Mười Tám Chiêu Thức Theo Đuổi Lớp Trưởng Đại Nhân

Chương 6: Chiêu thứ sáu Tiếu lý tàng đao

[*] Tiếu lý tàng đao: Nụ cười giấu đao, thể hiện vẻ vô hại để có được sự tin tưởng của người khác, bí mật thực hiện mưu kế có lợi cho bản thân mình. (Tham khảo: tugiac.vn)

Kỳ thi giữa kì đã kết thúc, mọi người cũng được thanh nhàn hơn một chút. Quan hệ của Lâm Ngộ Kiến với Lý Khả Tâm trở nên tốt hơn chút xíu, kỳ thật Lý Khả Tâm cũng đã rất thỏa mãn với trạng thái trước mắt rồi. Nhưng mà Lý Vi Vi cũng không quên mục đích ban đầu của Lý Khả Tâm.

Mục đích của các cô là thổ lộ với Lâm Ngộ Kiến, chứ không phải chỉ làm bạn tốt là được.

“Tiểu Tâm Tâm, thi giữa kì cũng thi xong rồi, thừa dịp trong khoảng thời gian này, cậu nhanh chóng tỏ tình với Lâm Ngộ Kiến đi.”

Lý Khả Tâm vô cùng do dự nói:

“Chỉ là nếu tớ thất bại, chúng tớ ngay cả bạn bè cũng không làm được….”

“Sao cậu phải làm bạn với cậu ấy chứ,” Trong căn tin, Lại Tĩnh Văn bước ra một chân đặt mông ngồi xuống: “Cậu nghĩ lại xem, nếu các cậu làm bạn, về sau khi cậu ấy yêu đương cậu không cảm thấy khó chịu sao? Cậu thích cậu ấy, sao có thể làm bạn với cậu ấy?”

“Cậu thích Lâm Ngộ Kiến, thì không có khả năng làm bạn với cậu ấy.”

Lý Khả Tâm thở dài, Lại Văn Tĩnh nói rất đúng, trong lòng cô cũng hiểu rõ. Lấy lại bình tĩnh, cô hỏi:

“Tớ nên làm cái gì bây giờ?”

“Không phải sắp đến cuối tuần rồi sao, cậu hẹn Lâm Ngộ Kiến ra ngoài đi chơi cùng đi. Khoảng thời gian trước có một công viên giải trí chủ đề tàu lượn siêu tốc mới mở, các cậu đi chơi, thuận nước đẩy thuyền, sau đó thổ lộ với cậu ấy.”

Lý Vi Vi tán đồng một nửa với ý kiến của Lại Văn Tĩnh.

“Tỏ tình cũng không cần nóng vội, nhưng mà hẹn đi chỗ đấy tớ cảm thấy khả thi đó, cậu có thể tranh thủ thời gian lúc ở đấy mà tìm hiểu thái độ của cậu ấy một chút. Khi mà bầu không khí vừa đúng, duyên phận cũng đến, vậy cậu liền lấy dũng khí tỏ tình thôi.”

Lại Văn Tĩnh tỏ vẻ đồng ý, nhưng mà Lý Khả Tâm vẫn không dám hẹn riêng. Mấy người bàn bạc, cuối cùng là quyết định làm bộ nói về chuyện đi ra ngoài chơi thì vô ý nhắc đến, lại để Lý Khả Tâm mời hai người họ.

Kế hoạch đã lập xong, mấy người đều trở về nghỉ trưa. Đến khoảng thời gian nghỉ giữa tiết một và tiết hai của buổi chiều, Lại Văn Tĩnh chạy tới. Ba cô gái cùng đi đến chỗ ngồi của Lý Khả Tâm, mà Lâm Ngộ Kiến đúng lúc đang ngồi tại chỗ sửa sang lại đề sai.

Lại Văn Tĩnh khẽ liếc mắt thâm dò một chút, sau đó liền lơ đãng nói:

“Các chị em, chúng ta đi công viên trò chơi chủ đề tàu lượn siêu tốc mới mở kia có được không?”

“Được nha!”

Lý Vi Vi giả vờ làm bộ dáng rất vui vẻ, “Tớ muốn đi, Tiểu Tâm Tâm, cậu cũng đi chứ?”

“Ừm, tớ cũng đi, cuối tuần này không có việc gì.”

“Tớ biết trên mạng có ưu đãi cho một nhóm người, ba người chúng ta đi chắc chắn không được, ít nhất phải là năm người. Ai u, nếu không chúng ta lại tìm thêm người?”

Lại là dứt lời, ánh mắt ra hiệu cho Lý Khả Tâm, Lý Khả Tâm có chút khẩn trương, chẳng qua cũng may là đã quen biết lâu như vậy, cũng không hẳn là không có dũng khí. Cô vươn tay chọc chọc Lâm Ngộ Kiến. Lâm Ngộ Kiến ngẩng đầu, nhìn cô.

“Lâm Ngộ Kiến, chúng tớ chuẩn bị đi, cái kia—“

Nhận thấy ánh mắt của Lâm Ngộ Kiến, Lý Khả Tâm lập tức liền hoảng. Nói chuyện ấp a ấp úng, Lý Vi Vi bất đắc dĩ, nhìn bộ dáng vừa đáng thương vừa quẫn bách của cô, vì thế cô ấy liền tiếp lời.

“Chúng tôi muốn đi công viên tàu lượn siêu tốc mới mở, nhưng mà muốn nhận ưu đãi cho nhóm người, năm người còn thiếu hai, cậu có muốn dẫn theo bạn tốt của cậu cùng đi không? Chơi vui lắm, mọi người đều là bạn học mà. Lớp trưởng đại nhân, không phải là cậu không dám chơi tàu lượn siêu tốc đấy chứ.”

“Tôi thì không có vấn đề gì.”

Ánh mắt của Lâm Ngộ Kiến lướt qua khuôn mặt đỏ bừng lúc này của Lý Khả Tâm, không dầu vết mà thu hồi ánh mắt.

“Có điều tôi phải hỏi Tráng Tráng một chút, nếu cậu ấy đồng ý thì tôi không thành vấn đề.”

Mấy người liền nhân tiện đợi Tráng Tráng một lát, Tráng Tráng là một nam sinh có vẻ ngoài cường tráng của lớp 11-1. Người này chính là bạn tốt của Lâm Ngộ Kiến, hàm hậu trung thực, đội trưởng đội bóng rổ của trường, tuy diện mạo bình thường nhưng lại khiến cho người ta có cảm giác an toàn, người cũng không tệ.

Tráng Tráng đã trở lại, Lâm Ngộ Kiến nói với cậu ta về kế hoạch cuối tuần một chút, Tráng Tráng cũng không có việc gì liền đồng ý ngay.

“Thật tốt quá!”

Lại Văn Tĩnh vỗ tay, giải quyết dứt khoát.

“Chúng ta gặp nhau vào giờ đã hẹn nha, tớ về lớp trước đây, sắp đến tiết học rồi.”

Lại Văn Tĩnh vừa mới đứng dậy, bên cạnh liền truyền đến tiếng người nói chuyện. 

“Vậy, có thể thêm tôi được không.”

Lý Khả Tâm quay đầu, chùm ánh nắng mặt trời xuyên qua ô cửa sổ, lẩn trốn trên bóng dáng của người kia. Cô ấy cười ngại ngùng, có chút hàm súc nói:

“Tôi cũng muốn đi chơi, có thêm một người là tôi không?”

Đại diện môn ngữ văn, tồn tại như một bông hoa của lớp, học sinh năng khiếu mỹ thuật, là “Nữ thần nhà người ta” nhận được vô số lời khen ngợi—

Thiệu Vân Sơ.

Cô ấy cười lên rất ngọt ngào, nhưng đằng sau nụ cười tươi xinh đẹp kia, dường như có một cái gì đó, như kim châm đâm vào Lý Khả Tâm,

Nữ thần, người tới không có ý tốt nha.

Hết chương 6.