Mau Xuyên: Pháo Hôi Nữ Khác Loại Tu Tiên

Chương 402: Nhiệm vụ ban thưởng Đến đây đánh tôi này 25

Lâm Tịch bị Hội trưởng trung nhị kéo vào trong công hội, trông thấy ngay cả tên công hội đều trung nhị như thế cũng là không có người nào rồi.

Làm khó Quỷ Khấp những người trưởng thành này đều chơi cùng một chỗ với bọn họ.

Chẳng qua dần dần Lâm Tịch cũng nhìn ra được, Quỷ Khấp đang bất động thanh sắc bồi dưỡng một người lãnh đạo thành công, hầu như tất cả chi tiết đều phải do Trác Thiên Ngạo tới định đoạt, mấy người này hoàn toàn ngoan ngoãn nghe lệnh, cho dù sai, cũng vẫn như cũ đi chấp hành, sau đó muốn Trác Thiên Ngạo biết mình hạ chỉ lệnh sai lầm mang đến hậu quả.

Một người thành công, không chỉ có quyết đoán, còn phải có trách nhiệm.

Ấn tượng của Lâm Tịch đối với Quỷ Khấp dần dần chuyển biến tốt đẹp, mặc dù người này không nói nhiều, mang một gương mặt băng sơn người sống chớ tới gần, nhưng nghiêm chỉnh mà nói coi như không tệ.

Ít nhất mạnh hơn so với Xe Chở Phân kia.

Mỗi ngày đi theo phía sau mông cô, giống như một gã ăn xin: "Mỹ nữ, hôm nay còn có chao sao? Cho một ít đi, lương thực đã cạn mấy ngày."

Công hội thành lập chưa tới hai ngày, hệ thống phát ra thông báo, ngày mai sẽ tiến hành bảo trì trong vòng một ngày, đến lúc đó mở ra chức năng:

Trao đổi tiền ảo và tiền thật, tỉ suất cụ thể đổi lấy các khu vực lớn làm chuẩn.

Mở ra công thành chiến, xét thấy trước mắt đẳng cấp người chơi quá thấp, nên hoạt động sẽ chính thức mở ra vào một tháng sau, thời gian cụ thể sẽ thông báo sau.

Mở ra chức năng cửa hàng, người chơi có thể tự đi tới chỗ NPC --quản lý cửa hàng xin phép.

Mở ra phó bản mới..

Mở ra bản đồ mới..

* * *..

Các loại chức năng mới ra lò, chỉ là thông báo cũng khiến người chơi nhìn thấy nhiệt huyết sôi trào.

Lâm Tịch logout, trước tiên hoạt động một chút tay chân cứng ngắc, sau đó làm ít đồ ăn cho chính mình.

Ăn uống no đủ, Lâm Tịch chui vào ổ chăn đã lâu không đụng tới, bên trong có một mùi nấm mốc bởi vì phòng ốc ẩm ướt mà gây nên, chăn mền cũng bởi vì không có phơi nắng, đắp lên người hơi dính, cảm giác rất khó chịu.

Lâm Tịch cảm thấy còn không bằng ở lại trong game.

Hiện tại nhiệm vụ của cô đã tiến hành gần một nửa, ít nhất trước mắt cô đã để Tịch Nhược có một vị trí riêng ở trong game.

Trong công hội "Sát Lục Thiên Hạ" sẽ không có người ức hiếp cô, cho dù ra ngoài dã ngoại, có Hội trưởng công hội trâu bò như vậy làm tùy tùng, đầu óc không có vấn đề cũng sẽ không khó cô.

Đánh chó còn phải nhìn chủ nhân đúng không?

A phi! Lão tử đây gọi là dựa thế, mới không phải là chó.

Chuyện trong trò chơi cô đã sắp xếp xong, những thứ khác đều dễ nói, chủ yếu là ánh mắt Bùi Mộ Dao nhìn cô, quá.. Không bình thường.

Tịch Nhược có từng dụ dỗ Lê Thần hay không, phải nói Lê Thần và Bùi Mộ Dao đều rõ ràng.

Chuyện ở trường học, chuyện trong trò chơi, nếu nói Bùi Mộ Dao không có động tay chân Lâm Tịch hoàn toàn không tin, vấn đề là, vì cái gì?

Chẳng lẽ bởi vì máy chơi game trị giá năm vạn kia?

Có lẽ là vậy, rất nhiều người đều thích giận chó đánh mèo, Bùi Mộ Dao không nỡ đi trách cứ bạn trai của mình, thế là liền đem mọi sai lầm đổ hết cho Tịch Nhược chứ sao.

Lâm Tịch giật mình: Đúng là như vậy, ở trong lòng Bùi Mộ Dao, có lẽ cảm thấy Tịch Nhược chính là người dụ dỗ Lê Thần, nếu không nhiều phục vụ viên như vậy, tại sao hết lần này tới lần khác chỉ cho cô ấy?

Logic trong thế giới tình yêu, không phải một cẩu độc thân có thể đoán được..

Bên ngoài ánh sao đầy trời, ngày mai hẳn là một ngày tốt khí trời trong xanh đi, Lâm Tịch ngáp một cái thật dài, duỗi lưng một cái, chìm vào trong giấc ngủ.

Ngày hôm sau, tám giờ tối, Lâm Tịch nằm vào trong máy chơi game, đúng giờ tiến vào trò chơi.

Có lẽ trải qua hai mươi bốn giờ bảo trì, tất cả mọi người nghỉ ngơi đủ thời gian yêu cầu của trò chơi rồi, toàn bộ trong chủ thành kín người hết chỗ.

Chuyện đầu tiên Lâm Tịch làm chính là vội vàng chạy tới thương hội, dùng hai vàng còn lại của cô xin phép mở một cửa hàng, Lâm Tịch nhìn một chút, một hồi như vậy số thứ tự cửa hàng của mình thế mà đã xếp tới số 249, thiếu chút nữa thành đồ ngốc rồi.

Vì không để cho người khác chú ý, Lâm Tịch lựa chọn nặc danh tiêu thụ.

Sau đó Lâm Tịch lấy những trang bị mình nhặt được và các món ăn ngon, dược phẩm mình làm ra nhét tất cả vào trong cửa hàng, trong đầu đột nhiên xuất hiện bộ dáng Khai Tạp Yến Lạp Đại Phẩn, Lâm Tịch nhãn châu xoay động, mỉm cười lấy hai khối chao yết giá một vàng một khối ném vào.

Lâm Tịch vừa cẩn thận xem chức năng cửa hàng một chút, đột nhiên phát hiện còn có một tấm biển để lại tin nhắn, có thể viết đơn giản một số tin tức bán ra, cầu mua ở phía trên.

Cô viết lên thu mua mũ giáp phản xạ tổn thương với giá một vàng, thuộc tính tốt có thể tăng giá tại tấm biển tin nhắn.

Tin tức cửa hàng thường xuyên chớp động, Lâm Tịch ấn mở xem xét, có ba người đồng thời PM mình, đều muốn bán mũ giáp phản xạ cho cô, thuộc tính này đối với bất kỳ nghề nghiệp nào mà nói, trước mắt đều là rác rưởi, bây giờ nhìn thấy có người thu mua, tự nhiên vội vàng liên hệ Lâm Tịch.

Lâm Tịch châm chước một phen, cuối cùng dùng một vàng mua một cái mũ giáp có ba thuộc tính.

Song phương mua bán đối với cái giá tiền này đều vô cùng hài lòng.

Thể chất +5, nhận công kích phản xạ tổn thương 5%, trong chiến đấu xuất hiện tỉ lệ không cần phòng ngự 1%.

Lúc giám định ra món trang bị này, chủ cũ hết sức vui mừng, anh ta là một kiếm sĩ, trước kia cũng từng chơi game khác, tự nhiên hiểu được không cần phòng ngự là một việc đáng sợ cỡ nào.

Vui sướng hài lòng đem trang bị mang ở trên người ra ngoài luyện cấp, năm ngày sau anh ta chỉ muốn chửi má nó.

Tổn thương xác thực siêu cao, nhưng ròng rã năm ngày, mỗi ngày online mười giờ, quả thật giá trị tổn thương màu cam không cần phòng ngự từng xuất hiện một lần.

Một lần thôi, mẹ nó!

Kiếm sĩ hài lòng nhìn xem chính mình bỗng dưng kiếm được một vàng, nghĩ đến người này nhất định có tâm tình giống như anh ta khi trông thấy không cần phòng ngự lúc trước.

Đợi đến khi dùng nó, cô sẽ biết tỉ lệ 1% có bao nhiêu khó khăn, nhất là nhìn nghề nghiệp của cô vẫn là một dược sư, cũng không biết đời này vị dược sư xui xẻo kia có thể nhìn thấy giá trị tổn thương màu cam xuất hiện hay không.

Lâm Tịch vốn đã có một kiện trang bị tôi độc, trước khi cô nghĩ ra quy luật thần kỳ kia, tỉ lệ 10% đều rất khó, điều này khác với phản xạ tổn thương, trong trò chơi vấn đề tỉ lệ thần kỳ kia, đã đem đám người chơi ngược đến chết đi sống lại.

Nhưng mà đến chỗ Lâm Tịch sao..

Lâm Tịch quỷ dị cười cười, tỷ có thể đem tỉ lệ 1% nhân lên biến thành 100%, thuộc tính này rất tốt, chính là bí kỹ duy nhất chính mình giết địch giết quái.

Lâm Tịch cảm thấy nhân vật chính vị diện này nhất định là Trác Ngạo Thiên, hiện giờ cô cứu vớt nhân vật chính, cho nên vận khí tốt đến bùng nổ.

Vừa lấy được món trang bị phản xạ thứ tư cho mình, thanh bạn tốt của Lâm Tịch lại bắt đầu chớp liên tục, hiện tại trong thanh bạn tốt của cô đều là đại thần: Kiếm Phá Thương Khung, Quỷ Khấp, Khai Tạp Yến Lạp Đại Phẩn.

Nhưng nói chuyện với cô lại là Trác Thiên Ngạo.

Hóa ra ngày đó đoạt tiểu boss biến dị đưa một tấm bản vẽ chế tạo cấp 10 cho cô.

Rất có thể đây là bản vẽ chế tạo đồ trang sức đầu tiên trên toàn khu.

Lâm Tịch hăng hái gần hai ngày, liều mạng cày kỹ năng sinh hoạt, cuối cùng tại thời khắc sống còn, cày chế tạo đến cấp 4, cũng chính là cấp tông sư.

Bây giờ cô chẳng những có thể chế tạo trang bị cấp 40, còn có thể chế tạo đồ trang sức.

Đáng tiếc chính là học tập chế tạo bản vẽ rất khó.

Trác Thiên Ngạo trực tiếp gửi cho cô một bưu kiện, bên trong tất cả đều là vật liệu chế tạo đồ trang sức cấp 10!