Liệp Giả Thiên Hạ

Quyển 4 - Chương 67: Hắc Quả Phụ

Edit: An Hạ

Nguồn: banlong.us

Tuy nói đây là mật thất, nhưng không hề bí mật. Vì mật thất nằm ở tay trái thư phòng, bên phải lò sưởi. Không cần quan sát kĩ, chỉ cần liếc mắt một cái cũng thấy mật thất. Bởi vì bên ngoài tầng hầm có một cánh cửa vừa to vừa đẹp.Ở trên cửa có một ổ khóa, nếu người chơi đi vào, hệ thống sẽ nhẹ nhàng thông báo "Cần có chìa khóa mới có thể vào". Vì hệ thống thông báo như vậy, người chơi mới thống nhất tên cho nó là mật thất của Hồng Y Tu Viện.

Mà mật thất này, cũng trở thành mật thất dễ bị phát hiện nhất toàn Vận Mệnh.

Diệp Từ cầm chìa khóa đứng trước cửa tầng hầm, lão Tứ đang đứng bên cạnh cô, cúi đầu ngửi ngửi chìa khóa kia. Trên mặt có biểu tình "cái này không phải đồ ăn". Lão Tứ dùng đầu đẩy đẩy cửa, xác định cửa này chẳng liên quan gì đến mình thì bắt đầu quay đầu chạy đến những trang giấy trên bàn bắt đầu "nghiên cứu". Tất nhiên, vì sự "nghiên cứu" của Lão Tứ mà khiến cho mấy trang giấy trong phòng bay tứ tung hết cả, cuối cùng bị xé thành mảnh nhỏ.

Diệp Từ cũng vừa cắm chìa khóa vào ổ khóa xong, xoay trái xoay phải đủ kiểu mới có thể mở được ổ khóa này. Sau khi mở khóa, Diệp Từ nhìn cánh cửa kia, gọi Lão Tứ chuẩn bị chiến đấu.

Bấy giờ, cô đẩy cánh cửa nặng nề kia ra. Mà một cơn gió lạnh lẽo kèm theo bụi bặm theo khe hở ùa ra. Không có quái xuất hiện, chỉ có cảm giác lạnh lẽo tràn vào da thịt, khiến người ta rùng mình ớn lạnh.

Trong mật thất không có kiến trúc gì khác biệt, tương tự những đường hầm bí mật khác thôi. Nhìn quanh có thể thấy những khối đá để sửa chữa đường hầm. Dọc theo hai lối đi có cắm vài cây đuốc để chiếu sáng, chỉ là lửa trên đó đã sớm dập tắt từ lâu. Diệp Từ từng đến thư phòng của Tu Viện xem xét, chỉ thấy bệ cắm của đuốc rất tinh tế lại chi tiết. Có thể thấy người làm nên đường hầm này rất chú trọng đến nó.

Diệp Từ dùng Ưng Nhãn Thuật điều tra trong đường hầm, không phát hiện ra quái vật ẩn. Lúc này mới leo lên Lão Tứ, bắt đầu đi sâu vào bên trong đường hầm.

Đường hầm càng lúc càng dốc, đi sâu vào có rất nhiều quái nhỏ linh tinh. Tất cả những quái vật này đều dưới bốn mươi cấp. Tuy rằng toàn là tinh anh quái, nhưng Diệp Từ không cần ra tay. Cứ giao hết cho Lão Tứ là được. Lão Tứ đối phó với quái vật nhỏ kiểu này vẫn rất kiên nhẫn, đến một giết một, đến một đôi giết cả đôi. Đến một đống giậm một cái chết hết một mảnh, đánh đến sung sướng.

Có Lão Tứ đánh quái, Diệp Từ có thêm thời gian quan sát đường hầm này. Tuy rằng đường hầm này không có hình vẽ hay kí tự gì, nhưng Diệp Từ phát hiện cứ đi một đoạn sẽ có một cột chống điêu khắc phù điêu rất quen thuộc. Diệp Từ chơi trò chơi đã lâu, nhìn qua đã nhớ được điêu khắc này ở đâu. Trong hậu kì, Vận Mệnh thường xuyên sử dụng đồ đằng này. Phù điêu này được những bộ lạc sử dụng để cung phụng nhằm mục trừ tà.

Cô chỉ quan sát vậy, không suy nghĩ nhiều mấy. Đến cuối đường hầm có lẽ sẽ xuất hiện một boss ma quái hoặc là một căn phòng nào đó không chừng. Chẳng là đi vào trong đường hầm thế này, sẽ xuất hiện một căn phòng tỉ lệ không lớn, có lẽ sẽ xuất hiện boss luôn thì cao hơn.

Đi sâu vào bên trong đường hầm, quái nhỏ càng lúc càng nhiều. Cấp bậc càng lúc càng tăng lên, nhưng Lão Tứ giết quái vẫn không gặp trở ngại nào. Chỉ là tốn thêm thời gian so với đầu đường hầm mà thôi. Diệp Từ để tiết kiệm thời gian, bắt đầu gia nhập chiến đấu.

Cuối cùng cũng đi đến cuối đường, trước mặt là một cầu thang rất dài. Diệp Từ trèo lên lưng Lão Tứ, đẩy cửa ra. Trước mặt là một đống hoang tàn.

Đây là một mảnh đất hoang vu, sân trống trải không điểm cuối. Khắp nơi có cỏ dại mọc chi chít cao hơn nửa người. Có cây sống, có cây đã khô héo, nhìn rất loạn không theo cấu trúc nào.

Trong đám sương mờ phủ, Diệp Từ thấy có một tòa nhà rách nát, mục tiêu của cô là nơi ấy.

Vẫn tiếp tục đi lên, đánh một vài quái nhỏ không có tính đe dọa. Diệp Từ đi đến được trước ngôi nhà. Cửa cổng đồ sộ đã tan nát, lúc nào cũng có thể sụp đổ. Diệp Từ giơ chân, đạp một vào cái cổng, cửa ầm ầm đổ xuống. Tan tác thành mảnh nhỏ.

Đi sâu vào bên trong tòa nhà, chưa đi được mấy bước đã nghe thấy âm thanh quái vật gào thét. Sau đó, có tiếng hệ thống báo hiệu bên tai.

"Bạn đi vào bản đồ rất nguy hiểm chưa có ai thăm dò. Người chơi đầu tiên bước vào sẽ có phần thưởng rất lớn, nhưng cũng dễ dàng phơi thân nơi này. Bạn có muốn tiếp tục đi vào không?"

Diệp Từ chỉ liếc qua một chút, tiếp tục chọn đi vào. Nực cười, cô đã đến tận đây dĩ nhiên biết vào đây có phần thưởng lớn mới vào. Đến đây rồi làm sao đi ra được chứ? Huống hồ, trong trò chơi Diệp Từ không sợ nhất là chết. Cùng lắm là mất một ít kinh nghiệm thôi, so với phần thưởng ở trong này, hi sinh này không đáng nhắc đến.

Cô đi vào trong ngôi nhà, đã nghe thấy một giọng nữ gào thét nói.

"Ta nghe thấy mùi lạ, không phải người của ta. Vệ binh, có kẻ xâm nhập!" (***Hạ nhớ Nữ vương kiến ghê =)) đánh phó bản toàn là vệ binh, có kẻ xâm nhập)

Sau đó, rất nhiều vệ binh mặc áo choàng đen, tốc độ di chuyển rất nhanh xuất hiện. Cấp bậc tầm năm mươi lăm cấp, số lượng nhiều không đếm được. Tuy rằng Diệp Từ đã đến bảy mươi hai cấp, nhưng đánh với đám này vẫn rất khổ sở. Có thể thấy được, hồi cấp năm lăm mà đi vào đây, một tổ đội chống lại vệ binh hắc ám, chắc chắn là diệt đoàn.

Giết chết hết đám vệ binh hắc ám, Diệp Từ mới bắt đầu đi từng phòng một kiểm tra. Tiểu quái không ít, nhưng không nghe thấy âm thanh nữ khi vừa vào nữa. Diệp Từ xử lí xong xuôi, bắt đầu vào trong nhà tù bên trong tòa nhà.

Nhà tù cũng là một nơi không có ánh sáng, nhưng đối lập với nguyên dãy không có ánh sáng, nhà tù này lại sáng hơn nhiều. Trên vách của địa lao có đuốc đang cháy, quái vật vẫn nhiều như trước, nhưng thấy rõ ràng cảnh vật hơn rồi.

Nhà tù rất lớn, có ba tầng. Mỗi lần cô tiến vào một tầng, đều nghe thấy âm thanh nữ quái kia. Chỉ đơn giản là triệu hồi thêm nhiều quái vật nữa để bao vây cô. Mà quái nhỏ càng lúc càng tăng cấp, hiện tại đã là năm lăm đến sáu mưới lăm cấp. Diệp Từ thấy càng đánh càng đau khổ.

Lão Tứ tuy rằng da dày thịt béo, nhưng không chịu nổi quái vật đông như vậy bâu vào cắn xé. Mấy lần thì suýt chết, khiến nó cảm thấy không thoải mái. Sau khi trị liệu cho Lão Tứ xong, cho nó một chút thịt để tâm trạng nó tốt trở lại Diệp Từ mới thu nó về. Nơi này quái vật rất mạnh, nếu cứ đi sâu vào trong chắc sẽ gặp nhiều quái cấp cao hơn. Lão Tứ sớm muộn cũng chết, chi bằng gọi Lão Lục ra cho rồi.

Lão Lục rất to lớn, muốn bay trong nhà tù là điều không thể. Nhưng mà xem như nhà phát hành Vận Mệnh nghĩ chu đáo, lần này triệu hồi Lão Lục khiến dáng người nó thu nhỏ lại bớt. Tuy rằng vẫn khổng lồ như trước, nhưng vẫn triệu hồi được, có thể chạy lon ton theo sau Diệp Từ.

Lão Lục cấp bậc không cao bằng Lão Tứ, nhưng hung mãnh hơn Lão Tứ rất nhiều. Hơn nữa còn da dày thịt béo, ở phía trước Diệp Từ trụ quái khiến cô rảnh tay hơn nhiều. Mà nơi này quái vật rất nhiều, đánh hết một tầng đã khiến Lão Lục tăng một cấp.

Cuối cùng cũng đi đến tầng cuối cùng của nhà tù. Nếu là phó bản thông thường, cuối cùng thường là một phòng lớn. Ở đó có boss, để cho người chơi đánh nhau với boss. Mà nữ quái này ảnh hưởng thật lớn, giống như đại sảnh lúc này không giống như những nơi khác.

Ở giữa sảnh chính có một ngai vàng. Trên ngai vàng có một nữ vương mặc áo choàng. Gương mặt hóa trang dù xinh đẹp, nhưng không nhìn thấy hình dáng xinh xắn, chỉ thấy từ áo choàng đen kia lộ ra sát khí dày đặc. Lúc Diệp Từ đi vào, cũng không thèm đứng dậy, chỉ nói một câu.

"Xem ra ngươi là một đối thủ mạnh mẽ, tất cả vệ binh ta phái đi đều không thể cản được ngươi"

Rồi sau đó, không nói một câu nào nữa. Đây là câu cuối cùng của boss, vậy chỉ cần Diệp Từ đi lên một chút là có thể khai boss. Diệp Từ quan sát xung quanh, thấy ở một góc sáng của phòng có một tảng đá rất lớn. Cao hơn đầu cô một chút. Diệp Từ đến gần đó, chỗ này chắc là chỗ giữ boss. Bởi vì không có MT, Lão Lục cấp bậc chưa đủ để giữ được cừu hận. Mà boss này vượt quá bảy mươi cấp, nếu muốn diều chết nó là tìm chết. Cho nên, nếu trong lúc này, Diệp Từ muốn đánh boss. Cách duy nhất là tìm chỗ giữ boss mà đánh thôi*

(Khi chơi một số game nhập vai, thường thì sẽ có mấy góc mà boss không đánh được, như mấy chỗ kẹt boss, hoặc góc lag, người chơi thường lợi dụng cái góc đó để đánh quái. Đừng để boss reset là ok. Như nếu chơi game 9yin, bạn phải trèo lên cây đánh boss trên Đảo Đào Hoa ấy. Nếu không chịu leo lên cây thì không đánh boss được, cái chỗ giữ boss này cũng tương tự. Có thể là góc lag, cũng có thể là nhà sản xuất cố tình làm ra đó... Hạ không biết cái góc đó dịch cái gì cho đúng, nên để mấy dòng này ở đây. Ai có kiến nghị cứ cmt lại cho Hạ nhé)

Tìm được chỗ kẹt boss rồi, Diệp Từ chạy đến phạm vi chiến đấu. Bắt đầu thả một mũi tên, trong miệng uống dược tăng tốc. Chạy đến góc mới tìm được, mà nữ quái tốc độ rất nhanh đã chạy theo cô, vừa chạy vừa gào thét.

"Tinh Linh chết giẫm, ta phải cho ngươi trả giá"

Diệp Từ nhảy vào điểm kẹt quái, ở sau Lão Lục công kích boss. Vừa mở bảng thuộc tính ra để xem thuộc tính của boss. Sau khi xem tên của boss, cô nở nụ cười tà ác.

Hắc Quả Phụ.

Quả nhiên là nhện quả phụ, xem ra chiến thuật này của cô càng tăng thêm hữu ích rồi. Diệp Từ đứng ở điểm kẹt quái, boss không công kích được Diệp Từ. Vì vậy toàn bộ công kích đều lên người Lão Lục. Lão Lục che chắn trước mặt Diệp Từ, tuy rằng rất bất mãn. Nhưng Hắc Quả Phụ không tấn công nó, nên nó chỉ đành đứng yên chịu trận. Diệp Từ cứ vậy vừa công kích, vừa thêm máu cho Lão Lục, đánh cũng nhanh... không lâu sau boss chỉ còn 40% máu.

Mà Hắc Quả Phụ đánh không trúng Diệp Từ thì rất tức giận, hét lớn.

"Tinh Linh! Ta muốn dùng ngươi làm chất dinh dưỡng"