Chị Trương cảm thấy, Thân Tiểu Mẫn suốt ngày ở trong một nơi rộng rãi như thế này, có lẽ đại não nghẹn đến sinh ra sai lầm. Nếu người đàn ông kia thật sự có thể làm được như những gì cô ấy nói, thì đây cũng không phải là tìm vợ, mà là trong nhà thiếu tổ tông đi.
Chị ta ngược lại là không nghĩ tới Lâm Tịch người ta dứt khoát không có ý nghĩ kia.
Thân Tiểu Mẫn quá thành thật, lại là một người không thể sinh con, cho dù Lâm Tịch y thuật tinh diệu vẫn không đủ sức xoay chuyển đất trời, cho nên lại tìm đàn ông rất có thể sẽ lặp lại bi kịch bên trong cốt truyện.
Chị Trương nên nói cũng đã nói, người chị ta muốn giới thiệu cho Thân Tiểu Mẫn tuyệt đối sẽ không phù hợp với những yêu cầu của cô ấy.
Chị Trương lại quay đầu nhìn khu vườn rộng lớn hoa nở khắp nơi này, trong lòng cũng có chút cảm khái, Thân Tiểu Mẫn chắc chắn là được người tài ba chỉ điểm, nếu không chỉ dựa vào mình cô ấy sao có thể khiến hồ cá nguyên bản rách nát biến thành bộ dáng như bây giờ?
Chị ta đã thất bại một nhiệm vụ, chẳng qua một nhiệm vụ khác lại thành công, sang năm cô em chồng của chị ta cũng muốn làm một phim trường ngoại cảnh dưới chân chùa Thanh Nham, người bình thường muốn vào nơi này của Thân Tiểu Mẫn thì phải nộp lệ phí, cho nên cô em chồng nghe nói trước đây chị ta đã từng đã giúp Thân Tiểu Mẫn, liền năn nỉ chị ta tới xem một chút, chẳng phải chỉ là trồng hoa sao, cô ấy trồng hoa gì mình trồng hoa đó, cô ấy làm như thế nào mình liền làm như thế đó, đối với nông dân đã quen tiếp xúc với bùn đất mà nói, việc này còn không dễ dàng!
Lâm Tịch sẽ nhìn không ra ánh mắt như kẻ trộm bắn ra bốn phía có ý nghĩa như thế nào? Học đi, cho dù ngươi cũng có hồ cá như lão nương, chờ hoa của ngươi lớn lên, nơi này của lão nương đã là một biển hoa. Huống hồ những sản phẩm nguyên bộ kia các người có sao? Trải qua nhiều thế giới, lại sớm biết hướng phát triển của thế giới này, từng bước đi trước, lão tử đã nhanh chân mau chóng bay đi, để các người ăn đất đi thôi!
Vài ngày sau, em trai Thân và Triệu Thiên đến thăm nhà.
Lâm Tịch đứng ngoài cửa lớn tiếp đãi bọn họ.
Không có cách, đi vào tham quan phải nộp phí, Triệu Thiên chết sống không chịu bỏ tiền, Lâm Tịch lại không thể phá hỏng quy củ, cuối cùng chỉ có thể như vậy.
Sắc mặt em trai Thân cực kỳ khó coi, hiện tại đầu gỗ gồ ghề này đã vùng lên, gan lớn rồi, vậy mà dám không cho cậu ta vào cửa, nếu không phải hôm nay có chuyên quan trọng muốn nói, lão tử đã đạp chết chị ta, đúng là đồ đê tiện!
"Thân Tiểu Mẫn, được lắm, bây giờ chị làm bà chủ lớn giàu có, đã dám bày sắc mặt cho chúng tôi rồi!" Em trai Thân cưỡng chế cơn tức giận, híp mắt nhìn chằm chằm Lâm Tịch.
"Chị đây không phải sợ các người cùng chị ở chung một chỗ sao? Dù sao chị đã từng bị ho lao."
Em trai Thân còn muốn nói gì nữa, bị Triệu Thiên liếc mắt liền không dám nói nửa lời.
Nhìn ra được bây giờ gia giáo của em trai Thân không tệ.
Triệu Thiên nặn ra một nụ cười rất giả tạo nói với Lâm Tịch: "Chị hai, em biết những lời chúng em nói lần trước khi chị về nhà có thể khiến chị đau lòng, đây chẳng phải cũng bởi vì nghèo sao, trong nhà không có tiền không dám bệnh. Kỳ thật lần này em mang cho chị một tin tức tốt. Nhà mẹ em có một người anh họ, điều kiện không tệ, năm nay ba mươi tám tuổi, vợ anh ấy đã chết vì bị bệnh vào mấy năm trước, lưu lại một đứa con trai trắng trẻo mập mạp, anh ấy cũng có phòng ở, nhưng mà anh ấy nói, cũng có thể đến nhà gái ở lại."
Lâm Tịch trừng mắt: Đậu má, điều kiện không tệ còn ba mươi tám tuổi, nếu điều kiện bình thường có phải chú rể vừa qua cửa liền có thể nhập thổ vi an rồi?
Cô ta giống như rất thân thiết khẽ đẩy Lâm Tịch một cái, thấp giọng nói: "Em nói cho chị biết, đốt đèn lồng cũng không tìm được nhà nào như vậy đâu, anh họ em to con cao thước tám, bộ dạng hoạt bát, hai người lớn trong nhà cũng đã qua đời, còn có một đứa con trai khiến người ta yêu thích! Chỉ cần chị gật đầu, dù là con gái lấy chồng cũng coi như nhà.."
"Đúng vậy, ngay cả con trai đều chuẩn bị tốt cho tôi, đây là biết tôi không thể sinh đúng không?" Lâm Tịch mỉm cười.
Em trai Thân cũng không có nghe được ý trào phúng trong lời nói của cô: "Đúng vậy, chính là biết chị không thể sinh mới tìm cho chị một người có con trai, đừng không có việc gì luôn phòng bị người khác như phòng cướp, người khác đều là lừa gạt, chỉ có người nhà mới thật sự tính toán vì chị."
"Phải không, nhưng mà tôi nhớ được lúc tôi lâm vào cảnh khó khăn, nhà mẹ đẻ của tôi đã nói muốn tôi lăn ra ngoài, đừng lây bệnh cho bọn họ nha, chẳng lẽ đầu óc tôi có bệnh, nhớ lầm rồi?" Lâm Tịch lạnh lùng nhìn hai vợ chồng này.
Đây là sợ cô thật sự gả cho Trình Đại Lục, đến lúc đó tất cả mọi thứ đều thuộc về Trình gia, cho nên nhanh chóng tới diễn "Mỹ nam kế," vấn đề là ít nhất ngươi cũng phải tìm một người không tệ chứ, người này lớn hơn Thân Tiểu Mẫn mười ba tuổi không nói, còn có con trai, người khác đều là tuyển chồng nuôi con, còn người này là tuyển vợ nuôi con, đây cũng mẹ nó là một tộc ăn bám vợ.
Em trai Thân nghe xong mới hiểu được là bị đầu gỗ này đùa giỡn, lửa giận không tên bùng lên, ngón tay kém chút đâm vào mặt Lâm Tịch: "Chị đừng có mà không biết tốt xấu, mặt hàng không đẻ ra trứng giống như chị, nhà Thiên Thiên có thể coi trọng chị đều là nhìn mặt mũi của chúng ta. Tôi và Thiên Thiên tới đây là để thông báo cho chị một tiếng, mẹ đã đồng ý hôn sự này. Xem một chút chị thuê mấy người kia, thuê bọn họ làm gì? Già thì già nhỏ thì nhỏ, cha đã lên tiếng, mau chóng đuổi đi, nếu không hai ngày nữa chúng ta chuyển tới không đủ phòng ở."
Lâm Tịch thật sự là cho quỳ rồi.
Vừa xem thường ngươi, còn muốn yên tâm thoải mái chiếm lấy tất cả tài sản của ngươi, vừa phỉ nhổ ngươi, còn muốn nghiền ép tất cả giá trị của ngươi, đây chính là người nhà Thân Tiểu Mẫn.
Lâm Tịch ở chỗ này suy nghĩ viển vông, em trai Thân thấy sắc mặt cô lúc buồn lúc vui, cũng lười để ý đến cô, dù sao lời đã nói ra, quay người cẩn thận đỡ lấy Triệu Thiên lên xe lừa ngừng ở bên cạnh, mặc dù là mùa hè, phía trên vẫn như cũ phủ lên đệm chăn thật dày, có thể thấy được Thân gia đối với đứa bé này cũng rất coi trọng. Chẳng qua bọn họ nhất định phải thất vọng rồi, cái thai này của Triệu Thiên vô luận là theo tướng mạo hay là thân thể, thấy thế nào đều nhất định là một bé gái.
Đàn ông và người lớn trong nhà trọng nam khinh nữ vậy thì thôi, hết lần này tới lần khác phụ nữ chính mình còn muốn kéo dài loại tập tục xấu này, chẳng lẽ đã quên mình cũng từng ăn khổ? Hay là nói khổ trên thân người khác liền quên đau đớn trên vết thương của mình?
Lâm Tịch về đến phòng của mình, lấy châm bạc từ một góc nào đó đã lâu rồi không được xuất hiện, nhìn bộ dạng này, Thân gia sẽ không bỏ qua con dê béo trung thực Thân Tiểu Mẫn này.
Lâm Tịch vê lên một cây châm bạc, dưới ánh đèn huỳnh quang, trên mũi châm có tia sáng lạnh lẽo chớp động, cho nên mới nói, kỳ thật vận mệnh con người đều ở trong tay mình, nếu bọn họ tự muốn tìm đường chết, như vậy Lâm Tịch không ngại tác thành cho bọn họ.
Dù sao, cái giá làm người tốt luôn luôn quá đắt đỏ, vẫn là làm người xấu thoải mái hơn.
Ngày hôm sau, quả nhiên sáng sớm trước cửa lớn đã bị đập ầm ầm, còn có người hô to Thân Tiểu Mẫn mau mau lăn ra mở cửa.
Được rồi, hiện tại ta liền lăn ra đây.
Lâm Tịch nháy mắt với Triệu A Hoa: "Đừng lo lắng cho tôi, bọn họ như vậy đã không còn ở trong tầm mắt tôi, chị chỉ cần nghe thấy tôi bắt đầu nói chuyện lớn tiếng, lập tức mở loa phát thanh lên, phát đoạn băng tôi đã giao cho chị."
Cửa thật sự mở ra, chẳng qua không đợi người Thân gia đi vào, lập tức đóng lại.
Sắc mặt Thân mẹ Thân cha lập tức cực kỳ khó coi. Lần này Triệu Thiên có người lớn đi cùng, cũng không phải mang vẻ mặt như lần trước, nói với Thân mẹ: "Mẹ, mẹ xem con không có lừa gạt mẹ chứ, hiện tại người ta là bò sữa nhỏ đi máy bay -- trâu bò so với lên trời, đừng nói con vào không được, ngay cả mẹ người ta cũng không có nhìn ở trong mắt đấy."