Luận Kiếm Toàn Cầu

Chương 73: Dụ dỗ ngay trên lôi đài

Translator: Nguyetmai

Những khu vực tham gia vào đấu trường luận võ thử nghiệm đầu tiên của trang chủ game cũng không nhiều, ở Trung Quốc chỉ có chưa tới năm mươi trang web. Ngoài ra, số trang web tổ chức được đại hội luận võ chưa tới ba mươi. Trong số những trang web ấy, chỉ có ba người có khả năng thắng được Khai Tâm.

Là ba người đã đến cảnh giới Tạo Hóa!

Đúng lúc này, trang chủ game lại công bố một tin tức…

Trong lần thử nghiệm đại hội võ lâm offline lần này, do phạm vi khá nhỏ nên giải thưởng sẽ không hậu hĩnh lắm. Ngoại trừ việc lọt top xếp hạng của trang web, ba người đứng đầu sẽ nhận được năm mươi nghìn lượng bạc và một quyển võ học thượng thừa của cảnh giới Tạo Hóa! Người giành được vị trí số một còn nhận được một loại võ học thượng thừa tương ứng với loại võ học cấp thấp đã đạt tới cảnh giới Tông Sư của người đó. (Ví dụ, Thiếu Lâm Trường Quyền tương ứng với La Hán Quyền, muốn học La Hán Quyền thì Thiếu Lâm Trường Quyền phải đạt tới cảnh giới Tông Sư.)

Tin tức này khiến dự định cố tình thua trận của Khai Tâm bị sụp đổ.

Việc lọt top xếp hạng thì không quan trọng, nhưng sức hấp dẫn của năm mươi nghìn lượng bạc và một quyển võ học thượng thừa thì không nhỏ chút nào. Dù rằng có kinh nghiệm của kiếp trước, nhưng điều đó không có nghĩa là Khai Tâm trở thành người không màng đến lợi ích, ngược lại, mục tiêu mà hắn theo đuổi hiện tại còn cao xa hơn kiếp trước, đồng thời cũng sẽ dài lâu và có tính dã tâm hơn.

Tương lai hắn sẽ vào trường tư thục để đào tạo sâu hơn, gia tăng ngộ tính của mình, có rất nhiều chuyện cần dùng đến bạc. Hơn nữa chẳng dễ gì gặp được võ học thượng thừa, tỉ lệ ra rất thấp, tỉ lệ rơi ra sau khi làm nhiệm vụ cũng thấp, giá của quyển nào cũng cao hơn năm mươi nghìn lượng, loại tốt còn lên đến cả triệu, thậm chí có tiền cũng không mua được…

Đương nhiên hắn không muốn bỏ lỡ cơ hội tốt như vậy rồi.

Buổi chiều hôm đó, Khai Tâm dùng thân phận là người đứng đầu "Bảng giang hồ Nam Hoa" để vào đại hội võ lâm. Trang phục của hắn vẫn không thay đổi, vẫn là một bộ quần áo xanh lam và che mặt, điều thay đổi duy nhất là tấm vải đó được thay bằng một tấm khăn che mặt thực thụ, tạo cảm giác anh tuấn và bí ẩn.

Trong ba vòng đấu loại đầu tiên, Khai Tâm không gặp được cao thủ ở cảnh giới Tạo Hóa.

Bằng lối đánh thần tốc, hắn dễ dàng đánh bại một đối thủ cảnh giới Xuất Nhập, kết thúc cuộc chiến để vào vòng thứ hai trong một thời gian ngắn.

"Thực lực khá lắm."

Đối thủ của vòng thứ hai là một trong những cao thủ ở cảnh giới Tạo Hóa. Đó là một người đến từ công ty internet có tên là "Tân Thiên Địa", áo trắng thắt lưng bạc, ngoại hình nổi bật, khuôn mặt chưa tới ba mươi tuổi lúc nào cũng mỉm cười, trông rất dễ gần và giàu kinh nghiệm. Từ khi Khai Tâm bước lên võ đài, hắn ta đã rút ngắn khoảng cách bằng một nụ cười hiền hòa: "Cậu thanh niên, cậu vẫn còn là sinh viên hả? Tôi là quản lý bên web Tân Thiên Địa, không biết cậu có hứng thú gia nhập vào Thiên Địa Hội do công ty thành lập không?"

"…" Khai Tâm ngạc nhiên.

Quản lý bên Tân Thiên Địa cho rằng Khai Tâm có ý muốn gia nhập, nụ cười vẫn không thay đổi, hai tay đặt trước người, giải thích với dáng vẻ của một lãnh đạo: "Là thế này, gần đây công ty chúng tôi đang dự định tuyển một số người chơi có thực lực vào Thiên Địa Hội, đánh giá thực lực của từng cá nhân qua cấp bậc cảnh giới và những cống hiến cho bang phái. Vừa rồi tôi đã xem cậu thi đấu rồi, cảm thấy cậu cũng được lắm, dù cảnh giới không cao, nhưng không khó để lấy được mức lương năm nghìn một tháng, hơn nữa còn không làm ảnh hưởng tới việc học của cậu… Nếu cậu có chí hướng về phương diện này thì chúng ta có thể ký hợp đồng qua mạng."

"…"

Khai Tâm cạn lời luôn rồi, bọn họ tới tận đây để tìm nhân lực cơ đấy.

Năm nghìn tệ nghe thì cao, nhưng cũng chỉ là làm công cho bọn họ thôi, cùng lắm thì là công nhân cao cấp, chỉ biết cung cấp tiền tài và công cụ trong game cho Tân Thiên Địa, chẳng có tiền đồ gì cả.

"Không có hứng thú."

Đôi mắt ở ngoài khăn che mặt đã bình tĩnh trở lại, Khai Tâm trả lời một câu thản nhiên.

"Cậu có thể cân nhắc."

Quản lý của Tân Thiên Địa vừa nói xong câu này thì hệ thống đã đọc tên tài khoản của hai bên, đồng thời tuyên bố bắt đầu cuộc chiến.

"Không cần." Khai Tâm trả lời rất ngắn gọn.

Cuối cùng, nụ cười hiền hòa trên mặt quản lý có tài khoản "Lục Tiếu Không" của Tân Thiên Địa cũng hơi cứng lại. Hắn ta không ngờ sau khi mình kể ra những đãi ngộ tốt như vậy, thằng nhóc trông như sinh viên này lại vẫn từ chối thẳng thừng mà chẳng hề do dự.

"Hừ."

Sự nhiệt tình của quản lý bên Tân Thiên Địa biến mất hết, hắn ta cảm thấy tên nhóc che mặt này không biết điều gì cả, trong lòng cũng rất tức giận.

Nhưng quả thật là công phu của đối phương rất tốt. Hắn ta đã xem video hot trên "Bảng giang hồ Nam Hoa", ở mỗi trận đấu, Khai Tâm đều bộc lộ khí thế và thực lực mà chỉ cao thủ mới có, giết địch một cách dứt khoát, cách đối phó với Orochimaru ở cảnh giới Tạo Hóa càng khiến hắn ta chấn động hơn. Hắn ta không tự tin tuyệt đối rằng mình có thể chiến thắng được người thanh niên này, vì thế mới lấy lợi ích ra để dụ dỗ.

"Đừng nói nhảm nữa." Khai Tâm đoán rằng hắn ta đã thu thập những thông tin liên quan đến mình, cũng hiểu rằng hắn ta muốn lợi dụng việc mình còn trẻ, định đi đường vòng để chiến thắng trận này, vì thế lạnh lùng nhìn đối phương: "Muốn tuyển được tôi thì hãy lấy thực lực ra, chỉ cần đánh bại được tôi thì tôi sẽ theo anh."

"Được!"

Khai Tâm đã nói khích thành công, Lục Tiếu Không đồng ý chẳng đắn đo.

Rầm!

Tà áo tung bay, một dòng khí mãnh liệt xuất hiện trên người Lục Tiếu Không, khí thế và áp lực đến từ cao thủ cảnh giới Tạo Hóa bao trùm lấy Khai Tâm.

Nhưng đáng tiếc là về mặt khí thế này, hiển nhiên là Orochimaru làm xuất sắc hơn.

Dòng khí ập tới, Khai Tâm chỉ hơi nghiêng người, tay áo bay lên một chút, còn chính hắn thì không hề để ý tới.

"Tiếp chiêu!"

Thanh kiếm dài của Lục Tiếu Không xuất hiện bên trái của Khai Tâm như rồng rắn uốn lượn.

Lục Tiếu Không vừa ra tay là Khai Tâm nhận ra ngay nguồn gốc võ công của hắn ta, Thiên Cương Kiếm Quyết – võ học thượng thừa của phái Võ Đang. Tiếc là cảnh giới không cao lắm, vừa mới đạt tới tầng thứ năm, chỉ hơn cảnh giới Tông Sư của các loại võ học cấp thấp một chút.

Bàn tay hơi trĩu xuống, Bách Chiến Đao xuất hiện trong tay, không chút do dự, Khai Tâm chớp lấy cơ hội nhào vào màn kiếm ảnh đầy trời của đối phương, Hoa Lang Đao Pháp mang theo tiếng xé gió của rừng rậm đổ dồn về phía đối thủ.

Tốc độ và khả năng phòng ngự của Hoa Lang Đao Pháp cực kỳ xuất sắc, hơn hẳn các môn võ học cấp thấp, có thể ngăn cản được Thiên Cương Kiếm Quyết. Tia lửa tóe ra, những tiếng leng keng vang dội, gần như không thể nhìn thấy bóng dáng đang chiến đấu của hai người trên võ đài.

"Đao pháp tuyệt quá!"

Hoa Lang Đao Pháp vừa ra, đôi mắt của Lục Tiếu Không bỗng sáng lên, hắn ta không khỏi hô lên một câu, vẻ mặt càng thêm nghiêm túc.

Người trong nghề liếc qua là biết ngay!

Từ khi tập luyện kiếm pháp thượng thừa đến nay, hắn ta đã giao đấu với rất nhiều người, thừa hiểu tính ưu việt của võ học thượng thừa đối với võ học thông thường, thế nhưng Hoa Lang Đao Pháp lại khiến hắn ta cảm giác như lực lượng của hai người ngang nhau. Phối hợp với sự nhanh nhạy và nắm chắc cục diện của Khai Tâm, chỉ sau vài chiêu, hắn ta hoảng hốt phát hiện ra rằng mình có khả năng bị yếu thế.

"Sao lại như thế được?"

Lục Tiếu Không không thể chấp nhận được.

Mặc dù đã đoán trước mình không phải là đối thủ của Khai Tâm, nhưng việc bị ép vào thế yếu nhanh như vậy vẫn khiến hắn ta phải giật mình. Ra sức vận nội lực, một dòng khí xuất hiện trên mũi kiếm, những hàng kiếm ảnh cũng trở nên lạnh lẽo và sắc nhọn hơn, tầng tầng lớp lớp lao thẳng về phía trước.

Kiếm Cương!

Hai đồng tử của Khai Tâm bỗng co lại.

Kiếm Cương mà ra thì lực sát thương sẽ tăng lên gấp bội, không những lực lượng mạnh mẽ mà còn gây tổn hại đến vũ khí. Với tình huống này thì không thể đối đầu trực diện được, Khai Tâm thu đao lại, bàn chân giẫm nhẹ, hàng loạt các động tác đều vô cùng bình tĩnh, hắn lùi ra sau mấy mét, thoát khỏi bán kính công kích của Lục Tiếu Không.

Lục Tiếu Không lập tức rơi vào đường cùng…

Kiếm Cương sẽ làm nội lực bị tiêu hao rất nhiều, hơn nữa còn ảnh hưởng đến tốc độ di chuyển. Khai Tâm lùi lại như thế, hắn ta tiến không được mà lùi cũng chẳng xong. Thở dài một tiếng, hắn ta nhận thua một cách chán nản.