Lão Hàng Xóm Đáng Ghét

Chương 2: Chương 2

Về đến nhà Trúc thấy 1 chiếc xe phân khối lớn to đùng dựng ngay trước sân, bên cạnh đó là phải 3-4 chiếc xe ga đắt tiền. Trúc đoán là của tên hàng xóm mắc toi và bạn bè hắn. Trúc cứ thế đi vào nhà mình

Sau khi tắm rửa thay đồ, nấu nướng chút đồ ăn, dù gì cũng là tân gia mà (Trúc nghĩ) vừa nấu vừa hát véo von. Trúc ko để ý có 1 ánh mắt đang nhìn trộm

Ăn uống dọn dẹp xong xuôi, Trúc tính nghỉ ngơi 1 lát để học bài thì bống ở đâu 1 tiếng nhạc chát chúa nổi lên, kèm theo tiếng hò hét. Tiếng nhạc cứ thế dồn dâp khiến Trúc ko thể nào tâp trung học đc. Cô chạy sang nhà bên cạnh (nơi ở của tên hàng xóm đáng ghét)

-Anh có thể vặn nhỏ bớt nhạc đi đc ko. Trúc đề nghị

- Ko!!! Gã lạnh lùng đáp

- Anh nên lịch sự 1 chút, anh bật nhạc to thế này tôi ko học đc, hơn nữa anh đang làm phiền hàng xóm xung quanh đây. Trúc cố nhịn nói

- Nhà tôi, tôi bật nhac. Nếu cô ko chịu đc thì chuyển chỗ khác đi. Còn hàng xóm xung quanh hả? Đâu, đâu, tôi có thây ai sang đây phàn nàn đâu. Hoàng giả vờ ngó nghiêng

- Thôi đc rồi, tôi ko đôi co với hạng người ko biết lí lẽ như anh, đồ chổi cùn. A muốn tôi chuyển đi hả, còn lâu nhé? Biết đâu người ko chịu nổi tôi lại là anh thì sao? Mấy cái trò trẻ con này của anh mà đòi dọa tôi ah, nhóc con. Nói xong Trúc khinh khỉnh bỏ đi

Trúc vào nhà vớ cái tai phone đt cho vào tai và tiếp tục học

- Con nhỏ này nói mình là đồ chổi cùn, lại còn gọi mình là nhóc con, 1 con nhỏ dám nói năng với mình thế. Hoàng vẫn ngẩn người ra vì câu nói đó

Từ trước đến giờ Hoàng vẫn có tiếng là sát gái, lạnh lùng, nổi tiếng ăn chơi giàu có vì bố là 1 đại gia rất nổi tiếng, mỗi khi Hoàng cười là cả bao cô gái xin chết. vậy mà con nhóc này dám nói mình là nhóc con ư. Hoàng cay cú lắm

HOÀNG!!!!! Mày làm sao vậy, mặt mày cứ nghệt ra, có chuyện j hả?? – Hùng_Thằng bạn thân của Hoàng hỏi khi thấy Hoàng đang đăm chiêu

- Ko có gì, tao chỉ đang suy nghĩ cách giải quyết cái gai trước mắt tao, từ xưa đến nay chưa ai dám coi thường Hoàng “hoàng tử” tao cả. Hoàng nói mà ko liếc qua thằng bạn

- Trời, ai gan cùng mình mà dám đụng đến Hoàng “P” vậy. Hùng ngạc nhiên hỏi

- Là con nhỏ đáng ghét mới chuyển đến cạnh nhà tao đó.

- Thì mày cứ xử lý như những ng` trước đi. Hùng cười nói

- Tao đã thử 1 tuần nay rồi, suốt ngày bật nhạc ầm ĩ, nhảy nhót cả đêm mà con nhỏ chả xi nhê j cả, tao phải tính cách khác thôi.

- Vậy chuyển phương án đi, tác động vào thính giác ko đc thì tác động vào thị giác, khướu giác

- Mày làm tao nghĩ ra 1 kế rồi- Hoàng cười đắc chí nói với Hùng

Học đc 1 tuần êm ả, hôm nay Trúc đã lấy đc đồng phục, đồng phục có 2 bộ, áo giống nhau nhưng 1 bô là váy kẻ ca rô 1 bộ là quần. Trúc chọn mặc quần vì cô nghĩ thế thoải mái đi lại, vẫn như mọi khi Trúc buộc tóc cao búi đằng sau, tóc mái cặp lên để lộ cái trán dô bướng bỉnh và cuối cùng là đeo 1 cặp kính to đùng trên mắt. (ặc ặc)

Vừa bước ra cửa, Trúc đã gặp lão hàng xóm đến từ địa ngục.

- A, cây tre trăm đốt. Hoàng cười nham nhở

- Tôi ko phải tre trăm đốt, anh muốn gì nữa đây

- Tre với trúc như nhau thôi, mà tôi thấy cô tên là tre hợp hơn là Trúc, với lại cô e làm j mà khó tính thế

- Anh ko làm khó đc tôi đâu, anh tưởng mấy trò trẻ con của anh mà tôi sợ sao, để tôi xem anh tiếp diến đc đến bao giờ

- Cô e khá lắm, nhưng để xem, anh còn nhiều trò hay lắm he he

Trúc tiến tới sát Hoàng, mắt Trúc nhìn thẳng mắt Hoàng, im lặng…..im lặng….Hoàng tự nhiên bối rối ko hiểu cô ta muốn j

- C…c..ô là..m cái j thế?

- Tôi sẽ chờ, anh cứ thử xem, nhóc con. Trúc lạnh lùng nói rồi quay lưng đi thẳng.

Hoàng thiếu điều giận tím mặt vì 1 lần nữa hoàng tử nhà ta lại bị gọi là nhóc con, mà cái từ đấy lại đc thốt ra từ 1 con nhóc mặt búng da sữa.

Rút điện thoại ra Hoàng bấm số.

-Alo, Hùng ah, tối nay sang nhà tao nhé, tao sẽ cho cái que củi kia bit thế nào là lễ độ, để xem cô ta bướng bỉnh đến bao giờ nữa

Tối hôm đấy, tại nhà Hoàng 1 cuộc party mở ra, bao nhiêu bạn bè đến, cười nói nhạc nhẽo ăn uống nhảy nhot, rồi đập phá. Trúc thấy vậy nên đóng cửa, ko ra ngoài đeo tai phone và vào học. Bạn bè của Hoàng leo lên sân thượng nơi mà Trúc thích nhất để mà nhảy nhót khiên Trúc ko thể tập trung đc.

- Tên hàng xóm mắc dịch, đợi đấy, ta ko thua đâu. Aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa. Trúc hét lên

Hoàng bên kia thì rất đắc ý, anh ta thả mình theo tiếng nhạc dance dồn dập

Sáng hôm sau dậy đi học, Trúc thấy trước khoảng sân nhà mình đầy rác là rác, bánh kẹo, hoa quả, vỏ rượu bia, thịt thà, thuốc lá…. Rải rác khắp sân

- A làm cái trò gì thế, sao lại xả rác bừa bãi thế này. Trúc nói xối xả vào Hoàng

- Đây có phải là sân riêng của cô đâu, tôi thích vứt tôi vứt, cô làm j đc tôi. Nói xong Hoàng nhảy lên chiếc xe phân khối lớn mà phóng vút đi để lại Trúc với đống rác ngổn ngang

- Được rồi đợi đấy. Trúc lẩm bẩm

Trúc bắt tay vào việc dọn đống rác ở sân, cô cho hết vào túi nilon và để ở góc vườn

Đến lớp mà trong long Trúc vẫn thôi ko khỏi bực bội, Dung thấy thế liền nói

- Trúc sao vậy? có chuyện j ko vui hả?

- Ùh, cái thằng cha hàng xóm nhà mình đó, tối nào cũng tụ tập nhảy nhót ầm ĩ, hôm qua còn mở tiệc tùng gì đó rùi ăn uống bừa bãi vứt đầy sân trước nhà mình, nói mà hắn ta còn cùn nữa. Thực tình Trúc bực hết biết. Nhìn cái mặt hắn mà chỉ muốn cho 1 trận tơi bời.

- Sao ông ý ác vậy. Dung nói tức thay cho Trúc

- Nhưng ko sao mình sẽ cho hắn 1 bài học để xem còn dám thế nữa ko

- Trúc tính làm j? Dung ngô nghê hỏi

- Bí mật he he he

Tối hôm đấy Hoàng lại tổ chức 1 bữa nữa, Hoàng đắc chí nói với Hùng

- Con nhỏ đấy nhìn tao như muốn ăn tươi nuốt sống tao vậy, nhìn mà hả lòng hả dạ thế, hôm nay nó phải dọn hết đống rác này chắc mệt lắm. ha ha ha. Tao sẽ cho nó dọn trán thì thôi ha ha ha

Đang vui chơi tự dưng cả nhà Hoàng ngập chìm trong khói, cả lũ nhốn nháo tưởng cháy nhà liền chạy ra sân. Thì thấy Trúc ngồi đấy và hồn nhiên… đốt đống rác, khói từ đống rác xộc thẳng vào nhà Hoàng làm cả lũ ho sặc sụa

- Cô làm cái gì vậy? Hoàng tức giận hỏi

- anh ko nhìn thấy sao? Tôi đang đốt rác. Trúc trả lời tỉnh bơ

- Ai cho cô đốt rác ở đây? Lỡ cháy nhà thì sao?Hoàng mặt đỏ gay gắt nói

- Ơ, ở đây ko có biển cấm đốt rác mà. Trúc nhìn quanh

- C..ô.. giỏi lắm. Hoàng cứng họng vì đây là giọng điệu của nó

- Sao bằng anh, 1 công tử mà muốn sống trong 1 đống rác sao, tôi ko phải tiểu thư nhưng tôi ko chịu đc mấy thứ rác rưởi này, phải đốt thôi- Trúc tỉnh quyeo nói

Hoàng hùng hổ lao tới, đúng lúc Trúc thổi thổi vào đám cháy cả 1 luồng khói xộc thẳng vào mặt Hoàng, làm Hoàng ho sặc sụa. Trúc lẳng lặng ra nhặt đống vỏ bánh kẹo vứt trước cửa nhà mình ra cho vào đống rác đang cháy, mùi nilon cháy khét lẹt khiến cho đám nam thanh nữ tú kia ko chịu nổi là lần lượt ra về. Đốt xong đống rác Trúc cười khẩy và đi vào nhà, để mặc cho Hoàng và Hùng ngơ ngác và tức giận