Linh Thế Hồn Thần

Chương 18: Đấu giá hội – Cạnh Tranh

Dương Tinh mỉm cười nhìn về phía Vương Đông ‘’ Hồi nữa huynh cần thứ gì đệ mua cho’’

Vương Tinh vui vẻ lắc đầu ‘’ Không cần đâu, đệ đã mua cho ta thứ ta cần rồi, ta không cần gì nữa’’

Dương Tinh gật đầu, im lặng, vài phút sau, Phi Yến cất giọng:

‘’ Đã để tất cả các vị chờ lâu, buổi đấu giá xin được bắt đầu, sau đây là vật phẩm thứ nhất của nhóm thứ nhất: ‘’Hồi phục đan"‘

‘’ Hồi phục đan sao, đúng là Hồi phục đan là đan dược nhị phẩm cao cấp nhưng sao lại đưa lên đấu giá ở đây’’ mọi người nhao nhao cả lên

‘’ Chắc mọi người đang thắc mắc phải không, thật ra viên Hồi phục đan này chính tay Thương Thiên đại sư luyện ra, tỉ lệ đan thành là 9 phần, thời gian hồi phục chỉ còn 10 phút, công dụng được nâng cao. Gía khởi điểm 10 vạn lượng vàng ( 1 linh thạch hạ phẩm = 100 vạn lượng vàng= 10 000 vạn lượng bạc= 1000 000 tệ), mỗi lần nâng giá không thấp hơn 1000 lượng vàng, hiẹn tại đấu giá bắt đầu’’ Phi Yến vừa mỉm cười vừa cầm một chiếc hộp gỗ, trong hộp là một viên đan dược vàng chanh, tản ra mùi hương thơm nhè nhẹ

‘’ Ta ra giá 11 vạn lượng ‘’ một tên chỉ huy dong binh đoàn cất tiếng đầu tiên

‘’ 12 vạn 5000 lượng’’

‘’ 14 vạn lượng’’

‘’ 15 vạn 7000 lượng’’

‘’ 18 vạn 5000 lượng’’

‘’ 20 vạn lượng ‘’

‘’ 50 vạn lượng’’ Tê, mọi người khiếp sợ, tiền tài rất quý a, người ra giá là một thương nhân, da mặt lão đang có lại, răng cắn chặt vì sợ có người ra giá tiếp

Dương Tinh ngồi ở trên phòng thầm suy nghĩ ‘’ Lỡ sau này gặp em gái nào đẹp làm võ giả thì phải làm sao đây, thôi thì cứ thu vậy’’

‘’ Một viên linh thạch hạ phẩm’’ Dương Tinh ra giá, một giọng nói có hơi trẻ con vang lên

Cả hội trường tầng 1 câm nín, 1 viên linh thạch hạ phẩm có thể mua 10 viên a, hiệu quả kém tí nhưng vẫn dùng tốt, 1 viên linh thạch hạ phẩm là tiền làm việc của một tên chỉ huy dong binh đoàn tầm trung trong 1 năm ; nghe giọng chắc là thiếu gia của nhà nào đó,nhìn lại người ta ở phòng Thiên số 10, mọi người cũng không nói nữa, người ta có tiền thì muốn mua gì thì mua.

‘’ 1 viên linh thạch hạ phẩm lần thứ nhất…1 viên linh thạch hạ phẩm lần thứ ba, ;; Rầm ( tiếng gõ búa) thành giao, chúc mừng vị khách ở phòng Thiên số 10 mua’’ Phi Yến cầm một cái búa mỉm cười nói

Thực ra các vật phẩm ở nhóm đầu tiên, các đại gia tộc và học viện thường sẽ không tham gia vì đây là những thứ đều có thể dễ dàng kiếm được, chỉ trừ vài trường hợp vật phẩm đó đang cần dùng ngay.

Vương Đông giật mình, đi lại miệng vào tai Dương Tinh

‘’ Tinh đệ, sao đệ mua với giá cao vậy? Đệ có đủ tiền trả không vậy?’’

Dương Tinh tham lam hít lấy hương thơm toả ra từ người Vương Đông, một lát sau nói với giọng tự..c.a.o

‘’ Ca đừng khinh thường đệ, đệ nói rồi, linh thạch của đệ có rất nhiều, có gì mua mua ca cú nói’’

Vương Đông mỉm cười, từ ngoài bước vào là một vị nữ tử, nàng mang tới chiếc hộp đựng Hồi phục đan

‘’ Thưa quan khách, đây là đồ vật người đã mua’’

Dương Tinh mỉm cười nhận lấy chiếc hộp rồi trả 1 viên linh thạch hạ phẩm, nữ tử gật đầu, cúi chào rồi cất bước rời khỏi. Ra ngoài, nữ tử không khỏi đỏ mặt ‘’ Trời ơi, 2 thiếu gia ấy soái quá đi mất’’

Vương Đông tươi cười hỏi

‘’ Linh thạch ở đâu mà đệ có vậy?’’

‘’ Bí mật không thể bật mí’’ Dương Tinh đan chéo tay che miệng

Vương Đông hứ một tiếng rồi ngồi xuống, buổi đấu giá lại được tiếp tục.

Lần lượt các vật phẩm được đưa lên, vũ khí, công pháp, đan dược đều có cả, ở trong nhóm này Dương Tinh mua thêm vài cây dược liệu có thể luyện ra đan dược hồi phục hồn lực và 1 quyển công pháp, đó chính là Thần Long trảo – trảo như trảo rồng, tấn công như chớp, sức mạnh vô biên. Công pháp này vừa có thể cận chiến vừa có thể tấn công từ xa nên Dương Tinh mới mua.

( Tấn công cận chiến thì mọi người chắc đã hiểu còn tấn công từ xa là khi tu luyện đến đỉnh phong có thể tạo ra hư ảnh của một cái trảo để tấn công, là linh lực hoá thực)

Một lần nữa Phi Yến mỉm cười đưa ra một chiếc hộp gỗ nhưng tất cả mọi người đều cảm giác được một cỗ khí lạnh lan toả ra ngoài, rất lạnh

‘’ Và sau đây là vật phẩm đầu tiên của nhóm thứ hai, Băng linh hàn quả’’

Tiếng nói vừa dứt, phía dưới tất cả mọi người đều trợn mắt, các đại gia tộc đôi mày hơi run

‘’ Trời đó là Băng linh hàn quả kìa, là thật đó’’ tất cả mọi người bắt đầu nhao nhao cả lên

‘’ Chắc tất cả mọi người đều biết công dụng của Băng linh hàn quả, nó có thể tăng sức mạnh của băng ma pháp 50% trong vòng nửa tiếng, ma pháp sư băng hệ đã hiếm, bảo vật tăng ma pháp băng càng hiếm hơn, giá khởi điểm 3 linh thạch hạ phẩm, mỗi lần tăng giá không dưới 10 vạn lượng vàng’’ Phi Yến nở nụ cười như hoa, tiếng nói của nàng một lần nữa làm mọi người rít lên

‘’ 3 linh thạch hạ phẩm 10 vạn lượng’’ tiếng nói vang lên từ một tên đoàn trưởng dong binh đoàn

‘’ 6 linh thạch hạ phẩm’’ tiếng nói vang lên từ phòng của Bắc tà thế gia vang lên

‘’ 7 linh thạch hạ phẩm’’ là tiếng nói của Nam Cung tộc trưởng

‘’ 10 hạ phẩm linh thạch ‘’ Tây Môn gia tộc hét giá

Dương Tinh khinh bỉ liếc nhìn, tất nhiên đều nằm trong ánh mắt của các tộc trưởng nhưng không ai hành động gì, vì chỉ là một tên thiếu niên mà thôi.

‘’ 11 hạ phẩm linh thạch’’ Cuối cùng Sử Lai Khắc học viện cũng chen chân vào

‘’ 12 hạ phẩm linh thạch’’ Nam Cung tộc trưởng lần nữa lên giá

‘’ 13 hạ phẩm linh thạch, Nạp Lan thế gia chúng ta đang cần, mong mọi người nể mặt’’ Lời nói xuất phát từ Nạp Lan tể tường Nạp Lan Ung. Tất cả mọi người đều biết con gái lão Nạp Lan Yên Nhiên là ma pháp sư băng hệ.

Tưởng như vật phẩm đấu giá cũng kết thúc thì một giọng nói thản nhiên vang lên ‘’ 13 hạ phẩm linh thạch 10 vạn lượng vàng’’

Dương Tinh nghĩ thầm ‘’ Tưởng mói thế là được sao, mơ đi, liệu các ngươi có giàu bằng ta hay không!’’

Nạp Lan Ung mặt đen lại, đập bàn, chỉ tay về phía Dương Tinh’’ Ngươi, ngươi….’’

Dương Tinh mặt nhíu lại, nói với giọng mít ướt đến mức hắn muốn nôn luôn ‘’ Tể tướng,ngài.. không nên làm vậy, sao lại ăn hiếp trẻ nhỏ cơ chứ’’

Mọi người á khẩu, Nạp Lan Ung mặt đen như đít nồi đứng như trời trồng.

Qủa thật đang trong quá trình đấu giá, gây sự sẽ bị đuổi ra ngoài, sẽ bị Tụ bảo các viết tên vào sổ đen, không bao giờ có thể đến cuộc đấu giá nữa, phải biết thế lực của Tụ bảo các rất lớn cho nên không ai dám hành động thiếu suy nghĩ cả.

………………---------HẾT CHƯƠNG--------…………………