Nam Phụ Thâm Tình Hôm Nay Đã Sụp Đổ Chưa

Chương 2: 2 Huynh Đệ Tranh Giành Tình Yêu

Thế giới 1: Huynh đệ tranh giành tình yêuchương 2_____Tôi là Lục Trăn, cho dù nhìn từ phương diện nào đi nữa, trong mắt người khác tôi là nhân sinh người thắng.Chưa đến 30 tôi đã là tổng tài nổi danh của một nhà công ty niêm yết, sự nghiệp thành công cũng xem như tuổi trẻ đầy hứa hẹn.

Tôi còn có một người yêu đồng tính tên là Ôn Dự, hắn không chỉ là hình mẫu tôi thích, mà còn là một ngôi sao điện ảnh rất có tiếng tăm.Tôi chưa bao giờ buồn vì tiền tài, càng không gặp phải sóng gió cuộc đời, có rất nhiều người cực kỳ hâm mộ mà không có được điều đó.Nhưng trên thực tế —— tôi chỉ là một vai phụ trong trò chơi tình yêu.Trong một khoảnh khắc hoang đường cuối cùng của trò chơi tình yêu đó, tôi đã thua hết cả bàn cờ.Tôi rốt cuộc là ai ?***【 đinh ——】【Giả thuyết hiện thực đang download——]【Chào mừng bạn đến với Công ty khoa học kỹ thuật Internet Giả Tưởng khám phá trò chơi nhập vai nhân vật ‘Nam phụ thâm tình’】Lâm Tử Nhiên nhắm mắt lại, hơi suy tư một lát, nhớ tới ngày hôm qua chính mình nhận được chuyển phát nhanh, bên trong là trò chơi mũ giáp giả thuyết hiện thực mới nhất được Công ty Giả Tưởng khai phá.

Công ty Giả Tưởng luôn tạo dựng được tên tuổi của mình với những trò chơi chế tác hoàn mỹ; hàng loạt trò chơi nhập vai ngày càng trở nên phổ biến được người chơi yêu thích, bán chạy trên toàn thế giới nhiều năm, đến nỗi hệ liệt “Nam phụ thâm tình” trước kia chưa từng nghe nói qua, phỏng chừng là mới chế tác.Dưới sự tò mò Lâm Tử Nhiên tiến vào trò chơi này, thế giới trò chơi dựa trên cơ sở dữ liệu của những cuốn tiểu thuyết gốc được tạo ra một cách ngẫu nhiên; vừa rồi nhận được tin tức đó là nhân vật mình hiện đang nhập vai.Khúc mở đầu một vài câu là tổng quan về cuộc đời Lục Trăn, nhưng thực tế khi chuyện xảy ra, không thể chỉ nói vài câu là xong.Lục Trăn mặc dù là tổng tài một công ty, cũng không vì tiền tài mà phát sầu, nhưng lại có một tuổi thơ không trọn vẹn.

Năm hắn mười tuổi thì mẹ hắn qua đời vì bệnh tật, không bao lâu thì cha hắn kết hôn với một người phụ nữ khác và mang về một đứa con riêng.

May mà mẹ kế không bao giờ đối xử khắt khe với hắn, đó là một người phụ nữ hiền lành như nước, thậm chí còn đối xử với hắn còn tốt hơn con ruột.

Dần dần khiến hắn mở lòng chấp nhận gia đình mới này, tiếp nhận người phụ nữ đó, cũng chấp nhận em trai hắn —— Lục Toại.Nhưng ngày hạnh phúc ngắn chẳng tày gang, vài năm sau hắn ngoài ý muốn bị bắt cóc, người phụ nữ kia vì cứu hắn mà chết.Năm đó Lục Toại mới mười hai tuổi, không thể chấp nhận sự thật như vậy, cho rằng mẹ mình vì Lục Trăn mà chết, vì thế giận chó đánh mèo với Lục Trăn.

Nhưng cha hắn lại thờ ơ với việc này, không những không để ý đến cái chết của vợ, mà thậm chí còn cảm thấy tiểu Lục Toại vô cớ gây rối; thời điểm khi hắn bất lực và đau đớn nhất, ông lạnh nhạt đưa hắn tới ký túc xá của trường.Vì sự việc đó Lục Trăn không thể đối mặt với Lục Toại, phải mất một thời gian dài hắn mới thoát ra khỏi bóng ma đó, khi hắn có ý muốn khôi phục cảm tình anh em thì mọi chuyện đã quá muộn, Lục Toại đã xa cách với hắn và cha, hơn nữa chọn đi du học một mình.Khi Lục Trăn 24 tuổi, Lục phụ bị bệnh qua đời; trước khi ông qua đời đã trao toàn bộ công ty cho hắn, mà Lục Toại thậm chí còn không xuất hiện trong lễ tang.Tình anh em càng giống như những người xa lạ.Cứ như vậy qua mấy năm, Lục Trăn quen Ôn Dự trong bữa tiệc từ thiện buổi tối.Khi đó Ôn Dự đã là một ngôi sao lớn trong giới giải trí, xuất đạo nhiều năm trường thịnh không suy, là mối tình đầu quốc dân.

Trong nháy mắt Lục Trăn nhìn thấy nam nhân kia, đột nhiên hiểu được cảm giác rung động là như thế nào, sau đó liền triển khai theo đuổi Ôn Dự.May mắn là, Ôn Dự không chán ghét hắn.Vài tháng sau, hai người trở thành người yêu của nhau, Lục Trăn đối với Ôn Dự rất săn sóc tỉ mỉ, mọi thứ đều nhượng bộ; bởi vì Ôn Dự không muốn công khai mối quan hệ nên hắn cũng không một câu oán giận làm tình nhân ngầm.

Thân phận của Ôn Dự xác định không thể giống người thường cho rằng tình yêu là chuyện của hai người, có quá nhiều điều băn khoăn; nếu Lục Trăn hắn đã yêu người này, đương nhiên sẽ tôn trọng quyết định của đối phương.Theo quan điểm của Lục Trăn, tình yêu không cần phải oanh liệt mà quan trọng là lâu dài, phù hợp quan điểm sống có thể kiên trì hỗ trợ lẫn nhau ...!Điều hắn yêu cầu là có một người bên cạnh làm bạn, nếu người này cũng là người mình thích thì không thể tốt hơn.“Lục Trăn.” Một giọng nói dễ nghe cắt ngang dòng suy nghĩ của Lâm Tử Nhiên.Lâm Tử Nhiên ngẩng đầu, nhìn người đàn ông đang ngồi trước mặt.Người đàn ông mặc áo gấm trắng rộng rãi, bên ngoài khoác một chiếc áo khoác màu xám nhạt, đang lười biếng nhìn cậu; đôi mắt trong veo như bầu trời đêm sâu thẳm, khóe miệng hơi nhếch lên, tuy rằng không cười nhưng cũng như đang cười với bạn, mái tóc đen ngắn mềm mại dừng ở trên trán, độ dài vừa phải đến lông mày, khuôn mặt nhu hòa cũng không tổn hại đến vẻ hoàn mỹ của hắn.Ôn Dự chống khuỷu tay lên bàn, cười với Lâm Tử Nhiên: “Nghĩ gì mà nhập thần vậy?”Thật là một khuôn mặt tinh xảo, Lâm Tử Nhiên khụ ho khan một tiếng: “Anh suy nghĩ, khi nào em sẽ kết thúc buổi quay phim.”Ôn Dự cong mắt cười nói: “Rất nhanh.”Lâm Tử Nhiên nhíu mi không được tự nhiên, cầm lấy ly nước trên bàn uống một ngụm, thật lâu sau mới nhẹ nhàng thở dài một tiếng.Chuyện xưa nếu đến đây là kết thúc, thì có thể coi như một đoạn giai thoại, tuy rằng không phải chuyện tình yêu khắc cốt ghi tâm oanh oanh liệt liệt gì, thì cũng coi như năm tháng yên bình, nhưng vấn đề —— đây cố tình là một cuốn tiểu thuyết máu chó!Mà Lục Trăn không phải là nhân vật chính của cuốn tiểu thuyết này, nhân vật chính là em trai của hắn, Lục Toại.Thực nhanh Lục Toại sẽ từ nước ngoài trở về, mở ra cốt truyện chân chính của thế giới này.Đến lúc đó hắn chẳng những cướp công ty từ tay Lục Trăn mà còn cướp đi người Lục Trăn yêu thương nhất, làm cho Lục Trăn hai bàn tay trắng!Lục Trăn từng bước lên làm tổng tài mà không biết, chính mình chỉ là nam 2 trong một cuốn tiểu thuyết máu chó.

Vai chính công - Lục Toại và vai chính thụ - Ôn Dự triển khai chuyện tình yêu ngược luyến lâm ly bi đát của bọn họ; Lục Trăn chỉ xuất hiện những lúc vai chính thụ Ôn Dự gặp đau đớn khổ sở cần sự trợ giúp, nam 2 thâm tình chẳng sợ bị đeo nón xanh cũng không hối hận.

Tác dụng duy nhất là thúc đẩy tình cảm công thụ, để tra công Lục Toại nhận ra tình yêu thực sự của mình với Ôn Dự, đồng thời gây trở ngại trong quá trình truy thê của Lục Toại.Loại tình tiết máu chó huynh đệ hai người vì một người mà đánh tới vỡ đầu chảy máu, quả nhiên là cốt truyện đam mỹ mấy chục năm như một, ngày càng nhiều người thích xem đoạn kinh điển này— đây là ý nghĩ đầu tiên của Lâm Tử Nhiên.Hóa ra, người đàn ông trước mặt là thụ —— đây là suy nghĩ thứ hai của Lâm Tử Nhiên.Nghĩ đến đây, Lâm Tử Nhiên ý vị thâm trường liếc mắt nhìn Ôn Dự một cái.

Nhắc mới nói, Ôn Dự không được tính là thánh mẫu thụ bạch liên hoa truyền thống, mà ngược lại, hắn là một tra thụ.

Có thể ở trong làng giải trí nhiều năm sừng sững không ngã, trong mắt hàng ngàn fans đóng vai nam thần hoàn mỹ, nhiều năm như vậy cũng không có gì sai lầm; nếu không phải là một người hoàn mỹ vô khuyết, thì chính là một người cực kỳ giỏi về ngụy trang.Hiển nhiên Ôn Dự là người sau.Hắn lựa chọn Lục Trăn làm bạn trai của mình, cũng không phải vì hắn yêu Lục Trăn bao nhiêu, mà vì hắn cảm thấy Lục Trăn “thích hợp”.Thân phận của Lục Trăn có ích cho sự nghiệp của hắn, đồng thời Lục Trăn ổn trọng săn sóc không mang đến rắc rối nào cho hắn.

Vô luận là phương diện nào, Lục Trăn đều là một bạn trai đủ tiêu chuẩn…...!Đây cũng là lý do giai đoạn trước đó hắn chọn Lục Trăn làm bạn trai của mình, cho tới khi hắn gặp Lục Toại, vì tình yêu mà từ bỏ Lục Trăn.Nhưng dù sao hắn cũng không phải là người đặt tình yêu trên hết, cho nên lúc sau bởi vì Lục Toại ‘lừa gạt’ nên hắn lưu loát rời đi.Lâm Tử Nhiên thực ra có chút thưởng thức Ôn Dự, người này luôn rất rõ ràng mình muốn cái gì, không cần cái gì; dù làm gì thì mục đích đều rất rõ ràng, càng không mạo hiểm đem bản thân đặt ngay đầu sóng ngọn gió, ngay khi yêu đương, cũng suy tính mọi thứ rõ ràng.Lục Toại coi như là ngoại lệ duy nhất của hắn.Khụ, tóm lại, Ôn Dự sẽ sớm gặp lại Lục Toại khi về nước, triển khai một đoạn tình yêu vận mệnh đã định sẵn.

Sau đó chính mình sẽ sớm thăng chức thành bạn trai cũ; hơn nữa sau khi chia tay như cũ làm một lốp xe dự phòng đủ tư cách, giúp đỡ hùng hài tử em trai không bớt lo này hiểu thế nào là tình yêu chân chính, hy sinh bản thân thúc đẩy công thụ sớm thành thân thuộc!Ôi, vĩ đại, thiệt là quá vĩ đại!Lâm Tử Nhiên cầm ly nước lên, đang muốn uống một ngụm để tự điều áp, bỗng nhiên từ mu bàn tay truyền đến một trận ấm áp, Ôn Dự vươn tay ấn tay cậu lại, thở dài: “Nước lạnh.”Lâm Tử Nhiên: “……”Ôn Dự tự nhiên cầm lấy ly nước trong tay cậu, lại rót cho cậu một ly nước ấm, mới chậm rãi nói: “Công ty có chuyện gì sao?”Lâm Tử Nhiên thu tay về, độ ấm của đối phương vẫn còn lưu lại trên mu bàn tay: “Không có...”Ôn Dự hơi nhướng mày, trong mắt lộ ra vẻ suy tư: “Thật sao? Hôm nay anh có vẻ hơi thất thần, nếu thật sự gặp phải chuyện gì có thể nói chuyện cùng em, có lẽ em có thể giúp anh suy ngẫm lại biện pháp.”Lâm Tử Nhiên nghe vậy vẻ mặt trở nên nghiêm túc, rốt cuộc có chút cảm giác nguy cơ, cậu đánh giá người trước mắt, ngay cả NPC trò chơi mà cũng nhạy bén vậy sao? Nếu chính mình thực sự không để ý, chẳng phải mới tới tay thì đã Game Over luôn rồi không?Lâm Tử Nhiên không dám sơ ý nữa, cậu chân thành nhìn đối phương, cười nói: “Anh đang suy nghĩ chờ khi em quay xong bộ phim lần này, liền làm tiệc đón gió tẩy trần cho em.”Ôn Dự nhìn Lâm Tử Nhiên, thấy cậu thật sự không muốn nói nên cười gật đầu: “Được rồi.” Mỗi người ai cũng có chuyện không muốn nói với người khác, hắn cũng không có ý hỏi chuyện này tới cùng.Hắn đứng dậy: “Thời gian không còn sớm, chúng ta quay về thôi.”Hôm nay hắn tạm xin nghỉ phép ở đoàn phim, hắn xác định mối quan hệ yêu đương với Lục Trăn cũng đã một thời gian; nhưng vẫn luôn bận rộn với việc quay phim mới nên hai người hiếm khi gặp nhau.

Nếu không phải Lục Trăn gọi điện thoại cho hắn nói hôm nay vừa vặn đi công tác ở đây, hắn sẽ không chạy đến một chuyến, chậm trễ lâu như vậy cũng không tốt.Lâm Tử Nhiên cũng nhanh chóng đứng lên nói: “Để anh đưa em về.”Ôn Dự vẫy vẫy tay, lấy kính râm mang lên, nhếch môi nói: “Không cần, anh ngồi trong xe cả ngày cũng mệt rồi, tự em trở về được.”Đây là ý không muốn cùng Lục Trăn đi ra ngoài, Lâm Tử Nhiên tự nhiên là muốn thể hiện một chút tình thú mà thôi, cũng không miễn cưỡng, cười nhìn Ôn Dự xoay người rời đi.Sau đó cậu ngồi trở lại vị trí ban đầu, thấy trên bàn còn nhiều món ngon chưa động qua, không nhịn được gắp một miếng lên nếm thử, Wow! Không nghĩ tới hương vị thật không tệ, trò chơi này ngay cả vị giác khứu giác cũng đã suy xét tới, một bàn đạo cụ chi tiết tỉ mỉ như này.

Cậu nghĩ đến lúc nhập vai nhân vật còn có thể tận hưởng mỹ thực trong trò chơi, trò chơi trải nghiệm cuộc sống như vậy thật ý nghĩa! Không biết còn mang đến cho cậu những bất ngờ gì tiếp theo đây.Ăn uống no đủ, Lâm Tử Nhiên dựa vào sô pha, chợt nhớ tới ngẩng đầu lên cảm khái: “Ai ya, cho nên loại đàn ông săn sóc ôn nhu như Lục Trăn, vừa không lì lợm la liếm cũng không cường thủ hào đoạt, còn chưa đủ lãng mạn cùng giảo hoạt, quả nhiên là mệnh vạn năm nam phụ mà!”Cậu đưa tay lên sờ tóc mình, trên mặt lộ ra vẻ thổn thức, phảng phất trên đỉnh đầu nón xanh chậm rãi hiện lên ......"Cậu đang sờ cái gì?"Lâm Tử Nhiên sửng sốt một cái, lập tức ngồi thẳng người, người nào đang nói chuyện? !"Tôi là trò chơi trí năng hỗ trợ thao tác, cậu có thể gọi tắt tôi là hệ thống, nhân loại các cậu hình như quen với cách gọi này hơn."Lâm Tử Nhiên thử dò hỏi trong đầu: “Tại sao vừa rồi ngươi không xuất hiện?”Hệ thống: "Sau khi phân tích, tôi cho rằng vừa rồi xuất hiện sẽ ảnh hưởng không tốt đến diễn xuất của cậu, rất dễ khiến nhân vật cốt truyện trở nên cảnh giác, cho nên không xuất hiện."Lâm Tử Nhiên sờ sờ cằm chính mình, không nghĩ tới trò chơi này có một hệ thống, nhưng thật ra suy xét rất cẩn thận, cũng không biết là công năng gì.Lâm Tử Nhiên: “Ngươi đã là hệ thống, vậy ngươi có thể làm cái gì? Bàn tay vàng? Ngoại quải? Đổi vật phẩm?”Hệ thống: "Trọng tâm của trò chơi này là nhập vai nhân vật cùng thúc đẩy cốt truyện, trong quá trình này có khả năng gặp khó khăn vì vậy tôi sẽ không cung cấp bất cứ vật phẩm nào không phù hợp với thế giới trước mắt, cũng không cung cấp cho người chơi bàn tay vàng ngoại quải.

Hy vọng người chơi có thể phát huy hết tài năng diễn xuất của mình, sử dụng trí tuệ và thực lực vượt qua khó khăn, theo đó thúc đẩy cốt truyện dựa trên những giả thiết đã triển khai."Lâm Tử Nhiên thất vọng: “Vậy thì ngươi có tác dụng gì ...”Hệ thống: "Tôi có thể đưa ra một số gợi ý tham khảo khi người chơi yêu cầu."Lâm Tử Nhiên: “……” ha hảHệ thống: "Nếu người chơi muốn nếm trải trò chơi nâng cấp bàn tay vàng, tôi xin đề cử công ty Kỳ Hạ có một hệ liệt khác tên là Long Ngạo Thiên tranh bá thiên hạ. "Lâm Tử Nhiên: “Ừm, cái này thì không cần đâu.”Cho nên, đây là một hệ thống phụ trợ, tác dụng lớn nhất phỏng chừng là phục vụ.

Nhưng không quan trọng, đây vốn là một trò chơi nhập vai nhân vật, cậu đến nơi này không phải để xưng vương xưng bá mà để trải nghiệm cuộc sống và luyện tập kỹ năng diễn xuất! Với tư cách là một học sinh khoa diễn xuất, tự nhiên cần học hỏi rất nhiều thứ, đóng vai nhân vật thôi mà, còn có thể làm khó được cậu sao?Hơn nữa cậu còn nghe nói, hệ liệt trò chơi nhập vai của công ty Giả Tưởng này không chỉ cực kỳ hot với người chơi nghiệp dư, mà còn bởi vì được chế tác tinh tế, thậm chí còn được trường học nạp vào ngoại khóa thực tế.

Căn cứ theo sự phát triển cốt truyện và độ ăn khớp với chủ tuyến, người chơi có thể xét bốn cấp bậc ABCD; nếu có thể đạt điểm A trong trò chơi, là được thêm điểm ở cuối kỳ thi, nếu sau này đi tham gia thử vai cũng coi như có thể lấy ra thành tích tốt.Diễn xuất, cậu rất chuyên nghiệp!Lâm Tử Nhiên vỗ vỗ quần đứng dậy, đẩy cửa ghế lô đi ra, nơi này là một nhà hàng Nhật Bản rất sang trọng, hai người ăn hơn hai ngàn; nhưng Lâm Tử Nhiên không để ý chút nào, tận hưởng sự dũng cảm của bá đạo tổng tài một chút, sau đó lái xe rời đi.………………Lục Trăn thực sự có tiền, ăn, mặc, ở, đi lại đi lại đều là hàng đầu, bản thân Lâm Tử Nhiên sống trong sinh hoạt hạnh phúc của tổng tài, sau khi một ngày ở đây liền trở về nhà mình ở thành phố B.Nhà hắn ở trong một khu biệt thự sang trọng, từ khi Lục phụ qua đời, Lục Toại cũng rời khỏi đây nên trong nhà chỉ còn một mình hắn ở.Lâm Tử Nhiên đặt hành lý xuống, nửa đêm nằm trên giường tiếp tục xem tóm tắt trọng điểm của cốt truyện chủ tuyến.Tất nhiên quang não sẽ không đem tất cả ký ức của Lục Trăn cho cậu, việc tiếp thu quá nhiều nhân sinh của người khác có thể sinh ra tác động tiêu cực ảnh hưởng nhất định đến nhận thức cá nhân của người chơi.

Xuất phát từ việc bảo hộ người chơi, cho nên chỉ cung cấp cốt truyện chính và tóm tắt trọng điểm.

Lâm Tử Nhiên xem qua dường như không có quá nhiều khác biệt như xem kịch bản, nội dung vẫn tính là toàn diện, nhưng giới hạn liên quan trong bộ phận cốt truyện chính.Cho nên Lâm Tử Nhiên rất nhanh gặp phải lần khó khăn thứ nhất, chẳng sợ cậu biết rõ cốt truyện, nhưng thân là nam 2 suất diễn không tính nhiều, sinh hoạt từ lớn đến nhỏ của cậu hiển nhiên không trong vòng nội dung chủ tuyến.

Nói cách khác, ngoài nội dung kịch bản cậu phải dựa vào khả năng thích ứng của mình mới vững vàng vượt qua cốt truyện, chẳng sợ cậu hiện tại tiếp xúc với những nhân vật không quan trọng, cũng không ở trong cốt truyện; nhưng một khi tiếp xúc quá nhiều, cũng sẽ khiến cốt truyện tan vỡ, cuối cùng ảnh hưởng đến việc đẩy mạnh tình tiết của cốt truyện chính, sinh ra hậu quả khó lường.Ví dụ như lúc này, Lâm Tử Nhiên đang ngồi trong văn phòng tổng tài, nhìn một đống tài liệu chờ cậu phê duyệt chỉ thị, lộ ra biểu tình ưu sầu.Lâm Tử Nhiên: “Này đó văn kiện ...!tùy tiện phê vài dòng?”Nhưng nếu làm như vậy, Lâm Tử Nhiên không khỏi lâm vào suy nghĩ, chờ đến khi Lục Toại đến cướp công ty thì công ty phá sản trước đó luôn rồi.Hệ thống: "Nếu cậu yêu cầu, tôi có thể cung cấp ý kiến cho cậu."Lâm Tử Nhiên lập tức lên tinh thần hỏi: “Ngươi còn có thể cung cấp loại dịch vụ này sao?”Hệ thống: "Đúng vậy, xin hỏi cậu có yêu cầu không?"Lâm Tử Nhiên: “Đương nhiên là cần!”Theo hệ thống cung cấp kiến nghị, Lâm Tử Nhiên hoàn thành công việc một cách nhanh chóng ...!sau đó đưa tay sờ mặt mình.Ừm, hôm trước cậu còn nói cái hệ thống râu ria này quá vô dụng, hiện tại mặt có chút đau.Sau một ngày làm việc, Lâm Tử Nhiên cuối cùng cũng có thể về nhà.Đối với người chơi mà nói, ở một chỗ chính là thời gian giải trí của họ, hơn nữa tốc độ dòng chảy thời gian ở đây là 100 : 1 với thế giới bên ngoài, bởi vậy trừ ngoài cốt truyện chính, thời gian nghỉ ngơi đủ để giải trí và học tập vô cùng tốt.Lâm Tử Nhiên suy nghĩ một chút, bật máy tính lên, bắt đầu tìm tòi các tác phẩm điện ảnh của Ôn Dự.Sở dĩ sinh ra suy nghĩ này, là vì ngoại hình của Ôn Dự thực sự rất OK khiến Lâm Tử Nhiên tò mò tìm trên mạng, nhưng không nghĩ tới có nhiều tác phẩm của Ôn Dự như vậy, không khỏi cảm thấy thiết kế trò chơi này chi tiết không chỗ hở.Mới xem có mấy ngày, quầng thâm mắt đã lộ ra, không phải Lâm Tử Nhiên khắc khổ trong việc nghiên cứu nhân vật cốt truyện gì, mà là xem phim trên cái TV này thật sự rất hay, không cẩn thận liền xem mê mẩn.Xem phim trong trò chơi cũng là một trải nghiệm mới lạ không tồi.Lâm Tử Nhiên vươn hai tay ra duỗi người, nhìn nhìn ngày trên lịch, thật nhanh ngày mai là ngày 01 tháng 3 rồi.Ngày này là ngày giỗ của mẹ Lục Toại.Kỳ thật Lâm Tử Nhiên có chút tò mò chuyện xảy ra năm đó, nhưng khái quát chuyện cũ thì cũng chỉ là sơ lược bối cảnh.Nhớ trước đây, tuy là anh em cùng cha khác mẹ nhưng hai người có mối quan hệ rất tốt, lúc đầu Lục Trăn cũng không thể tiếp thu được em trai đột ngột xuất hiện này; nhưng mẹ kế đối với hắn rất tốt, đền bù cho hắn thiếu hụt tình thương của mẹ.

Khi còn nhỏ Lục Toại cũng là một đứa trẻ rất ngoan ngoãn nghe lời, luôn chạy sau mông hắn ca ca dài ca ca ngắn; khiến Lục Trăn cảm thấy kỳ thật có một đứa em trai cũng tốt, khoảng thời gian đó ......!trong ký ức của Lục Trăn, đó là khoảng thời gian tốt đẹp nhất.Nhưng theo cái chết của mẹ Lục Toại, mọi thứ đã thay đổi.Theo quan điểm của Lâm Tử Nhiên, sự việc này hoàn toàn không thể trách Lục Toại, càng không thể trách Lục Trăn, chính hành vi vô tâm lạnh nhạt của Lục phụ là nhân tố quan trọng đã dẫn mọi chuyện đến bước này.Đầu tiên, Lục phụ không yêu người vợ kết tóc của mình, nếu không không đến mức có nữ nhân và con riêng bên ngoài; chỉ sợ ông cũng không để ý bao nhiêu, cho nên sau khi nữ nhân kia chết, ông mới lạnh nhạt xa cách với Lục Toại như vậy, cũng không có sự yêu thương và quan tâm của một người cha đối với con mình.

Phải biết, tâm lý thanh thiếu niên rất là nhạy cảm, một khi gặp đả kích mà không được tư vấn kịp thời, rất dễ sa vào con đường cực đoan!Nếu Lục phụ quan tâm đến hai đứa trẻ nhiều hơn, xử lý tốt mối quan hệ của bọn họ, thì sẽ không đến mức đẩy họ đến một bước cuối cùng là hai anh em bất hòa.

Cách cư xử của Lục phụ làm cho Lâm Tử Nhiên cảm thấy ông quá mức lạnh lùng vô tình, nhưng rốt cuộc đây chỉ là cuộc đời của một nhân vật trong game; hiện giờ không ai có thể biết được suy nghĩ chân thật của ông ấy, có lẽ ông ấy chỉ tồn tại vì thúc đẩy mâu thuẫn trong cốt truyện?Nói ngắn gọn, Lục Trăn đối với em trai mình áy náy và quan tâm, đối với người yêu nghĩa nặng tình sâu, nhưng em trai lại hận hắn thấu xương, người yêu lại bỏ hắn mà đi; cuối cùng đi lên con đường “ Tra công tra thụ ngược ta trăm ngàn lần, ta đối với tra công tra thụ yêu quý như ngày đầu” không lối về.Chậc, nói đến đây, Lâm Tử Nhiên gần như quên mất thói quen hàng ngày của mình.Lấy di động ra, gửi tin nhắn cho Ôn Dự: Ngủ ngon.Hai chữ rất đơn giản, không nhiều không ít vừa vặn tốt, đến từ tình yêu đơn giản mà sâu đậm của Lục tổng! Lâm Tử Nhiên cảm thấy thật hoàn mỹ!………………Ngày 01 tháng 3 không gió, mưa nhẹ.Lục Toại xuống máy bay, vừa mới mở máy thì có tin nhắn truyền đến.Kelly: Anh tới rồi hả?Lục Toại: Đúng vậy.Kelly: Tư liệu anh cần đều đã gửi qua rồi đó, chúc may mắn thuận buồm xuôi gió, mong anh được như ước nguyện.Lục Toại mỉm cười, hắn xách vali bước ra ngoài sân bay, ngồi xuống xe chuyên dụng được đặt trước, sau đó mở di động bắt đầu xem tư liệu, vừa nhìn, khóe miệng lộ ra một tia ý cười giễu cợt như có như không.Một giờ sau, xe dừng ở cửa nghĩa trang.Lục Toại nhắm mắt lại, sau đó nâng bước chậm rãi đi vào, đã 5 năm chưa từng trở lại, cho nên có chút xa lạ.

Đi được vài phút, cuối cùng bước chân dừng lại trước một bia mộ.Mẹ hắn được chôn cất ở chỗ này.Lục Toại cong lưng, nhẹ nhàng phủi tro bụi trên bia mộ, lộ ra khuôn mặt trong di ảnh, gương mặt nữ nhân vẫn còn rõ ràng như ngày hôm qua.Năm năm trước, khi hắn ngồi trên máy bay ra nước ngoài, đã từng hạ quyết tâm, buông bỏ mọi thứ trong quá khứ; bởi vì dù có ở lại đây, cũng không có người quan tâm để ý tới hắn.

Vì vậy, sau khi Lục Trăn lần lượt gọi điện thoại nhưng hắn đều không trở về, cho đến khi người không xứng gọi là phụ thân kia chết đi, hắn cũng không về.

Nếu từ đầu đến cuối hắn là người dư thừa, cần gì phải chật vật cầu xin đối phương bố thí? Vì một chút ý tốt của đối phương mà vẫy đuôi lấy lòng hay sao? Hắn không làm được.Đã từng có phụ từ tử hiếu, huynh hữu đệ cung, tất cả đều là biểu hiện giả dối, là một hồi hư ảo, quãng thời gian đẹp đẽ ngắn ngủi khi còn nhỏ, đã sớm tan thành từng mảnh trong ký ức.Lục Toại đặt bó hoa lên trước bia mộ.Người duy nhất thật lòng yêu thương hắn, bởi vì hắn yếu đuối, trốn tránh, trong suốt 5 năm thời gian cũng không về thăm bà............................Thực xin lỗi, môi Lục Toại khẽ mấp máy.Lâm Tử Nhiên ngồi trong xe từ xa nhìn một màn này, đây là lần đầu tiên cậu nhìn thấy Lục Toại.Người đàn ông mặc một bộ tây trang màu đen, dáng người đĩnh bạt, sườn mặt có hình dáng sắc bén, môi mỏng hơi nhấp, hắn không bung dù cứ thế đứng trong làn mưa bụi, dường như được bao phủ bởi một tầng bi thương mông lung, duy chỉ có sự lạnh lẽo.Khiến người ta cảm thấy có điểm đáng thương.Nhưng Lâm Tử Nhiên sẽ không quên mặt sau cốt truyện.....!Hỗn đản này đáng thương cái rắm ấy! Mình mới đáng thương đây này!Ừm, phun tào thì phun tào, hiện tại nên thể hiện khả năng diễn xuất.Lâm Tử Nhiên cố gắng nhớ lại cốt truyện và lời thoại của mình trong khoảng thời gian này, lúc này mới đẩy cửa xe, mở ô che mưa đi về phía trước.***.