Mau Xuyên: Pháo Hôi Nữ Khác Loại Tu Tiên

Chương 476: Ta là ngốc bạch ngọt 15

Sau khi Sư Ninh Phỉ không ngừng hòa giải, cuối cùng Khúc U U cũng đồng ý giúp Nam Cung Cửu giải độc, chẳng qua yêu cầu Nam Cung Cửu giải hắc độc cho nàng trước, hơn nữa cho nàng một ít cổ trùng còn phải nói cho nàng phương pháp sử dụng.

Sư Ninh Phỉ thế mới biết, hóa ra Khúc U U và Nam Cung Cửu còn có một đoạn ân oán như vậy.

Nam Cung Cửu nghe xong lập tức không vui, dựa vào cái gì lão tử mất cả chì lẫn chài, ngươi giải độc cho gia, gia cũng giải độc cho ngươi, hai người ai cũng không nợ ai.

Lâm Tịch thản nhiên nói: "Tốt, ta đây không cần ngươi giải độc cho ta, chỉ cần ngươi đưa cổ trùng cho ta chơi đùa là được, hắc độc ta tự giải, chẳng qua muốn ta có tinh thần giải độc cho ngươi, ta phải giải trừ hắc độc trong thân thể mình trước, ngươi nha, đợi thêm nửa tháng đi."

Nam Cung Cửu được nghe, ve sầu lập tức rớt xuống đất -- câm nín.

Tại sao lại quên mất người ta có thể giải độc nhà hắn ta, mà độc của người ta, hắn ta lại không thể giải chứ?

Nam Cung Cửu nghiến răng ken két, người quái dị, chờ lão tử khôi phục công lực sẽ giết ngươi đầu tiên!

Hắn ta thật sự có hơi sợ sự hành hạ vào buổi trưa mỗi ngày, loại tư vị đó không phải người thường có khả năng chịu đựng.

Nam Cung Cửu đen mặt giải hắc độc cho Lâm Tịch, Lâm Tịch khẽ cười nói: "Nam Cung Cửu, ngươi bởi vì có việc muốn cầu cạnh ta, mới giải độc cho ta, độc lại do ngươi hạ, cho nên ta sẽ không nói cám ơn đâu, dù sao đây là việc ngươi phải làm nha."

Nghe tiếng Nam Cung Cửu nghiến răng, trong lòng Lâm Tịch đừng nói có bao nhiêu sảng khoái.

Cứ thích bộ dáng ngươi không quen nhìn ta, nhưng lại không làm gì được ta.

Có võ công giỏi lắm sao?

Lão tử yếu đuối vẫn ngược ngươi như thường! Dám lấy đao cắt lão tử, ngươi tốt lắm, sớm muộn lão tử cũng cắt trở về!

Sau đó phương pháp phơi lạnh chín lần phơi nóng chín lần lại lóng lánh lên sàn, chẳng qua trong thời gian phơi nóng vào buổi trưa mỗi ngày lại tăng thêm quả ớt trên mặt, là loại cay biến thái tất cả mọi người đều thích nha!

Vào nửa đêm tăng thêm bạc hà lạnh, khiến Nam Cung Cửu hoàn toàn lĩnh hội cái cảm giác gọi là "Trứng tròn mát rượi."

Sau khi quan sát hai lần phơi lạnh chín lần phơi nóng chín lần, Sư Ninh Phỉ đưa ra thắc mắc: "U U, này không đúng đi, sao ta cảm thấy cách này và cách giải độc cho Sở.. Khinh Hậu lúc trước đều giống nhau?"

Lâm Tịch ngước mắt: "Đúng mà, đều là giải độc nha, tự nhiên giống nhau."

Sư Ninh Phỉ lo lắng nói: "Nhưng vấn đề là, độc của Nam Cung Cửu cùng Sở Khinh Hậu, không giống nhau mà!"

Lâm Tịch trợn mắt một cái: "Nếu không ngươi đến?"

Sư Ninh Phỉ:.

Mẹ nó, có thể đổi lời kịch hay không?

Mỗi lần đưa ra chất vấn chính là những lời này.

Nam Cung Cửu cũng có chút hoài nghi, cho tới bây giờ chưa từng nghe nhà ai giải độc như vậy, vừa dùng ớt đắp mặt vừa dùng bạc hà, Nam Cung Cửu hoài nghi mình có thể chất Đường Tăng, người quái dị là muốn đem hắn ta hầm nhừ.

Dù sao mặc kệ cuối cùng có thể giải độc hay không, hắn ta nhất định phải chơi chết nữ nhân này, trên thế giới này còn có mấy người dám quăng mặt mũi Cửu gia hắn ta, nhưng không bao gồm người quái dị này.

Đợi đến cuối cùng chuẩn bị tống chất độc ra ngoài, Lâm Tịch nở nụ cười xấu xa đề nghị giống Sở Khinh Hậu cũng tống ra từ đầu ngón chân đi thôi.

Nam Cung Cửu vừa nghe nói "Giống Sở Khinh Hậu" lập tức không chút do dự lựa chọn ngón tay.

Kỳ thật nếu như Lâm Tịch không nói những lời này, hắn ta vốn chuẩn bị lựa chọn đầu ngón chân, dù sao phải đen như mực nửa năm nha, nhưng vừa nghĩ tới hắn ta phải lựa chọn giống Sở Khinh Hậu đã từng lựa chọn, trong lòng không hiểu sao rất không thoải mái.

Thế là vào mấy lần trị liệu sau cùng, chỉ thấy Nam Cung Cửu giơ cao một cánh tay mỗi ngày, mỗi lần Sư Ninh Phỉ đều đen mặt đi chiếu cố Nam Cung Cửu, cảm giác nếu bỏ thêm một cây kem ốc quế vào bàn tay kia, đủ để thành một bức tượng nữ thần tự do rồi.

Bản thân Nam Cung Cửu cũng vừa ngọt ngào vừa xấu hổ, dù sao chịu khổ cũng đã chịu, mất mặt cũng đã mất, dứt khoát kiên trì đến cùng đi.

Nói thật, hiện tại hắn ta đã có thể cảm giác được một ít hiệu quả, cảm giác ngứa ngáy do xương cốt bị cắn nuốt vào hai canh giờ mỗi ngày cuối cùng cũng nhẹ đi nhiều, mỗi lần khi hắn ta đầu đầy mồ hôi, ngứa ngáy khó nhịn, bàn tay mềm mại không xương của Sư Ninh Phỉ sẽ nắm chặt tay của hắn ta cổ vũ hắn ta.

Trong lòng Nam Cung Cửu nhu tình vô hạn, Sư Ninh Phỉ, ngươi đối đãi với ta như thế, Nam Cung Cửu nhất định không phụ ngươi.

Nhưng rất nhanh hắn ta liền nuốt lời.

Vào buổi tối mà Nam Cung Cửu thành công giải độc, Lâm Tịch không cẩn thận lặng lẽ vẩy một ít thuốc bột có chức năng đặc biệt trên người Sư Ninh Phỉ, Nam Cung Cửu đem Sư Ninh Phỉ chiếu cố hắn ta đẩy ngã trên mặt đất.

Trời làm chăn, đất làm giường, một nam một nữ bận rộn dã chiến.

Thế là Nam Cung Cửu thành công "Phụ" Sư Ninh Phỉ.

Từ khi hai người tiếp xúc thân mật ở khoảng cách gần, Nam Cung Cửu hận không thể mỗi ngày đều hòa vào người nữ nhân mềm mại yếu đuối không xương này, tướng mạo thanh thuần, thân thể dâm đãng, đây quả thực là cực phẩm nhân gian!

Mà trong thời gian này Lâm Tịch cũng vội vàng dẫn dắt hai đứa bé phát triển đủ loại thủ đoạn bỉ ổi.

Lâm Tịch phụ trách chế tạo đủ loại đạn, hai đứa bé phụ trách bách phát bách trúng.

Qua một đoạn thời gian nghiên cứu, cái gì đạn lép, đạn ngứa, đạn mê hương, đạn phân vân vân tầng tầng lớp lớp.

Lâm Tịch lại tìm cho hai đứa bé vũ khí cận chiến cực phẩm.

Nói đến vật này, chính là thứ có thể nhìn thấy ở khắp nơi, có thể lấy ở bất cứ chỗ nào, chính là hỗn hợp đất vàng và nước, sau khi nung trong lò, đã thoát thai hoán cốt, tài hoa xuất chúng, màu xanh hoặc đỏ, hình dạng hoặc dài hoặc vuông.

Không sai, ngài đoán đúng, vật này có cái tên rất uy phong lẫm liệt -- cục gạch!

Nếu làm vũ khí cận chiến, mãnh liệt đề cử hình chữ nhật.

Lâm Tịch cẩn thận giảng giải một chút với hai đứa bé, nếu dùng hai đòn đánh diện rộng là sát thương bình thường của vũ khí, tám cạnh gạch có diện tích sát thương gấp 1.5 lần, hai tay nắm một mặt dùng mặt khác đánh ra sát thương gấp ba lần, dùng mấy góc sắc bén của cục gạch điên cuồng đập vào trán người ta, đây gọi là bạo kích sát thương.

Nếu như đánh đối phương chạy xa, còn có thể dùng nó như một vũ khí ném để phát ra một kích cuối cùng, sau đó đổi ná cao su tiếp tục chiến đấu.

Hai đứa bé nghe xong đôi mắt lóe sáng lấp lánh, hưng phấn không thôi.

Tôn thẩm lại thấy hãi hùng khiếp vía, tại sao bây giờ cô nương nhà mình càng ngày càng bạo lực như thế? Còn dạy hư trẻ con nữa!

Dạy xong hai đứa bé, Lâm Tịch lại gọi hai con chim nho nhỏ bay tới bay lui kia, các loại chiêu số uy bức lợi dụ cùng lên trận.

Không có cách nào nha, đối với một người không có vũ lực, xin tha thứ nàng thận trọng từng bước.

Nàng cũng không muốn lại giống con gà bị người ta xách chạy khắp nơi, sau đó tùy ý xâu xé.

Sau khi Nam Cung Cửu và Sư Ninh Phỉ phóng túng vài ngày, rốt cuộc lựa chọn thăm dò hương khuê vào một buổi tối, muốn ra tay với Lâm Tịch.

Không nghĩ tới chính là, sau khi đẩy cửa ra có một thùng vàng bạc đang chờ đợi hắn ta.

Sau đó hai người cùng bị thối đến mặt đều tái rồi.

Lúc Lâm Tịch bố trí chỉ muốn xối đầy đầu đầy mặt con hàng kia, ngược lại đã quên mất chính mình cũng sẽ bị tai họa, hương khuê đã triệt để biến thành thối khuê.

Phòng cho khách bên kia đều là mùi tình yêu dâm mỹ và chua xót, Lâm Tịch thực sự lười đi, đành phải cùng hai đứa bé bên kia chắp vá hai ngày.

Sau khi Sư Ninh Phỉ biết được việc này, lại khuyên can hai bên, cuối cùng khiến Nam Cung Cửu dừng lại sát tâm, thực sự càng thêm yêu thích Sư Ninh Phỉ thiện lương.

Gần đây tâm tình Sư Ninh Phỉ rất không tốt.

Mặc dù Nam Cung Cửu đối với nàng ta khăng khăng một mực, nhưng Sư Ninh Phỉ biết, chỗ sâu trong nội tâm của nàng ta vẫn nhớ thương Sở Khinh Hậu, nữ nhân luôn có loại tình cảm gì đó tương tự tình kết chim non đối với nam nhân đầu tiên của mình.

Cứ việc hàng đêm có người cùng ngủ, nàng ta vẫn nhớ rõ đã thất tình một tháng.

Kỳ thật thất tình một tháng cũng không đáng sợ, thất tình ba mươi mốt, ba mươi hai, ba mươi ba ngày cũng không đáng sợ, đáng sợ chính là thất tình ba mươi bốn, ba mươi lăm, ba mươi sáu ngày..

Dì cả còn chưa đến!