Nếu Được Làm Lại Một Lần Nữa, Tôi Vẫn Quyết Định Hận Anh

Chương 19: Chương Cướp Dâu

Hiện giờ, là mùa đông trời rất lạnh

- Tiểu Băng em dậy đi sáng rồi - Phong mở rèm cửa ra nói với nó

- Anh cho em ngủ lát đi - Nó vẫn quận mình trong chiếc chăn ấm áp

- Dậy mau, hôm nay em có nhớ là ngày gì ko - Phong on hu ngồi bên cảnh hỏi nó

- Ukm hôm nay là ngày 25/12 ngày giáng sinh - nó ngơ ngác nói

- ukm còn gì nữa - Phong xoa đầu nó hỏi

- thì...hôm nay sẽ cóa gà ăn hehe - nó cười thích thú

Cốc

nó bị ăn 1 cái cốc đầu của Phong

- Ai da, đâu chớt mất thui anh nói đi - Nó nhìn Phong bứng 1 ánh mắt " trìu mến" nhất

- Haizzzz em đãng trí thật, hôm nay chúng ta sẽ tổ chức lễ cưới đó thay, khách khữa mời hết trơn rồi, mà em cũng thật là ko chọn mùa xuân mà tổ chức lại đi tổ chức vào ngày này - Phong thở dài nói

- Thế ạ, thế váy cưới đâu - nó hỏi Phong

- Giờ chúng ta sẽ đi thử rồi đến lễ đường luôn - Phong nói

- Mí giờ rồi anh - nó hỏi

- 9h sáng rồi còn 2 tiếng nữ thôi đó nhanh thay quần áo đi đến tiệm với anh, anh xuống trước đây - phong nói rồi bước ra

- Haizzzzzzz thoáng cái đã đến đám cưới nhanh thật, nhưng mà có thật mình muốn cưới ko - nó nói rồi đặt tay lên tim mình

- Thôi ko nghĩ nữa thay quần áo - nó bỏ qua suy nghĩ vẩn vơ chạy vào nhà tắm làm vscn

Tại tiệm đồ cưới nổi tiếng nhất châu á

- Thưa đồ của anh đặt đã xong rồi ạ - 1 cô nhân viên đi tới nói với Phong

- Đc, em vào thử váy đi - Phong nói với nó

- Dạ - Nó nói rồi đi vào trong thử đồ

- Mời anh đi lỗi này để thử đồ - 1 cô nhân viên khác đễn chỗ Phong

- đc - Phong nói rồi đi theo cô nhân viên

1 lát sau

Nó bước ra trong một bộ váy cưới trắng tinh, cúp ngực, ở eo đc làm 1 bông hoa to có đính 1 viên kim cương trắng đẹp lộng lẫy, Váy phần đuôi đc làm dài ra 1 chút, vì là mùa đông lên khoác thêm 1 cái áo lông trắng, tóc nó đc làm xoăn thả tự nhiên, đi thêm 1 đôi giày cao gót, nhìn rất đẹp ko phải nói là công chúa bước ra từ chuyện cổ tích với làn da trắng ko tì vết

Sau đó, Phong cũng bước ra với bộ com-lê đen, tron rất bảnh trai, tóc đc vuốt thêm keo bóng loáng nhìn cực đẹp, ngũ quan tinh tế (t/g : nói chung đẹp như siêu mẫu )

- Hôm nay em đẹp nhất - Phong cười nói

- Cảm ơn anh - nó hơi đỏ mặt nói

- Thôi ta đi nhanh ko muộn - Phong nói rồi cùng nó bước ra xe

Tại lễ đường

Khi nó và Phong bước vào trong ánh nhìn ngưỡng mộ của hơn 100 vị khách thuộc tầng lớp quý tộc

Bốp...Bốp...Bốp

Hàng loạt tiếng vỗ tay vang lên, chúng những tiếng chúc mừng

- Bình tĩnh nào - Phong chấn an nó

- Ukm cúng ta bước lên lễ đường thôi - Nó kiên định nói

- Ukm - Phong nói rồi bước từ từ lên lễ đường

- Chủ rể có đồng ý lấy cô dâu Tuyết Băng làm vk dù cho sau này có ôm đau, bệnh tật,dù cho giàu hay nghèo, vẫn yêu cô ấy chọn đời chứ - vị mục sư hỏi Phong

- Con đồng ý - Phong nói

- Cô dâu có đồng ý lấy chú rể Khải Phong làm chồng fud cho sau này có ốm đau, bệnh tật, fud cho giàu hay nghèo, vẫn yêu anh ấy chọn đời chứ - vị mục sư hỏi nó

- Con...

- Khoan đã tôi phản đối hôn sự này - Hắn hét lên và hàng loạt vệ sĩ chạy vào đám cưới

Bao nhiêu tiếng xì xầm bần tán vang lên

- Sao anh lại đến đây - nó lạnh lùng hỏi

- Cướp dâu - hắn nói rồi chạy lại bế nó lên bước ra khỏi lễ đường

- Thả tôi ra, anh Phong cứu em - nó la hét dãy dụa

- Anh làm gì thế, đây là lễ cưới của chúng tôi liên quan gì tới anh - Phong ngăn hắn lại nói

- Tôi yêu cô ấy và ko muốn cô ấy bị ai cướp mất - hắn nói rồi đi ra lệnh cho các vệ sĩ chặn Phong lại

- Mau thả tôi ra, anh Phong - nó hét lên rồi đưa tay ra với lấy tay Phong

- Tiểu Băng, đợi anh, anh sẽ cứu em - Phong cũng cố đưa tay ra với lấy tay nó

- Hừ - hành đồng này làm cho hắn bực mình, hắn giống như à đang chia cắt đôi uyên ương này vậy

Khi hắn đưa nó lên xe và chở về biệt thự của hắn, hắn ko còn sống với ba nữa mà sống riêng

- Noi gì đi chứ, em giận tôi sao - Hắn lại gần nó nâng cằm nó lên

- Đủ rồi đó, tôi ghét anh, TRÁNH Xa tôi ra - mắt nó ngấn lệ, nó đẩy hắn ra

- Em ghét tôi - hắn hỏi nó

- Đúng vậy, tại sao tôi phải yêu anh người đã giết mẹ tôi, người đã khiến ba tôi phải vào tù, người đã làm tôi mất đi người thân, người đã làm cho tôi đau khổ đều là do anh, do anh, huhuuhuhuu - nó ôm đầu khóc nức nở

-.....- hắn ko nói gì cả chỉ im lặng và trong mắt anh chứa đựng bao nhiêu đau khổ