Lý Triều Bá Đạo Phò Mã

Chương 2: 2 Quyền Mưu

Lại nói về Đỗ thị nào có thể cam lòng để con mình đi đày, năm lần bảy lượt chạy qua chạy lại Đỗ Ngô hai nhà.

Huyên náo lộn xộn hết cả, cuối cùng giới trượng phu không chịu nổi nàng đành phải nhất trí, nếu Ngô Khảo Ký có thể lập quân công thì sẽ điều về quanh Long thành.

Đỗ Thị nghe được nước mắt ào tran, cuối cùng cũng có ho vọng sớm tối gặp mặt con trai, cuối cùng thì con trai nàng cũng có hi vọng thoát nơi khổ ải.

Cuối cùng cơ hội lại cũng đến, tình hình bang giao với Tống triều cực kỳ căng thẳng, đôi bên lời qua tiếng lại liên tục.

Lý triều có cái nhận định là người Tống có khả năng sẽ xua quân tấn công Đại Việt, chính vì vậy quân thần Lý Triều ráo riết lên kế hoạch trù bị quân.

Thông tin này vốn dĩ chỉ là cao tầng Đại Việt biết rõ và trong bóng tối âm thầm chưng binh để tránh người Tống đề phòng.

Nhưng là một cái dòng chính thế gia người, trượng phu lại là tướng quân lớn trong triều cho nên Đỗ thị là biết được.

Đỗ thị biết được thì ngay lập tức mật báo cho con trai của mình.

Mặc dù chiến tranh với Tống quân sẽ chỉ sử dụng phần lớn quân đội từ mạn Lộ Thanh Hoa đổ ra phía Bắc.

Nhưng Đỗ thị lên kế hoạch sẽ cho con trai mình qua loa hậu phương nếu có chiến tranh để khoa chút công lao.

Tuy rằng nguy hiểm vẫn có nhưng ít nhất còn có đường về Long thành.

Nhận được mật thư của mẫu thân cảnh báo Ngô Khảo Ký mừng rỡ như điên, cuối cùng hắn cũng có cơ hội thoát khỏi nơi khỉ ho cò gáy này mà về nới phố thị phồn hoa Long Thành.

Đỗ thị đã dặn dò nếu có chiến tranh.

chỉ cần đi theo quân ở hậu phương sẽ có người xắp xếp chiến công cho hắn, năng lượng của Đỗ gia dư sức làm việc này.

Nhưng một phần nhỏ đấu trí trong tâm Ngô Khảo Ký vẫn còn, hắn giả làm thật, hắn muốn thực sự lập chiến công và chứng minh bản thân.

Cho nên tất cả tiền bạc của bản thân hắn nhưng mà đập hết vào lần này đầu tư chiêu mộ đào tạo trang bị thêm cho 700 sương binh.

Tổng số tiền hẳn bỏ ra lên tới 2000 quan tiền tức là 2000 lượng bạc, đây là một con số không hề nhỏ.

Ngoài số tiền túi hắn đập nồi dìm thuyền bỏ vào thì còn phải dùng uy tín Ngô gia vay nợ 1000 lượng.

Vốn dĩ mọi chuyện khá thuận lợi thì hôm nay Ngô Khảo Ký nổi máu ăn chơi, hắn tổ chức mấy cái tiểu quý tộc địa phương chè chén ven biển.

Bất ngờ hắn gặp được một đạo cô cực kỳ xinh đẹp.

Tên công tử ca ăn chơi chốn kinh thành cũng phải rụng rời.

Bản tính trêu hoa ghẹo nguyệt nổi lên tất nhiên hắn sẽ không bỏ qua đạo cô trên.

— QUẢNG CÁO —

Nhưng bất ngờ xuất hiện một tên đạo sĩ già với mái tóc bạc phơ, lão xuất thủ đánh ngã toàn bộ đám binh sĩ của Ngô Khảo Ký sau đó túm lấy đệ tử của lão rời đi.

Trước khi đi lão đạo sĩ buông ánh mắt sắc lạnh nhìn Ngô Khảo Ký mà đạo “ Thân xác đại vận, linh hồn bại hoại, ngươi không xứng có cỗ thân thể này” .

Sau đó Lão đạo sĩ biến mất cũng là lúc Ngô Khảo Ký run rẩy trước ánh mắt của lão mà bình tĩnh lại.

Tiệc rượu chẳng còn vui vẻ, Ngô Khảo Ký bỏ về, không ngờ trên đường ngã ngựa hôn mê, cuối cùng tỉnh lại là lúc mà Ngô Huy Tuấn xuyên không mà đến.

Hiểu rõ được tiền nhân hậu quả của sự việc Ngô Huy Tuấn đầu tiên là muốn sinh tồn ở thơi cổ đại thế giới này.

Hắn nhưng là một cái người có ý trí tiến thủ, nếu không thì cũng không thể nào phấn đấu trở thành một sinh viên suất sắc y khoa.

Việc trở thành một sinh viên suất sắc không phải chỉ cần thông minh không thôi là đủ.

Tiếp theo mỗi người đều có ước vọng lập nên một phen sự nghiệp, cái dã tâm này phàm là nam nhân tính nó sẽ mãnh liệt hơn một chút.

Và Ngô Huy Tuấn cũng không ngoại lệ.

Cuối cùng Ngô Huy Tuấn xác minh hắn là muốn dùng kiến thức vượt quá 1 ngàn năm để giúp đỡ phần nào dân tộc của hắn, lòng yêu nước tự hào dân tộc có lẽ không phải bàn ở mỗi tâm linh người con đất Việt rồi.

Nhưng để thực hiện các mục tiêu trên hắn cần hiểu rõ bản thân năng lực có gì, và điều kiện khách quan, chủ quan của hắn lúc này là như thế nào.

Về bản thân năng lực của Ngô Huy Tuấn lúc này thì có vẻ khá toàn diện, tuy rằng không có gì nổi bật nhưng đủ dùng.

Hắn là tổng hòa của một nhân vật có khiến thức vượt thời đại cùng với một nhân vật thanh niên cổ đại được đào tạo khá căn bản về lịch sử, chính trị, quân sự.

Với những mảnh vụn tri thức từ linh hồn tâm thức Ngô Khảo Ký để lại thì đúng là Ngô Huy Tuấn đã kế thừa được những năng lực trên.

Như đã nói từ đầu, Ngô Khảo Ký không phải nhân vật ngu dốt thiểu năng, hắn thuộc tầm trung thượng và là con em đại gia tộc nên được đào tạo rất bài bản về các mặt chính trị, xã hội, lịch sử, quân sự.

Tuy rằng không có điểm nào xuất sắc đó là so sánh với con em gia tộc đồng cấp, nhưng nếu để so sánh với mặt bằng chung dân trí lúc này thì Ngô Khảo Ký vẫn là tầng lớp tri thức.

Điểm yếu của Ngô Khảo Ký đó là Khoa học và kinh tế , nông nghiệp tên này không được đào tạo hay nói hơn là được đào tạo một cách hời hợt.

Nhưng điểm yếu đó lại được Ngô Huy Tuấn với vượt trội một ngàn năm tri thức bổ xung hoàn hảo.

Nói về chủ thể tâm thức lúc này Ngô Huy Tuấn dĩ nhiên có nhiều năng lực vượt thời đại vì hắn vốn dĩ xuyên không đến từ tương lai.

Là một cái y khoa sinh viên suất sắc, đầu tiên hắn rất mạnh về kiến thức y học, đặc biệt vì đam mê ngoại khoa nên tất nhiên hắn sẽ nghiêng hơn về mặt này.

Mặt mạnh thứ hai của Ngô Huy Tuấn đó là khả năng học tập cũng như tổng hợp kiến thức, đây là năng lực của bản thân hắn, phương pháp học tập của người hiện đại có nhiều tiến bộ điều này cũng là logic , cho nên thực tế khả năng tiếp nhận kiến thức của Ngô Huy Tuấn phải vượt xa những người cùng thời.

Năng lực đáng chú ý khác của Ngô Huy Tuấn chính là khoa học quân sự.

Đúng vậy tên người hiện đại này lại có khiến thức rất khủng bố về khoa học quân sự mặc dù hắn chuyên môn là một cái y khoa sinh viên.

Điều này có thể nói rằng Ngô Huy Tuấn có một cái đam mê, sau thời gian mệt mỏi học tập thì giải trí của Ngô Huy Tuấn lựa chọn chính là chơi một tựa game để cân bằng cuộc sống sách vở.

Đó chính là tựa game TOTAL WAR, chính vì tựa game này dẫn đến những tò mò về các loại vũ khí cổ của nhân loại trong Ngô Huy Tuấn.

Thời gian rảnh rỗi hắn sẽ lang thang trên mạng để đọc về những lịch sử phát triển vũ khí của nhân loại, tất nhiên hắn nghiên cứu khá kĩ về các loại vũ khí kể trên.

Cho nên có thể nói Ngô Huy Tuấn mạnh về khoa học quân sự, đặc biệt là trung cổ hay cận đại các loại vũ khí.

— QUẢNG CÁO —

Xét tới điều kiện khách quan thì gia thế của cỗ thân thể này đúng là đặc biệt tốt vô cùng.

Nội ngoại đều là thế thực đỉnh tiêm của đất nước.

Nhưng khổ nỗi danh tiếng của Ngô Khảo Ký đã là rất thối , nếu không có thành tích gây cải biến chủ ý cách nhìn của gia tộc thì coi như Ngô Khảo Ký sẽ không nhờ được chút nài từ họ Ngô.

Còn có vị mẫu thân tiện nghi Đỗ thị cũng làm khó cho nàng, để lo cho Ngô Khảo Ký đến mức độ này thì Đỗ thị Mỹ Hương cũng đã là gắng hết sức lực và tung đủ mọi chiêu bài của nàng.

Muốn dựa vào Đỗ thị giờ này là không thực tế.

Mà Ngô Huy Tuấn cũng không có ý nghĩ dựa nhiều vào Ngô gia hay Đỗ gia, điều kiện lúc này hắn đã coi là không tồi, hắn là muốn tự thân độc lập phát triển.

Bàn về điều kiện tự thân của Ngô Khảo Ký thì Huy Tuấn không có gì phải phàn nàn, một thổ vương chính nghĩa, một minh Ngô Khảo Ký quản cả một vùng Bố Chính rộng lớn thật không hiểu tên này có gì bất mãn.

Nói đến ở quanh Long thành có thể điều kiện tốt hơn phồn hoa giàu có nhưng gần trung ương đồng thời cũng chịu nhiều kiềm chế khắp nơi quyền tự chủ giảm xuống vô số lần.

Thực tế là Huy Tuấn đang đứng trên một góc độ khác để nhìn sự việc, góc độ nhìn của người hiện đại và người cổ đại có cái khác biệt rất lớn.

Bố Chính một cái vùng biên châu chiến hỏa nhiều năm tàn phá không chịu nổi.

Ở đây sắc dân pha tạp giữa người Chăm và người Việt và một cộng đồng hỗn huyết.

Văn hóa có sự pha tạp và đối trọi nhất định.

Có thể hình dung đơn giản, Bố Chính nghèo, lạc hậu, dân số ít, không ổn định, không mấy tương lai phát triển lại thêm có nguy cơ chiến hỏa bất kì lúc nào từ Chiêm Thành quốc.

Lúc này kinh tế thực tế phần lớn từ nông nghiệp, cùng một lượng nhỏ thương thuế.

Nhưng Bố Chính thủ công nghiệp là coi như không có, thương thuế bỏ đi.

Nông nghiệp thì ít dân, ruộng đồng qua nhiều năm chiến tranh trở nên hoang phế.

Có thể 10 năm 20 năm sau Bố Chính hồi phục.

Nhưng đời người có mấy cái 10 năm.

Chính vì lẽ đó đối với con em gia tộc thì những mảnh đất như Bố Chính Ma Linh , Địa Lý chính là nơi khổ ải.

Không ai nguyện ý đến đó cả ngay cả khi ở đó họ là thổ vương đi nữa.

Nhưng với cách nhìn của người hiện đại thì Huy Tuấn dĩ nhiên nghĩ khác, hắn màn theo công nghệ của cả ngàn năm sau, đầu óc hắn có một ngàn lẻ một cách kiếm tiền cũng như phát triển địa phương này.

Tất nhiên đó chỉ là những lý thuyết thôi, thực tế triển khai có thể trắc trở nhưng Ngô Huy Tuấn vẫn tự tin vào tương lai.

Do đó cái hắn quan tâm hơn lại là tính độc lập của địa bàn nơi hắn quản lý.

Không có ai quản , không có ai chọc ngoáy thì lực cản của hắn coi như bằng không, từ đó hắn có thể rảnh tay thi triển quyền cước.

Về phần các thế lực xung quanh thì hắn không e ngại, Lộ Nghệ An do Lý Đạo Thành chấn giữ, ông ta có thù riêng với Ngô gia vì chính Lý Thường Kiệt là một trong những chủ mưu đá ông ta khỏi vị trí Thái Sư và biếm thành tuần phủ Lộ Nghệ An.

Nói đến Lý Đạo Thành thực tế Lý chỉ là quốc tính được ban cho ông, Lý Đạo Thành họ gốc là Lê, tập đoàn Lê gia , tập đoàn Dương gia là các thế lực lớn phương nam.

Việc họ quan hệ chặt chẽ không phải là điều gì khó hiểu.

Lê gia, Dương gia tập đoàn đã thất thế trong cuộc tranh dành quyền lực tại Long Thành, phe,Ngô, Đỗ, Phạm đã dành thắng lợi, Dương Thái hoàng hậu bị bức tử, Lý Đạo Thành bị đẩy về phương Nam.

Nhưng Ngô Huy Tuấn thông qua lịch sử hiểu biết thì hắn chắc chắn một điều các thế lực Đại Việt bề ngoài có tranh đấu nhưng trong cả giai đoạn Lý Trần thường ít có chuyện đuổi cùng giết tận.

Nói tóm lại người thế tộc vẫn quan trọng lợi ích, nếu lợi ích đủ lớn thì ngay cả hận thù cũng có thể bỏ qua.

Mà Ngô Huy Tuấn còn biết được không lâu sau này Lý Đạo Thành và Lý Thường kiệt sẽ làm hòa, Lý Đạo thành cuối đời còn làm tể tướng Đại Việt, điều này có thể chứng minh nếu Huy Tuấn đủ khôn khéo thì vấn đề Lý Đạo Thành ở Lộ Nghệ An không phải chết đường.

Nói đến Địa Lý, Ma Linh hai châu thực sự là biên trấn do Lê Công Đạt và Dương Lỗ trú đóng trọng binh.

Tập đoàn họ Lê cát cứ Lộ Thanh Hóa, Tập đoàn họ Dương cát cứ Nghệ An, trọng binh Địa Lý, Ma Linh chủ yếu được điều từ sương quân Thanh Hóa, Nghệ An mà vào, đường đi phải qua Bố Chính, quân lương nhu yếu phẩm cũng vậy, cho nên hai tướng Lê Công Đạt và Dương Lỗ cũng không thể nào làm khó quá nhiều Bố Chính, mọi người đều là cùng khổ người, ngửa mặt cúi đầu là nhìn nhau than thở, trong trường hợp này gây khó khăn cho nhau phỏng có lợi ích gì.

Thêm vào đó chỉ cần một món lợi nhỏ thì Huy Tuấn tin tưởng không khó tạo nên mối quan hệ tốt với Lê Công Đạt và Dương Lỗ.

Nói cho cùng hai vị tướng quân này cũng như Huy Tuấn mà thôi, gia tộc lăn lộn không được bị đẩy ra biên ải chịu khổ công.

— QUẢNG CÁO —

Về mặt dân chính của Bố Chính thì trong tư duy của Ngô Khảo Ký là một mảng trống không, do do Huy Tuấn chẳng có một thông tin gì.

Có thể là đoạn trí nhớ này đã bị thất lạc, cũng có thể về bản chất tên Ngô Khảo Ký không hề chú ý tới điều này.

Chỉ có sơ sài vài thông tin, Bố Chính Châu khá rộng, phía tây là thập vạn trường sơn rừng núi cùng một số bộ lạc thiểu số người nhưng phân tán không thành thế lực, Đồng bằng ven biển phía Đông với hai con sông khá phì nhiêu nhưng đồng ruộng hoang phế nhiều năm nên diện tích canh tác không nhiều.

Dân số thì tóm lại có hai chữ là ít ỏi, số lượng cụ thể tên Ngô Khảo Ký này không nắm vững, diện tích canh tác không nắm rõ.

Lương khố bao nhiêu tiền bạc không biết, chỉ biết cỗ thân thể này đang mang một khoản nợ gần ngàn lạng bạc.

Công điền bao nhiêu không biết, Bố Chính không có tư điền, người có tư điền duy nhất ở đây chính là Ngô Khảo Ký nhưng hắn cũng không biết là bao nhiêu lớn, bao nhiêu chất lượng.

Dân chính thì tên Ngô Khảo Ký mù mờ nhưng quân chính thì trong trí nhớ tên này lại rõ ràng ngăn nắp vô cùng.

Việc đối lập này khiên Huy Tuấn hiểu rõ hơn một điều, tên Ngô Khảo Ký ất ơ này là kẻ đam mê mặt quân sự, bỏ bê dân chính.

Lăc đầu Huy Tuấn không đồng ý cách suy nghĩ trên, có thực mới vực được đạo, kinh tế có thì mới phát triển được quân sự, Ngô Khảo Ký đây là bỏ gốc lấy ngọn.

Về mặt quân đội thì Ngô Khảo Ký có 150 gia binh hay nói cách khác đây chính là lực lượng nòng cốt của Ngô Khảo Ký, nhóm người này có hơn năm mươi mang họ Ngô và chính là gia thần của Ngô gia, nhóm thứ hai là họ Đỗ đây chính là tư binh mà mẫu thân hắn cấp cho khi phải đi về Bố Chính làm chỉ huy sứ.

Lúc xuất giá Đỗ thị Mỹ Hương mang đi của hồi môn vàng bạc châu báu không kể, bên cạnh nàng còn có 200 gia binh họ Đỗ, tất nhiên nhóm này là mang cả gia đình đầu nhập theo chủ mẫu đến làm dâu Ngô gia nhà.

Đây là tục lệ chung của các thế gia Đại Việt lúc này.

Thấm thoát 20 năm nhóm tư binh Đỗ gia theo về Ngô gia đã dung nhập cùng Ngô gia và trở thành Ngô gia tư binh.

Nhưng vấn đề họ chỉ nghe lệnh chủ mẫu và cũng chỉ được hưởng lợ ích ban phát từ Đỗ thị.

Ở đây có một sự chồng chéo lòng vòng nhưng đó là hiện thực xã hội mối quan hệ thế tộc Đại Việt lúc này.

150 gia thần binh của Ngô Khảo Ký chính là lực lượng hùng mạnh nhất của hắn, những vị con em gia thần này từ nhỏ đã được đào tạo quân sự chuyên môn, họ không có làm nông rồi luyện tập quan sự bán thời gian như các nam nhân khác ở Đại Việt.

Việc của họ chỉ có 1 đó chính là luyện tập võ nghệ cung đao kiếm kích cùng các tri thức về hành quân đánh trận.

Có thể nói đây là các chiến binh thực sự và rất hùng mạnh.

Họ chính là tài sản lớn nhất của các thế gia có hơi hướng quân phiệt của Đại Việt lúc bấy giờ.

Bàn về chất lượng 150 thân binh của Ngô Khảo Ký nói thực cũng không quá cao nếu so sánh với thân binh của các thế lực thế gia khác, đơn giản hắn là một cái kẻ không có tương lai, chính vì thế Ngô gia cấp cho hắn 50 thân binh cũng chỉ là chất lượng trung bình, nhưng 100 thân binh từ Đỗ thị thì đúng là nàng đã lựa chọn những người tốt nhất cho hắn.

Do đó tổng hình chung 150 thân binh của Ngô Khảo Ký thuộc hàng trung thượng chất lượng.

Bàn về độ trung thành của nhóm thân binh này thì không cần bàn nhiều, thứ nhất cả gia đình họ đều chuyển đến Bố Chính, họ cùng Ngô Khảo Ký gắt thành một mẻ vinh cùng vinh , nhục tất nhục.

Có lẽ cả đời họ sẽ phải định cư Bố Chinh nên không có lý do để hai lòng.

Việc các thân binh gia tướng phân ra ngoài thường không có cơ hội đổi lại, khi được phân ra thì cả đời họ, đời con cháu họ chỉ theo một chủ công.

Nếu Ngô Khảo Ký chết đi thì họ sẽ theo dòng chính của Ngô Khảo Ký phò tá.

Nếu Ngô Khảo Ký không có con nối dõi thì họ có thể quay lại gia tộc.

Nhưng thân binh để chủ công chết mất thì đó là mối nhục lớn và họ sẽ lãnh chịu trừng phạt nặng nề cùng sẽ không được trọng dụng trong tương lai..