Mau Xuyên: Pháo Hôi Nữ Khác Loại Tu Tiên

Chương 173: Trương Tam ca Một đường hướng bắc 4

Cứ như vậy Lâm Tịch cùng U đi săn mỗi ngày, cô cảm thấy tảng đá lớn lõm xuống kia không tệ, mỗi ngày đều có hơn 3 giờ, tảng đá kia phơi dưới ánh mặt trời sẽ trở nên nóng hổi.

Vì vậy mỗi khi ánh nắng sung túc vào giữa trưa, đàn sói đều trốn vào trong sào huyệt của mình ngủ, một con sói tương đối gầy yếu vậy mà dùng móng vuốt xiêu vẹo cầm lấy một con dao găm đang cắt từng miếng thịt phơi khô.

Lâm Tịch thè đầu lưỡi ra "Phù phù" để giải nhiệt, nóng quá nóng quá, nhưng mà công việc vẫn phải tiếp tục.

Cô meo meo, cảm thấy gần đây mình vẫn luôn phơi thịt khô, ở Tinh Tế phơi thịt khô, hiện tại thành súc sinh, vẫn phải phơi thịt khô, làm người chấp hành trong xã khu, cô đã bắt đầu hoài nghi sói sinh.

Sau khi thịt được phơi khô tương đối tiết kiệm không gian. Lại nói, cũng có thể loại bỏ một chút mùi máu tươi.

Người chấp hành đồng chí Lâm Tịch tuyệt đối sẽ không bởi vì ngoại hình là một con sói thì sẽ quên thân phận chân thật của mình.

Cô phải làm một con sói ba tốt có theo đuổi ngũ giảng tứ mỹ*, thoát ly hứng thú cấp thấp này.

*Ngũ giảng tứ mỹ (五讲四美): Ngũ giảng – năm chú ý là chú ý văn minh, chú ý lịch sự, chú ý sạch sẽ, chú ý trật tự, chú ý đạo đức; Tứ mỹ – bốn đẹp là tâm hồn đẹp, ngôn ngữ đẹp, hành vi đẹp, môi trường đẹp.

Cuối cùng, Lâm Tịch dứt khoát dọn sào huyệt tới phía dưới tảng đá, U cũng cùng theo đến định cư, nơi này quả thực trở thành chỗ đi săn của cô và U.

Lâm Tịch cảm thấy có thể xem U như tùy tùng thứ nhất của cô, muốn thay đổi vận mệnh của tộc đàn, cô nhất định phải mau chóng trưởng thành, phải có được vị trí Lang Vương trước khi đàn sói bắt đầu vận động vào mùa xuân năm sau, nếu không, tất cả mọi thứ cô đang làm đều không có tác dụng gì, ngoại trừ có thể làm cho mình chạy thoát.

Cho nên bất cứ chuyện gì Lâm Tịch cũng không có che giấu U, dần dần U phát hiện Lâm Tịch đang dùng một loại phương pháp cổ quái chứa thịt khô.

Nó rất hoài nghi chẳng lẽ Thác đã tồn những miếng thịt khô kia vào trong bụng, bởi vì mỗi lần phơi xong đều không thấy tăm hơi, rốt cuộc cũng không thấy Thác lấy ra những miếng thịt khô kia.

U hoài nghi nhìn Thác, nghi ngờ nó có thể là một con chuột túi ngụy trang.

Từ khi Thác cho nó nếm một lần thịt khô, sau đó U phát hiện thịt khô được chuẩn bị như thế có mùi vị rất ngon, vì thế làm làm một con sói, U đã nếm được tư vị của thịt chín nửa phần.

Mà trong thời gian này, Lâm Tịch phát hiện một vấn đề, đó là làm một con sói, vậy mà cũng có thể tu luyện Thôi Thể thuật. Đặc biệt là vào mỗi đêm trăng tròn, phải nói là ba ngày âm lịch 14, 15, 16 này, cô đối diện với mặt trăng tu tập loại công pháp này chẳng những thu hoạch được gấp đôi, mà trong cơ thể còn có thêm một cỗ mát lạnh khác hẳn luồng nhiệt ấm áp kia, Lâm Tịch dựa theo phương pháp của hai mươi Đoạn Cẩm đưa cỗ mát lạnh kia tẩm bổ toàn thân sau đó đi ôn dưỡng chùm sáng tinh thần lực, hiệu quả cực kỳ tốt.

Thảo nào đàn sói thích đối điện mặt trăng điên cuồng gào thét.

Mặc dù rất nhiều chuyên gia và học giả cho rằng đây là lời nói vô căn cứ, đó chỉ là những điều thê mỹ trong truyền thuyết, con sói cô độc mất vợ mỗi ngày đều hướng về phía mặt trăng kêu gọi bạn tình của nó.

Nhưng khoa học đã chứng minh, mặt trăng là tiểu tùy tùng của Trái Đất, có ảnh hưởng không thể khinh thường đối với Trái Đất.

Lớn như động đất, sóng thần, nhiệt độ không khí, khí áp và duy trì vòng quay của Trái Đất, nhỏ như sự phát triển của mỗi loài thực vật, kỳ kinh nguyệt của mỗi cô gái cũng sẽ bị nó ảnh hưởng ở các mức độ khác nhau.

Nơi có ánh trăng chiếu sáng thực vật sẽ sinh trưởng vừa nhanh vừa tốt, ánh trăng vậy mà còn có thể tụ tập tinh hoa, thúc đẩy quá trình trao đổi chất, ngoài ra lực lượng thần bí sẽ giúp chữa lành vết thương nhanh hơn.

Vào đêm trăng tròn, nhiệt độ ở nhiều nơi khác nhau trên Trái Đất sẽ tăng lên, mà tất cả động thực vật đều sẽ nghênh đón "Sinh vật cao triều."

Lúc này ánh trăng mang theo nhiệt lượng khoảng 0.0102 watt trên một mét vuông, năng lượng này nhỏ bé đến mức có thể xem nhẹ, nhưng không ai có cách nào nói ra tại sao loại năng lượng nhỏ bé không quan trọng này lại có ảnh hưởng rất lớn đối với Trái Đất như vậy.

Lâm Tịch hóa thân thành sói mới có thể càng khắc sâu cảm nhận được sự thần bí của ánh trăng.

Sau đó U đã phát hiện một chỗ quỷ dị khác của Thác, mỗi khi đến đêm trăng tròn, con hàng này sẽ chạy ra khỏi sào huyệt, đối mặt với ánh trăng yên tĩnh, một hồi hai móng vuốt chồng lên nhau, một hồi một móng vuốt nâng cao, hoặc là đầu cúi rạp xuống đất, hoặc là hướng về ánh trăng phun ra nuốt vào.

U: →_→

Ngươi là đồ thần kinh, mỗi ngày ngươi đều vểnh cái mông lên.

Hiện giờ Lâm Tịch đã có thể thuần thục sử dụng tinh thần lực bày tỏ ý tứ của mình. Nhìn thấy ánh mắt hoài nghi của U, cô khoe khoang phô bày một chút thân thể của mình cho U xem, lúc này U mới phát hiện, trong bất tri bất giác Thác đã trưởng thành rất nhiều.

Nếu như không phải sớm chiều ở chung, nó hầu như cũng sắp không nhận ra con sói có bộ lông màu trắng đẹp trai này lại là Thác có dáng vẻ ốm yếu hay ngượng ngùng kia. Bây giờ nhìn nó không khác gì một con sói trong thời kì tráng niên khỏe mạnh, tứ chi tráng kiện có lực, lông trên đuôi vừa dài vừa sáng.

U cảm thấy nghi hoặc, nó sẽ không nhớ lầm, năm nay Thác mới 2 tuổi, hơn nữa lúc nào cũng xám xịt, tại sao bây giờ lại là màu trắng?

Chẳng lẽ..

Nó dùng thuốc màu tẩy toàn thân sao?

Thật sự là một con sói đỏm dáng!

Lâm Tịch phát hiện biểu tình của U rất đặc sắc, không biết nó đã bổ não cái gì, dứt khoát trực tiếp nói cho nó biết: "Ta có thể đột nhiên lớn mạnh như thế, cũng bởi vì ta đột nhiên lĩnh ngộ được một loại công pháp, nếu ngươi muốn cường tráng giống như ta, ta có thể dạy cho ngươi."

Khi sói thần kinh từ một con phát triển thành hai con, khi U cũng dùng loại tư thế quỷ dị kia lăn lộn trên mặt đất.

U nâng móng vuốt che mặt: Ta vậy mà tin vào sự ma quỷ của ngươi.

Lâm Tịch bày tỏ ý tứ hi vọng U giữ bí mật, sau đó lấy một miếng thịt khô từ trong không gian cho U.

Sở dĩ lựa chọn cho U vào ngày hôm nay, là bởi vì hôm nay lại là một đêm trăng tròn.

U hướng về phía mặt trăng phát ra một tiếng tru vô cùng vui vẻ.

Khi tỉnh lại vào ngày hôm sau, Lâm Tịch phát hiện trong đôi mắt vàng óng của U tràn đầy cảm kích.

Nó đi tới đi lui trước mặt Lâm Tịch, cả người, cả thân sói đều lộ ra một cỗ kích động và vui sướng.

Lâm Tịch cẩn thận quan sát, phát hiện chân bị thọt của U lại có chuyển biến tốt!

Vậy mà thật sự có loại thao tác này?

Ta thừa nhận đều là mặt trăng gây họa..

Bắt đầu từ ngày đó, U hoàn toàn trở thành tùy tùng của Lâm Tịch, ánh mắt nhìn Lâm Tịch gần như không khác gì nhìn Lang Vương Xích.

Khi chân thọt của U hoàn toàn khỏi hẳn, khí trời bắt đầu trở nên rét lạnh.

Đàn sói đã thực hiện thay đổi trang phục tập thể. Trút bỏ những sợi lông dễ giải nhiệt, thay thế những sợi lông tơ dày hơn và mềm mại hơn để chống lạnh, mà những sợi lông kim đó thì dài hơn để chống nước và phòng lạnh.

Khi Lâm Tịch mang theo U xuất hiện trong tầm mắt bầy sói, là bởi vì bị một con báo Ba Tư bao vây và xông lầm vào lãnh địa.

Vô luận là lực bộc phát, tốc độ hay là lực cắn thì báo cũng hơn hẳn sói.

Ưu điểm của loài sói là chiến đấu theo nhóm và sức bền mạnh mẽ.

Nhưng ưu thế như vậy không thể tính là lợi thế trước loài báo Ba Tư, loài có thể đạt được tốc độ điên cuồng nhất là 130 km trên giờ.

Lâm Tịch đoán chừng hiện tại tình huống bên ngoài cũng đã trở nên nghiêm trọng.

Cho nên con báo này tìm không thấy đồ ăn mới có thể chạy đến lãnh địa của đàn sói, kết quả vừa mới tổn thương một con sói già ở tuổi xế chiều, đã bị sói tuần tra phát hiện và đuổi theo.

Nhưng đàn sói còn chưa kịp tập kết, báo Ba Tư đã thoát khỏi vòng vây, chúng sói chỉ có thể nhìn con báo mà than thở, không có biện pháp, ai bảo người ta là quán quân chạy nhanh nhất chứ, chạy marathon như bọn chúng, phi, tuyển thủ sói hoàn toàn không đáng chú ý.

Chúng sói ấm ức không vui đang chuẩn bị trở về, lại nghe được một tiếng rú thảm của con báo truyền đến.

Mẹ nó, chẳng lẽ lại có kẻ địch?

Chúng sói nhanh chóng tập kết, song song chạy nhanh, chúng áp sát bọc đánh theo hình quạt.

Kết quả thấy được một màn khiến chúng sói kinh ngạc.

Chỉ thấy hai thân ảnh một bạch một xám vậy mà cùng con báo chạy trốn kia triền đấu cùng một chỗ, báo đã bị thương, đang bị một con sói trắng to lớn hung hăng cắn yết hầu.

Ánh mắt Lang Vương Xích lộ ra vẻ kinh ngạc, đây là.. Người mới tới từ trong thôn?