như nhà Hoem được coi là gia đình hoàn hảo và vĩ đại nhất thị trấn này thì phải .

- Thực ra thì...... - Bà ngập ngừng , khẽ ngó ngàng xung quanh rồi nói thầm vào tai tôi , điều này khiến tôi bật cười , như thể bà sắp tiết lộ bí mật quốc gia vậy .

- Chúng đều là con nuôi , nên theo pháp luật , những đứa trẻ ấy không bị coi là ....loạn luân .

Bà tặc lưỡi , tiếp tục bỏ thêm đồ ăn vào đĩa của tôi .

Vậy là đã rõ , thì ra họ đều là con nuôi , nhưng sao lại giống nhau nhiều đến như vậy , từ màu mắt , làn da , dáng đi , cử chỉ , tất cả đều quyến rũ và nhanh nhạy ......

- Mà sao cháu lại để ý đến họ ?

- Không có gì đâu ạ , tại vì cháu thấy họ quá khác biệt thôi .

- Không phải chỉ có cháu , mà cả thị trấn này đều thấy như vậy .

- Vâng ....

Tôi cười cho qua chuyện , vậy là vài thắc mắc trong tôi cũng được gỡ rối , phần nào tôi cũng cảm thấy nhẹ nhõm hơn , chí ít họ đích thực là người tốt ....